Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lần Đầu Diệt Quái

Tiểu thuyết gốc · 3506 chữ

"Ca không ngại có thật nhiều địch nhân nhưng thực lực giờ còn đang chẳng ra đâu vào đâu, lỡ đá nhầm phải tấm thiết bảng thì thật có khi chết lúc nào chẳng hay a." Lâm Hàn thầm than thở.

Tuy nhiên vấn đề này cũng không phải là quá khó để giải quyết, đơn giản là chỉ cần nhớ chuẩn bị trước hai ba cái món đồ đào mạng là được rồi. Hắn không tin Hệ Thống lại không cung cấp những vật phẩm này cho hắn. Đổi lại việc sở hữu khả năng lớn mạnh bản thân mỗi khi đánh bại kẻ địch lại rất hữu dụng, với thứ này hắn có thể an tâm đem nội tình của mình trở nên vững chắc trước khi đột phá một cảnh giới mới.

Hắn biết rằng để có trở thể thành thiên hạ đệ nhất nhân thì việc phải đánh bóng mỗi cảnh giới đến mức hoàn mĩ là việc thiết yếu không cách nào tránh khỏi.

"Ngoài ra lại còn được nhận khen thưởng bí mật của hệ thống nên tính ra thì cũng không hẳn là lỗ, coi như là một cuộc trao đổi đồng giá đôi bên đều lợi đi."

Sau khi xem xét qua lại những vật phẩm một lần nữa, hắn đem bộ bộ đồ rách rưới đang mặc của mình mang vứt đi và thay vào đó là bộ tu sĩ y phục mà hắn vừa có được. Bộ y phục mới của hắn lấy màu trắng và xanh làm hai tông màu chính với những đường may khá tinh tế cộng với một cuộn dây buộc ngang hông khiến hắn nhìn trông không khác gì mấy so với những võ sư từ thế giới trước của mình.

"Cosplay không hợp với phong cách của ta lắm nhưng thôi kệ đi, nhập gia thì tùy tục vậy."

Tiếp đó hắn rút ra từ trong kho trữ vật 1 trong 10 viên Bổ Khí Đan mà hắn vừa mở được từ trong túi quà Tân Thủ.

"Chuyện gì thì chuyện nhưng cũng cần phải đột phá lên Luyện Khí Cảnh trước cái đã."

Không chút chần chừ, Lâm Hàn ném thẳng viên đan dược vào trong miệng.

Hắn hồi hộp không biết cảm giác cắn đan dược lần đầu sẽ như thế nào nhưng theo như những gì hắn biết thì những nhân vật chính trong các bộ tiểu thuyết kia đều phải trải qua một hồi hành xác trong quá trình này.

"Thôi sao cũng được, đã có Vô Địch Ý Chí Buff thì loại đau đớn nào ta cũng cân tất ! Có giỏi thì cứ đến, ca đây không có sợ à nha !"

[Keng, cộng 15 điểm tu luyện]

Lâm Hàn: "..."

"Cứ tưởng cái gì ghê gớm lắm, hồi hộp chết lão tử !"

Ngay khi vừa nói xong thì tiếng thông báo của Hệ Thống lại vang lên.

[Keng, đã đủ điểm tu luyện]

[Phải chăng muốn đột phá Luyện Khí Cảnh]

"Đồng ý !" Không chút chần chừ, Lâm Hàn mở miệng nói ra.

[Keng, tấn cấp thành công]

[Tu vi hiện tại: Luyện Khí Cảnh - Nhất Trọng]

Bùm ! Một lượng lớn chân khí bộc phát trong cơ thể Lâm Hàn đem toàn bộ mọi thớ thịt trong người tiến hành cường hóa đồng thời gia cố để trở nên cứng cỏi hơn trước. Thêm vào đó thì xương cốt trong người cũng đã trở nên rắn chắc và linh hoạt hơn một chút và đặc biệt nhất là hắn có thể đem chân khí từ thiên địa bên ngoài chậm rãi hấp thụ vào trong cơ thể qua các lỗ chân lông để rèn luyện chính mình.

Sau khi đột phá, hắn cảm thấy cơ thể thật nhẹ nhõm bớt đi không ít, hơn nữa cũng không biết có phải do hắn tưởng tượng hay không nhưng hắn thật sự tin rằng mình bây giờ có dư sức để chống lại hơn chục người cùng một lúc mà không phải nhận một chút sát thương nào.

“Vậy ra đây chính là sự khác biệt giữa phàm nhân và tu sĩ, quả thật là một rãnh trời không cách nào vượt qua.”

Lâm Hàn hơi cảm thán trong lòng nhưng cũng sớm bỏ qua, thay vào đó là cảm giác sảng khoái và thăng hoa khi lần đầu đột phá.

“Tiếp đến là mục quay thưởng.”

Lâm Hàn chợt nhớ tới chức năng này của Hệ Thống nên cũng vội vội vàng vàng đem ra kiểm tra một hồi.

[Chào mừng đến với mục Quay Thưởng]

[Tại đây kí chủ có thể tiến hành quay thưởng để đạt được những vật phẩm hữu ích trong quá trình tu luyện]

[Mỗi lần quay sẽ cần tiêu hao điểm tích lũy]

[Thu thập điểm tích lũy bằng cách tiêu diệt yêu thú, quái vật hay bất kỳ vật thể sống phi nhân loại nào khác]

[Các mục quay thưởng khả dụng hiện tại:

- Thanh Đồng Rút Thưởng: tiêu hao 10 điểm tích/ 1 lần quay

- Bạch Kim Rút Thưởng: Hiện chưa mở

- Hoàng Kim Rút Thưởng: Hiện chưa mở

- Kim Cương Rút Thưởng: Hiện chưa mở

- Hắc Kim Rút Thưởng: Hiện chưa mở

- Tối Thượng Rút Thưởng: Hiện chưa mở]

[Chúc kí chủ may mắn]

“Thật hay à nha. Hệ Thống, điểm tích lũy của ta là bao nhiêu ?”

[Điểm tích lũy hiện tại: 100]

“Sao lại là 100 ? Ta đâu nhớ đã giết con quái nào ?”

[Trả lời: Đây là phần thưởng Hệ Thống tặng kèm cho lần đầu rút thưởng]

“Hệ Thống quả thật rất chu đáo a.”

Hiện lên trên mặt Lâm Hàn là một nụ cười thật không thể nào tươi hơn được nữa, lần này hắn triệt để hạnh phúc rồi, ngay cả tim hắn hiện giờ cũng đang đập mạnh đến nỗi bất chấp cả nhịp điệu.

Theo lẽ thường thì Hệ Thống hay phải keo kiệt, bủn xin lắm cơ mà ? Sao cái Hệ Thống này của ta lại hào phóng như vậy ? Phải chăng là do ta ăn ở quá tốt ?

“Ha ha ! Hệ Thống, trực tiếp quay thưởng 10 lần liên tiếp cho ta. Hôm nay ta cảm thấy vận khí của mình thật muốn bạo phát !”

[Tiến hành rút thưởng]

[Keng, chúc mừng quất trúng vật phẩm ]

[Keng, chúc mừng quất trúng vật phẩm ]

Lần này thật kiếm lớn rồi, ai mà ngờ được đời này hắn vẫn còn có cơ hội để thưởng thức âm nhạc hiện đại cơ chứ, lại còn được tặng kèm cả tai nghe nữa, thật quá là tốt tính đi.

Lại còn quất trúng được cả cái Hình Nộm Cải Trang kia nữa, tuy không biết rõ chi tiết cách sử dụng nhưng qua cái tên thì cũng biết được đại khái rồi. Hắn có linh cảm cái thứ đồ này thật sự rất tốt trong việc hố người a.

“Hay lắm ! Hay lắm ! Tiếp tục quay cho ta !”

[Keng, chúc bạn may mắn lần sau]

[Keng, chúc bạn may mắn lần sau]

[Keng, chúc bạn may mắn lần sau]

...

“Cmn ! Thế này là thế nào ?!”

Lâm Hàn cảm thấy một tràng thất vọng cực kì lớn, tựa như vừa được thăng hoa đến cửu thiên xong lại rớt xuống cõi Âm Ti Địa Phủ. Cái này thật muốn tức đến chết a !

“Hài...vậy hóa ra tỉ lệ cũng không phải 100%. Thảo nào cái Hệ Thống lại hào phóng như vậy, quả thật chuyện gì cũng đều có nguyên do của chính nó a.”

Nhưng nghĩ đến hai vật phẩm mà hắn quay được thì trong lòng cũng nhẹ bớt đi không ít. Dù sao thì bản thân cũng không thể trở nên quá tham lam được, Lâm Hàn tự nhủ.

“Thôi bỏ qua đi, cho ta kiểm tra ba món vật phẩm.”

[Máy Nghe Nhạc MP3: lưu lại toàn bộ mọi bản nhạc mà kí chủ đã từng nghe. Tùy theo giai điệu của bài hát thì cảm xúc của người nghe sẽ được chuyển biến theo y như vậy]

[Tai Nghe Sony hạng cực phẩm: tai nghe tân tiến nhất mà mọi người đam mê âm nhạc đều thèm muốn. Chất lượng truyền tải âm thanh miễn chê, chống bị dè. Có thể kết nối với Máy Nghe Nhạc MP3 của kí chủ]

[Hình Nộm Cải Trang: có thể biến thành chính xác hình dạng mà kí chủ nghĩ trong đầu, trí tưởng tượng càng phong phú thì hình nộm sẽ càng trở nên chân thật và chi tiết. Có thể bắt chước một số ít hành động của vật được biến thành. Số lần sử dụng còn lại: 3]

“Trông khá là ổn đấy, từ giờ nên chăm chỉ kiếm thật nhiều điểm tích lũy mới được.”

Lâm Hàn cảm thấy khá hài lòng khi nhìn qua chức năng của mấy vật phẩm vừa rồi, tất cả rất hữu ích cho hắn mặc dù hiện tại chưa có cơ hội để sử dụng.

Giả dụ như cái máy nghe nhạc MP3 kia, nếu lỡ đâu có một cuộc quần chiến xảy ra thì hắn có thể đem bật một bài hát cao trào nào đó lên để tăng cường chiến ý cho quân mình, nếu là như vậy thì sức mạnh tổng thể của quân bên hắn sẽ được tăng phúc rất lớn a.

“Đến lúc để tăng lên chiến lực rồi.”

Lâm Hàn lại đem từ trong kho trữ vật của hắn ra thanh Hàn Thiết Kiếm và bộ kiếm pháp Băng Sát Hợp Nhất Kiếm mà hắn đã được tặng từ túi quà.

[Keng, phải chăng muốn học tập kiếm pháp Băng Sát Hợp Nhất Kiếm]

“Đồng ý.” Lầm Hàn khẽ hô.

[Keng, học tập thành công Băng Sát Hợp Nhất Kiếm – tầng 1]

Ngay khi tiếng thông báo từ Hệ Thống chấm dứt, một loạt những kiến thức thâm thúy từ bộ kiếm pháp tràn vào trong đầu hắn. Lần này thì hắn lại không cảm thấy đau như lần dung hợp kí ức trước, có vẻ như lượng thông tin lần này không quá lớn nếu không não hắn cũng phải hảo hảo chịu đựng tra tấn một lần nữa.

Lâm Hàn im lặng ngồi xuống, từ từ lĩnh ngộ bộ kiếm pháp.

Không lâu sau, đôi mắt vốn nhắm tịt của Lâm Hàn lập tức mở ra, một chút kiếm ý lạnh thấu xương từ trong cơ thể hắn chợt bộc phát ra ngoài nhưng ngay sau đó dần đóng lại.

“Chỉ như vậy là lĩnh ngộ xong, thật quá là dễ a.”

Cầm trong tay Hàn Thiết Kiếm, Lâm Hàn lập tức rời khỏi địa phương này rồi đi kiếm một chút yêu thú để thử sự lợi hại từ bộ kiếm pháp mà hắn vừa học. Hắn thực sự rất là háo hức nha, mặc dù mới là Luyện Khí Nhất Trọng nhưng kết hợp với bộ công pháp này thì vượt cấp khiêu chiến cũng không phải là một điều gì đó quá khó khăn, hơn nữa tại Luyện Khí Cảnh thì sự khác biệt giữa mỗi tiểu cảnh giới cũng không khác biệt lắm nên hắn cũng cảm thấy ân tâm hơn không ít.

Trong lúc hắn còn đang mải mê suy nghĩ thì bỗng có một tiếng rú chói tai vang lên từ phía sau vách đá, chẳng biết từ khi nào Lâm Hàn đã bị bao vây bởi một bầy sơn lang hung hãn.

Cả đàn nhìn sơ qua có hơn chục con, nếu đếm kĩ thì có tổng cộng mười lăm con tất cả mà trong đó có một con đầu đàn trông rất lớn và dữ tợn hơn nhiều so với những con còn lại. Tuy nhiên điều đặc biết nhất ở con đầu đàn là nó không phải chỉ đơn giản là một con dã thú bình thường mà nó là một đầu yêu thú với tu vi Luyện Khí Cảnh !

“Ha ha ! Cũng thật là tốt a, đúng lúc đang cần vật thử kiếm.”

Mặc dù Lâm Hàn hơi ngạc nhiên những hắn cũng không hề cảm thấy sợ hãi dù chỉ một chút, ngược lại hắn còn cảm thấy nhiệt huyệt bên trong mình đang sôi trào, chiến ý bùng cháy như hỏa diệm thiêu đốt. Dù sao đây cũng là cuộc chiến đầu tiên của hắn tại thế giới này.

“Có ngon thì nhào vô kiếm ăn !”

“Gràooo !!!”

Lầm Hàn hét lên trong khi bản thân đang xông vào bầy sơn lang như hổ đói gặp bầy cừu.

“Hàn Băng Hợp Nhất Kiếm, thức thứ nhất !”

Tay phải cầm chắc chuôi kiếm, đôi mắt nhắm lại, Lâm Hàn quét nhanh một đường kiếm theo quỹ đạo hình tròn đồng thời từ trong lưỡi kiếm bắn ra một lớp lớp sương mỏng trông có vẻ vô hại nhưng thực sự lại rất đáng sợ. Làn sương toát ra hàn khí cực kì lạnh lẽo, đóng băng mọi vật trên đường đi của nó, cả một vùng bán kính gần hai trượng đều bị bao phủ trong băng tuyết.

Một kiếm quét ngang đã lấy đi gần một nửa tính mạng của cả bầy sói. Có con bị đóng băng ngay lập tức rồi bị đập nát thành huyết hoa dưới đường đi của lưỡi kiếm, có vài con còn lại may mắn kịp phản ứng nên tránh qua được một kiếp, tuy nhiên bị thương là điều không thể tránh khỏi, thậm chí thương nặng là đằng khác, có lẽ giờ đang trong tình trạng thoi thóp cũng nên.

“Chiêu kiếm này quả thật quá mạnh, chỉ với một thức đầu tiên thôi cũng đã đủ quét sạch cả đám !”

Chứng kiến uy lực bộ kiếm pháp, Lâm Hàn càng tự tin hơn vào thực lực của mình và thật sâu trong lòng hắn dần le lói một niềm xúc động muốn bành trướng một phen.

“Há ! Cái gì thế này ?! Chân khí bên trong sao mà giảm nhanh tới như vậy ?!”

Đang trong tâm trạng hí hửng, Lâm Hàn chợt cảm thấy cơ thể mệt mỏi đi không ít, đến khi kiểm tra lại thì mới biết là lượng chân khí trong cơ thể của hắn đã bị rút mất gần phân nửa.

“Chà, vậy mà tiêu hao chân khí lớn đến vậy. Có vẻ như với cảnh giới này của ta vẫn chưa đủ để bộc phát ra thực lực chân chính của bộ kiếm pháp này rồi.”

Quay trở về với đàn sói ,tưởng rằng chỉ là một nhân loại nhỏ bé dễ xơi nên cả đám đã điên cuồng xông tới nên hoàn toàn bị nắm gọn trong vùng công kích của Lâm Hàn mà không hề hay biết, đến lúc biết rồi thì quả thật đã quá muộn. Nếu bọn chúng mà biết suy nghĩ thì thật phải hối hận tới chết a. Chẳng biết tên gia hỏa khốn khiếp nào lại nghĩ đến việc tập kích tên nhân loại này cơ chứ ?! À mà đó chẳng phải là thủ lính của bọn chúng sao ?

Cả đám sói còn sống sót hướng ánh mắt về phía con đầu đàn với vẻ tuyệt vọng và nhiều hơn là sự uất ức, biểu cảm của bọn chúng thật như muốn nói: “Đại ca sao lúc nãy huynh bảo sẽ ăn chắc kèo này cơ mà !”

Con đầu đàn vì không có hấp tấp xông lên nên không bị nhiễm dù chỉ một chút sát thương nhưng khi gặp phải ánh mắt của bọn tiểu đệ nó cũng biểu lộ ra một vẻ mặt bối rối, không biết phải giải thích ra sao.

[Keng, cộng 10 điểm tích lũy]

[Keng, cộng 10 điểm tích lũy]

[Keng, cộng 10 điểm tích lũy]

Tiếng thông báo từ Hệ Thống lại liên tiếp vang lên, Lâm Hàn thật sự rất nghiện nghe thứ thanh âm tuyệt vời này.

“Cẩu ngoan rửa sạch cổ đợi ta đến, hôm nay ta muốn ăn thịt chó !”

Lũ sói thật đã bị Lâm Hàn dọa cho phát sợ, trong mắt chúng thì hắn so với ác ma không có bao nhiêu điểm khác biệt a.

Đúng lúc này con đầu đan trực tiếp hùng hổ xông ra tiến đánh về phía Lâm Hàn. Nó làm sao có thể khoanh tay đứng nhìn đám đàn em của hắn bị tru sát cơ chứ, đánh chó phải ngó mặt chủ a.

Gầm lên một tiếng hung mãnh, con sói đầu đàn cường hãn xông tới muốn trảo Lâm Hàn cho tới chết. Chân khí trong người bộc phát, tốc độ và uy lực của mỗi lần trảo của nó ngày càng tăng nhanh như không có dấu hiệu dừng lại.

Giờ khắc này Lâm Hàn đã không thể coi nhẹ sự việc, cơ thể hắn hiện giờ tuy không làm sao nhưng với cứ với cường độ này thì hắn thật né không kịp, sớm hay muộn sẽ bị đem đi mài chết. Hơn nữa chiêu thức ban nãy đã tiêu tốn đi một lượng không hề nhỏ chân khí trong người hắn, việc tiếp tục sử dụng lại là không có khả năng trong một thời gian ngắn.

“Cứ thể này thì không được, phải thật nhanh kết liễu nó nếu không sẽ gặp phiền phức lớn !”

Lâm Hàn chợt dừng cơ thể lại, ngừng né tránh những đòn công kích mà thủ thế để đợi thời cơ thích hợp rồi tiến hành phản công, dành lấy chiến thắng.

Thấy kẻ địch bỗng dưng dừng lại, con sói đầu đàn trong lòng cuồng tiếu, liền tăng tốc đến tối đa và dồn hết sức mạnh vào trong một kích này.

Nó lại gầm lên một lần nữa, dùng toàn lực nhảy xổ vào Lâm Hàn với ý định thuấn sát hắn, dù gì nó cũng đã là Luyện Khí Cảnh, so với võ giả nhân loại cùng giai thì cũng mạnh hơn không ít.

“Thời cơ đến !”

Lâm Hàn lập tức triển khai hành động ngay khi thấy con sói đầu đàn chuẩn bị vồ tới. Miệng hắn cười lạnh xong sau đó căn góc mà con sói định vồ tới rồi trực tiếp cắm mạnh cây kiếm của mình xuống đúng vị trí mà mình nó định lao đến. Thân kiếm cắm sâu xuống đất với lưỡi kiếm hướng thẳng về phía con sói.

“Áu !”

Ngay khi tưởng sắp hạ sát được con mồi thì con sói lại ngây người khi thấy Lâm Hàn cắm cây kiếm xuống đất. Vì thân thể đang quá nhanh nên nó không cách nào hãm kịp, khi định dừng lại thì nó bị lực quán tính đẩy xuyên qua thanh kiếm, cắt đi nửa phần thân của mình.

Nó hận a, vì sao mình lại ngu xuẩn xông tới làm gì cơ chứ ? Giờ hối hận cũng chả kịp nữa rồi.

[Keng, cộng 30 điểm tích lũy]

[Keng, nhận được một bộ da lông sói]

“Hài, đúng là một lũ súc vật thiểu năng trí tuệ.” Lâm Hàn cảm thán nói, quả thật là ngu si tứ chi phát triên a.

Thấy thủ lĩnh đã chết, lũ sói còn lại liều mạng chạy thoát thân. Giờ không chạy thì còn làm gì a ? Thủ lĩnh chết rồi, ở lại để chờ bị thịt chắc.

“Lão tử còn ở đây mà các ngươi cũng dám chạy ? Hảo hảo dâng điểm tích lũy lên đây cho ta.”

Lâm Hàn cuồng hỉ đuổi giết lũ sói còn lại, vì đa số đang bị thương nên công việc này thật hết sức đơn giản, chưa đầy chốc lát thì mọi việc đã đâu ra đó.

[Keng, cộng 10 điểm tích lũy]

[Keng, cộng 10 điểm tích lũy]

[Keng, cộng 10 điểm tích lũy]

...

“Àii ~ Thật là sảng khoái a.”

Lần này thu hoạch lớn, đem xem xét lại thì hắn đã thu được tổng cộng 180 điểm tích lũy, lại còn được bonus thêm mấy cân thịt chó. Phải nói là sướng không thể tả a.

“Các điểm tích lũy đang kêu gọi ta ! Yên tâm, đợi ta đem tu vi của mình tăng lên ta sẽ thật nhanh đến với các ngươi a. Cứ ngoan ngoãn đợi ta đi. Muahahaha !!!”

Không hiểu sao ngay tại lúc này một đám hung thú trong rừng chợt cảm thấy có một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng chúng, linh cảm lần này sẽ có chuyện xấu ra a.

Hết Chương 2

P/s: -Mấy hôm gần đây mạng bị hỏng, không đăng được chương mới. Mong các ngươi thông cảm.

-Sắp phải trải qua một cuộc khảo nghiệm vật lý 45 phút, cầu khẩn các ngươi phù hộ ta a.

Bạn đang đọc Không Cần Tu Luyện ! Ta Điên Cuồng Tấn Cấp Cùng Hệ Thống ! sáng tác bởi KamonGuen

Truyện Không Cần Tu Luyện ! Ta Điên Cuồng Tấn Cấp Cùng Hệ Thống ! tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KamonGuen
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 92

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.