Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Triệu Hồi - Đại Địa Chi Tử

Tiểu thuyết gốc · 1995 chữ

“Yêu tinh hệ thống, ta có một thắc mắc là tại sao ở kiếp trước các con đường lại được đặt tên danh nhân, các anh hùng dân tộc hoặc các sự kiện trọng đại. Điều này chỉ là để phân biệt cho dễ đi, dễ tìm hay chỉ để vinh danh công ơn của những người có công với đất nước. Chúng có liên quan đến khí vận không?”

“Chủ nhân thật là thông tuệ nên đã chú ý đến điều này. Thực tế các con đường, dòng sông, tên trường học, tên chợ, tên phương thuốc, tên công thức...đều mang theo khí vận. Còn tồn tại, còn sử dụng thì còn khí vận.

Những danh nhân được đặt tên thì sẽ được hưởng khí vận từ đó. Nếu họ đã chết thì người thừa kế, con cháu, dòng họ của người đó sẽ được hưởng. Ngược lại, đất nước, địa phương được đặt tên cũng vì thế mà được cái khí vận của chủ nhân bảo hộ.

Ví dụ: đặt tên con đường là Đinh Tiên Hoàng thì con cháu ngài ấy sẽ được hưởng khí vận của người đi trên con đường đó...Ngược lại, cái tên Đinh Tiên Hoàng cũng khiến những kẻ tâm thuật bất chính kính sợ một cách vô hình khi định làm điều xấu xa ở trên hoặc gần nơi này”.

“Ừ. Những điều này thật kỳ diệu. Ta quả thật chưa bao giờ nghe cả. Hóa ra ẩn chứa trong những thứ tưởng chừng như bình thường lại bao hàm rất nhiều học vấn như vậy. Nếu không có ngươi giải thích có lẽ ta vẫn mãi ngu ngơ...”

“Cảm tạ chủ nhân đã khen ngợi ta. Ta rất thích nè. Hi hi”.

“Ta ban đầu cứ nghĩ khí vận chi nhãn chỉ là coi bản đồ đơn giản và chỉ dùng trong hành quân tác chiến. Không ngờ nó lại còn đóng vai trò như một cuốn Atlat, một cuốn thư viện bách khoa toàn thư. Quả là bảo bối trong tình hình của ta hiện nay”.

“Chủ nhân, Khí Vận chi nhãn cũng không phải vô địch. Bảo vật trong tay kẻ khờ thì chỉ là vật tầm thường, nhưng trong tay một kẻ biết giá trị thì đó là bảo tàng. Với lại nó cũng có khuyết điểm, đó là chỉ coi được trong không gian giới hạn quốc gia mình sở hữu mà không coi được những nơi khác trên thế giới”.

“Ta hiểu mà. Kiếp trước ai ai cũng có smartphone nhưng có người mua về chỉ để chơi bời linh tinh, có người lại có thể kiếm tiền từ đó. Đây chính là sự khác biệt. Quan trọng là bản thân mình. Mình mới là chủ thể, còn lại những thứ khác chỉ là vông cụ mà thôi”.

“Đúng vậy, thưa chủ nhân”.

“Vậy, khi ta mở Khí Vận chi nhãn thì tiêu hao năng lượng khí vận thế nào? Nhiều hay ít?”

“Thưa chủ nhân, nếu ngài chỉ là tra cứu bản đồ thì mỗi giây tổn hao một điểm khí vận. Nãy giờ mới hao hết 7300 điểm thôi ạ”.

“Điểm khí vận sẽ phục hồi như thế nào?”

“Ngài đã hỏi đúng trọng điểm rồi đấy ạ. Khí vận sinh ra khi con dân có người mới sinh ra, có người dùng tiền trao đổi hàng hóa, mở rộng lãnh thổ, lãnh hải...ngược lại khí vận sẽ bị tiêu hao khi dân số giảm hàng loạt, giao thương bị phong tỏa, đất đai bị đánh chiếm. Như vây, ngài chỉ cần điều hành, quản lý đất nước thật tốt thì khí vận sẽ tăng trưởng liên tục không ngừng”.

“Vạn vật đều có khí vận, các quốc gia khác cũng có. Ta có cách nào chiếm lấy khí vận của họ làm của mình được không và ngược lại?”

“Có. Thế giới vốn là cá lớn nuốt cá bé, cá bé nuốt tôm tép, nước lớn nuốt nước bé, thế lực lớn nuốt thế lực bé. Khí vận sẽ chuyển dời sang kẻ chiến thắng. Tất nhiên không chỉ có chiến tranh đánh chiếm đất đai mới là "nuốt". Đó chỉ cách thông thường nhất mà thôi. Chủ nhân có thể thông qua mạng lưới giao thương buôn bán để hút tài nguyên nước khác.

Thông qua văn hóa để ảnh hưởng văn hóa nước khác. Sáng tạo các con đường thông thương kiểu như con đường tơ lụa để vận chuyển Khí Vận . Những cách đó không cần chiến tranh mà lại hơn cả chiến tranh. Nước ta còn đang yếu, dân còn đang ít, chiến tranh khi bất đắc dĩ hãy dùng”.

“Uh. Ta cũng có định hướng như vậy. May mà có hệ thống giúp sức, nếu không ta cũng khó mà thi triển tay chân”.

“Hệ thống có tác dụng lớn nhất khi bắt đầu thôi, chủ nhân. Sau này, hệ thống sẽ giảm bớt tầm quan trọng lại. Lúc ấy chủ nhân đừng ghét bỏ người ta nha”.

“Ha ha. Ta sao có thể ghét bỏ yêu tinh ngươi được. Ngươi là thứ duy nhất để ta nhớ về cuộc sống kiếp trước. Ngươi quan trọng nhất đối bới ta”.

“Hi. Chủ nhân thật khéo mồm. Chủ nhân chính là trai hư”.

“Trai hư không phải là tốt sao? Ta nghe nói mỹ nữ thích trai ngoan nhưng lại yêu trai hư. Đúng không?”

“Chủ nhân, ngươi thật đáng ghét quá đi. Thế giờ chủ nhân muốn khám phá nơi nào trên người ta nào?”

“ừ. Giờ ta muốn tìm hiểu kỹ hơn về siêu năng lực Đại địa chi tử - đứa con của Thổ”.

“ok. Chủ nhân. Vậy giờ người ta sẽ giải thích cho ngài nghe nha”.

"Ừ, Đại địa chi tử có ba năng lực là Triệu hồi, khống chế và phân giải. Ta muốn biết kỹ càng về các năng lực này".

Vâng, chủ nhân. Ngài cũng đọc sơ qua về ba năng lực này rồi nên giờ ta sẽ nói kỹ hơn về sự hao hụt năng lượng Khí Vận khi vận dụng. Năng lực triệu hồi nghĩa là biến từ không thành có, tức là một phần quyền năng của tạo vật chủ. Chính vì thế tốn hao năng lượng khí vận vô cùng lớn

Tùy từng loại vật chất hệ thổ mà năng lượng cần nhiều hay ít. Tùy việc triệu hồi số lượng nhiều hay ít mà mất nhiều hay ít thời gian. Ví dụ: nếu ngài chỉ triệu hồi một nắm đất thì chỉ tốn ít năng lượng bởi vì đất là loại vật chất phổ thông có mặt khắp mọi nơi, kết cấu nguyên tử và phân tử cũng lỏng lẻo, dễ hỏng.

Nhưng nếu ngài triệu hồi một viên kim cương bằng móng tay thôi cũng mất rất rất nhiều năng lượng và nhiều ngày mới hoàn thành. Bởi trong tự nhiên, kim cương bắt đầu hình thành ở độ sâu khoảng 150 km (90 dặm), nơi có áp suất khoảng 5 gigapascal và nhiệt độ khoảng 1200 độ C (2200 độ F).

Trong đại dương, quá trình này xảy ra ở các vùng sâu hơn do nhiệt độ cần cao hơn nên cần áp suất cũng cao hơn. Khi những áp suất và nhiệt độ dần giảm xuống thì viên kim cương cũng theo đó mà lớn dần lên. Có câu: KHÔNG CÓ ÁP LỰC THÌ KHÔNG CÓ KIM CƯƠNG cũng là từ nguyên lý này.

Cho nên, ngài cần phải thật sự cẩn thận khi sử dụng siêu năng lực này nhé. Chỉ khi nào cần có một thứ thật quý giá và thật cần thiết. Nguồn năng lượng khí vận thật dư dả thì hãy dùng. Có quý như kim cương cũng chỉ là vật ngoài thân. Còn năng lượng khí vận lại liên quan đến thân gia tính mạng của ngài.

Ngài có thể triệu hồi một số loại đất, đá, cát, sỏi để nghiên cứu trong nông nghiệp và công nghiệp hoặc làm hàng mẫu thì được, không tốn nhiều năng lượng lại có tác dụng lớn.

Ngài cũng chú ý một điều là không gian, địa điểm triệu hồi cũng rất quan trọng. Ngài đang ở vùng núi như này thì triệu hồi đất, đá rất dễ dàng vì các nguyên tố các bon (C) và canxi ( Ca) , Silic ( Si) là có sẵn. Nhưng nếu ngài đang lênh đênh trên biển thì triệu hồi sẽ chậm hơn nhiều. Bởi ở biển dồi dào các nguyên tố Hydro (H) và Oxi (O). Nguyên tố C và Ca rất loãng do đã bị ép chặt xuống dưới đáy biển. Ở trên đảo thì đỡ hơn.

Thứ hai là trong đầu ngài phải nghĩ ra sẵn vật muốn triệu hồi, tay đưa ra thi pháp mới thành công được. Dữ kiện trong não sẽ là căn cứ để pháp lực vận hành. Không giống như các pháp sư khi thi pháp cần niệm chú. Ngài chỉ cần biết được kết cấu phân tử của vật muốn triệu hồi là có thể bắt đầu. Nhát tâm, nhất niệm sự tất thành. Bây giờ ngài thử thực hành xem nào”.

Đinh Liễn gật đầu, bắt đầu thực hành. Hai mắt hắn nhắm lại, tập trung suy nghĩ về kết cấu phân tử của than chì, sau đó vận khí. Năng lượng khí vận từ não Đinh Liễn bắt đầu chạy dọc theo dây thần kinh xuống bàn tay. Ánh sáng màu tím từ bàn tay bắt đầu phát ra, các nguyên tử Cac bon xung quanh bắt đầu tụ tập thành các phân tử, sau đó dựa theo ý nghĩ kết cấu trong não Đinh Liễn mà sắp xếp lại thành than chì.

Từ một phân tử thành mười phân tử, trăm phân tử, ngàn phân tử, vạn phân tử...Đinh Liễn bắt đầu cảm thấy áp lực, trán rịn ra mồ hôi. Việc vừa giữ ý niệm để kết cấu không bị mất vừa vận hành năng lượng khiến hắn rất trắc trở . Cảm giác giống như ta cùng lúc phân tâm dùng hai tay để cùng viết vậy. Do mới bắt đầu, động tác chưa quen thuộc nên rất trúc trắc, khó hịu.

Đinh Liễn cố gắng duy trì. Ý chí của 80 năm rèn luyện sinh tồn đã chứng minh rằng nó rất cứng cỏi. Một cục than chì bằng móng tay út đã được hình thành giữa luồng sáng tím. Cục than lớn dần, lớn dần lên cho đến khi to bằng nắm tay thì Đinh Liễn dừng lại.

Đinh Liễn mở mắt ra quan sát. Trên tay hắn đúng là một cục than chì thất lớn đen sì. Một cảm giác vô cùng kỳ diệu. Đinh Liễn có cảm giác sung sướng và hạnh phúc vì hắn biết hắn đã làm được, hắn đã sở hữu một phần năng lực của tạo vật chủ. Năng lực biến không thành có.

Như một chú bé khi vừa có được một món đồ chơi. Đinh Liễn bắt đầu thử nghiệm triệu hồi ra những vật chất hệ thổ. Nào là cục sỏi, cục đá, cục đất, cục than...độ thành thục cũng từ đó mà tăng lên, thời gian hoàn thành cũng ngắn lại, gần như vài ba giây là hắn đã triệu hồi ra được một sản phẩm đơn giản.

Cho đến khi hắn bừng tỉnh ngừng lại thì hỡi ôi, toàn bộ thư phòng của hắn đã nằm đầy cát, đất, sỏi, đá, than trông y như một nhà kho vật liệu xây dựng ...Đinh Liễn mộng bức, hắn không ngờ hắn lại mê mẩn thí nghiệm triệu hồi đến vậy.

Giật mình, không biết mình đã xài hết bao nhiêu năng lượng khí vận, hắn vội hỏi yêu tinh hệ thống đang ngồi vắt vẻo trên bàn nhìn hắn đầy vẻ thú vị.

“Yêu tinh hệ thống, ta, ta xài hết bao nhiêu khí vận rồi?”

------

Bạn đang đọc Khí Vận Quốc Gia sáng tác bởi kimbang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kimbang
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 101

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.