Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yurei (Phần 2)

Tiểu thuyết gốc · 1451 chữ

Dù tôi ghét phải phủ nhận việc này nhưng Aku nói đúng, lúc đó tôi đang rất là bực và chỉ muốn tự tay bịt mồm tên khốn kiếp này lại. Nhưng…..

-Không.

…..tôi chưa một lần nào thấy hối hận vì mình đã gặp Kade, cho dù đó có là sự sắp đặt của số phận đi chăng nữa thì chưa một phút giây nào tôi cảm thấy hối hận vì điều đó.

Kade đã chọn đánh đổi sinh mạng để cứu lấy tôi, dù cô ấy không hề biết về những điều cô ấy đã phải chịu đựng trong quá khứ, hay việc cứu lấy tôi cũng có thể chỉ là một sự sắp đặt của quá khứ đó, nhưng bản thân Kade vẫn lựa chọn và chấp nhận cái chết như một cách để tự cứu rỗi bản thân, thứ mà tôi đã không thể làm được.

Vì vậy, với tất cả sự biết ơn và tôn trọng dành cho lựa chọn của Kade, tôi không thể để tên khốn này chi phối tôi bằng vài lời nói nhỏ mọn được.

-Kade vẫn ở đây ý chí, tinh thần của cậu ấy sẽ không bao giờ bị một kẻ như ngươi khuất phục đâu.

-Không thể nào. Sao ngươi lại có thứ đ-

-Có thể ngươi nói đúng Aku. Ta là một kẻ thất bại, một kẻ trốn chạy khỏi hiện thực, một kẻ sống trong thế giới ảo tưởng mà hắn tự tạo ra.

-Nhưng bây giờ ta đã có thể đứng vững trên hai chân của mình và nhìn thẳng vào cái số phận mà ta đã từng không dám đối mặt.

-Kade đã để lại cho ta thứ này như một dấu hiệu cho thấy rằng cậu ấy vẫn muốn chiến đấu, cậu ấy vẫn muốn chiến thắng, cậu ấy vẫn không muốn bị khuất phục trước số phận của mình.

-Vì vậy cùng nhau bọn ta sẽ đập tan thứ số phận khốn kiếp đã chi phối thế giới này!!!!

-..........ha….ha……hahaha……..hahahahahaha.

-AHAHAHAHAHA!!!!

-Thú vị lắm, thú vị lắm, là một thực thể đã sống hơn hàng nghìn năm như ta chưa lần nào trong đời ta cảm thấy hứng thú hơn hôm nay.

-Được lắm kẻ được ch-

-À không Iitoyo Shinya. Tất cả những gì ngươi đã nói, tất cả những gì ngươi đã khẳng định hôm nay ta sẽ coi chúng như là một lời thách thức.

-”Cùng nhau đập tan thứ số phận này đã chi phối thế giới này” à?

Trong những câu nói cuối cùng của cuộc trò chuyện, cả không gian xung quanh tôi bắt đầu sụp đổ, những mảng bóng tối dần chìm vào trong ánh sáng vàng chói lóa.

-Hy vọng hai ngươi sẽ đem đến cho ta một màn trình diễn thú vị.

Sau đó cả không gian bóng tối hoàn toàn biến mất và đằng sau ánh sáng vàng chói lóa đó là mặt trời, đang đổ ánh nắng của nó xuống hình bóng của hai người.

Tôi đã được ở bên ngoài bên ngoài hang động trước khi biết được điều gì và lối vào của hang động cũng đã đóng lại, như dấu hiệu cho một sự khởi đầu.

…..

Đêm ngày hôm đó, làn sương mù gần như bao phủ cả đỉnh núi. Trên con đường dẫn tới ngôi đền Tokugawa, tôi liên tục có cảm giác bất an như sẽ có chuyện gì không hay sẽ xảy ra.

Bước chân đến gần ngôi đền Tokugawa, Kakugiri đã đợi sẵn tôi ở bên ngoài, sau thử thách lần trước ông ta đã bảo tôi hãy quay lại đây vào ban đêm và ông ta sẽ nói cho tôi chi tiết nhiệm vụ đầu tiên.

Theo đó thì nơi tôi phải đến là Aokigahara một địa điểm nằm dưới chân núi cách đó không xa, hay còn được biết đến với tên gọi khu rừng tự sát, đó là một nơi rùng rợn, huyền bí với vô số nạn nhân của các cuộc tự sát, khiến cho những câu chuyện ma quái về nơi này làm bất cứ ai cũng phải rùng mình và sợ hãi. Nhưng đó chỉ phần nổi của tảng băng chìm, vì nơi này còn bị ám bởi những Yurei.

Yurei là một sinh vật được mô tả như là một chiếc áo choàng trắng lơ lửng, chúng là những ác linh được hoá thành từ linh hồn của những người đã tự tử trong khu rừng này, những linh hồn đã tự kết liễu mạng sống bây giờ mang lòng ghen ghét với những kẻ được sống, chúng rên rỉ, quẩn quanh bên những cành cây cong trong rừng Aokigahara, tấn công người sống hoặc lôi kéo họ tới cái chết.

Nhiệm vụ đầu tiên của tôi chính là thanh tẩy những Yurei và dẹp đi không gian chúng tạo ra trong Aokigahara.

Không gian hay còn được gọi là Không gian kết giới, là một khu vực được bao phủ bởi kết giới vô hình dưới hình dạng một mái vòng khổng lồ mà chỉ có diệt hồn sư chỉ có thể nhìn thấy.

Đối với ác linh thì không gian là lãnh địa và nơi đi săn của chúng, bất cứ con người bước chân vào đều sẽ bị chúng tấn công và giết chết.

Còn đối với tinh linh thì đây đơn giản chỉ là nhà của chúng, bạn có thể vào và bị lạc trong không gian của tinh linh, nhưng bạn sẽ không bị hại và được tinh linh âm thầm chỉ đường khỏi không gian kết giới trong im lặng, trừ khi chúng muốn gặp bạn và ngược lại.

Bình thường, tầm ảnh hưởng của không gian tới những khu vực đối với tinh linh là không đáng kể, nhưng còn ác linh là chuyện hoàn toàn khác, vì tầm ảnh hưởng của không gian là dựa trên nơi sinh ra của ác linh và tinh linh.

Có nghĩa là khi sinh ra tinh linh sẽ được hàn gắn với một nơi nhất định và khu vực xung quanh đó, ác linh cũng vậy nhưng số lượng của ác linh lại nhiều hơn nên không gian của chúng sẽ rộng hơn rất nhiều, như trong trường hợp của Aokigahara, vì nhiều người đã tự sát ở đây nên linh hồn với những cảm xúc tiêu cực đã vương vãi khắp nơi, hoá thành những Yurei và mở rộng không gian đến nỗi bao phủ khắp cả khu rừng.

Trước khi tìm đường tới Aokigahara, tôi có yểm vài lá bùa thường vào chân và tay để cường hoá cơ thể và vào mắt để phát hiện ra nguồn linh năng của không gian, cũng như để nhìn tốt hơn trong bóng tối.

Từ trên núi nhìn xuống khu rừng Aokigahara, cái cảm giác bất an của tôi lại phát tác, vì không ngờ khắp Aokigahara đều bị bao phủ bởi không gian, điều này nghĩa là lượng ác linh ở đây cực kì lớn và cực kỳ nguy hiểm, cũng rất may là người dân trong người dân trong thị trấn đã niêm phong chỗ này lại không là sẽ rất nhiều mạng người phải đổ xuống nữa.

"Tệ rồi đấy, thế này thì mình phải thật cẩn thận mới được"

"Ông già khốn khiếp đó…."

“Ông ta bảo nhiệm vụ này sẽ dễ xơi thôi nhưng từ dễ được định nghĩa như thế nào trong mắt ông ta vậy?”

Di chuyển xuống dọc sườn núi, trước khi tiến sâu vào trong Aokigahara, tôi yểm thêm 5 lá bùa phòng thủ nữa vào thân đề phòng ngừa trước những cuộc tấn công bất ngờ và một lá bùa dịch chuyển ở dưới đất, để có phương án rút lui nếu tôi bị dồn tới đường cùng.

"Thế này chắc chắn là vẫn chưa đủ nhưng hiện tại mình chỉ có nhiều thế thôi"

Cuối cùng với một lượng lớn bùa chú được lưu trữ trong linh cụ, một cái đầu không suy nghĩ quá nhiều và một ánh mắt chứa ngọn lửa của sự quyết tâm, tôi tiến sâu vào trong Aokigahara.

Ngoài ra nói một chút về linh cụ của Kade, thì đây là một linh cụ có khả năng lưu trữ mọi đồ vật trong một không gian đó, đến bây giờ tôi vẫn còn chưa biết nó có thể lưu trữ được bao nhiêu nên có thể nói là linh cụ này có khả năng lưu trữ gần như là vô hạn, không hiểu tại sao tôi phải tốn tận 1 tháng làm những trò hề, chỉ để tìm ra cơ chế của cái hộp là chứa đồ.

Bạn đang đọc Số Phận sáng tác bởi Astrol
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Astrol
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.