Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoả Hồng

Tiểu thuyết gốc · 1261 chữ

Giọng nói trầm thấp vọng vào từ bên ngoài: “Bố già, là tôi đây! Hàng mang tới rồi đây!”

“Bố già” là danh xưng năm người Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ thường gọi Đặng Tâm Lỗi, trong giang hồ ý chỉ đại ca!

Đặng Tâm Lỗi ngoảnh lại gật đầu với Thế Minh và Trung Vương, nói là người của mình, không cần căng thẳng. Trung Vương thở phào một hơi thu súng về. Mở cửa ra, có hai người đứng bên ngoài, Thế Minh vẫn còn ấn tượng với họ, một người là Kim, người còn lại là Mộc.

Hai người xách theo chiếc bao tải lớn đi vào, Trung Vương thấy vậy thì ngơ ra, nghi hoặc hỏi: “Trong đây là thứ gì thế! Có vẻ như là rất nặng!”

Đặng Tâm Lỗi cười nói: “Vào trong rồi cậu sẽ biết thôi! Haha!”

Bọn họ vào trong phòng, Đặng Tâm Lỗi bảo hai người kia mở bao tải ra. Bên trong toàn là súng và đồ nghề, chủ yếu là súng lục, dao quân đội Thụy Sĩ, lựu đạn, bộ đàm và những thứ khác. Đặng Tâm Lỗi lấy một cái hộp dài trong túi, đặt lên bàn rồi mở ra, lấy một khẩu súng trường màu đen dài gần một mét ra.

Trung Vương xuất thân từ quân đội, vừa nhìn là biết được lai lịch của khẩu súng này, ngạc nhiên nói: “Đây là súng trường bắn tỉa 95 sao?”

Năm 1998 lúc đó, súng trường bắn tỉa 95 rất hiếm trong quân đội, lúc đó chủ yếu là súng trường bắn tỉa 79.

Đặng Tâm Lỗi lau thân súng cười nói: “Có mắt nhìn đấy, đúng là 95!”

Nói xong thì đưa cho Trung Vương. Trung Vương nhận lấy, thầm khen súng tốt. Trước kia cậu ta chỉ từng nhìn thấy trên màn ảnh tivi, đây là lần đầu tiên được cầm tận tay, súng 95 ở Việt Nam lúc đó được xem là súng tốt hàng đầu rồi, cậu ta thắc mắc:

“Anh Lỗi, súng này anh lấy từ đâu thế?”

“Chỉ cần có quan hệ thì làm gì có gì là không thể! Haha, mỗi tội là không có đạn pháo!”

Trung Vương nghe vậy thì rất ngưỡng mộ, nói với Thế Minh: “Anh Minh, không biết bao giờ chúng ta mới có thể đạt đến trình độ giống như Đạo Môn!”

Thế Minh cười nói: “Có lẽ là mười năm, hoặc cũng có thể là hai mươi năm! Muốn phát triển lớn mạnh cũng cần có may mắn và chớp được thời cơ!”

“Minh nói đúng!” Đặng Tâm Lỗi nói: “Bắc Đạo Môn có được ngày hôm nay là nhờ vào sự cố gắng của mấy đời đại ca trong hơn mười năm qua mới được...”

Nhớ đến lời dặn dò của ông cụ, gã không nói nốt nữa. Ông cụ Kim Bằng có ý để Thế Minh tiếp nhận vị trí của ông, chỉ là ông chưa có nói thẳng ra. Thế Minh có thể gánh vác được trách nhiệm lớn lao này hay không thì còn phải xem cậu có làm ra trò trống gì ở đất J không.

Thế Minh chưa từng nghĩ đến và cũng không biết ông cụ Kim Bằng đã ngầm chỉ định cậu làm người kế tục Bắc Đạo Môn.

Nghe lời Đặng Tâm Lỗi nói, cậu kiêu ngạo: “Người khác có lẽ là không làm được, nhưng tôi là Lê Thế Minh, chuyện mà tôi muốn làm không gì là không thể!”

Hai ngày sau, lúc hai giờ chiều, trời trong xanh, thỉnh thoảng có làn gió lạnh thổi qua, gió đông bắc rất lớn, mặc áo khoác dày rồi nhưng vẫn rét run đến tận xương tủy.

Có hơn chục người đang đứng trong một con ngõ gần hộp đêm Hỏa Hồng, ai nấy cũng mặc vest đen.

Thế Minh cũng đứng trong số đó, cậu nhìn đồng hồ rồi sờ hai khẩu súng sau eo mình, sau khi kiểm tra kĩ một lượt, cảm thấy đều đã ổn thỏa, cậu nói với Trung Vương: “Anh em chuẩn bị xong hết rồi chứ?”

Trung Vương nghe vậy thì cầm điện thoại lên, gọi liền vài cuộc, cuối cùng ra dấu tay “OK” với Thế Minh!

Thế Minh hít sâu một hơi: “Anh em lên!”

Hơn mười người trong con ngõ cùng đi ra, đưa tay vào trong người, lặng lẽ lấy súng ra, bắt đầu hành động trả thù đội Hồn. Một đoàn người đi thẳng vào trong cửa lớn của Hỏa Hồng.

Đây là lần đầu Thế Minh tới nơi này, hoàn toàn xa lạ với hoàn cảnh bên trong, cậu quan sát kĩ một lượt, cảm thấy rất giống với bản đồ phác thảo mà Trung Vương đã cho xem.

Hộp đêm thường rất đông đúc về đêm muộn, ban ngày chỉ lác đác vài người, nhưng hôm nay thì khác, có khá nhiều các cặp đôi nam nữ đang ngồi bên trong, tiếng cười đùa hòa trộn với tiếng nhạc, ồn ào ầm ĩ.

Nhân viên phục vụ thấy có hơn mười người vào thì thấy rất lạ: Hôm nay sao đông thế nhỉ? Rồi vội tiến lên hỏi: “Chào anh. Anh có mấy người ạ? Có cần phòng riêng không?”

Thế Minh không nói gì, đi thẳng qua. Trung Vương cười nói với nhân viên: “Cho tôi một phòng bao vip, kiếm thêm hơn chục con hàng đến nữa!”

Tuy lúc này không phải thời điểm kiểm tra nghiêm ngặt nhưng việc phòng chống mại dâm cũng rất gắt gao, nhân viên liếc nhìn Trung Vương một cái, thầm cười nhạo cậu ta là một tên non tơ, khách làng chơi lão làng có gọi gái cũng không ai gọi như vậy cả, rồi cười nói:

“Xin lỗi anh, chỗ chúng tôi không có loại hình phục vụ đó, anh vào phòng ngồi trước đi ạ, tôi sẽ đi tìm nhân viên tiếp rượu cho anh...”

Nhân viên còn chưa nói xong đã bị Trung Vương tát cho một cái: “Vờ vịt cái đéo gì! Hôm nay ông đây đến là để tìm gái, cút sang một bên!”

Nhân viên phục vụ bị đánh chảy cả máu mũi và miệng, trước mắt tối om suýt ngất đi, người nhân viên là một chàng trai trẻ ngoài 20 tuổi, nào từng bị đối xử như thế này bao giờ, tức tối chỉ tay vào mũi Trung Vương chửi:

“Đmm, mày đến để kiếm chuyện đúng không!”

Nói xong thì quay đầu lại hét lớn: “Anh La, có người muốn đến phá quán!”

Trung Vương cười: “Phá quán? Để tao đập mày khởi động cơ tay trước!”

Nói xong, cậu ta rút con dao ra đâm vào bụng tên nhân viên, Trung Vương ra tay quá nhanh, hơn nữa đối phương lại hoàn toàn không có chuẩn bị, tên nhân viên hét lên một tiếng, ôm bụng lại liên tục lùi về sau, va vào lòng tên La đang bước tới.

Tên La này cao khoảng mét tám, vóc dáng cao cao mảnh khảnh, mặt rỗ như tổ ong, túm tên nhân viên lại tức giận nói: “Ầm ĩ đéo gì, làm sao?”

Nhân viên tuyệt vọng nhìn tên La, cơ thể mềm oặt ngã xuống đất. Lúc này tên La mới nhìn thấy chiếc áo trắng đã nhuốm đỏ. Những vị khách trong đại sảnh thấy vậy cũng la lối om sòm chạy tán loạn, nhưng cửa đã bị đám người Trung Vương chặn lại, không thể nào đi qua được.

Bạn đang đọc Khởi đầu của bóng đêm sáng tác bởi Damangtieng24
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Damangtieng24
Thời gian
Lượt thích 10
Lượt đọc 75

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.