Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thu Phục Ngô Nhật Khánh

Tiểu thuyết gốc · 2648 chữ

Đinh Liễn bước ra phòng khách. Ngô Nhật Hoa và Ngô Nhật Khánh cùng nhau đứng dậy thi lễ:

“Bệ hạ...”

“Bệ hạ..”

“Bình thân. Toàn người nhà cả, không cần khách sáo”.

Hai anh em cùng hỏi:

“Phía trong mẫu hậu thế nào rồi?”

“Bà giờ đã ổn. Tâm kết đã phá. Thân thể cũng sẽ khỏe mạnh hơn. Hậu mau sai người mang ít cháo thịt bằm loãng vào cho Thái Hậu. Nhớ kỹ là pha loãng nhé, người đói lâu không nên cho ăn đặc hoặc cứng”.

“Vâng. Cảm tạ bệ hạ”.

“Không có gì. Dù sao Thái Hậu bệnh cũng một phần lớn do trẫm. Trẫm chỉ muốn hóa giải phần tâm kết này. Người một nhà, không nên để thù hận trong lòng”.

Đinh Liễn nhìn qua Ngô Nhật Khánh. Ngô Nhật Khánh cũng nhìn Đinh Liễn. Hai người im lặng. Thần tình phức tạp. Ngô Nhật Hoa thấy thế liền muốn đứng lên tránh lui. Nhưng Đinh Liễn kéo tay nàng lại, ấn xuống chỗ ngồi.

Trẫm nói rồi, người một nhà không có gì phải che giấu cả. Anh vợ, trẫm thẳng thắn với anh thế này. Hiện nay trẫm đã là Hoàng Đế, em gái ngài là đương kim Hoàng Hậu, là duy nhất, mẹ của ngài là đương kim Thái Hậu. Cháu của ngài sau này có cơ hội lớn thừa kế trẫm. Chuyện trước kia chắc ngài cũng có suy ngẫm một hai. Kẻ thù chính cũng đã đền tội.

Bây giờ trẫm đề nghị, gác bỏ quá khứ, hướng tới tương lai. Hai nhà Đinh Ngô cần liên thủ thì mới có lợi cho nhau. Hiện tại, họ Dương đã bị ta phế. Phần lãnh địa, tài sản của họ trẫm nhường lại cho họ Ngô kiểm soát, coi như đây là lễ bồi thường. Ý ngài thế nào, cứ thẳng thắn nói một câu”.

Ngô Nhật Khánh trầm ngâm một chút rồi nói:

“Hạ thần bằng lòng với sự sắp xếp của bệ hạ. Chuyện đã qua thôi hãy để cho qua. Người đã chết cũng không sống lại được, người đang sống vẫn cần phải sống. Ngô - Đinh giờ khăng khít như keo sơn, nhất vinh cùng vinh, nhất hại cùng hại. Thế nhưng, toàn bộ gia sản họ Dương, bệ hạ cho họ Ngô cả thật sao?”

Ngô Nhật Khánh vốn là kẻ kiêu hùng, biết lấy biết bỏ. Thấy Đinh Liễn thân làm Hoàng Đế còn làm việc cân nhắc để cảm giác của bọn hắn, lại ưu ái như thế, hắn làm sao dám căng. Chính bọn hắn mới sợ Đinh Liễn ghi hận chứ ko phải Đinh Liễn sợ nhà bọn hắn. Đinh Liễn giờ làm Hoàng Đế, hắn có 101 cách xử lý họ Ngô mà bọn hắn chỉ là hạ thần, sao địch nổi.

Nhưng Ngô Nhật Khánh cũng rất ngạc nhiên khi Đinh Liễn thả cho bọn hắn một miếng bánh thơm ngon đến vậy. Họ Dương nhờ có sự giúp sức của Dương Vân Nga mà mấy năm nay hô mưa gọi gió, vơ vét của cải đầy bồn, mãn bát. Chỉ riêng việc lũng đoạn muối, đường toàn Đại Cồ Việt cũng đã đầy chất béo. Đinh Liễn cam lòng nhả ra ư?

“Quân vô hý ngôn. Trẫm nói cho là cho, không có nuốt lời. Anh vợ cứ cho người nhanh chóng tiếp nhận. Trong đêm nay, toàn bộ họ Dương sẽ bị thanh tẩy, đàn ông đi đầu thai, phụ nữ đổi họ tịch. Anh cứ an tâm, không cần phải lo lắng”.

“Ngô Nhật Khánh hít một hơi khí lạnh. Đấu tranh chính trị thật quá tàn nhẫn. Hở một tý là diệt tộc. Đinh Liễn cũng là kẻ hung ác. Khi ra tay thì không nương tay chút nào. Tính tàn nhẫn và quyết đoán hơn hẳn hồi khi chưa lên ngôi”.

“Nhưng cái trẫm muốn bàn với anh rể là một chuyện khác. Chuyện này anh rể cần giữ kín. Vì trẫm chưa định công bố”.

Ngô Nhật Khánh choáng váng. Hắn cứ tưởng Đinh Liễn gọi hắn tới xẻ thịt nhà họ Dương đã là chuyện lớn. Nay lại có chuyện lớn hơn ư?

“Kính xin bệ hạ mời nói. Hạ thần nhất định sẽ giữ kín như bưng. Lấy danh nghĩa họ Ngô, nếu có sai sót xin trời đất trừng phạt”.

“Uhm. Anh nói vậy trẫm cũng an tâm. Anh nghe đây, trẫm hỏi anh, địa hình đất nước ta cái gì là nhiều nhất?”

Ngô Nhật Khánh trầm ngâm.

“Đồng bằng, rừng núi”.

“Sai. Diện tích đất liền của chúng ta rất ít so với biển cả mênh mông. Biển cả mới là nơi cất giấu tài sản của chúng ta”.

“Vâng. Nói về diện tích thì đúng như vậy. Nhưng biển cả xưa nay được coi là cấm khu của loài người. Biển cả quá nguy hiểm, ngoài gió bão, sóng lớn, đá ngầm, hải thú, yêu quái. Ý của bệ hạ là sông hay biển?”

“Anh không nghe nhầm. Ý trẫm là biển cả. Đương nhiên, ban đầu thì mục tiêu là sông ngòi, kênh rạch trước đã. Anh nghe trẫm nói. Đất nước chúng ta có hệ thống sông ngòi dày đặc và phức tạp. Rất nhiều thủy hải sản và có lợi cho giao thông di chuyển.

Sắp tới trẫm sẽ phát động công cuộc sửa đường và xây dựng bến cảng khắp cả nước. Làm đường trên bộ khá tốn kém. Đường Thủy sẽ được ưu tiên nhiều hơn trong giai đoạn đầu. Mà anh biết đó, Ngô gia chính là cự thú trong ngành đóng tàu, thuyền, bè và thủy quân. Miếng bánh này anh muốn ăn chứ?”

Ngô Nhật Khánh hai mắt sáng rực lên. Hơn ai hết, hắn và Ngô gia đều ý thức được tầm quan trọng của đường thủy và thủy quân. Truyền thống này có từ trước khi Ngô Vương xuất thế. Đến khi Ngô Vương đánh bại quân Nam Hán ở Bạch Đằng giang thì Ngô gia coi như vững chắc ngôi đầu.

Hiện nay, Ngô Gia đang nắm 8/10 thị phần sản xuất tàu thuyền cho Đại Cồ Việt. Mạch máu thương mại với các nước lân bang, Ngô gia hắn chiếm tỷ trọng rất lớn. Nói cách khác, đường thủy chính là căn cơ, gốc rễ, là bản lãnh giữ nhà của Ngô gia hắn.

Hiện nay, cái khó của giao thông đường thủy là rất ít bến cảng, tàu thuyền kích cỡ không lớn. Việc di chuyển chiếm nhiều nhân công vật lực. Hơn nữa, người Việt chủ yếu làm nông nên giao thương buôn bán không phát triển. Ngô gia chủ yếu là đóng tàu chiến phục vụ quân đội là nhiều. Hơn 80% đơn hàng có từ đây.

Đinh Liễn cười nói:

“Trẫm trong lúc thập tử nhất sinh, linh hồn có diện kiến thủy tổ bách Việt Lạc Long Quân. Ngài ấy đã dạy ta rất nhiều thứ, bao gồm công nghệ đóng tàu, thuyền bè. Theo như ngài ấy nói, chúng ta có thể đóng những con tàu dài vài trăm đến vài ngàn trượng. Tốc độ chạy nhanh hơn ngựa. Thậm chí tàu không chỉ đi trên biển mà còn lặn xuống biển sâu hoặc bay lên bầu trời...Anh nói nếu như chúng ta làm được điều đó có phải sẽ khai thác được bao nhiêu tài nguyên, vơ vét được bao nhiêu vàng bạc, mạnh mẽ cấp bá chủ thế giới hay không?”

“Thật ư? Bệ hạ ngài nói ngài được dạy bảo công nghệ đóng tàu hiện đại như vậy ư?”

“Thật chứ. Trẫm cho ngươi xem. Người đâu, mang cho ta cuộn giấy...”

“Kính thưa bệ hạ. Của ngài đây ạ.”

Đinh Liễn lấy cuộn giấy lật ra cho Ngô Nhật Khánh xem. Trên giấy là hình dạng mấy còn tàu hiện đại mà hắn vẽ ra sau bữa ăn trước khi đến đây. Hắn biết muốn thu phục Ngô Nhật Khánh, không có át chủ bài là không thành. Ngô Nhật Khánh ngoài làm gia chủ Ngô gia, anh ta còn là một người có kiến thức về đóng tàu và tâm hướng ngoại.

“Đây nhé. Đây là tàu chở hàng. Tàu này có thể chở được gấp 20 đến 100 lần hàng hóa hiện nay. Một chuyến tàu này đi về anh nghĩ kiếm lời bao nhiêu?Tàu này có buồm, buồm chính là lợi dụng sức gió để đi, dù ngược gió vẫn cứ đi như bay.

Tàu này không có cánh buồm. Động cơ là một loại dùng than và sấm sét để di chuyển, chạy nhanh vô cùng. Đây là tàu chiến bọc sắt. Loại này không sợ cung tên, đạn pháo. Tàu khác đụng vào nó chỉ có tan nát.

Đây là tàu ngầm để lặn xuống nước biển. Đúng. Anh không lầm đâu. Nó có thể lặn xuống dưới vài trăm trượng. Anh nghĩ xem nó có tác dụng thế nào khi vơ vét tài nguyên biển, tuần tra, tình báo, chiến đấu, đột kích. Còn đây là hàng không mẫu hạm to như hòn đảo...anh xem...”

Ngô Nhật Khánh há hốc mồm kinh ngạc. Hắn nhìn hình vẽ các con tàu mê mẩn. Hắn không nghĩ thế giới này có thể có những con tàu như thế này. Mặc dù không biết chi tiết thế nào nhưng hình dạng bên ngoài cũng đủ làm trái tim của hắn kêu lên bịch bịch...

Trời ơi, thật quá sức tưởng tượng. Những con tàu thần kỳ này von người có thể tạo ra sao? Nếu Đại Cồ Việt sở hữu nó, cả thế giới sẽ nằm phục dưới chân người Việt. Hắn sẽ Vương, là Hoàng Đế trên Biển...

“Bệ hạ. Tàu không có thuyền viên chèo sao có thể chạy. Loại này có thực sao? Làm sao có thể bọc thép khắp con tàu. Thép ở đâu mà nhiều thế, làm sao có thể đúc được con tàu to như thế này…”

“Có chứ. Không có sao trẫm dám nói. Bí mật nằm tất cả trong đây”.

Đinh Liễn lấy tay chỉ chỉ vào đầu.

“Ban đầu trẫm dự định sẽ để cho Hoàng Gia bao trọn gói nếu như Ngô gia từ chối hợp tác. Nhưng nay, hai nhà chúng ta làm hòa. Trẫm sẽ cùng Ngô gia cùng ăn miếng bánh này. Dù sao Ngô gia đã có sẵn căn cơ và dù sao nước phù sa cũng không nên chảy ruộng ngoài”.

Ngô Nhật Khánh hít một hơi lạnh. Suýt nữa tâm tư hắn quấy phá làm hư đại sự. Hận thù nào có quan trọng bằng lợi ích. Gì chứ một Hạng Lang chứ mười Hạng Lang cũng không quan trọng bằng cơ hội hợp tác này. Hắn mà bỏ lỡ thì Ngô gia hận hắn thiên cổ.

Đừng tưởng Ngô gia hắn là to. Hiện nay ông chủ của đất nước này là Đinh Gia. Chỉ cần Đinh Liễn muốn, trong một thời gian ngắn sẽ có hàng trăm con ác lang thấy máu mà tranh nhau đầu quân. Lúc ấy Ngô Gia cũng chỉ là vật hy sinh chính trị mà thôi.

“Vậy...vậy bệ hạ tính hợp tác thế nào?”

“Sắp tới, trẫm sẽ tách thu chi giữa Triều đình và hoàng tộc ra làm hai. Kho bạc của quốc gia sẽ do triều đình quản lý. Trên danh nghĩa là do trẫm làm chủ nhưng thực tế do triều đình bàn bạc thu chi.

Hoàng Cung đại diện cho người lãnh đạo cao nhất mỗi năm sẽ nhận được một phần cung phụng từ kho Bạc này. Như vậy, Hoàng Gia sẽ phải tự thân vận động thu chi riêng. Ngô gia và Hoàng Gia sẽ hợp tác với nhau ăn chia.

Hoàng Gia chiếm 4 phần. Triều Đình chiếm 4 Phần. 2 phần còn lại thuộc Ngô gia. Triều đình chịu trách nhiệm xây cảng, cầu, cống gọi là cơ sở hạ tầng. Hoàng gia cung cấp kỹ thuật, công nghệ. Ngô gia chịu trách nhiệm đóng tàu thuyền. Tiền mỗi bên đều bỏ ra tương ứng với cổ phần. Anh thấy sao?”

Ngô Nhật Khánh vội vàng đồng ý. Đinh Liễn cho Ngô gia đã là quá nhiều. Đóng tàu khó nhất là công nghệ. Không có công nghệ thì chả làm được gì cả. Triều đình 4 phần cũng xứng đáng bởi phải đầu tư xây dựng mạng lưới cầu, cảng, nhà kho...Hai phần cũng đủ cho Ngô gia hắn phú khả địch quốc.

“Đủ rồi. Đủ rồi. Bệ hạ. Thánh ân của bệ hạ Ngô gia vĩnh viễn không bao giờ quên. Ngô gia nguyện vĩnh cửu trung thành với bệ hạ với hoàng gia.”

“Ha ha...tốt. Có lời này của anh thì trẫm an tâm rồi. Kế hoạch này anh cần giấu kin nhưng cũng phải chuẩn bị cho tốt. Đầu tiên, anh phải làm là tuyển dụng thợ thủ công. Người Việt không đủ thì anh cho người mua nô lệ bên Champa hoặc thuê mướn bên đó. Giá cao gấp 3 vào, ta không tin họ không động tâm.

Thứ nữa là anh cho người khảo sát chỗ đặt xưởng đóng tàu, nước phải sâu, sông phải rộng, mà phải có quân canh giữ chặt chẽ. Thứ ba, chúng ta phải tuyển và đào tạo thủy thủ, thủy quân. Có sức mạnh trong tay, ta mới có thể bảo vệ được thành quả và tài phú. Anh hiểu chứ?

Sau đám tang Tiên Đế, trẫm sẽ cho phổ biến phương pháp mới. Anh chuẩn bị cho trẫm các sư phụ lành nghề, trung thành về kinh đô để cùng nghiên cứu, thảo luận. Đại diện cho Hoàng Tộc hợp tác sẽ là Hoàng Hậu. Tuy là anh em nhưng tiền bạc phải rõ ràng, rành mạch. Thế mới bền được” .

“Hạ thần làm liền, làm liền. Xin bệ hạ cứ an tâm. Muội muội đã gả cho Hoàng Gia vậy là người của Đinh gia. Tuyệt đối không có sự thiên vị ở đây”.

Ngô Nhật Khánh giơ tay thề thốt. Bên cạnh Ngô Nhật Hoa cũng vui vẻ hạnh phúc. Nàng không ngờ chồng nàng lại có thể giai việc lớn như thế cho nàng. Đây là yêu thương bao nhiêu, tin tưởng bao nhiêu . Nàng nhất định phải quản lý tốt việc này, nhất định không để phu quân nàng thất vọng.

“Bệ hạ cứ an tâm. Ta đã làm dâu của Hoàng Gia, chết thì làm ma Hoàng Gia. Tuyệt đối không có một dạ hai lòng. Tuyệt đối trung thành với phu quân cùng hoàng gia, Ngô Nhật Hoa này xin thề, nếu trái ngũ lôi oanh đỉnh, hồn phi phách tán”.

“Được rồi. Nàng thề làm cái gì. Nàng là chính thất, cùng trẫm khổ nạn đồng cam. Trẫm không tin nàng thì tin ai cơ chứ”.

Nghe đến đây, Ngô Nhật Hoa vô cùng vui vẻ. Ngô Nhật Khánh cũng hưng phấn vô cùng. Hắn hận đám tang của Tiên Đế không mau mau kết thúc để hắn còn thi triển quyền cước.

“Bây giờ, anh nên cử người đến tiếp nhận gia sản nhà họ Dương đi cho kịp. Nhớ phải hành động nhanh nhẹn, dứt khoát. Đừng để tai họa ngầm sau này”.

“A, bệ hạ nói phải. Hạ thần cáo lui... Em gái nhớ chăm sóc mẹ cho chu đáo. Anh cả xin nhờ”.

Nói xong Ngô Nhật Khánh vội vàng chạy đi. Hắn sau khi nghe kế hoạch của Đinh Liễn đã thấy việc tiếp nhận gia sản nhà họ Dương đã không còn thơm như trước nữa. Nhưng mà, muỗi cũng là thịt. Sau này, hắn sẽ sang tên đổi chủ đặng lấy tiền góp vốn đầu tư bới Hoàng Gia. Như vậy có phải là tiện cả đôi đường. Ha ha ha

----

Bạn đang đọc Khí Vận Quốc Gia sáng tác bởi kimbang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kimbang
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 135

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.