Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyển 1 chương 81 Trốn Chạy(1)

Tiểu thuyết gốc · 1334 chữ

Đoàn người Ngô Gia nhanh chóng đi chuyển thoát ly khỏi Bình Minh Thành, phương hướng di chuyển là Ngũ Hành Sơn Mạch, người có chút tu luyện thì trợ giúp người không tu luyện,tốc độ mau chóng có Long Thiên bộc hậu phía sau,

Long Thiên vừa di chuyển vừa phất tay,huyết trùng từ tay bay ra tứ phía,đều này là để nếu có ai đuổi theo,hắn có thể đưa ra quyết định nhanh nhất.

Long Thiên nhìn đám người Ngô Gia di chuyển không quá nhanh,hắn nhíu mày thầm nghĩ'Nếu Tử Thiên không ngủ say thì tốt quá,có thể hoá to chở đám người Ngô Gia nhanh chóng"

Lúc này Ngô Tài chủ động tới gần Long Thiên,cúi đầu nói"Cảm ơn Long Thiên thiếu hiệp nhiều lắm khi nào có thể,Ngô Gia chắc chắn sẽ trả ơn thiếu hiệp thật nhiều"

Long Thiên lắc đầu nói"Ngô lão không cần phải như vậy,dù gì chúng ta cũng có giao tình với nhau,hơn nữa ta và Nguyệt Nhi là bạn"

Ngô Tài nghe vậy thở dài,nói"Nguyệt Nhi bây giờ cũng không quá tốt"

Long Thiên nhíu mày nói"Nguyệt Nhi làm sao?"

Ngô Tài thở dài nói"Nguyệt Nhi bây giờ đang ở Kinh Thiên Môn,theo tin tức mới nhất ta nhận được,thì nó đang bị một đệ tử chân truyền ở đó nhìn trúng,nó nhất quyết không chịu nên lâu nay đang bị khó dễ ở đó,hơn nữa Thủy Liên Hầu cũng ở đó,haizz"

Long Thiên nghe vậy mặt trầm xuống,nhìn về hướng Thiên Long Hoàng Thành,hình ảnh xưa cũ hiện về,hắn đã hứa nhất định sẽ quay lại gặp nàng,tuy nhiên nhiều chuyện xảy ra nên cũng không thực hiện được.

Long Thiên trầm giọng nói"Kinh Thiên Môn thì giỏi lắm sao,khiến mọi thứ rối loạn cả lên,đợi một khoảng thời gian,ta chắc chắn sẽ dẹp loạn tất cả"

Đoàn người tiếp tục di chuyển,đột ngột Long Thiên hơi khựng lại một chút,miệng lẫm nhẫm pháp quyết,cùng lúc ở cách đó xa xa,một đoàn người đang tức tốc đuổi theo,trang phục là binh lính của Bình Minh Thành,tuy nhiên 6 người dẫn đầu lại là đệ tử của Kinh Thiên Môn,gòm 5 nam 1 nữ,tu vi cao nhất là một trung niên Thai Hình Cảnh sơ kỳ.

Trung niên Thai Hình Cảnh sơ kỳ là trưởng lão ngoại môn chỉ huy đóng quân ở Bình Minh Thành tên Lăng Lục,hắn vừa phi không nhanh chóng bỏ lại đám người phía sau,vừa khó chịu nói"Tên Lục Ngạn kia thật là phế phẩm,có một tên nhóc Linh Thể Cảnh đỉnh phong cũng đánh không lại,để Kinh Thiên Môn ta phải nhúng tay,nếu không phải thường ngày dâng cho ta không ít đồ tốt,ta cũng lười quản"

Thấy thân hình Lăng Lục mất hút,đám đệ tử Kinh Thiên khinh thường nói với mấy binh lính bên cạnh"Có Lăng trưởng lão ra tay,mọi việc chắc chắn sẽ hoàn thành,các ngươi chỉ việc thu dọn toàn cuộc là được,tất nhiên sau đó phải làm cho bọn ta hài lòng đó"

Một tên binh lính tu vi Linh Thể Cảnh đỉnh phong cao nhất trong đám lính gật đầu nói"Chỉ cần bắt được kẻ gây rối,chắc chắn sẽ không khiến cho Kinh Thiên Môn ra tay không công"

Đám đệ tử Kinh Thiên Môn nhìn nhau cười hài lòng,theo bọn hắn việc bắt giết một tu sĩ Linh Thể đỉnh phong là quá đơn giản,chỉ là đám binh lính Bình Minh Thành quá phế phẩm thôi.

Đột nhiên lúc này bốn phía xung quanh phát ra những tiếng vù vù,những con trùm đỏ từ tứ phía tuông ra,mấy hơi thở đã trùm kính bầu trời,con nào con nấy khí tức đều là Linh Thể Cảnh.

Đám đệ tử Kinh Thiên Môn và binh lính Bình Minh Thành cả kinh,hô lớn"Chuyện gì vậy"

Vù vù đám huyết trùng nhào vào tấn công,dưới số lượng áp đảo,từng tiếng từng tiếng hét thảm vang vọng,gần như không gì có thể ngăn cản bọn chúng.

Nháy mắt chỗ đệ tử Kinh Thiên Môn và binh lính Bình Minh Thành chỉ còn lại những bộ quần áo và xương khô,đám huyết trùng lần nữa tản đi như chưa từng xuất hiện vậy.

Trở lại chỗ Long Thiên,hắn cười lạnh nhìn về hướng Bình Minh Thành,đám huyết trùng mấy năm nay ăn huyết khí ở huyết lô(Phệ Huyết Lô) thực lực tăng mạnh,số lượng cũng là nhiều không kể,đến hắn còn run sợ trước bọn chúng.

Nhìn về đám người Ngô Gia,Long Thiên bình tĩnh nói"Mọi người đi trước,ta giải quyết chút việc rồi theo sau"

Ngô Tài thấy vậy lên tiếng nói"Thiếu hiệp cẩn thận"

Long Thiên gật đầu,rồi phi thân biến mất,đoàn người Ngô Gia thấy vậy cũng vội vàng di chuyển nhanh hơn.

Lăng Lục đang phi không đuổi theo đám người Long Thiên,thì bị một đám huyết trùng chặn đường,hắn nhíu mày tung chưởng,đám trước mặt bị đẩy văng thì đám khác nhanh chóng thế chỗ,trùng trùng điệp điệp.

Lăng Lục cảm thấy rùng mình quát"Ở đâu ra một đống kinh tởm này vậy"

Linh lực hộ thân cũng bị đám huyết trùng nhanh chóng gặm nhấm,Lăng Lục tay nhanh chóng huy động,mỗi lần đều giết mấy chục con nhưng mãi không thoát ra được.

Bãi cỏ dưới đất cũng trãi đầy xác trùng,huyết khí bay bay trong không khí,lúc này Long Thiên cũng tới nơi,thấy đám trùng mình nuôi dưỡng nhanh chóng giảm bớt,hắn giơ tay Hoàng Kim Cốt Thương xuất hiện,gồng người dùng hết sức ném thương vào trong đám trùng.

Đám huyết trùng lập tức rẻ ra một đường,Lăng Lục mới đầu còn chưa hiểu,nhưng dù gì cũng là Thoát Phàm Cảnh tu sĩ,một tiếng ngâm vang phá không phóng tới,hắn chỉ có một ý nghĩ trong đầu là phải tránh thoát.

Mặc kệ đám trùng đang bao vây,Lăng Lục nhún người bay vào đám trùng,hết sức vận linh lực hộ thân ngăn huyết trùng cắn xé.

Gầm....tiếng rồng vang vọng,một thanh cốt thương xuyên qua chỗ Lăng Lục vừa đứng.

Lăng Lục hét lớn,phất tay lấy ra một thanh kiếm quát"Một Kiếm Khai Thiên Môn"

Thanh Kiếm chớt mắt to lớn,chém ra một đường ở đám huyết trùng,Lăng Lục theo đường kiếm mà bay ra,tuy nhiên toàn thân vẫn bị mấy con huyết trùng cắn vào,cảm thấy từng thớ thịt đang dần dần bị gặm đi.

Lăng Lục đau đớn hét lớn"Mau nhả ra"vận linh lực hất văng đám huyết trùng khỏi người,căm giận nhìn về phía Long Thiên quát"Là ngươi"

Long Thiên không nói nhiều,Hoá Long Quyết thi triển,sừng nhỏ hiện ra cũng là lúc Hoàng Kim Cốt Thương trở lại tay,Du Long Thương đánh ra xé không tới Lăng Lục.

Lăng Lục tức giận huy kiếm,lại thi triển Một Kiếm Khai Thiên Môn,cả bầu trời như chỉ có một kiếm này.

Long Thiên không dừng tay,Du Long Thương Pháp như xé rách cả hư không,không gì không xuyên thủng.

Oành.......không khí nổ tung,cây cỏ dưới đất bứt gốc bay đi,một vùng mấy trăm mét trở thành bình địa.

Lăng Lục híp mắt lại không tin nổi nói"Cái gì?"

Kiếm trở lại tay,Lăng Lục nhìn vào thì đã thấy thân kiếm bị thủng một lỗ,từ lỗ thủng bắt đầu nút lan khắp nơi,một thanh linh bảo cứ thế vỡ vụn.

Lăng Lục lại nhìn vào ngực mình,không biết từ lúc nào ở đó đã xuất hiện một lỗ thủng,hắn hét lớn vội vận linh lực cầm máu.

Long Thiên cười lạnh nói"Thai Hình Cảnh thì ra cũng chỉ như vậy"nói rồi tháo bịt mắt ra,nháy mắt biến mất.

[Long Diệu Phi Thiên] tiếng rồng ngâm vang vọng một kim long xuất hiện kế bên Lăng Lục,sau đó là tiếng thân thể Lăng Lục nổ tung,Long Thiên từ huyết vụ phi ra,trong tay cầm theo túi trữ vật của Lăng Lục nói"Kinh Thiên Môn các ngươi cứ đợi đấy"

Thu lại đám Huyết Trùng,Long Thiên phi thân đuổi theo đám người Ngô Gia,rất nhanh đã đuổi kịp.

..............3vvv3.............

Bạn đang đọc HUYẾT TÍCH sáng tác bởi 3VvV3
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 3VvV3
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.