Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vì cái gì?

Tiểu thuyết gốc · 2947 chữ

Nam Hàn, Thủ đô S.

Đây là một trong những thành phố hiện đại hóa nhất thế giới với hệ thống hạ tầng vô cùng tân tiến cùng những tòa nhà cao chọc trời. Nhưng để tồn tại được ở thành phố này, có rất nhiều người phải làm việc quần quật cả ngày lẫn đêm như một cỗ máy không ngừng nghỉ. Lee Ji Eun, một cô gái hai mươi sáu tuổi chính là một trong những người như thế. Xuất thân tỉnh lẻ, gia đình kinh tế yếu kém, Lee Ji Eun từ rất sớm trước kia đã học được phải biết tự thân vận động để nuôi sống mình. Từ khi đặt chân tới thành phố S, cô đã làm đủ các nghề. Phục vụ bàn, công nhân thời vụ, nhân viên văn phòng, cho tới bây giờ là trợ lí cho một nhóm idol trong giới giải trí. Liều mạng kiếm tiền, liều mạng vươn lên, cuộc sống hàng ngày chỉ gắn liền với hai từ làm việc, lại làm việc.

Lee ji Eun mở khóa bước vào phòng, vứt túi xách sang một bên rồi mệt mỏi đổ ập xuống sofa. Cô cứ nằm như vậy bất động gần mười lăm phút, cho tới khi cái bụng rỗng tuếch rên rỉ kháng nghị, Lee Ji Eun mới không tình nguyện từ ghế sofa đứng lên, đi vào phòng bếp. Qua loa ăn qua một gói mỳ, Lee Ji Eun thở dài, liếc nhìn đồng hồ, đã ba giờ sáng.

- Ngày mai bảy giờ sáng phải có mặt, nhóm TWINS sáng mai quay một show dã ngoại. Lại là đi ra tận ngoại thành a.

Lee Ji Eun vò đầu, rầu rĩ nói. Gương mặt vốn dĩ rất xinh đẹp nhưng giờ lại đầu bù tóc rối tràn đầy mỏi mệt, quầng thâm mắt dầy nặng càng khiến Lee Ji Eun nhìn không có một chút nào sức sống.

- Đi ngủ thôi. Đặt đồng hồ năm giờ ba mươi vậy, nếu không không kịp bắt chuyến xe bus sáng sớm.

Lee Ji Eun ngáp một cái, đặt báo thức điện thoại, cũng lười đi vào giường, nằm ngay trên sofa nhắm mắt lại. Cô rất nhanh chìm vào giấc ngủ.

Rạng sáng ngày thứ hai, Lee Ji Eun bị tiếng chuông báo thức gọi dậy. Cô nhanh chóng chuẩn bị một chút rồi lao mình ra khỏi cửa. Lee Ji Eun đón chuyến xe bus sớm nhất vào trung tâm thành phố, trên xe rất vắng, Lee Ji Eun ngồi xuống bên cửa sổ, ngủ gà ngủ gật. Bỗng xe nảy lên một cái, Lee Ji Eun giật mình mở mắt ra, đã gần tới cửa công ty.

- Còn tốt, còn tốt không bị lố.

Cô thở phào nhẹ nhõm, bước xuống xe đi vào công ty. Bấm thang máy lên tầng tám, cả tầng này đều là kí túc xá của thành viên nhóm TWINS. Nhóm nhạc nữ này gồm bảy thành viên, cũng không phải đều là người Nam Hàn, quốc tịch khá đa dạng. Hiện tại nhóm đang có cơ hội bước lên một tuyến minh tinh, lịch trình so với trước kia cũng bận rộn hơn rất nhiều. Lee Ji Eun cùng các nhân viên khác gặp mặt, cả đám yên lặng chuẩn bị. Đợi tới hơn bảy giờ cửa phòng các idol mới mở ra, mọi người vội vã đi vào giúp các cô gái trang điểm, thay quần áo.

Bận rộn tới gần tám giờ xe mới xuất phát đi tới vùng ngoại thành. Hôm nay TWINS quay một show thực tế ngoài trời, chương trình này thực ra Lee Ji Eun rất thích xem, nhưng đều không có thời gian. Hôm nay được xem trực tiếp cũng khá tốt. Các nữ idol xuống xe vội vã tiến vào bận bịu hỏi thăm Mc và đạo diễn. Lee Ji Eun cùng đồng nghiệp ngồi ở xe nhân viên gần đó, ngáp dài. Hiện tại không còn có việc của cô, có thể nghỉ ngơi một lúc. Lee Ji Eun nhìn quanh, người quản lý còn đang bận bịu cùng nhóm TWINS ở bên trong, Lee Ji Eun liền yên tâm nhắm mắt ngủ gật.

Cũng không biết trôi qua bao lâu, Lee Ji Eun bỗng nghe thấy có tiếng người giống như hô hoán bên tai. Thanh âm từ đầu còn rất nhỏ, nhưng rất nhanh đã biến thành tiếng thét chói tai. Cô giật mình mở mắt. Nhất thời, cảnh tượng trước mắt khiến Lee Ji Eun lặng người.

Chỉ thấy cách đó không xa, Mọi người bao quát các thành viên nhóm TWINS vừa khóc vừa hô chạy về phía này, mà đằng sau bọn họ, vị Mc của chương trình lúc này cả người đầy máu tươi, vẻ mặt vặn vẹo quái dị, trên tay còn nắm cổ áo một người khác, giống như là đạo diễn của show đang từng bước từng bước từng bước đi ra. Vị đạo diễn kia bị nam Mc kéo lê trên đất, để lại một vệt máu đỏ tươi kéo dài.

- Chuyện... chuyện gì?

Lee Ji Eun cả người nhất thời run lên, tỉnh cả ngủ, lắp bắp run giọng hỏi.

- Nhanh, nhanh báo cảnh sát. Mc Kang điên rồi, điên thật rồi. Giết người, ông ấy vừa giết người, giết chết đạo diễn Kim.

Ji Hyo, một vị thành viên nữ trong nhóm chạy tới bên cạnh xe, vấp chân ngã ra đất, vừa khóc vừa nói.

- Cái gì?

Lee Ji Eun giật bắn mình, đầu óc nhất thời trống rỗng. Giết người, máu tươi, xác chết, tất cả những thứ này đối với nhân sinh hai mươi sáu năm qua của cô đều là quá xa vời, nhưng không ngờ lúc này lại giống như một cơn ác mộng, thình lình xảy ra ngay trước mắt.

- Nhanh, mau báo cảnh sát. Không được, hắn tới đây, mau, khởi động xe, mau chạy khỏi đây trước đã.

Yugi, một vị thành viên khác của nhóm vội vã la lên. Lee Ji Eun giật mình ngẩng đầu lên. Chỉ thấy gã Mc lúc trước còn kéo theo một người từng bước từng bước đi tới, lúc này lại vứt xuống thi thể, nhanh chóng bước tới đây, mục tiêu dường như chỉ thẳng nhóm TWINS.

- Có chuyện gì? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Vị quản lý không nhịn được la lên, sắc mặt trắng bệch, hai chân cũng nhũn ra. Thực sự xem phim không thấy có gì, nhưng trong hiện thực gặp một tên điên toàn thân là máu hướng ngươi chạy tới, rất ít người có thể giữ được bình tĩnh.

Yugi xem như trong số thành viên còn là tương đối tỉnh táo nhất, vội vã nhanh chóng giải thích:

- Lúc nãy giờ nghỉ Mc Kang nhân lúc vắng người định động tay động chân với Hena, không ngờ Hena la lớn lên khiến mọi người đều nhìn lại. Mc Kang xấu hổ đến mặt đỏ bừng. Đạo diễn Kim càng là đi tới lớn tiếng nói gì đó với Mc Kang, sau đó Mc Kang nhất thời đưa tay đâm thủng ngực đạo điễn Kang.

- Đưa tay đâm thủng ngực, cô không nói đùa chứ? Mà lại việc này là do Hena mà ra?

Viên quản lý trợn mắt há hốc mồm. Mà theo tiếng nói của gã, mọi người cũng đều tập trung ánh mắt nhìn vào một nữ thành viên trong nhóm. Cô gái này là con lai, dáng rất cao, thân hình nóng bỏng. Bị mọi người tập trung ánh mắt nhìn, Hena gần như òa khóc:

- Không phải lỗi của tôi, là do ông ta, là ông ta định giở trò...

Chỉ là còn chưa đợi Hena giải thích điều gì, gã Mc đã nhanh chóng đi tới. Hai mắt gã đỏ bừng, ngũ quan trên gương mặt vặn lại thành một đoàn, nhìn qua hết sức kinh khủng. Vài người nhát gan nhìn thấy bộ dạng của gã sợ tới thét lên chói tai. Dù vậy có hai nhân viên bảo an vẫn đi ra, ý định trước tiên đè lại gã. Nhưng hai người vừa tới gần chưa kịp làm gì, đã thấy gã Mc vung mạnh hai tay, nhất thời hai tiếng rắc vang lên, đầu của hai nhân viên bảo an đã bị đánh xoay ngược lại một trăm tám mươi độ.

Người bình thường nào ai đã chứng kiến cảnh tượng như vậy bao giờ. Mọi người sợ tới hoảng loạn gào thét, có vài người càng là sợ tới mức ngất xỉu. Gã Mc mặc kệ những người này, hắn bước nhanh đi tới, mục tiêu đúng là Hena.

- Không, đừng tới đây, đừng tới đây.

Hena nước mắt trào ra, vừa thét lên vừa không ngừng lùi lại. Bỗng dưới chân cô vừa trượt, ngã ngửa ra sau. Đột nhiên Hena cảm thấy có người đưa tay ra đỡ lấy mình. Cô quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy một nữ nhân viên đang đứng sau lưng mình, đưa tay dìu cô lại. Người này đúng là Lee Ji Eun.

- Mau, đứng dậy mau, chạy nhanh.

Lee Ji Eun vừa nói vừa dìu Hena đứng lên, chợt cô cảm thấy trước mặt tối sầm, cùng với mùi máu tươi nồng nặc thổi tới. Lee Ji Eun sắc mặt trắng bệch ngẩng đầu, gã Mc đã đứng ngay trước mặt cô. Gương mặt quái dị vặn vẹo lại với nhau, miệng há rộng giống như đang cười, không ngừng có rớt dãi từ bên trong chảy ra.

Trong khoảnh khắc, Lee Ji Eun bỗng cảm thấy, thứ mà mình đang đối diện đã không phải là con người.

Gã Mc vung tay ra, năm ngón tay với móng tay dài ngoằng, giống như năm lưỡi dao sắc nhọn hướng tới đầu Lee Ji Eun chụp xuống. Đồng tử Lee Ji Eun co lại, ngừng thở, trong tầm mắt của cô, bàn tay của gã Mc càng ngày càng gần, càng ngày càng gần, cô thậm chí có thể nhìn rõ được từng giọt máu tươi đang văng ra từ đầu ngón tay.

- Phải né, phải né ra...

Lee Ji Eun trong nội tâm điên cuồng hét lên, nhưng thân thể của cô lại cứng ngắc, động cũng không thể động. Cô có thể tưởng tượng được chỉ sau một giây, đầu của mình cũng sẽ giống như hai người nhân viên bảo an, bị đánh cho xoay một trăm tám mươi độ, xương cổ vỡ nát mà chết.

- Không, mình không muốn chết. Mình không thể chết được.

Lee Ji Eun cắn chặt môi tới xuất huyết. Cô nỗ lực điều khiển thân thể của mình, dù chỉ là nhích người một chút cũng được.

- Cố lên, cố lên, mày không thể chết được Lee Ji Eun.

Cô gào lên trong im lặng. Hai mắt đỏ bừng, trên trán gân xanh lồi ra.

Oanh!

Trong khoảnh khắc, Lee Ji Eun dường như nghe thấy trong đầu có tiếng nổ vang, sau đó thế giới này... khác biệt.

Thời gian như bất động, hoặc cũng có thể nói trở nên chậm vô cùng. Lee Ji Eun thấy rõ bàn tay của gã Mc đang dừng sát trước mũi mình, còn đang rất chậm rãi nhích lên từng ly từng ly. Những người xung quanh cũng giống như biến thành bất động. Có người đang há to miệng thét chói tai, có người ngã khụy xuống đất, có người ôm đầu gục xuống đất run rẩy.

Lee Ji Eun giật nảy mình. Cô không hiểu chuyện này rốt cuộc là sao, nhưng nhìn bàn tay của gã Mc vẫn còn sát mặt mình, Lee Ji Eun quyết định phải né tránh trước đã. Cô cố gắng lùi ra sau, nhưng chợt phát hiện, bản thân cô cũng giống như những người khác, hành động cũng đều vô cùng chậm. Không, cũng không hẳn giống bọn họ, bởi vì tư duy của cô vẫn còn sinh động.

- Làm sao đây...

Lee Ji Eun lo lắng nghĩ. Cô biết thời gian dành cho mình không nhiều, bởi vì cô phát hiện bàn tay của gã Mc tiến lên tốc độ đang trở nên nhanh hơn, không rõ ràng, nhưng quả thực đang nhanh hơn. Hành động của người xung quanh cũng giống như vậy, dường như thế giới này đang khôi phục lại. Lee Ji Eun cắn chặt môi đến bật máu, cô không ngừng hò hét trong lòng, cố gắng để lùi lại.

- Mày làm được, Ji Eun, mày làm được.

Bên tai Lee Ji Eun vang lên tiếng tim đập của mình. To rõ, giống như tiếng trống đánh ầm ầm. Cả người cô máu cũng tựa như sôi trào lên, khiến gương mặt cô trở nên đỏ bừng, mũi có máu tươi chảy ra. Cô cố gắng tập trung hết sức điều khiển thân thể mình. Cuối cùng, Lee Ji Eun dần cảm giác thân thể mình đang cử động. Cô gian nan quay đầu, ôm lấy Hena đang ngã ngồi phía sau, sau đó ôm cả hai bổ nhào ra đất.

Oanh!

Hai người ngã xuống, vừa lúc tránh thoát một trảo của gã Mc, thời gian cũng vào lúc này khôi phục lại. Không, nói chính xác đó không hẳn là thời gian có vấn đề, mà là Lee Jo Eun rốt cuộc thoát khỏi trạng thái tinh thần đặc biệt của mình lúc trước.

Cô cố gắng bò lên, chợt cảm thấy bả vai đau nhức. Lee Ji Eun nhìn xuống, nơi vai phải của cô chẳng biết lúc nào đã nhiều hơn năm đạo vết thương sâu hoắm, máu thịt be bét. Mà tai mũi miệng của cô cũng đang không ngừng đổ máu. Mà lúc này, gã Mc lại một lần nữa tiến về phía trước.

- Dừng lại.

Lee Ji Eun nhìn gã, tuyệt vọng hét lớn. Nhưng theo tiếng hét của cô, gã Mc cũng đột ngột khựng lại, giống như cơ thể chợt không nghe điều khiển.

Lee Ji Eun hai mắt trừng lớn, cô giống như nhận ra điều gì. Chỉ là rất nhanh, gã Mc lại lần nữa cử động.

- Dừng lại, đồ quái vật.

Lee Ji Eun tầm mắt mơ hồ bởi máu tươi, trong đầu cũng đột nhiên trở nên đau đớn vô cùng, nhưng cô vẫn cố gắng hướng tới gã Mc không ngừng hô lớn. Cô có một loại trực giác, giống như quả thật mình có thể ảnh hưởng tới gã.

Lần này gã Mc quả thật khựng lại hoàn toàn, như một con rối bỗng bị cắt đi dây nói, bất động. Chỉ là Lee Ji Eun lại không nhịn được hét thảm một tiếng. Đầu của cô giống như vừa bị một thanh cời lò xuyên qua, thiêu rụi. Nhưng cô vừa lơi lỏng, gã Mc lại có dấu hiệu hoạt động trở lại. Thấy vậy, Lee Ji Eun chỉ còn cách chịu đựng thống khổ cắn răng kiên trì. Cô nhìn bộ dạng sợ hãi của những người xung quanh, dường như quyết định điều gì, hướng tới bọn họ hô lớn:

- Đi mau, chạy khỏi nơi này. Tôi có thể cầm chân hắn một lúc nữa.

- Cái gì?

Mọi người ngạc nhiên nhìn cô. Lee Ji Eun không có giải thích, mà là tiếp tục thúc giục họ.

- Đừng chần chờ. Chạy mau lên, báo cảnh sát tới bắt hắn.

- Được, Ji Eun à, nhờ vào cô. Chúng tôi sẽ nhanh chóng tìm cảnh sát tới. Mọi người lên xe đi mau.

Gã quản lý gật đầu, dẫn theo mọi người vội vã trèo lên ô tô, hận không thể bỏ chạy ra khỏi chỗ này càng nhanh càng tốt. Hena nhìn cô gái vừa cứu mình đang nằm trong vũng máu, không đành lòng, nhưng cũng bị đồng bạn kéo lên xe. Rất nhanh, chỗ này chỉ còn lại một mình Lee Ji Eun, bên cạnh cô còn nằm hai thi thể của nhân viên bảo an.

Nhìn thấy xe đã chạy đi một đoạn, Lee Ji Eun mới thở dài. Cô quay đầu lại, gã Mc theo thời gian đã dần dần có thể lần nữa nhích người. Hơn nữa theo tinh thần của Lee Ji Eun ngày càng suy sụp, hành động của gã cũng trở nên ngày càng lưu loát.

Trước mắt dần dần tối sầm, Lee Ji Eun biết mình đã nhanh đến cực hạn.

- Thực sự là ngu ngốc. Mày thực là ngốc chết rồi, Ji Eun à.

Nước mắt cô chảy ra, nhưng không phải hối hận, mà chỉ là sự quyến luyến với sinh mạng. Cô... còn chưa muốn chết.

Gã Mc rốt cuộc đã vùng ra được sự giam cầm của Lee Ji Eun. Trên mặt gã vẫn treo nụ cười quái dị, bước nhanh hướng cô đi tới. Lee Ji Eun vô lực nằm trên đất, cô nhìn gã Mc càng ngày càng gần, ánh mắt dần dần tối sầm.

- Hy vọng sẽ không đau đi.

Lee Ji Eun từ từ nhắm mắt lại. Cô thấp giọng lẩm bẩm, giọng nói nức nở, như khóc, lại như tựa giễu bản thân mình. Chỉ là ngay lúc này, một giọng nói khác đột ngột vang lên. Thanh âm rất nhẹ, rất ấm áp:

- Vì sao... lại làm như vậy?

Lee Ji Eun giật mình, nỗ lực mở mắt ra. Trong mơ hồ, cô nhìn thấy hình bóng của một thanh niên đang ngồi quỳ trước mặt mình. Cô không nhìn thấy rõ mặt của hắn, chỉ là ánh mắt kia... rất sáng, rất sáng.

Cô ngất xỉu.

Bạn đang đọc Khi Cứu Vớt Thế Giới Trở Thành Nghề Chính sáng tác bởi LãnNhân

Truyện Khi Cứu Vớt Thế Giới Trở Thành Nghề Chính tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LãnNhân
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.