Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có Phải đây là Kết Thúc?

Tiểu thuyết gốc · 4236 chữ

31/1/4018 - Cơ Sở Sản Xuất Chiến Binh (Beta)

Tiếng vũ khí va chạm nhau lại vang lên, trò chơi sinh tử ấy lại tiếp tục, từng người từng người ngã xuống. Trong trò chơi này chỉ có hai lựa chọn, giết hoặc bị giết. Ở trò chơi đẫm máu đó, có hai bóng người đang lướt đi trên chiến trường. Sang và Trang đang đồ sát cả chiến trường này, Sang xông tới và đạp một tên nhóc xuống đất, cậu nhìn tên nhóc đó một lát rồi quay đi.

- Để cho nhóc đấy…

- Vâng…sư phụ...

Trang tiến lại phía tên nhóc đó, tên nhóc khóc lóc vang xin tha mạng, ánh mắt của Trang lạnh đi.

- Xin lỗi…

Một đường kiếm dứt khoát làm cho miệng vết chém trên cổ của tên nhóc không hở ra mà chỉ chảy máu. Tên nhóc gục xuống, Trang đã cho tên nhóc đấy một cái chết không đau đớn, Trang chạy về chỗ Sang.

- Kỹ năng đã tốt hơn rồi…nhưng nhóc còn hơi nhân từ đấy…

- Em nghĩ cậu ta vẫn là một con người nên…

- Bỏ qua chuyện này đi…làm nốt phần còn lại thôi…

- Vâng!

Cả hai cũng xông lên, một lúc sau tiếng còi thông báo trận đấu kết thúc vang lên. Sang và Trang bước ra khỏi cánh cổng đấu trường, cậu nhìn thanh katana rồi vứt thanh kiếm đi. Trang thấy vậy thì chạy lại và đặt thanh kiếm của mình ở gần thanh kiếm của Sang, cô bé quỳ xuống và chấp tay cầu nguyện.

- Xin những linh hồn hãy an nghỉ…

Sang dừng lại một chút, cậu nhìn về phía Trang một lát rồi đi tiếp.

- Chúng ta trễ rồi đấy…!

- A…vâng, sư phụ!

Cả hai trở về phòng ăn, vẫn là phần cơm cà ri như ngày nào nhưng cậu còn gọi thêm một phần cơm phủ trứng cho Trang. Mang trở lại bàn, hai thầy trò cùng dùng bữa.

- Chư chụ! Hôm ây----

- Ngưng, không nói trong khi còn đang ngậm họng cơm kia… - Con bé nghe thế liền uống một ngụm nước và nuốt hết số cơm trong miệng.

- Sư phụ! Hôm nay ấy! Em vừa mới làm được một chút của thức thứ nhất rồi!

- Hờ…

Sang tỏ vẻ không quan tâm gì lắm đến những chuyện của cô bé nói, nhưng cậu luôn mừng thầm trong lòng mình vì con bé vẫn có thể sống sót trong những trận chiến trước đó. Đó cũng là vì cậu đã dạy cho con bé những kĩ năng chiến đấu của mình, nhưng những kỹ năng chiến đấu của cậu đang dần dần có thay đổi. Cậu bắt đầu vô thức đọc lên tên của một loại chiêu thức gì đấy trong đầu mình, rồi cậu đã thực hiện xong chiêu thức lúc nào không hay. Đến cậu cũng không biết lí do tại sao, nhưng khả năng lớn là từ cuốn sách thần bí đó. Trở về hiện tại, Sang bỗng thấy thứ gì đó, cậu lấy chiếc khăn rồi chồm người về phía Trang và lau một hột cơm đang dính trên má của cô bé.

- Hấp ta hấp tấp…haizz… khi nào nhóc mới trưởng thành đây…

Cô bé vẫn chưa hiểu chuyện gì, nhưng sau một lúc thì con bé ngượng chín mặt khi đã cảm thấy được.

- D-D-D-Dạ?!! em…không…

- Không?

- D-Dạ không có gì đâu!

- Hôm nay nhóc bị làm sao đấy, không khỏe à…mặt đỏ hết rồi kìa…

- Dạ không sao đâu ạ…

- Chắc không?

- Dạ chắc…

Sang đứng dậy và đi ra khỏi phòng ăn, Trang thấy thế cũng vội lấy cốc nước uống nhanh rồi chạy ra cùng, tiếng còi báo hết giờ tự do cũng vang lên, vừa đi cô bé vừa hỏi.

- Sư phụ, em có thể hỏi một câu được không ạ?

- Gì?

- Lucifur, rốt cuộc ông ta là người như thế nào ạ?

- Hắn ta là kẻ đã gây ra mọi chuyện xảy ra ở đây…ra lệnh bắt cóc và đưa tất cả những đứa trẻ đến nơi này để thực hiện thí nghiệm…nhưng mục đích là gì? Đưa con người trở thành một chủng loài mới? Nhảm nhí…cũng chính vì việc đó nên tôi sẽ hủy diệt toàn bộ những thứ gì liên quan đến tổ chức này!

- Vâng…tự do là thứ quan trọng nhất của một con người mà!

- Nhóc lôi đâu ra câu đó đấy?

- Ơ? nó……sai ạ?

- Tôi không nói nó sai…chỉ không ngờ là nhóc nói ra được câu đó thôi…

- SƯ PHỤ! Anh cứ nghĩ em là con nít mãi vậy!!!

Vừa kết thúc cuộc trò chuyện thì cũng đã đến ngã rẽ đường đến phòng thí nghiệm của cả hai.

- Vậy thôi em đi trước ạ!

- Ờ…

Trang chạy đi, Sang cũng bước vào phòng thí nghiệm. Những cuộc thí nghiệm được tiếp tục như thường lệ, sức mạnh của Sang vẫn đang được tăng lên theo từng ngày và điều cậu mong chờ nhất cũng đã đến, cuộc thí nghiệm tốt nghiệp đã được định ngày. 14/2/4018, đó chính là ngày mà cậu sẽ thoát khỏi nơi này, bởi vì cậu đã phát triển nhanh hơn cả dự kiến nên các nhà khoa học đã đưa ra ngày tốt nghiệp nhanh hơn dự kiến. Những tên nhà khoa học vẫn đang bàn về ngày thí nghiệm tốt nghiệm cho Sang, trong khi đó Sang cũng đang dần hoàn thiện kế hoạch cuối cùng của mình.

Sang bước đi trên hành lang, cậu bỗng bị vỗ mạnh vào lưng bởi Trang.

- SƯ PHỤ!~

Sang không mảy may để ý, cậu đứng vững lại rồi bước tiếp.

- Sư phụ?

- Tôi sắp bắt đầu kế hoạch…ngày 14/2…

- Vâng… - Trang nghiêm túc trở lại.

Trở về phòng giam, Sang ngã lưng lên giường.

- |{Truyền Âm}|

Truyền âm là một phép thuật lạ mà cậu thấy được trong đống ký ức mơ hồ cậu nhận được hôm trước, cậu đã tập luyện và sử dụng thành thục được phép này trong 2 tuần, Trang cũng đã được dạy phép này để hai bên dễ dàng liên lạc.

- Vâng? Sư phụ…

- Tôi sẽ phổ biến lại kế hoạch lại một lần nữa…

“Kế hoạch như sau: Ngay sau khi xác nhận thí nghiệm tốt nghiệp thành công trên cơ thể của tôi, tôi sẽ ngay lập tức sử dụng Okotsu để giải thoát khỏi sự điều khiển của con chip. Ngay sau đó, làm náo loạn cả cơ sở để tạo ra thời gian.

Trong khoảng thời gian này, nhóc sẽ đến các phòng điều khiển chính và thả tất cả các đứa trẻ bị bắt giữ ra. Nhưng từ đây xuất hiện trở ngại

Khó khăn nhất đó là việc sẽ có những đứa nhóc không chịu hợp tác để thoát khỏi nơi này. Vì chúng đã bị tẩy não bởi những lời đường mật của lũ nhà khoa học - Giải pháp: Thủ tiêu.

Tiếp theo, hướng dẫn những người còn lại tập kích vào khu vực cấm, nhưng còn việc dẫn đầu được hay không thì còn tùy vào nhóc. Và vì đã chắc chắn trong khu vực cấm sẽ có một chiếc tàu bay hạng nặng để tiện cho việc vận chuyển vật thí nghiệm của bọn chúng cho nên tấn công trực diện và chiếm lấy chiếc tàu, đánh nhanh thắng nhanh.

Sau khi chiếm được tàu khởi động sẵn sàng cất cánh, tôi sẽ theo ngay phía sau.

Nếu như có chuyện ngoài ý muốn xảy ra thì cứ thẳng hướng mà chạy không được quay đầu. HẾT”

- Vâng ạ…

Sang ngắt kết nối của phép thuật, cậu suy nghĩ vài điều.

- “Tớ sẽ tìm cậu……Linh…”

Ngày hôm sau, Trang đi khắp nơi và bắt đầu lôi kéo thêm đồng mình về phía mình. Ban đầu có chút khó khăn vì mọi người còn nghi ngờ vì Sang giết người không thương tiếc trên chiến trường lại có thể đi cứu giúp bọn họ. Nhưng sau một khoảng thời gian thuyết phục thì cũng đã có những đồng minh đầu tiên. Dần dần, các đồng minh về phe Trang càng nhiều và tất cả các thành viên đều đồng ý với cái tên Quân Giải Phóng được đặt. Khi đã lớn mạnh thì Trang cũng phải hành động kỹ lưỡng hơn trước, vì số lượng người phản đối phe Giải Phóng không phải ít, nếu không muốn nói là còn nhiều vô số kể. Những hoạt động của phe đều phải kín đáo và bí mật để chuẩn bị cho ngày khởi nghĩa.

Hai tuần đã trôi qua, những công cuộc chuẩn bị cuối cùng đã hoàn tất. Ngày mai chính là ngày quyết định tất cả, Sang vẫn đang nằm trên giường mà suy nghĩ, đột nhiên một tính hiệu truyền âm vang vào tai của cậu.

- Sư phụ…những gì anh bảo em đã làm hết rồi ạ!

- Tốt, ngày mai cứ thế mà làm theo kế hoạch…

- Vâng ạ…

Sang ngắt truyền âm, rồi ngủ thiếp đi.

Sáng hôm sau, cậu vẫn đi đến khu thí nghiệm như dự kiến. Sang thay đồ và tiến vào phòng thí nghiệm, những mũi kim tiêm được đưa vào người Sang. Một cơn đau nhói lan tỏa khắp cơ thể cậu, cậu cố kìm lại sự đau đớn, nhưng càng ngày nó càng đau hơn. Cậu cảm thấy như từng đoạn xương của mình bị gãy ra rồi lành trở lại, da thịt của cậu nóng cứ như bị axit đổ vào. Sau một tiếng hét lớn của cậu, mọi thứ im lặng đi. Những nhà khoa học kiểm tra nhịp tim cậu thì vẫn bình thường, một nhà khoa học thử dùng cánh tay robot rạch một đường dao trên cánh tay cậu. Máu đỏ chảy ra nhưng ngay sau đó vết thương lành lại một cách nhanh chóng, các nhà khoa học hô hào mừng rỡ vì cuộc thí nghiệm đã thành công. Sang ngồi dậy, mắt nhìn về phía cửa kính của nhưng tên nhà khoa học kia, cậu nở một nụ cười đắc ý. Những tên nhà khoa học ở đó cảm thấy có chuyện chẳng lành nên ngay lập tức khóa các khả năng của cậu lại bằng con chip, Sang đứng yên tại chỗ. Nhưng bọn chúng đã vô cùng sửng sốt khi thấy một thanh katana bắt đầu xuất hiện từ hư không. Nó đâm thẳng vào đầu Sang, sau một lúc, con chip khống chế đã được Okotsu lấy ra. Báo động đỏ được bật lên khắp căn cứ, ngay lúc đó một tiếng nổ lớn vang lên. Quân Giải Phóng đã bắt đầu hành động và được dẫn đầu bởi Trang.

Quay trở lại với chỗ phòng thí nghiệm của Sang, cậu nhìn lên những tên nhà khoa học kia.

- BÁO! BÁO CÁO NGAY CHO NGÀI LUCIFUR!!

Ngay khi dứt câu, Sang đã xuyên thẳng qua tấm kính cường lực dày 20cm và giết sạch tất cả người trong đó. Cậu xông thẳng ra ngoài và tiến vào khu vực cấm để làm loạn, cậu lấy toàn bộ sự thịnh nộ từ trước đến giờ của mình và đồ sát những tên nhà khoa học trên đường đi của cậu. Đột nhiên cậu dừng lại, Delo trong góc tối bước ra.

- Dừng mấy trò ngu ngốc này lại đi…ngươi không thể làm được gì đâu…

- Ngậm mồm…ta không muốn nghe bất cứ thứ gì từ mày nữa cả…ta sẽ thoát khỏi đây và cứu Linh, chỉ thế thôi!

- Ngươi nghĩ ngươi có thể vượt qua được đây sao? ngươi mạnh hơn bọn ta à?

Từ trong góc tối đó 3 người còn lại cũng bước ra.

- Chính bọn mày đã khiến cho Liangzhi phải bỏ mạng, còn Linh thì bị Lucifur bắt đi…lỗi ở đây là chính bọn mày…

- Muốn nghĩ sao thì tùy, bọn ta đây cũng có nỗi khổ riêng…

- Nỗi khổ? Nổi khổ của mình là đi làm khổ người khác sao!……đủ rồi, tránh ra, còn không thì đừng trách!

Sang tiến tới, ngay lập tức Delo lao tới tấn công với thanh kiếm trên tay, Sang vung thanh kiếm hất văng Delo ra xa. Ba người phía sau xông lên đánh khi thấy Delo bị đánh bật ra. Sau một lúc giao tranh thì Sang lùi ra sau, cậu đưa thanh kiếm ra phía sau lưng và khom người xuống.

- [}Bí Kĩ Kosho - Thức I : Xuyên Phá{]

Cả người cậu xuất hiện những tia sét đen đỏ, vừa niệm xong cậu phóng đi với tốc độ chóng mặt và để lại phía sau một vệt sét đen đỏ. Cậu đứng lên sau khi thực hiện xong chiêu thức, cả 4 người kia ngã quỵ xuống.

- Tại sao……ngươi lại không giết bọn ta…

- Hờ……ta không còn lí do để làm như thế…

- Không còn…? vậy tại sao lại ra lệnh cho con đệ tử kia của ngươi giết những vật thí nghiệm cản đường chứ?!

- Bọn chúng đã bị tẩy não rồi, chúng hành động theo lệnh của lũ nhà khoa học kia mà chẳng cần biết chuyện gì xảy ra với chúng…vì nguy hại cho kế hoạch nên ta phải làm thế…

- Bọn ta đây cũng v----

- Các người khác, các người chiến đấu vì một lí do gì đó mà ta không biết…nên các người khác bọn chúng…

Sang quay đi bỏ lại 4 người nằm đó, cậu tiến thẳng về phía trước. Đạp tung cánh cửa lớn trước mặt, Lucifur đã đứng bên trong chờ sẵn, căn phòng rộng gần bằng một nửa sân vận động và không hề có bất cứ thứ gì để bên trong đây, Sang cảm thấy lạ nhưng đột nhiên Lucifur cất tiếng.

- Chào Chiến Thần...nhóc không có quyền vào đây đâu…

- Làm như tôi sẽ nghe ông chắc?

Lucifur nhếch mép cười, rồi hắn cởi bộ áo trắng ra, để lộ ra những vòng cơ bắp. Sang biết một điều đó là hắn rất mạnh, cậu nắm chặt thanh kiếm trong tay.

- Ta chưa già đến mức phải bị gọi bằng ông đâu…cơ mà, đó không phải vũ khí bình thường đúng chứ?

- Rồi sao?

- Rõ là bọn ta đang nghiên cứu một thứ vật chất kì lạ xuất hiện ở hòn đảo gần đây…nhưng đột nhiên nó lại biến mất một cách kì lạ…

- Ông nghĩ đây là nó à…

- Không một ai có thể tiến đến gần nó…nếu đi vào phạm vi của nó, nhẹ thì điên loạn, nặng thì tử vong…rõ là người được chọn mà nhỉ…

- Muốn nói gì thì t----

Sang bổng dưng ngã quỵ xuống, cậu nôn ra một vũng máu. Lucifur từ từ tiến lại, nhưng Sang gần như mất hết sức để chống cự.

- Gỡ con chip ra là một sai lầm đấy nhóc…

- Cái……gì……?!

- Nó không chỉ ngăn chặn nhóc có những hành động mất kiểm soát mà còn là nơi lưu giữ kha khá năng lực đấy…và trong số đó là năng lực siêu hồi phục vừa được thí nghiệm đây…

- Khốn……kiếp……

Mắt của Sang mờ dần rồi cậu nằm gục xuống, Okotsu không thể làm gì khi Sang đã bất tỉnh. Lucifur định mang cậu đi thì đột nhiên một luồng năng lực bộc phát ra từ người của Sang, Lucifur giật mình mà nhảy lùi về sau.

- Cái quái quỷ gì vậy?

Cả người của Sang đang lơ lửng giữa không trung, tóc của cậu dần chuyển sang màu trắng. Thấy không ổn, Lucifur ngay lập tức phóng một loạt các ma thuật về phía của Sang, khói bụi vút lên mịt mù. Từ trong đám khỏi Sang từ từ bước ra mà trên người không hề có một vết xước, cậu ngước lên nhìn Lucifur với ánh mắt đỏ rực, Lucifur lùi dần về sau mà đổ mồ hôi.

- Ta không nhớ là có thí nghiệm về đổi màu tóc, rốt cuộc nhóc là cái quái gì thế…

Sang không trả lời mà lao thẳng vào Lucifur, cả hai giao tranh kịch liệt nhưng Lucifur có vẻ yếu thế hơn. Đột nhiên Lucifur bị mất thăng bằng vì một hòn đá, Sang liền lao tới đá một phát mạnh vào người của Lucifur khiến hắn bay thẳng vào trong một bức tường. Cậu tiến vào bên trong thì thấy hắn đang ở bên một cỗ máy hồi phục đã đổ đầy chất lỏng xanh lá. Sang tiến lại chuẩn bị kết liễu Lucifur, nhưng cậu đã đứng hình trước cỗ máy kia.

- Sư……phụ……?

Một cơn đau đầu dữ dội ập vào cậu, cậu quằn quại trong đau đớn, màu tóc trắng của cậu cũng dần chuyển thành đen. Delo và những người em của mình cũng vừa đi đến nơi đó sau khi hồi phục được chút ít. Cậu ta sửng sốt khi thấy người trong cỗ máy.

- Chị…

Sang hoảng hốt quay lại nhìn Delo, gương mặt cậu lộ rõ sự bất ngờ.

- Cái gì cơ!? Chị?!

Lucifur được ba đứa nhóc kia đỡ dậy, Delo từ từ tiến lại gần Lucifur.

- Chuyện này là như thế nào?! tại sao sư phụ của ta là ở trong đó…

- Cậu là để tử của chị tôi?!!

Delo hỏi với một ánh mắt ngạc nhiên, Lucifur cũng đứng lên rồi tiến lại cỗ máy.

- Cô ấy đã bị “Yookai hóa”, ta đang đóng băng cô ấy để quá trình đó bị ức chế lại…

Sang đứng dậy rồi tiến lại gần, cậu đặt tay lên cỗ máy mà nhìn rõ người bên trong, một người phụ nữ trạc tuổi 20. Một điểm khiến cậu chú ý là bụng của cô ấy đã biến dị, không phải của con người nữa.

- Rốt cuộc, ông có quan hệ gì với sự phụ…

- Cô ấy……là vợ ta…ta gia nhập vào tổ chức Phantom này cùng chỉ là để mong có cơ hội cứu được cô ấy…những đứa nhóc này là em của cổ…

Sang quay lại nhìn nhóm của Delo.

- Đây là lí do của các cậu sao…

Cả nhóm ngậm ngùi không trả lời, đột nhiên Sang tránh được một đòn tấn công. Mọi người cũng bất ngờ không biết chuyện gì đang xảy ra, từ bên ngoài, một người đeo chiếc mặt nạ đen kín mặt đi vào.

- Ngươi đang làm gì mà cơ sở của ta lại rối loạn hết thế kia, Lucifur?

- Ng---ngài Apollo!?

Từ khi hắn bước vào, một áp lực khủng khiếp đè lên tinh thần của mọi người trong căn phòng, cứ như nếu như di chuyển một chút là sẽ mất mạng ngay. Sang từ phía sau lao thẳng vào tên Apollo đó, nhưng cậu bị đánh bật ra ngay lập tức. Lucifur chạy đến đỡ cậu dậy.

- Có bị chấn thương gì về não không vậy hả?!! đó là Ngài Apollo người lãnh đạo tối cao của tổ chứng Phantom đấy!

- Thế thì tôi cần phải giết hắn ngay lập tức!

- Khô----

Lucifur bất ngờ bị trọng lực đè xuống, Apollo đưa tay lên miệng ra hiệu im lặng. Tất cả những người trong phòng đều gục xuống ngoại trừ Sang.

- Chào anh bạn trẻ, trông vẻ mặt của cậu có vẻ tức giận…có thể cho ta mạn phép hỏi lý do được không?

Sang nắm chặt thanh kiếm lại, gương mặt lộ rõ sự phẫn nộ.

- Ngươi không cần biết lí do…chỉ cần nộp mạng cho ta là được rồi! Chỉ vì ngươi mà không biết bao nhiêu người đã chết!

Dứt câu cậu liền xông thẳng lên về phía Apollo, nhưng hắn tránh né những đòn của cậu vô cùng dễ dàng. Sang nhảy ra phía sau của hắn và bắt đầu niệm.

- [}Bí Kĩ Kosho - Thức I : Xuyên Phá{]

Cậu phóng thẳng vào hắn, tốc độ của cậu làm khói bụi vút lên mịt mù. Nhưng tình hình không khả quan, lưỡi kiếm của cậu bị hắn chặn lại chỉ bằng hai ngón tay. Ngay lúc đó, cậu nôn ra một vũng máu vì năng lực tự hồi phục đã không còn.

- Một sản phẩm lỗi à…

Ngay lập tức hắn tung một cước đã văng Sang ra ngoài. Sang vừa văng ra ngoài thì bị Trang nhìn thấy, cô bé chạy đến đỡ Sang ngồi dậy.

- Sư phụ! Sư phụ có sao không, máu nhiều quá…

- Chạy……đi……

- Không! Làm sao em có thể bỏ mặt anh lại được chứ!

Apollo từ trong bước ra, trên tay hắn đã bắt đầu xuất hiện một khối cầu tím.

- Đã là sản phẩm lỗi còn dám phách lối à…ta đây không cần những thứ như thế trong tương lai…thôi thì để ta tiễn ngươi một đoạn!

Nói xong hắn tung quả cầu kia vào chỗ của Sang, Trang liền chạy đến, một tiếng nổ lớn phát ra. Sang dần tỉnh dậy sau chấn động, cậu chết lặng đi khi cậu thấy Trang đứng trước mặt mình. Phần hông phải của con bé đã bị quả cầu ban nãy xuyên thủng, Trang ngã xuống, máu chảy càng ngày càng nhiều. Sang cố gắng bò lại chỗ của Trang.

- Trang……? này Trang, TRANG! Đã bảo là phải chạy đi rồi mà…! tại sao…

- Tốt……quá…anh vẫn an toàn…

- An toàn cái quái gì chứ! Tại sao vậy!

- Em……xin lỗi…nhưng mà…hộc…anh là, sư phụ của em mà……anh hãy cố gắng sống thật tốt…thay phần em…

- Đừng, đừng nói nữa! Trang…Trang!!!

Cơ thể của cô bé nhẹ đi, Sang tối mặt im lặng. Những người bên trong căn phòng nhìn ra ngoài một cách bất lực, họ không thể làm gì được tên Apollo kia, hắn ta tiến gần lại chỗ Sang.

- Thật là ngu xuẩn…che chở cho một tên sắp chết sao…

- Ngu xuẩn?

- Hử?

Một sóng năng lượng phóng ra từ Sang, Lucifur ngạc nhiên.

- Lại là nó?!

Delo khó hiểu trước cậu nói của Lucifur.

- Lại?

- Ban nãy nhóc đó cũng bộc phát sức mạnh đó, nó thật sự rất kinh khủng, khoang đã…ma thuật của Apollo yếu đi rồi!

Thêm một luồng năng lượng nữa phóng ra, Apollo hơi lùi lại. Quá trình biến đổi của cậu lại bắt đầu, đột nhiên những đường kiếm vô hình từ đâu xuất hiện làm cho Apollo liên tục tránh né, sau một lúc hắn nhìn về phía Sang đã ngồi lúc trước thì đó chỉ là hư ảnh của cậu và nó đang từ từ phai đi. Ngay lúc đó Sang đã đứng sau lưng của hắn từ lúc nào không hay.

- [}Bí Kĩ Kosho - Thức I : Xuyên Phá - Thập Liên Kích{]

Cậu phóng thẳng về phía của Apollo, ngay lúc hắn định chặn đòn của cậu như ban nãy thì cậu biến mất rồi xuất hiện bên trên, hắn tiếp tục tấn công nhưng không theo kịp tốc độ của cậu.

- Hờ…hết giờ chơi đùa rồi…

Hắn ta đưa tay ra, từ không trung một thanh kiếm bắt đầu xuất hiện, Sang lùi về phía sau vì cậu cũng nhận thấy thứ vũ khí đó giống của mình, cậu lại bắt đầu niệm.

- [}Bí Kĩ Kosho - Thức III : Khí Kiếm{]

Những đường kiếm của cậu chém trong không khí dần cô đặc lại và phóng thẳng vào hướng của Apollo. Nhưng chỉ bằng một cái vung kiếm hắn đã thôi bay tất cả những lưỡi kiếm đó.

- Kĩ năng chiến đấu tuyệt đấy…ta rất muốn đấu với ngươi thêm một lúc nữa nhưng ta hết thời gian rồi…

Hắn nhìn vào cỗ máy đang chứa sư phụ của Sang, hắn phóng một chiếc gai băng vào cỗ máy làm chất lỏng màu xanh đổ hết ra ngoài, Lucifur hét lớn.

- KHÔNG!!!!

Hắn phi thanh kiếm của mình vào vùng bụng đã bị biến dị của cô, Sang lao đến chỗ Apollo.

- APOLLO!!!

Nhưng hắn đã tránh trước khi cậu tấn công trúng.

- Tạm biệt, hẹn ngày tái ngộ…

- Đứng lại!!!

Sang đột nhiên dừng lại nghe thấy tiếng động lạ, cậu nhìn sang thì thấy phía Lucifur có gì đó không ổn. Cậu tiến lại thì thấy phần biến dị của sư phụ đang dần lan ra khắp cơ thể. Lucifur đang cố gắng dùng ma thuật băng của mình để kiếm chế lại sự lây lan đó, nhưng cố gắng bao nhiêu thì nó lan ra nhanh hơn bấy nhiêu. Sau một lúc, Lucifur đã dùng hết lượng ma năng trong người, anh ấy ngồi quỵ xuống. Lucifur do dự lấy một thanh dao găm với phần lưỡi dao có màu vàng cam.

- Này! Định là gì vậy?!

- Một khi đã trở thành Yookai thì chỉ còn một cách duy nhất…là thủ tiêu trước khi họ làm hại người khác…vì khi bị Yookai hóa thì sẽ không còn cách nào trở lại thành con người nữa…

- Cái…gì…

Delo và hai người em trai như chết lặng trước tin đó, Alice ngồi quỵ xuống mà khóc. Khi Lucifur giơ thanh dao găm lên thì anh bị Sang lôi đi cùng với nhóm Delo.

- NÀY! NHÓC LÀM GÌ V----

Lúc này Lucifur mới nhìn cánh tay đang chảy máu của Sang, ngay lập tức anh quay lại nhìn vợ mình.

- Tesa?!

Cơ thể của cô ấy bắt đầu biến dạng và biến thành một con quái vật cây biến dị, giọt nước mắt của Sang rơi xuống.

- Không…thể…nào…

Con quái vật gầm lên một tiếng cực lớn và tất cả chỉ còn một lựa chọn duy nhất. Tiêu diệt Tesa Milana.

Bạn đang đọc Kazuo Và Cuộc Hành Trình Vô Tận sáng tác bởi Kazuosensei
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kazuosensei
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.