Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phá thân

Phiên bản Dịch · 1339 chữ

Dịch: Miso

Ôn Như Ca nói nhỏ: “Thịt …người chết.”

----

“Ọe!” Tôi nôn ra!

Chẳng trách tôi lại ngửi thấy mùi thối rữa!

Nhưng đáng ghét là tôi bị trói chặt, không thể móc họng nôn một cách thoải mái được.

Ôn Như Ca cười mỉm rồi nhìn tôi một lúc, đột nhiên nói khẽ: “Hắn sẽ đến tìm cô.”

“Ai?” Tôi hỏi.

Nhưng cái con người điên khùng này không trả lời, cười ha ha rồi thu dọn bát đũa, đặt lại bài vị lên ban thờ, tôi đoán là cô ta muốn tôi nhìn cho rõ các bài vị nên đã đặt chúng xuống đất.

Cô ta thu dọn xong thì đi ra ngoài, lúc đi ra ngoài còn hát bài đồng dao quái dị kia, nhưng có chút thay đổi:

“Sống bắt người, chết bắt hồn, nhận tiền giấy trắng của Âm lão gia, ăn thịt của Âm lão gia, ngủ trên nắp quan tài của Âm lão gia, là người hay ma đều không thể thoát...”

Cô ta hát rất khẽ, như thể sợ nhà Từ Dương nghe thấy, nhưng có thể nghe ra cô ta rất vui vẻ.

Nhưng tôi thì vô cùng sợ hãi!

Cho dù bài ca đó có ý gì, tôi nghe đều cảm thấy mình bị biến thành vật hiến tế, từ vật hiến tế cho Từ Dương giờ chuyển thành tên họ Âm…

Tại sao cô ta phải làm như thế?

Rốt cuộc là cô ta đang giúp tôi, hay là đang hại tôi?

Trong lòng tôi đầy hoài nghi, trong chốc lát không thể tự lý giải được, chỉ còn cách tạm gác lại những nghi ngờ, nghiêng tai nghe ngóng động tĩnh bên ngoài. Thấy bên ngoài không có động tĩnh gì, tôi gượng người dậy, định học theo trong phim, kiếm gì đó làm đứt dây trói, đột nhiên ---

Bụng tôi đau quặn!

Là miếng thịt đó!

Dù gì nó cũng là thứ không sạch sẽ, ăn vào bụng thì đương nhiên sẽ đau bụng rồi!

Nhưng sao lại đau vào cái lúc này…

….

Tôi đau đến mức hôn mê bất tỉnh.

Cũng không biết mình ngất đi bao lâu, khi tỉnh lại, tôi lại bị đau một kiểu khác.

Có người giữ chặt tôi từ phía sau, lạnh lẽo đến vô tình xuyên qua tôi, tôi tưởng là Từ Dương, liền kêu lên: “Từ Dương dừng lại!”

“Từ Dương?” Từ đằng sau vọng lại tiếng nói trầm thấp lạ lùng.

Tôi cứng đờ người!

Tôi nghĩ mình bị giam như vậy, có thể sẽ bị Từ Dương làm điều đó, nhưng… Nhưng tiếng nói sau lưng không phải là của Từ Dương!

Chẳng lẽ Từ Dương trói tôi lại, vì muốn bán thân thể tôi làm điều xằng bậy, để kiếm chác?

Tôi không kịp nghĩ nhiều, người phía sau bật cười, không biết là cười thật hay là châm biếm: “Tế phẩm không sạch sẽ, mà cũng dám lấy cắp thịt của bản tôn để kí khế ước? Muốn chết!”

Chết??

Tôi rùng mình!

Cũng không biết có phải do tôi co cứng người lại hay không, hắn ta kêu lên một tiếng, rồi càng lúc càng dồn dập hơn!

Bị trói chặt khiến tôi đau đớn, mà người kia cũng không muốn làm giảm sự đau đớn đó cho tôi, ngoài việc động chạm bên dưới, hắn không động đến bất kì chỗ nào khác, thậm chí còn rất thô bạo…

Tôi đau quá ngất đi.

Sự “xâm phạm” của hắn thỉnh thoảng sẽ kéo lại ý thức của tôi một chút, trong mơ màng, tôi cảm nhận được hắn hành hạ tôi tới khi gần sáng mới thôi, sau khi rút ra khỏi cơ thể tôi thì đứng một bên nhìn tôi rất lâu…

Tỉnh lại lần nữa, lần này là bị lạnh nên tỉnh dậy.

Cái chỗ mẫn cảm yếu đuối nhất của tôi, bị người ta dùng nước lạnh lau qua lại, tôi đau quá hét lên, thấy giữa hai chân là một cái đầu đen – là chị của Từ Dương, không, giờ phải là Ôn Như Ca mới đúng.

Cô ta cười ngây ngô, lau phần giữa hai chân đang rớm máu của tôi, động tác… không hề cẩn thận nhẹ nhàng chút nào.

Tôi nhịn đau, đang định đợi cô ta rửa xong sẽ hỏi xem có vấn đề gì thì cửa đột nhiên bị người ta đạp mở, mẹ của Từ Dương mặt cứng đờ đứng bên ngoài!

Bà ta nhìn máu dưới sàn, lại nhìn động tác của Ôn Như Ca, bỗng nhiên hiểu ra vấn đề.

“Cái con điên này!” Mẹ của Từ Dương tức giận chạy lại, một chân đạp tung chậu nước, cả người nhào vào người Ôn Như Ca để đánh.

Ôn Như Ca bị đánh, mau chóng nhổm người lên chạy, lúc này mẹ của Từ Dương mới lộ rõ sự hung hãn của mình, tóm lấy Ôn Như Ca mà đánh, bà ta đánh một cách thậm tệ, thường người ta nói “đánh người không đánh vào mặt”, mẹ Từ Dương lại cứ nhằm mặt Ôn Như Ca mà đánh, có thể thấy kinh khủng như thế nào!

Lúc này, Từ Dương đi vào.

Anh ta ngăn mẹ mình lại.

Tôi không biết Ôn Như Ca điên thật hay giả, cô ta vừa thấy Từ Dương liền giống như con mèo trốn ngay sau lưng anh ta, ôm lấy eo anh ta, động tác vô cùng thân mật, xem ra tình cảm của họ cũng rất tốt.

“Sao thế?” Từ Dương hỏi.

Mẹ anh ta bực tức ném cái chậu gỗ, chỉ vào tôi mà nói: “Con điên kia không biết ghen ghét cái gì mà dám dùng ngón tay phá thân con bé này.”

Dùng tay phá thân?

Tôi đơ người lại!

Nghĩ lại lúc nãy khi mẹ Từ Dương đi vào, từ góc độ của bà ta chỉ thấy Ôn Như Ca đang quỳ giữa hai chân tôi, tay đặt ở đó… Vậy nên mới hiểu lầm.

Tôi không muốn giải thích gì thêm, cũng sợ sau khi mình nói chuyện đêm qua ra sẽ bị Từ Dương và mẹ anh ta giận chó đánh mèo. Trông thấy sự lỗ mãng của mẹ Từ Dương, tôi không muốn giống như Ôn Như Ca, bị đánh sứt đầu mẻ trán.

Từ Dương biến sắc, đẩy Ôn Như Ca ra, nhanh chóng chạy lại, lật hai chân tôi ra kiểm tra.

Tôi đỏ mặt, rồi không biết lấy dũng khí ở đâu mà khép chặt hai đùi lại không để anh ta xem.

Lúc này, mẹ anh ta ném một cái khăn đầy máu, nói: “Còn nhìn cái gì? Dưới đất đầy máu còn chưa lau hết, con có bị mù không mà không thấy?”

Từ Dương liền nói: “Có khi là dì cả tới thì sao, sao phá thân lại có nhiều máy vậy được?”

“Để mẹ kiểm tra.” Mẹ của Từ Dương đến gần tôi, đang định gỡ hai chân của tôi ra thì Từ Dương ngó vào, bà ta liền đẩy anh ta ra, nói: “Đây là chuyện đàn bà con gái, con hiểu cái gì? Cút sang một bên đi!”

Thế là Từ Dương ngây ngốc đứng bên cạnh, xem ra cũng rất căng thẳng.

Tôi lại không muốn cho người khác xem chỗ đó của mình, mẹ của Từ Dương mặt hầm hầm nói: “Không mở chân ra thì chặt!”

Tôi đành phải mở chân cho bà ta kiểm tra.

Bà ta nhìn một cái liền rõ: “Đã sưng như thế này rồi, đúng là cái việc tốt đẹp mà chị con làm đấy!”

Nói xong, bà ta lại muốn tìm Ôn Như Ca tính sổ, nhưng lúc nhìn lên, làm gì còn bóng dáng Ôn Như Ca nữa? Đành phải thôi.

Sắc mặt Từ Dương trắng bệch, môi run run, hỏi tôi: “La Hân, vừa nãy…vừa nãy có thật là chị anh đã dùng tay, làm chuyện, chuyện đó với em…”

Bạn đang đọc Kết Hôn Âm Dương của 0H00
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi misoTN
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 1466

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.