Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Thú giới

Tiểu thuyết gốc · 1550 chữ

Chương 10: Thiên Thú giới

Võ Huyền cũng thở dài một tiếng, khuôn mặt cũng trở lên vui mừng, vậy là khống thú tâm thứ hai của hắn cũng là hoàng kim sắc.

Trong thâm tâm của Võ Huyền, hắn không quá quan trọng mình có thể ngưng kết ra khống thú tâm bậc nào, nhưng lý trí của hắn bắt hắn phải biết rằng, nếu khống thú tâm của hắn chỉ là những khống thú tâm bậc thấp, sẽ chẳng được những cường giả coi trọng.

Mộng Diễm tỷ và Thu Lan tỷ ban đầu cũng như vậy, hai người cứu hắn bởi hắn có khả năng đặc biệt hơn người một chút, cả hai cũng thừa nhận với hắn rằng, ban đầu cứu hắn chỉ vì tiếc cho thiên tài như hắn, song càng sống lâu cùng nhau, không còn đối đãi với nhau khách sáo như trước, ba người cũng nảy sinh tình cảm thân thiết, coi nhau như người thân.

"Có khống thú tâm rồi, nên đi đâu tìm hung thú đây." Võ Huyền suy nghĩ. "Ở tầng một chắc chắn không có sủng thú nào làm ta vừa mắt, với thực lực hiện tại trở lại tầng hai cũng chỉ có tìm chết, lựa chọn tốt nhất có lẽ là vào Thiên Thú giới, đành mặt dầy đi nhờ Mộng Diễm tỷ mở giúp Thông Linh trận vậy."

Thiên Thú giới chẳng phải là thứ xa lạ gì đối với người của Khống Thú đại lục, nhưng để lý giải được Thiên Thú giới là tồn tại ra sao đối với Khống Thú đại lục thì chẳng người nào giải thích được.

Người ta cũng chỉ truyền miệng nhau rằng, Thiên Thú giới là một tồn tại song song với Khống Thú đại lục, khi xưa nó cũng là một phần của Khống Thú đại lục, song bị một lý do không rõ mà tách ra khỏi Khống Thú đại lục.

Sau nhiều năm thông qua Thiên Thú giới, người của Khống Thú đại lục khẳng định rằng trên Thiên Thú giới chỉ tồn tại duy nhất Thú và không có dấu tích của nhân loại, ở đây thậm chí còn có sự tồn tại mạnh mẽ hơn cả cấp bậc đế phong.

Và làm người ta khó hiểu hơn là, nhân loại không thể dùng thân xác đi qua Thiên Thú giới theo các trận pháp di chuyển thông thường, mà phải dùng Thông Linh trận để đưa linh hồn đến Thiên Thú giới.

Khi đưa linh hồn vào được Thiên Thú giới, linh hồn sẽ tự động ngưng tụ thành thực thể bình thường giống với thân xác, khi ở dạng thực thể này, nhân loại giữ được bảy phần sức mạnh của thân xác ở Khống Thú đại lục.

Khi Thú ở Thiên Thú giới tấn công nhân loại tuy vẫn chịu tác động vật lý hoặc linh hồn, nhưng linh hồn và thể xác lại không bị tồn hại gì, mà khi thực thể không chịu nổi chỉ bị đẩy trở về Khống Thú đại lục.

Trong dạng tồn tại linh hồn thực thể, nhân loại có thể ký kết được với Thú ở Thiên Thú giới và khi trở lại Khống Thú đại lục, Thú sẽ xuất hiện ở khống thú tâm hoặc dưỡng thú tâm.

Vậy nên, Thiên Thú giới gần như là một thiên đường đối với thú sư non trẻ, thường thì ở đại lục, đa phần thú sư sẽ chọn đến Thiên Thú giới để ký kết với Thú ở đó thay vì chọn Thú ở đại lục để ký kết.

Đó là tất cả thông tin mà hắn biết được về Thiên Thú giới.

Thu Lan từ ngoài cửa bước vào phòng, thấy Võ Huyền cứ mải suy nghĩ, trước ngực hắn khống thú tâm hoàng kim sắc còn chưa có thu vào, nàng nói nhỏ cho mình nàng nghe. "Lại là khống thú tâm cấp bậc hoàng kim sắc sao."

Thu Lan đi tới xoa đầu Võ Huyền, nàng hỏi. "Đệ đang suy nghĩ gì mà nhập tâm vậy?"

"Đệ mới đột phá cũng tạo ra khống thú tâm, nhưng không biết tìm sủng thú ở đâu, đang suy nghĩ có nên nhờ Mộng Diễm tỷ giúp đệ bày Thông Linh trận hay không?" Võ Huyền nói.

"Sao lại phải suy nghĩ, chúng ta là gia đình mà, đệ cứ đến nói với Mộng Diễm tỷ, giờ nên đi ngủ." Mộng Diễm xoa mái tóc của hắn nói.

Võ Huyền nằm xuống giường, song như nhớ mình còn chuyện muốn nói với Thu Lan, hắn liền ngồi dậy hướng Thu Lan nói. "Mai đệ muốn đi bán hết chỗ dược dịch trong phòng."

"Ừ, đệ tích trữ nhiều quá, bán đi là tốt." Thu Lan nằm nghiêng người về phía hắn nói.

"Tỷ có thể giúp đệ bán hay không?" Võ Huyền hỏi Thu Lan.

"Đệ không phải muốn tự mình đi bán à?"

"Sợ vừa gặp đệ, người ta đã sợ vì ngất, nói gì đến nói chuyện với họ." Võ Huyền sờ tay lên mặt trái, cười khổ nói.

"Đệ đừng quá tự ti về khuôn mặt của mình, Sát Quỷ Hoa sẽ trở thành sủng thú của đệ khi đệ đột phá tứ cấp, khuôn mặt của đệ cũng sẽ được trả lại nguyên trạng." Thu Lan vẫy vẫy tay gọi Võ Huyền sang giường nàng.

Võ Huyền ngoan ngoãn đi sang, hắn theo thói quen nằm xuống cạnh Thu Lan, quay mặt vào trong đối diện với Thu Lan.

Thu Lan lấy từ trong chiếc nhẫn trên tay ra một cái mặt nạ màu bạc hình mặt sói, nàng đưa nó cho Võ Huyền, nàng nói. "Thứ này mẫu thân đệ sớm chuẩn bị sẵn cho đệ."

Võ Huyền cầm lấy chiếc mặt lạ, một cảm giác lạnh buốt truyền vào tay hắn, khiến Võ Huyền không khỏi rùng mình, Thu Lan nhìn biểu hiện của Võ Huyền cười nói. "Ai dạy đệ trực tiếp cầm vào bảo khí tứ cấp thượng phẩm như vậy,"

"Bảo khí tứ cấp thượng phẩm!" Võ Huyền có chút ngạc nhiên nhìn chiếc mặt lạ, có chút nghi ngờ nói.

Chiếc mặt nạ này hắn chỉ cảm thấy có chút đặc biệt chứ không nghĩ nó là một bảo khí, không những thế lại là tứ cấp thượng phẩm.

"Đệ đừng nhìn nó tầm thường, mà coi thường nó, nó được luyện chủ yếu từ Hợp Ngân Sát Cương một loại kim tinh chuyên chứa trận pháp bên trong mà các trận sư thường dùng, bên trong chiếc mặt nạ này tỷ đã kiểm tra rồi, nó chứa một mê trận huyền cấp trung phẩm, cùng một sát trận huyền cấp trung phẩm." Mộng Diễm nói.

"Cách dùng có lẽ đệ còn nắm rõ hơn tỷ, nhưng không có việc cần thiết thì đừng lên sử dụng trận pháp bên trong, dùng rồi là không còn nữa đâu."

Võ Huyền gật đầu.

Thu Lan quàng tay qua cổ hắn, chân ngọc gác lên người hắn, nàng nhắm mắt lại nói. "Nhanh ngủ đi, mai còn đi nói với Mộng Diễm tỷ, có lẽ bày Thông Linh trận cũng mất một ngày đấy."

"Nhanh sao mỗi lần ngủ cùng, tỷ đều gác chân lên đệ vậy."

"Ta thích, nhanh ngủ đi."

....

Mộng Diễm gõ tay lên mặt bàn, nàng hỏi Võ Huyền. "Đệ muốn ký kết với sủng thú có huyết mạch bậc nào?"

"Dĩ nhiên càng cao càng tốt." Võ Huyền không ngần ngại đáp.

"Với tình trạng của đệ? Lại muốn lãng phí tám năm nữa sao, vốn hiện giờ với thiên phú của đệ đạt đến ngũ cấp, lục cấp không chừng, nhưng hiện tại lại chỉ đạt đến nhị cấp sơ kỳ, đệ còn không biết mình sai ở đâu sao." Mộng Diễm nghiêm nghị nói.

Mộng Diễm nói có phần nặng lời, cũng không có ý trách cứ Võ Huyền, mà chỉ nhắc nhở hắn.

Có thể một vài tháng sau, Võ Huyền sẽ hái được trái ngọt suốt tám năm, khi sở hữu một con linh thú tứ cấp sơ kỳ có huyết mạch tử sắc thượng phẩm, có thể đó là điều mà rất nhiều người ao ước có được khi khởi đầu.

Nhưng Mộng Diễm sẽ không nghĩ đó là sự lựa chọn sáng suốt, nàng nguyện ý chọn một sủng thú có huyết mạch bạch sắc, hắc sắc, hay thậm chí là lam sắc cũng sẽ không nguyện ý dùng bảy năm thời gian lãng phí trên người một con sủng thú tử sắc thượng phẩm.

Song nàng cũng hiểu phần nào lý do mà phụ mẫu của Võ Huyền chọn lựa cho hắn.

Võ Huyền cũng biết tình trạng của mình, hắn hướng Mộng Diễm hỏi. "Vậy đệ nên chọn sủng thú có huyết mạch đẳng cấp ra sao?"

Mộng Diễm nắm lấy tay Võ Huyền, chỉ qua cái chớp mắt, Mộng Diễm buông tay Võ huyền ra, nàng nói. "Cao nhất đệ có thể ký kết với linh thú có huyết mạch hắc sắc trung phẩm, tuyệt không thể cao hơn."

*Các bạn nếu thấy truyện hay hoặc chưa hay, xin cho mình thêm ý kiến để giúp mình có thể phát triển thêm.

Bạn đang đọc Khống Thú Đại Luc (Khống Thú) sáng tác bởi haidongi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidongi
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 72

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.