Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vào bộ Chính trị

Tiểu thuyết gốc · 1203 chữ

“Anh Minh, sao bọn họ lại thả anh ra?”

“Anh Minh, bọn họ không gây khó dễ cho anh chứ!?”

“Anh Minh...”

Mỗi người một câu khiến Thế Minh không có cơ hội lên tiếng, cậu cảm động vì sự quan tâm của mọi người.

Những người này là những người anh em đầu tiên đi theo cậu, những anh em xương máu từng khóc từng cười cùng cậu, trên thế giới này làm gì có chuyện hạnh phúc hơn là có một đám anh em lúc nào cũng chân thành đi cùng nhau, đồng cam cộng khổ với nhau chứ! Thế Minh cũng kích động không kém gì mọi người, chỉ là cậu có thể khống chế được cảm xúc của mình, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như mọi khi.

Long hít sâu một hơi để bình tĩnh lại rồi quát lớn lên: “Mọi người tránh đường nào để Minh ngồi xuống từ từ nói!”

Một lúc sau mọi người mới tản ra cho Thế Minh đi ra ghế ngồi.

“Bắt đầu nói từ đâu đây...?”

Thế Minh nhìn mọi người, thấy ai nấy cũng đang tò mò nhìn cậu, cậu bèn kể lại một lượt tường tận những chuyện đã xảy ra sau khi cậu đi vào con ngõ, mọi người nghe xong thì ngỡ ngàng đến mức một lúc lâu không nói thành lời, Long lẩm bẩm:

"Bộ Chính trị An ninh Trung ương? Sao lại chưa từng nghe thấy đơn vị hành chính này nhỉ!”

Thế Minh nói: “Em cũng mới biết đến thôi, từ việc bọn họ có thể đưa em ra khỏi chỗ cảnh sát, rồi đến sư đoàn trưởng quân đội bên thành phố J cung kính với ông ta, quyền lực của đơn vị này chắc chắn rất lớn! Đây là thẻ chứng nhận họ đưa cho em!”

Thế Minh lấy một chiếc thẻ chứng nhận lớn hơn căn cước công dân một chút từ trong một chiếc túi bọc màu đỏ ra.

Long nhận lấy, bên trên có in quốc huy, bên dưới có bảy chữ: Bộ Chính trị An ninh Trung ương. Sau khi mở ra, bên trong có ảnh của Thế Minh và mấy lời giới thiệu đơn giản, có dấu in nổi của Ban Chấp hành Trung ương được đóng trên đó, Long nhìn mà giật thót mình.

Long đưa chiếc thẻ cho Đông Thắng đang thò đầu ra ngó, thắc mắc: “Minh, họ đưa cho chú cái thẻ chứng nhận này là có ý gì? Chẳng lẽ chú tham gia vào cái Bộ Chính trị này rồi sao?”

Thế Minh cười nói: “Không có chuyện đấy! Bọn họ muốn chúng ta dốc hết sức lực đối phó với đội Hồn, hơn nữa thế lực của đội Hồn rất mạnh, chúng ta sẽ không tránh khỏi việc phải làm việc với bên cảnh sát, có tấm thẻ này rồi thì sẽ tiện hơn, không cần sợ cảnh sát nữa, thậm chí còn có thể ra lệnh cho bọn họ phục vụ cho chúng ta. Vì bây giờ chúng ta là "người của nhà nước" rồi! Haha, bây giờ là chúng ta đang chấp hành theo lệnh để giải quyết đội Hồn!”

Nghe Thế Minh nói vậy, mọi người trong phòng đều hít sâu một hơi.

“Nhưng... Minh, làm thế này tốt thì có tốt, nhưng liệu bọn họ không chơi chúng ta đấy chứ, đến khi lợi dụng xong thì chúng ta không còn giá trị gì nữa... Trước kia cũng đã từng có tiền lệ rồi!” Long căng thẳng nói.

Thế Minh lắc đầu nói: “Sau này thế nào em cũng không biết! Nhưng bây giờ chúng ta chỉ có một con đường này để sống sót, nếu không không chỉ em ngã ngựa mà mọi người cũng không thể tránh được dây dưa liên can. Bây giờ chúng ta cứ đi được bước nào hay bước ấy, mau chóng gây dựng con đường "sạch sẽ" này, sau này Trung ương cũng không bắt được thóp gì. Đương nhiên, có thể tạo mối quan hệ tốt với bọn họ là tốt nhất, đây là chuyện của sau này, bây giờ không nói vội!”

Thấy sắc mặt mọi người đều có chút nặng nề, Thế Minh cười đùa: “Nếu thực sự không ổn thì chúng ta chạy trốn cùng nhau thôi! Bây giờ chúng ta có người, có súng, ở đâu cũng có thể gây dựng một vùng đất mới

thôi, haha!”

Thấy Thế Minh tươi cười, mọi người cũng yên tâm hơn. Nếu anh Minh đã cho rằng không có vấn đề gì thì cho dù trời có sập xuống cũng không sao cả! Quan niệm này đã in sâu trong lòng mọi người từ lâu, không ai nghi ngờ lời của Thế Minh có chính xác hay không cả.

Trọng Tuấn nói: “Anh Minh, chỉ sợ con đường sau này của chúng ta cũng không dễ đi nữa!”

“Hửm?” Thế Minh nhìn cậu ta nói: “Sao mày lại nói thế?”

“Anh nghĩ xem, nếu người của những bang phái khác đều biết chúng ta dựa vào nhà nước, làm việc giúp cho nhà nước thì bọn họ sẽ nghĩ thế nào?! Thành viên trong giới xã hội đen ở thành phố J đa số đều là người của ông Tư, vì chuyện của ông Tư mà bọn họ không có thiện cảm với nhà nước, hay nói trắng ra là căm ghét. Nếu để bọn họ biết được anh đã vào Bộ Chính trị Trung ương thì chắc chắn sẽ ghim trong lòng, nói không chừng còn hợp lại để đối phó chúng ta nữa!”

Điều này Thế Minh đúng là chưa nghĩ đến, cậu cúi đầu suy nghĩ một lúc rồi nói: “Nếu bọn họ thật sự dám làm ra chuyện như vậy thì tốt thôi, chúng ta có thể lợi dụng cảnh sát để tống bọn họ vào tù, để bọn họ theo chân ông Tư.”

Đông Thắng nghe xong thì lắc đầu nói: “Về mặt đạo đức thì chuyện này có vẻ không ổn, dù gì chúng ta cũng trong xã hội đen, nếu như...”

Thế Minh xua tay nói: “Muốn làm việc lớn thì không có hai chữ đạo đức gì cả. Tao nói rồi, đạo đức là thiên đường đối với chúng ta, là nơi chúng ta không bao giờ tới được! Cái xã hội bây giờ, sống theo đạo đức, luật pháp sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu. Chúng ta là lưu manh, chúng ta là dân giang hồ, nên chúng ta có thể không từ thủ đoạn để đạt được mục đích!”

Thế Minh đứng dậy, ngẩng cao đầu nói: “Chúng ta phải trở nên mạnh hơn, từ giờ chúng là đồ sành sứ chứ chẳng phải đất nung, chúng ta là lớp quý tộc mới xuất thân từ xã hội đen. Bề ngoài, chúng ta là những doanh nhân, được hàng trăm hàng nghìn người chú ý đến; bên trong, chúng ta là đại ca trong thế giới ngầm, ai dám không nghe theo, giết! Từ giờ trở trở đi, chúng ta không cần phải che giấu thân phận nữa, nên để giấy báo tử xuất hiện lại rồi!”

Bạn đang đọc Khởi đầu của bóng đêm sáng tác bởi Damangtieng24
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Damangtieng24
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 9
Lượt đọc 72

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.