Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người ăn xin bí ẩn

Tiểu thuyết gốc · 2215 chữ

Phó Đô, Võ Hồn Trường Đao 3 năm.

Phó Đồng, Võ Hồn Trường Mâu 3 năm.

Đây chí là hai loại binh khí mà Phó Đô, Phó Đồng mong muốn.

Chưa hết hắn còn dùng Hồng Bao Đỏ lấy vũ khí cho họ, tiêu tốn mất 2 cái hồng bao.

Đổi lại, vũ khí sắc bén vô cùng, chém kiếm kiếm gãy, chém đá đá tan.

Ngoài ra họ còn được trang bị thêm khẩu T2, đề phòng bất trắc, nhưng tốt nhất vẫn là nên tiết kiệm đạn dược.

Hai người cũng được nhận uỷ thác săn Hồng Bao. Vì vậy nên bây giờ tốc độ hoàn thành nhiệm vụ nhanh hơn rất nhiều.

….

Chỉ còn 2 ngày nữa là đến lễ hội một năm một lần tại Xích Hoa Quốc. Thời gian này Hoàng Thất lẫn các gia tộc hay người dân đều tấc bậc công việc, chuẩn bị cho lễ hội.

Hoa đại nhân cũng không thấy ghé đến.

Trong phủ Lam Việt, mọi người cũng đều tập luyện. Chủ yếu là tập trung cho phần thi đấu đội.

Trương Ngọc Chi và 4 người chị em kia cũng đã được sử dụng Võ Hồn Bắn Tỉa.

Ngoài ra 16 người đàn ông khoẻ nhất trong nhóm người làm cũng được sử dụng Võ Hồn. Bởi vì Hoàng Quốc Việt muốn đẩy nhanh tốc độ săn hồng bao. Mà nếu chỉ có một mình Phó Đô, Phó Đồng thì rất khó để đẩy nhanh tiến độ.

Để đề phòng rằng họ trường Hoàng Quốc Việt là thần tiên mà đồn thổi, hắn đã kí kết một hiệp ước với họ.

Tất nhiên vừa được có tiền lương cao, vừa được tăng cường sức mạnh nhanh chóng, thì ai lại đi phản bội cơ chứ. Chưa kể, lâu lâu còn được chiêu đãi các món ăn được làm từ Ngũ Vị Hương.

Kí, phải kí, không cho ta kí ta cũng phải cầu xin để được kí hiệp ước đó. Việc cần làm chỉ là giữ bí mật mà thôi.

Phó Đô Phó Đồng ngoài võ hồn ban đầu ra còn được thưởng thêm Võ Hồn Đặc Công 3 năm. Chiến lực hiện tại của Lam Việt cũng được xem là tạm ổn.

“Thành công rồi.”

Một người làm vội chạy ra ngoài thông báo cho mọi người, khiến mọi người ngạc nhiên.

“Thành công gì vậy Tiểu Tây.”

“Xà Phòng thành công rồi. Thiếu Gia đã hoàn thành được 10 cái xà phòng.”

“Thật sao?”

Mọi người ai nấy đều hồ hỡi chạy vào trong xem thử, nhưng chỉ ở cửa nội viện hóng vô mà thôi, đây là một khu cấm địa, không thể tự tiện vào được.

“Là Xà Phòng thật kìa.”

Mấy ngày trước Hoàng Quốc Việt chế tạo ra xà phòng, đã cho mọi người dùng qua. Thật sự tắm rửa rất sạch sẽ, lại còn có còn mùi hương thoang thoảng dễ chịu.

Ngoài ra dùng để tẩy vết bẩn quần áo cũng rất dễ dàng.

Hoàng Quốc Việt biết chế tạo là do hắn từng làm ở công ty sản xuất xà phòng. Mà bài học cơ bản chính là tạo ra xà phòng cơ bản.

Dầu đưa, sáp ong chính là nguyên liệu tạo nên phôi xà phòng. Sau đó lại chia nhỏ rồi trộn với than củi, hoặc nước than. Và sau cùng là phối với mùi hương của tinh dầu nào đó để tạo ra hương thơm.

Mà hiện tại Hoàng Quốc Việt đã tạo ra được 10 cái xà phòng hương hoa hồng.

Và đang chuẩn bị bị tạo ra thêm xà phòng hương hoa Tilan. Hoa Tilan chính là là hoa nổi tiếng của Xích Hoa Quốc.

Ai đi ngang qua, không khỏi dừng chân.

Mùi thơm Tilan dịu dàng nhè nhẹ.

Như mùi mái tóc của thôn nữ làng quê.

Như gợi lại lòng trắc ẩn của mỗi con tim.

Đấy chính là bài ca cao của người dân Xích Hoa Quốc.

Hoàng Quốc Việt muốn nhắm đến giải nhất cuộc thi sáng chế, chắc chắn phải chiết xuất ra được mùi hương của hoa Tilan.

Được tắm gội sạch sẽ, ai nấy đều rạng ngời, cảm thấy bản thân còn sạch sẽ hơn cả bọn quý tộc.

Nhìn thấy mấy người mang y phục màu lam biếc qua lại trong phủ, mọi người cấp cao như Phó Đồng, Phó Đô, Trương Ngọc Chi cũng thấy hãnh diện.

Không ngờ có một ngày, một người làm việc tối tăm mặt mày lại có thể điều hành, ra lệnh cho người khác.

Hoàng Quốc Việt cũng bắt đầu phân chia chức vụ trong Phủ Lam Việt. Còn vẽ ra một cái logo hình của một con mắt có con ngươi màu đỏ đậm. Ý nghĩa là nhìn khắp bốn phương, nhưng thực tế, ý nghĩa sâu xa có thể suy ra là ta nhìn ngươi thèm đỏ cả mắt.

Logo bắt đầu được thêu trên y phục, ở ngực 1 cái, ở cánh tay trái 1 cái. Còn đặt thêu cả logo trên cờ, cắm đầy trong phủ.

….

Đêm khuya thanh vắng, khi mọi người dường như đã ngủ hết, Hoàng Quốc Việt cũng bắt đầu thay đồ đi ngủ, thì lúc này hệ thống quét định vị phát hiện ra có một cái hồng bao ở trước phủ.

Vội vàng mang súng, hắn cẩn trọng đi ra bên ngoài. Leo lên tường nhà, hắn quan sát thấy một tên ăn xin đang say xỉn trước nhà.

Ăn xin mà có tiền uống rượu hay sao?

Mà kinh đô này làm gì có ăn xin? Không phải họ bị đuổi ra khỏi thành hết rồi hay sao?

Chưa kể, tên ăn xin mà lại có Hồng Bao.

Sự việc thật không đơn giản chút nào?

Mình có nên một phát giết hắn ta luôn không nhỉ?

Nhưng lúc này hắn vội tỉnh táo lại, tự nhủ bản thân, người không chạm ta, ta không động người.

Nhưng nhìn xem, cái Hồng Bao đang ở trên đỉnh đầu hắn ta, thật cuốn hút làm sao.

Hoàng Quốc Việt nhẹ nhàng lao xuống, sau đó giả bộ bước ra khỏi nhà, xắn xắn vạt áo giả bộ vô tư vô lo.

“Có một cụ già ăn xin trước cửa nhà mình sao? Thật đáng thương."

Sau đó hắn vội gọi mấy người làm dậy.

“Có ai không? Mau đến giúp tôi.”

Lúc này lão già ăn xin vẫn say xỉn nằm đó, bắt đầu ợ ra mùi rượu nồng nặc.

Mấy người làm nghe thấy thiếu gia gọi liền vội chạy ra. Đến nơi, họ được Hoàng Quốc Việt nhờ đem ông lão vào nhà.

Nhìn quần áo ông lão rách rưới, nhưng cái bầu rượu nhìn khá là bóng bẫy, không phải thứ rẻ tiền. Đầu tóc bạc phơ, nhưng trên gương mặt lại khá ít nếp nhăn. Nhìn ông ta chỉ tầm 40 50 tuổi mà thôi.

Nhưng Hoàng Quốc Việt không hề biết, ông ta đã hơn 100 tuổi. Người ở thế giới này người sống thọ cao nhất đến hơn 200 tuổi. Nhưng chỉ áp dụng cho người luyện võ mà thôi.

Trung bình người nông dân bình thường chỉ sống tới 120 tuổi hơn mà thôi.

Mấy người làm ra sức giúp đỡ người ăn xin, bởi vì họ xuất thân từ tầng lớp lao động thấp, nên không hề có định kiến với ông ta, còn sinh ra lòng thương hại.

“Rượu, rượu đâu.”

Ông ta vừa nói, vừa quơ quơ tay. Nhưng xem bàn tay rắn chắc đó chắc chắn là người từng luyện võ.

Bấy giờ trong kinh nghiệm sống thời hiện đại của Hoàng Quốc Việt được ứng dụng triệt để. Khả năng rất cao người này thâm tàng bất lộ, tính cách có chút kì quái.

Phải giữ lại, sẽ giúp ích cho sau này. Cần rượu sao? Hoàng Quốc Việt ta không thiếu.

“Mau lấy rượu cho lão ta đi.”

Nói xong Hoàng Quốc Việt mới đam tự tin tiến lại gần, nhẹ nhàng đặt tay lên mái tóc ông ta.

[Chúc mừng kí chủ nhận được túi hồng bao.”

[Hồng Bao Tím Tam Cấp x1]

[Hồng Bao Đỏ Nhị Cấp x1]

[Hồng Bao Vàng Nhị Cấp x1]

Nhưng chưa kịp vui mừng hắn đã bị lão già đánh cho một chưởng vô tình.

“Dám đặt tay lên đầu ta, ngươi có gan lắm. Mau lấy rượu ra bồi tội, nếu không ta sẽ đồ sát hết cả nhà ngươi.”

Phó Đồng nghe thấy định vào nhà lấy khẩu T2 ra bồi cho ông ta một viên, dám đe doạ thiếu gia.

Nhưng Hoàng Quốc Việt lại ngăn cản.

“Ta không sao, mau lấy rượu cho ông ta đi, còn lấy rượu ngon nhất ra.”

Mọi người tuy khó hiểu nhưng cũng làm theo.

Một chưởng vừa rồi nhìn như vô tình nhưng Hoàng Quốc Việt bị in dấu tay của ông ta, may mắn không mang theo sát ý, nếu không hắn đã chết rồi.

Quả thật gặp phải cao thủ a.

Hồng Bao Nhị Cấp, ha ha, quá tuyệt vời. Còn cả Hồng Bao Tím Tam Cấp, người này thật không phải bình thường a.

Hoàng Quốc Việt nghiên cứu không biết nên sử dụng Võ Hồn nào đây.

Nếu dùng Võ Hồn Kiếm Thuật hay Võ Hồn Đặc Công thì sẽ rất phí, bởi vì nó không có cộng dồn. Tốt nhất vẫn nên lựa chọn một võ hồn khác.

Bấy giờ hắn mới thấy chưởng pháp của lão già ăn xin kia khá lợi hại, có thể cận chiến tay không đánh địch.

Cân nhắc cả đêm, cuối cùng hắn cũng quyết định chọn một võ hồn có thể chưởng ra đầy uy lực, hệ thống quyết định chọn cho hắn, Võ Hồn Chưởng Pháp 30 năm x1.

Hoàng Quốc Việt sầu não, không ngờ nhân phẩm của hắn lại đen như vậy, bởi vì hệ thống đã có thêm dòng ghi chú ở dưới hồng bao tím.

Ví như Hồng Bao Tím Tân Thủ thì võ hồn từ 1 năm đến 10 năm.

Hồng Bao Tím Cấp 1 thì từ 10-20 năm.

Hồng Bao Tím Cấp 2 thì chưa sở hữu nên chưa rõ. Mà thông qua Hồng Bao Tím Cấp 3 là từ 30-40 năm có thể đoán ra Cấp 2 là từ 20-30 năm.

Mà Hoàng Quốc Việt lại mở ra Hồng Bao Cấp 3 có số năm nhỏ nhất, bấy giờ hắn mới nhìn đôi bàn tay thối này, chỉ muốn chặt nó ra mà thôi. Nhưng nghĩ lại đó là bàn tay của mình, nên suy nghĩ bỗng hoá tàn tro mà bay đi.

Lần này khi ăn vào Võ Hồn 30 năm, cơ thể vì bất ngờ hấp thụ Võ Hồn cấp cao nên bị phản phệ rất dữ dội. Cơn nóng rát như bỏng thương xâm lấn khắp cơ thể. Hắn lăn qua lăn lại chống chọi, máu như sôi sùng sục tấn công các tế bào, sau đó phá vỡ đi các van an toàn ở lỗ chân lông, cứ thế mà không ngừng đùn đẩy ra ngoài. Trên người Hoàng Quốc Việt khói trắng bay lên nghi ngút. Một lúc lâu sau mới bình ổn trở lại.

Hoàng Quốc Việt sợ rồi, hắn sẽ không bao giờ làm lại cái chuyện dại dột như này nữa. Sau này phải ăn Võ Hồn từ từ để nâng cao thể chất cái đã.

Sáng hôm sau, Hoàng Quốc Việt bước trong từ nội viện ra, trên người toát ra một cổ khí thế chấn áp những người xung quanh.

Hắn cũng cảm nhận được điều đó, càng tự tin mà bước ra ngoài, tiến đến ngoại viện.

Xung quanh là những con mắt trầm trồ của mọi người, khiến hắn đặt câu hỏi nhỏ trong đầu.

Võ Hồn Cấp 3 mang lại sự thay đổi lớn đến vậy sao?

Suýt chút thì hạnh phúc, lúc này Trương Ngọc Chi mới lại gần nói nhỏ.

“Thiếu gia, lớn từng này rồi còn nghịch đất đêm khuya hay sao?”

???

Hoàng Quốc Việt không hiểu, lúc này hắn nhìn lại mới tá hoả.

Ai ôi, quần áo bị một màu đen vấy bẩn, chính là chất thải của cơ thể đêm qua, mùi thối inh ỉnh gợi lên từng cơn nhẹ.

Hổ thẹn quá, hắn mới giả bộ choáng ván, nằm lăn xuống đất. Nói nhỏ: “Ngọc Chi giúp ta.”

Trương Ngọc Chi tinh ý liền diễn theo.

“Thiếu Gia luyện công quá sức, bị ngất rồi, tôi phải dìu thiếu gia vào trong, Tiểu Tây mau chuẩn bị nước tắm.”

Tiểu Tây hoảng hốt nói: “Vâng ạ!” sau đó liền chạy vào trong phòng tắm nội viện chuẩn bị nước tắm.

Không ai nhận ra sự thay đổi lớn trong Hoàng Quốc Việt nhưng có một người nhận ra, đó là lão ăn xin đang ngồi nốc từng vò rượu.

“Tên này thật thú vị a. Có lẽ ta nên ở đây một thời gian.”

Sau đó lão nhà hét lên.

“Rượu, mau đưa rượu tới đây.”

Đám người ngoại viện liền mang rượu tới. Bởi vì Hoàng Quốc Việt đã căn dặn, đáp ứng nhu cầu của lão ta.

Bạn đang đọc Khói Lửa Bụi Trần sáng tác bởi HiNoAi0

Truyện Khói Lửa Bụi Trần tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HiNoAi0
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.