Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đột phá nhị cấp sơ kỳ

Tiểu thuyết gốc · 1529 chữ

Chương 9: Đột phá nhị cấp sơ kỳ

Võ Huyền liền cất mấy cây dược liệu không dùng đến vào lại trong phòng, hắn ngồi xuống phiến đá giữa sân, nơi mà hắn vẫn thường xuyên luyện dược ở đây.

Trên tay Võ Huyền không biết từ lúc nào xuất hiện một con dao nhỏ, hắn thuần thục loại bỏ những phần không cần thiết ở mấy cây dược liệu, lại chia nhỏ chúng thành các phần ghi theo trong dược phương.

Sau khi xử lý dược liệu một hồi, hai tay Võ Huyền chắp lại, hô lớn một tiếng 'xuất' một ngọn hỏa diễm hừng hực bốc cháy ở lòng bàn tay hắn xuất ra, hỏa diễm lơ lửng trước ngực Võ Huyền, Võ Huyền đầu tiên lấy ba cây dược liệu thuộc tính mộc đưa vào trong hỏa diễm, sau khi đưa dược liệu vào, hai tay hắn đan lại với nhau, băng linh lực từ hai tay truyền vào hỏa diễm.

Băng linh lực vừa truyền vào trong hỏa diễm lập tức biến đổ từ hồng rực thành màu lam nhạt, nhiệt độ hỏa diễm tỏa ra không còn nóng như trước mà trở lên lạnh lẽo dị thường.

Ba cây dược liệu thuộc tính mộc dần dần bị hỏa diễm đốt cháy hết, chỉ còn chừa lại một chất lỏng lục sắc vẫn đang bị hỏa diễm luyện chế, Võ Huyền tiếp tục bỏ Thủy Huyết quả vào trong hỏa diễm, một lần nữa lại thôi động nó đốt cháy Thủy Huyết quả.

Thủy Huyết quả dưới hỏa diễm của Võ Huyền chẳng mấy chốc cũng đã trở thành chất lỏng lam sắc.

Võ Huyền chậm rãi đưa hai chất lỏng hòa lại với nhau, động tác của hắn vô cùng thuần thục, chứ không phải là một người mới bắt đầu luyện dược dịch, chẳng mất bao lâu thời gian, hai phần chất lỏng đã hòa vào với nhau.

Võ Huyền lấy một bình sứ ở cạnh mình ra, xong hắn không cho phần dược dịch vào trong bình ngay, trên mặt có chút đắn đo, hắn lẩm bẩm nói. "Có nên ngưng không?"

Suy nghĩ một hồi, Võ Huyền vẫn là thu lại hỏa diễm, còn dược dịch thì được để vào trong bình.

Võ Huyền tiếp tục luyện chế phần dược dịch còn lại, cầm hai bình dược dịch vào trong nhà, hắn nhìn lên những kệ tủ đã đựng kín mít dược dịch do hắn luyện chế, không biết lên sắp xếp hai bình dược dịch mới luyện chế ra này ở đâu.

Võ Huyền kiểm tra một lượt xem còn vị trí trống nào không nhưng tìm mãi cũng không có, hắn chỉ đành để tạm hai bình dược dịch dưới đất, hắn đi ra khỏi phòng, đóng cửa lại, dáng đi giống hệt ông cụ non, lẩm bẩm nói. "Vẫn là nghe lời của Thu Lan tỷ đem chỗ dược dich này đổi thành sủng tệ, dẫu sao mình cũng không dùng đến, nhưng với khuôn mặt hiện tại của mình, đem đi bán chỉ sợ người ta vừa nhìn đã chạy hết."

Võ Huyền chầm chậm trở về phòng của hắn và Thu Lan tỷ, tám năm nay hắn đều ngủ cùng với nàng, tất nhiên là mỗi người một giường.

Về đến phòng, Võ Huyền sau khi đọc Vạn Dược Điển mượn từ chỗ Mộng Diễm một hồi, thì Tiểu Ngân gọi hắn đến phòng ăn để ăn tối.

Cất cuốn Vạn Dược Điển đi, Võ Huyền liền đi ngang với Tiểu Ngân, hắn lấy tay nhéo nhéo hai bên má phúng phính của nàng, hắn hỏi. "Trưa nay ăn nhiều như thế vẫn có thể ăn được sao?"

"Suỵt, không được để chủ nhân biết, nếu không Tiểu Ngân sẽ phải nhịn đói hai ngày." Tiểu Ngân đưa tay lên môi làm bộ dáng ra hiệu cho Võ Huyền im lặng.

Tiểu Ngân thò tay nhỏ vào trong ngực lấy ra một viên kẹo trắng hình tròn đưa cho Võ Huyền.

Võ Huyền không có nhận, mà bảo nàng cất đi. "Cất đi, ta không ăn đến."

"Nhưng thứ trên mặt và trong cơ thể tiểu Huyền đều rất thích."

"Kệ chúng, để chúng tự tu luyện, không thể nhờ Tiểu Ngân mãi được." Võ Huyền nói rồi lại nựng nựng hai má nàng, tám năm trước Võ Huyền chỉ cao bằng với Tiểu Ngân, nhưng hiện tại hắn đã cao tới hơn mét bảy, Tiểu Ngân hiện giờ chỉ cao tới bụng hắn nên mỗi ngày đều bị hắn nựng má mà không thể phản kháng.

"Ngày mai cùng ta vào trong trấn, ta sẽ mua cho Tiểu Ngân kẹo, cùng một đàn lợn cho ngươi ăn thoải mái."

"Thật, nhưng nhân loại mua đồ sẽ tốn tiền." Tiểu Ngân ngửa cổ ngước nhìn Võ Huyền nói.

"Mai ta sẽ mang đống dược dịch đi bán, chắc chắn sẽ được rất nhiều tiền." Võ Huyền nói.

"Không phải tiểu Huyền nói sẽ không bán đống dược dịch đó sao."

"Nhiều quá, hết chỗ để rồi, ngày trước còn muốn đề dùng, nhưng giờ không còn tác dụng, bán đi cho rộng nhà."

"Tốt, tiểu Huyền, vậy mỗi ngày Tiểu Ngân có thể ăn một con lợn được không?"

"Còn không biết, nếu bán được nhiều sẽ cho Tiểu Ngân mỗi ngày một con, nhưng không được nhiều thì ba ngày một con." Võ Huyền cười nói. "Được rồi, đi ăn cơm không nên để Diễm tỷ cùng Thu Lan tỷ đợi."

Ăn cơm xong, Võ Huyền xin phép Mộng Diễm và Thu Lan trở về phòng trước.

Võ Huyền đột phá nhất cấp hậu kỳ đã là ba tháng trước, hiện tại linh lực trong bổn mạng thú tâm đã đủ để hắn đột phá lên nhị cấp sơ kỳ.

Ngồi trên giường, chỉ vài giây, hắn liền ở trong trạng thái tĩnh tâm, linh lực bên trong bổn mạng thú tâm đang ôn hòa dưới sự dẫn dắt của Võ Huyền nó trở lên xung động, từng dòng linh lực ấm áp lưu chuyển bên trong bổn mạng thú tâm, linh lực từ từ ôn dưỡng lấy bổn mạng thú tâm.

Ba ngôi sao nhỏ có màu hoàng kim phía trên khống thú tâm chứa Tuyết Băng Tằm kịch liệt phát sáng, một vòng tròn rỗng nhỏ màu trắng hư ảo xuất hiện bên cạnh bổn mạng thú tâm của hắn và khống thú tâm chứa Tuyết Băng Tằm.

Cũng chẳng biết thời gian bao lâu, vòng tròn màu trắng đã dần trở lên định hình rõ nét, bên trên nó cũng xuất hiện ba ngôi sao rỗng màu trắng, tuy là tốn thời gian nhưng Võ Huyền đột phá không có một sự khó khăn nào, thuận buồm xuôi gió đột phá lên nhị cấp sơ kỳ.

Võ Huyền cũng không cứ như vậy dừng lại, hắn chậm rãi điều khiển linh lực từ bổn mạng thú tâm về phía khống thú tâm mới được hình thành.

Các tia linh lực hết sức nhỏ yếu chầm chậm sâu chuỗi vào với nhau, chúng đan xen vào nhau một cách chặt chẽ, từ từ hình thành một vòng tròn bên ngoài, rồi tới một hình tròn nhỏ hơn bên trong, rồi tiếp tục là một hình tròn khác bên trong.

Võ Huyền liên tiếp tạo ra như vậy cho đến khi không thể tiếp tục tạo thêm một vòng tròn nào bên trong nữa, thì hắn mới dừng lại, từng vòng tròn linh lực do Võ Huyền tạo ra chúng như có sinh mệnh riêng của mình, không cần đến Võ Huyền điều khiển,

Chúng đều tự tách ra một lượng nhỏ linh lực tạo thành hình những sợi xích liên kết lại với nhau, từng vòng tròn xoay chuyển tựa như là một chiếc khóa đang xoay lấc khóa chặt thứ bên trong lại.

Mỗi vòng tròn đều xoay một lấc khác nhau cho đến vòng tròn cuối cùng thì dừng lại, từ vòng tròn cuối cùng, nó bắt đầu tản ra từng đợt lục quang, xong đến lam quang, tiếp theo là hắc quang, luồng bạch quang xuất hiện nó tỏa ra khí thế mạnh mẽ hất văng những luồng quang mang trước đó ra khỏi những vòng tròn.

Luồng bạch quang chưa kịp tồn tại lâu, một luồng tử quang bùng nổ, nó tản mát ra tứ phía, đẩy luồng bạch quang ra khỏi, luồng tử quang dần dần chiếm lĩnh lấy những vòng tròn, bỗng chốc vòng tròn cuối cùng run rẩy kịch liệt, từ nó tỏa ra một tầng quang mang hoàng kim sắc bao phủ lấy toàn bộ.

Võ Huyền vẫn luôn theo dõi sự biến đổi của khống thú tâm do hắn tạo ra, từ lúc tạo ra vòng tròn cuối cùng hắn đã không còn quyền quyết định, mà phải phó mặc cho sự chuyển biến của linh lực, cùng sự liên kết của chúng.

Dù lần đầu cũng diễn ra y hệt như vậy, nhưng Võ Huyền vẫn có chút thấp thỏm trong lòng, quang mang hoàng kim sắc cuối cùng cũng không thay đổi.

Bạn đang đọc Khống Thú Đại Luc (Khống Thú) sáng tác bởi haidongi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidongi
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 86

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.