Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yurei (Phần 1)

Tiểu thuyết gốc · 2805 chữ

Ngày đầu tiên trở lại trường của tôi không có gì quá là đặc biệt, thứ đặc biệt duy nhất của hôm nay có khi chỉ là bầu trời đêm đầy sao. Sao thật là đẹp, tôi luôn thích ngắm chúng qua chiếc kính thiên văn hồi nhỏ, còn bây giờ thì tôi đã mất hứng thú với chúng rồi, nhưng tôi vẫn muốn ôn lại một chút kỷ niệm xưa vì không biết bao lâu rồi kể từ khi bầu trời đêm như bừng sáng như này.

Thế là tôi đã ở lục lọi đồ trong kho để tìm chiếc kính thiên văn cũ kỹ và đem nó lên ban công, tôi nhớ là nó từng thuộc về ông tôi và ông đã tặng lại nó cho tôi nhân dịp tôi tròn 8 tuổi.

Tuy nhìn cũ kỹ nhưng nó vẫn còn rất tốt, nói thật là tôi không thể nhìn ra một điểm khác biệt nào so với 11 năm trước.

"Rất vui khi được gặp lại cậu bạn cũ"

Ngay khoảnh khắc tôi chạm vào chiếc kính thiên văn, cảm giác hoài niệm như nổ tung ở trong lòng ngực tôi, nó khiến tôi nhớ về bản thân vui vẻ của quá khứ và đặt cho tôi câu hỏi rằng [Vì sao mình lại trông buồn bã tới vậy?].

Có thể mọi người cũng đang hỏi chung một câu hỏi đó, vì ở cuối câu chuyện của tôi là một cái kết đẹp, đáng lẽ tôi phải vui vẻ chứ nhỉ. Nhưng không, vì hồi kết của một câu chuyện đẹp, sẽ là khởi đầu đầu của sự đau thương.

…..

Ngay sau khi quay lại ngôi đền Tokugawa, Kakugiri đã lập tức nhét vào trong đầu tôi một đống kiến thức.

Ông ta nói rằng bây giờ Aku đã được giải thoát nhưng chưa phải trọn vẹn vì trong thế giới mới này, cán cân giữa hỗn loạn và trật tự đang cân bằng hơn bao giờ hết. Vì vậy, Aku đã gửi đi những thuộc hạ của hắn để gây ra hỗn loạn trên khắp Nhật Bản, nhằm phá đi sự cân bằng của cán cân và nhiệm vụ của tôi là tiêu diệt chúng bằng cách trở thành một diệt hồn sư.

Thế là trong 1 tháng tiếp theo tôi đã phải luyện tập để trở thành một diệt hồn sư và theo những lời Kakugiri nói, thì có một thế giới khác tồn tại song song với thế giới con người được gọi là linh giới, nơi tồn tại của những thực thể được gọi là tinh linh và ác linh.

Tinh linh và ác linh là 2 tồn tại trái ngược nhau, chúng là những linh hồn vẫn còn những vướng bận với thế giới khi còn sống nên không thể siêu thoát, bình thường khi chuyện đó xảy ra thì chúng sẽ được gửi tới linh giới.

Những tinh linh thường là những linh hồn tốt, chúng hoàn toàn vô hại và chỉ can thiệp vào thế giới con người khi cần thiết, còn ác linh là những linh hồn xấu được hình thành lên từ những cảm xúc tiêu cực của linh hồn, chúng rất là có hại và là nguyên nhân của những vụ mất tích bí ẩn có liên quan tới những thực thể siêu nhiên.

Ngoài ra ác linh và tinh linh còn tồn tại dựa trên lời đồn của con người, hay được gọi là những truyền thuyết đô thị.

Để có thể kết nối với linh giới và sử dụng năng lượng của nơi này, người chủ phải lập giao ước với một tinh linh bằng cách xưng tên của mình và nếu tinh linh đồng ý, thì nó sẽ xưng tên của mình lại cho người chủ biết.

Kade cũng là một tinh linh, nghĩa là vào khoảng khắc chúng tôi xưng tên, thì tôi đã lập giao ước với cô ấy và linh hồn của tôi đã được kết nối với linh giới từ đó. Chắc đây là ý nghĩa đằng sau lời nói của Kakugiri.

Ngoài ra, sau khi tinh linh và chủ nhân lập thề ước, thì chủ nhân sẽ quyền được sử dụng linh cụ.

Linh cụ là hình dạng sức mạnh thứ hai của tinh linh và mỗi tinh linh đều có một linh cụ khác nhau. Chúng hoạt động dựa trên một nguồn năng lượng được gọi là linh năng, thứ năng lượng chỉ tồn tại một lượng nhỏ ở ngoài thế giới thật, nhưng tồn tại rất nhiều trong linh giới.

Bình thường cả tinh linh lẫn chủ nhân đều có thể sử dụng linh cụ và nếu như tinh linh có chết đi thì linh cụ sẽ vẫn tồn tại, nhưng nếu một tinh linh vô chủ chết đi và để lại linh cụ, thì bất cứ ai được kết nối với linh giới đều có thể sỡ hữu linh cụ đó, còn đối với những tinh linh đã có chủ, thì linh cụ sẽ không hoạt động bằng nếu không nhận được linh năng của chủ nhân gốc.

Ngoài ra, giống như tinh linh, ác linh cũng sở hữu linh cụ và linh cụ cũng là nơi chứa đựng ký ức linh hồn kiếp trước của tinh linh và ác linh hoặc có thể nói khối hộp đen mà Kade đã đưa cho tôi là một linh cụ, đó là lý do tôi biết cô ấy là một tinh linh.

Tuy linh cụ là một món vũ khí rất mạnh, nhưng diệt hồn sư lại không được phụ thuộc vào chúng, vì linh cụ ngốn rất nhiều linh năng để sử dụng và chúng không thể thanh tẩy ác linh mà chỉ có thể suy yếu chúng, vậy nên thứ vũ khí có giúp diệt hồn sư thanh tẩy được ác linh được gọi là bùa.

Bùa đúng như tên gọi của nó là một tờ giấy có viết các ký tự hán tự đặc biệt bằng mực mà chỉ những diệt hồn sư biết, nhưng mực dùng để viết những ký tự này phải là mực được pha loãng với nhựa cây của cây bạch quả, một loại cây rất linh thiêng ở Nhật Bản. Khi đó, bùa mới có thể sử dụng để chống lại ác linh.

Bình Thường điều đầu tiên mà một diệt hồn sư phải biết đó chính là cách viết bùa, vì vậy tôi đã phải dành ra tầm 3 tháng ngồi loay hoay với cây cọ viết trên tay, nhưng tôi cũng đã học được thêm về các loại bùa trong khoảng thời gian chán như làm bài tập này.

Nhưng có kiến thức về các loại bùa là một chuyện và sử dụng được được chúng là một chuyện hoàn toàn khác, vì để có thể sử dụng được bùa thì đầu tiên diệt hồn sư phải thành thục bốn bước sau, đó chính là phi, truyền, yểm và phù.

Phi như tên gọi của nó là kỹ thuật để phi lá bùa đi, nhưng để có thể phi một lá bùa được làm từ giấy và nặng còn chưa tới 20 lb thì rất khó, nếu không nói là bất khả thi.

Nên chúng ta sẽ đến bước tiếp theo truyền, ở bước này người sử dụng phải truyền một lượng nhỏ linh năng của mình vào tấm bùa khiến chúng trở nên cứng rắn và có thể phi được.

Sau khi lá bùa được phi đi thì chúng ta sẽ được dẫn tới bước tiếp theo yểm, khác với những bước kể trên thì người sử dụng không cần làm nhiều trong bước này, vì khi va chạm với một vật thể gì đó, bùa sẽ tự động được yểm trên vật thể đó nên có khi người sử dụng chỉ cần học cách phi chuẩn hơn.

Cuối cùng là bước phù, bước này là đơn giản và đỡ tốn hơi nhất, ở bước này người sử dụng chỉ cần thi triển bùa chú sau khi được yểm bằng cách đưa hai ngón trỏ và ngón giữa lên trán, sau đó nói thầm từ [phù].

Đối với tôi mà nói thì học những cái này đơn giản hơn rất nhiều, nhưng người sử dụng cũng không phải theo một quy củ nhất định họ có thể ko dùng phi mà dùng yểm luôn, tất cả đều dựa vào đặc tính riêng của từng lá bùa.

Ví dụ như bùa bình thường, loại bùa dễ viết nhất, ngốn ít linh năng nhất và có nhiều công dụng nhất, nhưng chỉ có thể sử dụng ở dạng yểm. Nếu yểm lên người hoặc vũ thì bình thường thì sẽ có khả năng thanh tẩy được ác linh, yểm lên mắt thì có thể nhìn thấy nguồn phát ra linh năng và nếu yểm xuống đất theo vị trí nhất định thì tất cả sẽ kết nối với nhau, tạo thành kết giới có khả năng giam cầm ác linh và ngăn không cho người thường bị liên lụy vào trận chiến.

Ngoài ra, còn bùa tấn công có khả năng phi để gây sát thương và yểm để tăng sát thương, bùa phòng thủ có thể yểm để tạo một lá chắn cho diệt hồn sư, bùa phục hồi giúp chữa lành vết thương được gây ra bởi ác linh, bùa nổ có khả năng tạo ra một vụ nổ linh năng là bùa gây rất nhiều sát thương nhất nhưng cũng tốn linh năng nhất và bùa dịch chuyển cho phép diệt hồn sư dịch chuyển tới bất cứ nơi nào trong bán kính 200m, nhưng cũng là bùa khó viết nhất.

Nếu phải dùng một từ để miêu tả lại quá trình tập viết bùa của tôi thì phải dùng từ mệt mỏi, tôi không ngờ là viết mấy cái ký tự trên một tờ giấy lại khó như vậy thậm chí tôi đã phải bỏ học tận 5 tháng chỉ để luyện tập, nhưng sau 5 tháng cầm cọ viết trên tay, thì cuối cùng tôi cũng viết thành thục được hết những loại bùa, đó là một quá trình đầy gian khổ nhưng thành quả lại rất xứng đáng và thoả mãn.

Lúc đó tôi nghĩ là mình đã sẵn sàng cho nhiệm vụ đầu tiên, nhưng Kakugiri nói còn một thử thách cuối cùng trước khi tôi có thể chính thức trở thành một diệt hồn sư, và dẫn tôi tới hang động nơi cư trú của Aku.

Sau đó ông ta giải thích cho tôi rằng, hang động này chính là hiện thân của mong muốn sâu thẳm bên trong mỗi con người, đó là cách mà Aku đã sử dụng để có thể tìm ra tôi người có thể giải thoát cho hắn khỏi sự giam cầm.

Hắn tìm đến những người tuyệt vọng trong cuộc sống và cho họ thấy thứ họ mong muốn nhất, cho họ thấy một tia hy vọng, cho họ thấy thứ có thể giúp họ làm lại cuộc đời, bằng cái giá phải trả đó chính là sự tự do của hắn và nếu như nạn nhân không phải người trong lời tiên tri, thì họ sẽ vẫn nhận được mong muốn của mình.

Nhưng lại không hề có một cái kết đẹp nào ở đây cả, vì thứ họ nhận được chỉ là giả tạo hay nói đúng hơn là một thế giới giả tạo được tạo nên bởi chính mong muốn của mình, nơi mà họ có thể trốn tránh khỏi thực tại và bắt đầu lại cuộc sống theo cách họ muốn.

-Ta đã từng chứng kiến nó và dù với một kẻ đã không còn lưu luyến gì trong cuộc đời như ta vẫn bị cuốn hút bởi những gì ta đã thấy.

-Bây giờ ta muốn cậu hãy đối mặt với nó và chứng tỏ cho ta…..

-.....Rằng cậu đã sẵn sàng buông bỏ quá khứ của mình và dấu thân vào con đường trở thành một diệt hồn sư.

Tôi không nói gì sau đó mà chỉ gật đầu một cái.

Cùng với đôi mắt chứa đầy sự quyết tâm và một ý chí sắc đá, tôi chậm rãi tiến vào trong hang động. Cũng giống như lần trước, tôi lại được nhìn thấy được viễn cảnh kia một lần nữa và lần này tôi đã hiểu được ý nghĩa đằng sau nó.

Hai người đó chính là bố mẹ tôi, họ chính là tia hi vọng có thể cứu rỗi cuộc đời tôi, chắc là ý nghĩ non nớt này đã hiện hữu trong tâm trí tôi từ nhỏ và tôi đã quên nó theo thời gian, nhưng sâu thẳm trong tôi vẫn luôn nhớ về nó và nó đã được bộc lộ ở đây.

-Tất cả không phải là thật.

-Tia hy vọng đã cứu rỗi cuộc đời ta và cho ta lý do để sống không phải là những thứ giả mạo này. Ngươi còn định trốn bao lâu nữa? Ra mặt đi.

Khi tôi kết thúc lời nói của mình, một tiếng cười nham hiểm vang ra từ trong bóng tối sâu thẳm, cùng một cặp mắt đỏ và một hàm răng nanh.

-Hahahahahahaha..…….

-Để xem ta có ai ở đây nào, một con tốt trên bàn cờ tồn tại với chỉ mục đích là để ta lợi dụng lại dám kêu ta phải ra mặt à?

-Lá gan của ngươi cũng to đấy, kẻ được chọn.

-Hừ....cảm ơn vì lời khen nhưng hi vọng ngươi không phiền vì ta không mang theo quà đâu.

Giọng nói của tôi như chứa đầy sự chế diễu bên trong nó, lúc đó tôi nghĩ là mình tự tin hơi thái quá nhưng công nhận là cảm giác cũng thoải mái thật khi tôi có thể tự tin để nói lên những điều đó.

-Hồ…..Dựa trên thái độ của ngươi thì có vẻ ngươi đang rất là tự tin nhỉ?

-Dù ngươi đang đừng trước ác quỷ hỗn loạn ta đây.

-Có vẻ tự tin? Đừng hiểu lầm ở đây thưa ngài ác quỷ hỗn loạn. Tôi tới đây với mục đích là thử thách bản thân và tìm câu trả lời, nên ngoài tự tin ra thì tôi không biết phải bộc lộ cảm xúc gì khác đâu.

-Tìm câu trả lời? Đừng đùa với ta nhóc con ngươi có biết là người đang ở đâu không? Đây là lãnh địa của ta đấy đáng lẽ bây giờ ngươi phải quỳ xuống và cầu xin sự tha mạng mới đúng.

Aku nói, nghe hắn giống như đang cố kìm nén cơn giận, có vẻ như tôi đã chạm đúng chỗ đau của hắn.

-Ngài muốn hiểu như nào cũng được thưa ngài ác quỷ hỗn loạn.

-Nhưng sự thật là vì sao một kẻ thất bại như tôi lại phải quỳ phục trước một kẻ chiến thắng như ngài? Không phải một kẻ chiến thắng thì nên được quỳ phục bởi một kẻ chiến thắng khác sao? Ngài đang khiến bản thân bị bẽ mặt đấy biết không?

-......Được lắm, ngươi thích thử thách bản thân lắm phải không?

-Vậy để ta xem ngươi có thể giữ được cái vẻ tự tin đó được bao lâu!!!!

Dứt câu, cả không gian xung quanh tôi có cảm giác như hẹp lại, kèm theo đó là hàng loạt những vết nứt khắp nơi và đằng sau những vết nứt đó là một các viễn cảnh.

-Thấy thế nào, đây là những ký ức của ta khi ta đối đầu với con tinh linh chết tiệt đó.

-Ngươi có biết điều đấy khiến ta mắc cười như thế nào không?

-Đáng lẽ ngươi có thể cứu nó nếu như ngươi không phá bỏ phong ấn cho ta.

-Con tinh đó đã chiến đấu ngoan cường vì ngươi vậy mà ngươi chỉ có thể nằm đó như một kẻ vô dụng.

-Hahahahahaha…

-Ngươi có biết biểu cảm của nó đáng giá như nào không?

-Đôi mắt chứa đầy sự quyết tâm đó, ý chí ngoan cường đó, tinh thần không chịu khuất phục đó…..

-.....Ta đã nghiền nát tất cả!!!!

-Ahahahahahaha…..

-Thấy sao!!!! Giờ ngươi hẳn là đang rất tức giận phải không?

-Nào, nguyền rủa ta đi.

-Căm thù ta đi.

-Sao ngươi lại không nói gì?

-Có phải là ngươi đang tự trách bản thân không?

-Hay là ngươi đã thừa nhận bản thân là một kẻ thất bại?

-Nào, hãy trút hết tất cả những thù hận của ngươi lên ta, giống như cái cách mà ta đã làm với con tinh linh đó đi.

-Móc mắt ta đi.

-Moi ruột ta đi.

-Đập nát hết xương trong cơ thể ta đi.

-NÀOOOOOO!!!!

-CHO TA THẤY SỰ CĂM THÙ CỦA NGƯƠI ĐI!!!!

Bạn đang đọc Số Phận sáng tác bởi Astrol
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Astrol
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.