Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc Họp Chính Trị

Tiểu thuyết gốc · 3629 chữ

Khung cảnh trở nên hoang tàn và đổ nát, căn cứ Beta bây giờ đã hỗn loạn hơn bao giờ hết. Trong căn hầm lớn đang chập chờn ánh đèn, Sang, Lucifur cùng với nhóm của Delo vẫn đang cố gắng chống chọi với lại Tesa đã hóa Yookai hoàn toàn.

Sang đã đi quá giới hạn sức chịu đựng của mình từ lúc đối đầu với Apollo nên mắt cậu đã bắt đầu mờ dần đi rồi quỵ xuống. Mọi người thấy được điều bất thường ở cậu nên đã chạy đến hỗ trợ, Alice chạy đến trước vì cô ở gần Sang nhất. Nhưng vì không cảnh giác, cô đã bị một sợi dây leo của con quái vật đâm trúng vào chân. Nó kéo cô về phía miệng hoa khổng lồ, cô bám vào được một hòn đã gần đó, con Yookai liền phóng thêm hai sợi dây leo khác nắm lấy toàn bộ chân phải của Alice, lực kéo mạnh đột ngột làm cho cánh tay của Alice bị xé toạc ra. Cô hét lên trong đau đớn, trong khi đó mọi người điên cuồng tấn công vào cây hoa nhưng vẫn phải vô vọng đứng nhìn Alice bị cây hoa ăn thịt. Vào phút cuối, Alice đã nở một nụ cười “Nếu là chị thì không sao đâu…”.

Sang cố gắng đứng dậy nhưng cậu không còn một chút sức lực nào nữa, “Lại nữa sao..?!” đó là suy nghĩ của cậu khi vô vọng nhìn Alice bị bắt đi, ngay khi bỏ Alice vào trong miệng bông hoa, hàng triệu hạt giống được bắn ra khỏi thân của nó. Những hạt giống nở ra những con Yookai cây nhỏ khác và bắt đầu phân tán đi khắp cơ sở.

Mỗi khi gặp con người thì chúng nhảy xồ tới tóm lấy người đó, sau đó tạo ra một ống cây rỗng đâm vào người của nạn nhân và tiêm vào những hạt giống mới. Những người đã bị ký sinh vẫn sống nhưng vô cùng đau đớn vì những hạt giống kia đang ăn ngấu nghiến những bộ phận trong cơ thể họ, cho đến khi không còn gì để ăn nữa, chúng đục thủng cơ thể của nạn nhân để thoát ra ngoài.

Vừa phải chiến đấu với Tesa, vừa phải cảnh giác với những con quái vật con đang chực chờ xung quanh. Nhóm của Sang đang dần bất lợi vì cả nhóm đang mất sức một cách nhanh chóng.

Những tiếng la hét trong cơ sở đang quanh quẩn trong đầu của Sang, cậu cố gắng đứng dậy thêm một lần nữa, găm thanh kiếm vào mặt sàn, cậu tựa vào đó là đứng lên. Đưa thanh kiếm về phía Tesa, con quái vật đã chú ý về phía cậu nhưng cậu lại quỵ xuống. Ngay lập tức con quái vật hướng đòn tấn công của mình vào Sang, đòn tấn công quá nhanh. Lucifur chỉ kịp đỡ cho Sang đòn đấy mà không thể phòng thủ, những sợi dây leo xuyên thủng qua người của Lucifur. Helis và Emil liền chạy đến ứng cứu những đã bị bọn Yookai nhỏ cản trở và ép lùi vào tường, trong lúc cả hai đang cố chống trả lại lũ Yookai thì từ trong bức tường đó. Một chiếc gai lớn đâm xuyên qua hai người và kéo họ vào trong góc tối. Delo hét lên trong đau khổ, cậu điên cuồng giết những con Yookai đang tiếng về phía Sang. Lucifur đang giữ những sợi dây leo sắc nhọn kia không chạm đến Sang đã ngã gục dưới sàn, anh chạm tay vào sợi dây đang đâm xuyên bụng mình.

- Đòn này……đau quá đấy……Tesa…

Lực của những sợi dây bỗng giảm lại, điều bất thường này làm Lucifur nhìn về phía thân thể con người của Tesa ở trên thân của con quái vật kia. Cả người của con quái vật đột nhiên co giật và phát ra âm thanh kì lạ.

- H@#$Y……&$IẾT…#M…ĐI! (HÃY GIẾT EM ĐI!)

- TESA! LÀ EM PHẢI KHÔNG! QUAY TRỞ LẠI ĐI! TESA!!!!

Lucifur hét lớn ngay khi nghe được những câu trên của Tesa, nhưng hy vọng đã bị dập tắt khi lực của những sợi dây leo đã trở lại và nó đã kéo anh vào trong miệng hoa, Lucifur không cố nữa mà buông bỏ. Con Yookai bỏ anh vào rồi nhai rối riết, Delo đã cạn sức lực mà quỵ xuống, cậu không chấp nhận được sự thật rằng mọi người đều đã chết. Cái chết đến với họ quá nhanh, cậu định chạy về phía Sang đang nằm gục nhưng đã bị một sợi dây leo đánh bay vào tường. Cậu nằm gục xuống sàn, cố gắng hướng về phía Sang.

- Làm……gì đó đi………Chiến thần……

Câu nói cuối cùng của cậu trước khi bị đàn Yookai nhỏ lao vào xâu xé, Okotsu phân rã thành những mảnh nhỏ và tạo nên một màng chắn để bảo vệ Sang.

Ý thức của Sang lúc này lại bị đưa vào một không gian kì lạ, một cánh đồng hoa ly trắng rộng thênh thang. Ở phía xa cậu thấy loáng thoáng một ngọn đồi xanh nhỏ, cậu tiến về phía đó để xem thử. Sau một lúc cậu cũng đã đến nơi, phía đỉnh ngọn đồi có một cây táo nên cậu đi đến đó. Sau khi đến được cây táo, cậu thử chạm vào thân của nó thì đột nhiên một luồng ký ức lại tràng vào đầu cậu, cậu ngã ra quằng quại dưới đất vì đau đớn.

- Đừng cố thử…thứ này cậu chưa dùng được đâu…

Một giọng nói phát ra từ phía sau cái cây, Sang lập tức đứng dậy. Từ phía sau cây táo đó, một người thiếu niên mặc bộ đồ trắng bước ra. Mái tóc trắng bệch và một đôi mắt đỏ rực màu máu, nhìn thấy Sang đang thận trọng với mình cậu ta ngồi tựa vào cây táo một cách bình thản.

- Hời… ngồi xuống đi, không cần phải cẩn thận thế đâu…

- Cậu là ai…

- Nói ra thì nó dài lắm, cậu chỉ cần hiểu một điều…tôi là cậu và cậu là tôi…vậy thôi…

- Cái gì?

- Cậu không có nhiều thời gian đâu…bên ngoài cậu đang gặp chuyện đấy…

- Hả?

- Hiện tại không có nhiều thời gian để giải thích…cái cây này chính là sức mạnh thật sự của cậu, nó đã hình thành cách đây cũng được một thời gian rồi, nhưng nó chưa phát triển đầy đủ, cho nên tôi cần phải phong ấn nó lại cho cậu…

- Cái gì cơ?! tại sao lại phải phong ấn chứ!?

- Cậu muốn phá hủy cả thế giới này sao? nó vốn không phải là sức mạnh thuộc về thế giới này

Sang ngập ngừng một lúc, cậu thiếu niên đứng dậy và bắt đầu phong ấn cây táo đó, Sang tiến lại và nắm lấy tay của cậu ta.

- Tôi cần sức mạnh!

- Thật sự cậu muốn phá nát thế giới này à?

Nhưng ngay khi cậu ta nhìn thấy ánh mắt đầy nghiêm nghị của Sang thì cậu liền xuôi tay xuống.

- ………đây sẽ là lần đầu tiên và cũng là cuối cùng tôi tôi đưa nó cho cậu đấy…

- Không sao cả…chỉ lần này thôi là đủ rồi…

Cậu thanh niên đó thở dài một tiếng rồi đấm nhẹ vào thân cây, một quả táo rơi xuống tay của cậu ta. Tiến lại gần Sang, cậu ta đưa quả táo cho Sang.

- Đây là một kỹ năng có thể hủy diệt cả thế giới này…và chắc chắn là tôi đã giới hạn sức mạnh của nó nên mới đưa cho cậu, bây giờ nó chỉ còn lại 1/10 sức mạnh mà thôi…

- À….ừ……

- Nếu như cậu vẫn không biết gọi tôi như thế nào cho phải…thì cứ gọi tôi là Kuzao, một phiên bản đối nghịch của cậu…có lẽ thế…

Sang nhận lấy quả táo đó và nói lời cảm ơn đến Kuzao, ngay lúc Sang cắn vào quả táo tiềm thức của cậu đã trở về với thực tại. Những sợi dây leo và những hạt giống của con Yookai đã bao vây xung quanh cậu, Okotsu vẫn cố gắng cầm cự giúp Sang, cậu đứng dậy một cách khó khăn.

- Xin lỗi mọi người…tôi không thể làm điều gì khác nữa rồi….

Cậu kết ấn tay, tạo ra một quả cầu năng lượng trắng ở giữa hai nắm tay của mình. Cậu nhìn về phía thân xác của Tesa, cô ấy đã cười, Sang cắn răng mà quay sang chỗ khác. Những sợi dây leo và các hạt giống xông vào cậu, Okotsu lập tức trở lại dạng khí.

Sang lấy hết sức lực còn lại của mình kéo quả cầu ra, một vụ nổ khủng khiếp đã làm chấn động đến những vùng biển cách đó hàng nghìn hải lý. Chấn động lớn đến nỗi đã làm Bảo Hộ Quốc Nhật mất điện tạm thời ở khu vực phía tây, ngay sau đó một đội điều tra được cử đi để xem xét chuyện gì vừa xảy ra.

Sang quỵ xuống sàn, cậu không còn cảm giác trên bất cứ bộ phận nào trên cơ thể của mình, cậu sang xung quanh. Khung cảnh hoang tàn và đổ nát, không còn bất cứ sinh vật sống nào sót lại, kể cả những người bạn của cậu. Cậu cúi gầm mặt xuống, giọt nước mắt của cậu lại rơi thêm một lần nữa, cậu cố nén những giọt nước mắt của mình lại nhưng nó vẫn cứ tuông ra và rồi cậu gục xuống bất động trên sàn.

Bất chợt tỉnh dậy, Sang thấy mình đang nằm trong một căn phòng lạ. Cậu bước xuống giường và tiến về phía cửa, cánh cửa tự động mở ra, cậu hơi khó hiểu vì cậu không bị giam giữ. Vừa bước ra khỏi căn phòng, một cô y tá thấy cậu liền hốt hoảng la lớn. Sang nghĩ mình đã bị phát hiện và bắt lại vào trong.

- Bệnh nhân phòng 142 tỉnh lại rồi!

Hàng loạt bác sĩ và y tá chạy đến, Sang định chạy đi nhưng đã không còn sức mà quỵ xuống.

- Chết……tiệt…

- Ối! Cậu có sao không?

- Hả?

Người bác sĩ chạy đến trước đỡ cậu đứng lên, ông ta hỏi thăm cậu vài câu nhưng không nhận được câu trả lời vì Sang vẫn còn đang không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Cậu được đưa trở về phòng và chăm sóc, sau một vài hôm nghỉ ngơi cậu đã hồi phục trở lại.

Sau khi tìm hiểu một khoảng thời gian thì cậu biết được cậu đã ngủ trong 2 tháng kể từ ngày mà cậu được tìm thấy trong cơ sở của Phantom. Về phần Phantom, đối với thế giới hiện tại, chúng là những phần tử khủng bố đe dọa đến hòa bình của thế giới và họ cũng không ngờ cơ sở của bọn chúng lại gần Bảo Hộ Quốc Nhật đến thế.

Trong hai ngày trở lại đây, có một người thanh niên đã đến thăm hỏi Sang khá thường xuyên, người này tên là Nakumo. Sang vẫn chưa biết nhiều thông tin về người này, nhưng có vẻ anh ta có chức vị khá cao. Anh ta cung cấp những thông tin thiết yếu và những thông tin cần thiết cho cậu biết về thế giới hiện tại, dù cậu ở bên trong cơ sở Phantom và có cập nhật thông tin ở bên ngoài nhưng lượng kiến thức hiện tại của cậu về tình hình hiện tại của thế giới vẫn còn quá ít, nên những thông tin này vô cùng hữu ích với cậu ở hiện tại.

17/4/4018

Cậu đang ngồi trên giường và nhìn về phía cửa sổ của căn phòng, bỗng Nakumo từ ngoài bước vào.

- Cậu đã ổn hơn trước rồi nhỉ?

- Có lẽ…

- Lúc chúng tôi tìm thấy cậu, mái tóc của cậu vẫn còn một màu trắng…nhưng giờ nó lại đen lại rồi…cậu sử dụng thuốc nhuộm gì à…

Sang im lặng không nói gì.

- Tôi đùa thôi, nhưng hôm nay tôi đến đây không phải để trò chuyện như mọi khi…

- Vậy anh đến làm gì?

- Tôi có thể yêu cầu cậu một điều được chứ?

- Yêu cầu?

- Cậu có thể theo tôi đi đến “Cuộc Họp Chính Trị” được không…

- Và cho dù tôi có đồng ý hay không thì tôi vẫn phải đến đấy…đúng chứ?

- Thật lòng xin lỗi cậu vì việc này, nhưng đúng là như vậy…chúng tôi đang rất cần những thông tin của cậu về tổ chức Phantom mà chúng tôi đang truy lùng…

Sang rời khỏi chiếc giường và đồng ý việc đi đến cuộc họp đó, cuộc họp diễn ra vào lúc 1 giờ chiều, tại một vị trí không xác định. Sang đang thay một bộ trang phục khác để đi đến buổi họp đó, một màn hình hiện điện tử lên giữa không trung, Nakumo liên lạc để gọi cậu đến cuộc họp.

Nakumo tiến vào phòng họp cùng cô thư ký, anh ngồi xuống chiếc ghế có quốc kỳ của BHQ Nhật bên trên.

- Cảm ơn tất cả các vị đã dành thời gian quý báu của mình để đến tham gia buổi họp mặt ngày hôm nay… có thể mọi người đã biết, nhưng tôi cũng xin giới thiệu lại bản thân của mình! Tôi là Mikito Nakumo, Tổng Tư Lệnh binh đoàn Resakura của Bảo Hộ Quốc Nhật Bản…hân hạnh được gặp các vị…

- Hời……tôi ghét những thứ phiền phức như thế này lắm đấy Nakumo……

Một cô gái có dáng người nhỏ nhắn than thở với Nakumo.

- Hời.….. tôi là Daoling Jinmei, Tổng Tư Lệnh binh đoàn Đơn Thiết Mẫu của BHQ Trung Hoa, hân hạnh được gặp…

- Violet Anatedash, Tổng Tư Lệnh binh đoàn Aircrose của BHQ Hoa Kỳ!

- Argnes Ro’ya Elizabeth, Tổng Tư Lệnh binh đoàn Battudorose của BHQ Anh…!

Sau màn chào hỏi và giới thiệu của 4 tư lệnh, một màn hình hiện lên ở giữa bàn họp. Nơi được hiển thị ở ngay phía dưới của nơi diễn ra cuộc họp, Sang bước ra từ cánh cửa tự động, 4 màn hình liên lạc khác hiện ra xung quanh cậu, Jinmei hơi khó hiểu.

- Hở? Nhóc này là ai vậy, Nakumo?

- Như các vị đã thấy, cậu ấy chính là nhân vật chính cho cuộc họp ngày hôm nay, và theo như những gì mà tôi điều tra được thì cậu ấy là một trong những thí nghiệm đầu tiên của Phantom ở cơ sở mà chúng tôi vừa phát hiện được…

Sau khi nghe được việc phát hiện ra cơ sở của Phantom, Jinmei liền nghiêm túc trở lại.

- Anh nên giải thích rõ mọi chuyện rồi đấy, Nakumo…

- Vâng, và đó cũng là điều mà tôi sẽ làm ngày sau đây…

“Hai tháng trước, một trận động đất bất thường đã xảy ra mà không có sự thông báo của máy dự báo động đất, nhận thấy có sự bất thường nên tôi đã cử người đi thám thính tình hình. Nhưng không ngờ được rằng khu vực mà chúng tôi đã từng dò xét rất kỹ và đã xác định là không có dấu tích của Phantom lại xuất hiện một cơ sở khổng lồ, nhưng nó đã hoàn toàn đổ nát do một lí do gì đó. Tôi lập tức đến đó khi được báo cáo đó là cơ sở của Phantom, sau một khoảng thời gian tìm kiếm bên trong thì không còn một ai sống sót và hầu hết những xác chết đều đã khô héo một cách kỳ lạ, và khi đến nơi trung tâm tôi đã thấy một cảnh tượng không lạ gì mấy ở “Đất Liền”. Một con Yookai thuộc giống thực vật khổng lồ đã chết và chúng tôi đã tìm thấy được cậu thanh niên kia ở ngay trước con Yookai đó, lúc đấy trên người của cậu ấy chi chít nhưng thương tích và gần như cậu ấy đã đến cửa tử. Nhưng chúng tôi đã đến kịp, sau khi điều trị thì cậu ấy đã ngủ đi trong 2 tháng đó và mới tỉnh lại gần đây”

- Và đó là những gì đã xảy ra…tôi cần ý kiến của các vị để thực hiện những hành động tiếp theo, nhất là với cậu thanh niên đang ở dưới kia…

- Cho tôi hỏi một điều…

- Cô có điều gì muốn hỏi, cô Violet?

Làm sao anh biết được đó là căn cứ của Phantom?

Có rất nhiều bằng chứng được tìm thấy trong cơ sở đó chứng minh đó là cơ sở của Phantom, và có một thông tin đã giúp chúng tôi xác định được chính xác số lượng các cơ sở của Phantom...

Cả 4 vị tư lệnh hướng sự tập trung của mình về phía Nakumo, một màn hình hiện lên và trình chiếu một cuốn tài liệu.

Theo như trong tập tài liệu này thì có đến 11 cơ sở chính của Phantom...

" - Alpha và Beta, là hai cơ sở nghiên cứu về thí nghiệm và sản xuất "Siêu Chiến Binh", Alpha nghiên cứu chủ yếu về Ma thuật và Ma Pháp sư, còn Beta chuyên nghiên cứu các người nhân tạo được cấy ghép tế bào của Yookai để có sức chiến đấu như một con quái vật nhưng cơ thể vẫn là con người.

Gamma là cơ sở nghiên cứu về Yookai và cung cấp dữ liệu tế bào cấy ghép năng lực cho 2 cơ sở trên, ngoài ra cơ sở này còn nghiên cứu để tạo ra các Yookai nhân tạo có thể nghe theo lệnh để thực hiện những nhiệm vụ đơn giản được giao.

Delta và Zeta là hai cơ sở sản xuất hàng loạt những siêu chiến binh mà chúng đã thí nghiệm thành công

Eta và Theta sản xuất hàng loạt các Ma Pháp sư thành phẩm

Iota, Kappa và Lamda là 3 cơ sở sản xuất Yookai nhân tạo, lấy dữ liệu nghiên cứu ở cơ sở Gamma

Sigma, cơ sở lớn nhất và cũng là cơ sở đầu não của của tổ chức Phantom, không có thông tin nào hữu ích về cơ sở này"

- Anh nói rằng bọn Phantom kia đã thí nghiệm lên cơ thể của tên nhóc đó…nhưng đó là thí nghiệm những gì…

- Có thể bọn chúng đang thí nghiệm các vũ khí sinh học…và rất có thể những người như cậu thanh niên dưới kia chính là những thứ vũ khí giết người hàng loạt đó…chúng tôi đã thấy được những chỉ số trên cơ thể của cậu ấy hoàn toàn cao hơn những người bình thường, từ sức mạnh, tốc độ, phản xạ,... tất cả đều ở một đẳng cấp khác…

- Tôi có một cậu hỏi…

- Vâng, thưa hoàng tử Argnes…

- Không cần phải trang trọng như thế đâu…chúng ta ở đây với tư cách là Tư lệnh của các binh đoàn, những chức vị khác không tồn tại ở đây…

- Vâng…

- Theo như những việc mà anh đã nói, thì tôi thấy những thông tin về cơ sở chính của Phantom vẫn đang còn rất mập mờ…

- Xin thứ lỗi về việc này, nhưng sau quá trình tìm kiếm đó, chúng tôi vẫn chưa tìm thấy thông tin gì về cơ sở chính của Phantom cả…

- Nếu đã như vậy thì chuyện mà chúng ta cần quan tâm nhất đó chính là cậu trai ở dưới kia, nhỉ?

Cả 4 ánh mắt đều hướng về phía Sang, Jinmei lên tiếng đầu tiên.

- Này nhóc, nhóc tên gì đấy?

- Tôi……tôi không nhớ…

- Sau khi cậu ấy tỉnh lại thì cậu ấy đã bị mất trí nhớ, cậu ấy chỉ nhớ được một số chuyện về cơ sở Phantom, còn về bản thân thì cậu ấy đã hầu như không còn nhớ gì nữa…

- Hừm……nhóc là một trong những thí nghiệm đầu tiên mà phải không…vậy gọi là 001 đi!

Như một dòng điện chạy qua đầu, sau khi nghe câu nói đó cậu bị đau đầu dữ dội, cậu quỵ xuống sàn và bắt đầu rung rẩy.

- Đừng…đừng…đừng nói nữa, tôi nghe đủ rồi!

Violet liền phá cửa kính và nhảy xuống.

- Này 001…ta còn nhiều điều muốn hỏi người lắm đấy, đừng có làm vẻ tội nghiệp đó trước mặt ta!

Violet liên tục tấn công cậu, cậu bị đánh văng đi cứ như một trái bóng đang bị Violet chơi đùa vậy. Sau một cú đá, Sang ngã ra giữa sàn, Violet từ từ tiến tới chuẩn bị cho cậu ăn một đấm nữa. Đột nhiên Sang nhìn thẳng về phía Violet, để lộ ánh mắt đỏ rực đang tràn đầy sát khí của mình, luồng sát khí đó đã làm cho Violet và cả những người ở phía trên giật mình trong thoáng chốc.

- Ồ…đe dọa ta à…NHƯNG MÀ!

Cô ta ngay lập tức đứng trước Sang và đấm văng cậu vào bức tường cách đó vài chục mét.

- Sát khí được đấy, nhưng thực lực của ngươi vẫn chưa tới đâu đâu…

- Khoan đã cô Violet, cậu ấy vừa mới hồi phục nên----

- Anh có thể ngưng nói lại một chút được không? Hơi ồn rồi đấy! Chẳng phải tên nhóc đó còn khỏe lắm sao? Chịu được cả một đấm của tôi cơ mà…

- Hả?

Từ trong đống đổ nát kia, Sang từ từ bước ra ngoài. Ánh mắt sắc sảo trước kia của cậu đã trở lại, Violet nở một nụ cười khoái chí.

- ĐƯỢC LẮM NHÓC! THỬ LÀM NÓNG NGƯỜI MỘT CHÚT XEM NÀO!!!

Bạn đang đọc Kazuo Và Cuộc Hành Trình Vô Tận sáng tác bởi Kazuosensei
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kazuosensei
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.