Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tu luyện Băng Tâm Như Ý

Tiểu thuyết gốc · 1500 chữ

Chương 135: Tu luyện Băng Tâm Như Ý

Võ Huyền lấy ra một cái bánh ngọt hắn mua bên trong cửa hàng của học viện từ trưa nay đưa đến trước Thương Khê. “Thấy tỷ quá tập trung, ta không muốn làm phiền.”

Thương Khê nhận lấy cái bánh ngọt, nàng không khỏi mỉm cười. “Không nghĩ đệ cũng thích ăn đồ ngọt.”

Võ Huyền lắc đầu. “Ta không thích ăn lắm, lần trước thấy ba người có vẻ khá thích nên trưa nay mua mấy cái nhưng quên mất không bỏ ra.”

Thương Khê chần chừ một chút rồi lấy hết can đảm hỏi Võ Huyền: “Ta hỏi có chút riêng tư, đệ không trả lời cũng được, từ lúc đến học viện, ta để ý thấy tối nào đệ cũng ra bên ngoài, đệ có chuyện đi đâu à?”

Võ Huyền gật đầu. “Cũng chẳng có gì không thể nói cả, đệ chỉ là đi luyện tập với mấy vị linh thú hộ vệ cho mình, thời gian buổi sáng thì còn phải đến học viện còn buổi tối thì đệ sẽ theo họ luyện tập.”

“Là vậy sao?” Thương Khê gật đầu không biết nói gì thêm, sau ngày theo đại ca nhận Võ Huyền làm chủ nhân, nàng và hắn nói chuyện với nhau ngày càng ít, vì nàng dần hiểu được thân phận đặc biệt của Võ Huyền, một người con gái như nàng chỉ nên đi theo phía sau làm việc cho hắn.

Võ Huyền thấy Thương Khê trầm mặc không nói, hắn khẽ vuốt tóc nàng. “Nghỉ sớm đi, ngày mai chúng ta sẽ ra ngoài học viện luyện tập.”

Thương Khê nhẹ gật đầu. “Để ta trở về phòng.”

Võ Huyền hướng ánh mắt lên giường đá. “Lên trên ngủ cùng hai người Cương Thanh Thu đi, cũng đâu phải lần đầu ngủ ở đây.”

Thương Khê nghe Võ Huyền nói thì có chút xấu hổ, lần trước do mải kiểm kê sổ sách nên nàng mới bị hai tỷ muội Cương Thanh Vân kéo lại ngủ chung, chứ nàng đâu có chủ đích ngủ lại đây.

Tuy chưa từng thấy Võ Huyền làm chuyện đấy với Cương Thanh Vân hay Cương Thanh Thu nhưng lúc chiều nàng đã biết được từ Cương Thanh Thu rằng nàng ta đã phá thân cho Võ Huyền, có lẽ Cương Thanh Vân cũng đã phá thân cũng không chừng.

Nàng cũng hiểu rằng Võ Huyền hiện tại tuổi trẻ đang bập bùng dục vọng, mà ngày nào cũng đều làm việc quanh các nàng không thì cũng là đi luyện tập, hầu như hắn không có bạn bè thì chuyện này sớm muộn cũng sẽ xảy ra.

Đối với Võ Huyền nàng đã cực kỳ rung động trước hắn, chỉ cần hắn mở miệng muốn chăm sóc nàng, có lẽ nàng sẽ giao chính tình cảm của mình cho hắn, nhiều lúc nàng nghĩ mình có nên chủ động hay không nhưng sờ lên trên khuôn mặt không hoàn hảo của mình, nàng lại không dám.

Nằm sát ở mép giường đá, nàng nhìn thấy Võ Huyền vẫn lặng im ngồi cạnh giường, hắn không có lên giường nghỉ ngơi mà lại ngồi đả tọa.

Chính Võ Huyền cũng chưa muốn nghỉ ngơi, tham gia hoạt động hôm nay có thể nói là nhanh chóng, hắn về phòng sớm hơn mọi ngày, trải qua một lần lợi ích của minh tưởng, hắn tự nhiên muốn luyện tập thêm ở trong không gian tinh thần của mình.

Ngày hôm nay hắn không có minh tưởng về luyện đan, mà tập trung minh tưởng về sủng kỹ, có thể nói các sủng kỹ hắn nhận được từ Điệp Điệp, hay các sủng kỹ từ Tiểu Ưng hắn đều đã thành thạo ở một mức nhất định.

Chỉ riêng sủng kỹ nhận từ nhị sư phụ Băng Tâm Như Ý là hắn vẫn khó khăn dừng ở mức nhập môn, dù luyện tập sủng kỹ này chưa lâu song hắn biết được uy lực của sủng kỹ này không bình thường, chỉ có điều nó có chút khó tu luyện.

Từ việc cảm nhận băng linh lực, đến điều khiển chúng, rồi ngưng tụ chúng thành thực thể là một điều vô cùng khó khăn, tuy hiện tại những băng xích của hắn đã ngưng tụ có độ cứng bằng bảo khí nhất cấp, nhưng trong miêu tả của Băng Tâm Như Ý, độ cứng bằng bảo khí nhất cấp kia chỉ là mới bước vào giai đoạn nhập môn của Băng Tâm Như Ý.

Theo như miêu tả của nhị sư phụ, độ cứng mà người ngưng tụ được băng linh lực có thể so với bảo khí cửu cấp, mà muốn ngưng tụ ra được đồ vật như thế, cần phải điều khiển băng linh lực một cách thuần thục, hiểu rõ về băng linh lực càng lớn thì hiệu quả ngưng tụ càng cao, càng thuận tay có thể ngưng tụ ra hàng loạt vũ khí chiến đấu.

Ở mức độ cao nhất của Băng Tâm Như Ý, nhị sư phụ có nói, chính nàng đã ngưng kết ra một hình nhân bằng băng, lại mượn nhờ tinh thần lực cường đại của mình dẫn dắt được linh lực băng tự ngưng tụ ra được ý thức cho bản thân, thành tựu đạt được nàng có một khôi lỗi bằng băng giống như bảo khí cửu cấp thượng phẩm có ý thức chiến đấu của riêng mình.

Chìm đắm trong minh tưởng, Võ Huyền dễ dàng ngưng tụ ra những sợi xích băng quen thuộc, cảm nhận băng linh lực từng chút từng chút liên kết lại với nhau thành vô số băng xích chỉ trong thoáng chốc quanh thân hắn đã có hàng trăm sợi băng xích có kích cỡ to nhỏ khác nhau.

Hắn lại điều khiển ý thức của mình để cho những sợi băng xích tự động vụt vào nhau khiến cho chúng vỡ vụn rơi lả tả khắp mọi nơi, khiến hắn chìm trong tuyết trắng, một lần nữa hắn lại bắt đầu phục dựng lại chúng như cũ, cứ như thế làm đi làm lại không biết bao nhiêu lần cuối cùng tinh thần của Võ Huyền không chịu được nữa hắn mới thoát ra ngoài.

Mặc cho tinh thần lực đã hao tổn mạnh mẽ, Võ Huyền ngưng tụ linh lực trong không khí lại thành một sợi xích băng, nắm trong tay sợi xích băng ấy hắn không vội thử độ cứng của nó, mà bên tay kia hắn lại ngưng tụ sợi xích băng khác bằng băng linh lực trong cơ thể.

Không thử độ cứng của chúng bằng cách đập vào nhau, hắn vận linh lực vào hai tay cứng rắn bóp mạnh vào hai sợi xích băng.

Sợi xích băng ngưng tụ bằng linh lực từ bên ngoài trực tiếp vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ, còn sợi bằng băng ngưng tụ từ băng linh lực của bản thân thì chỉ bị vỡ thành mấy đoạn nhỏ, độ cứng có thể nói là chênh lệch khá lớn.

Võ Huyền cầm hai mảnh vỡ trên tay thầm nghĩ. “Cũng phải thôi, băng linh lực bên ngoài thường lẫn rất nhiều thủy linh lực, so với băng linh lực chủ động được tinh lọc bên trong cơ thể thì còn kém xa, nếu ta sử dụng băng linh lực tinh khiết bên trong bản mệnh thú tâm, chắc rằng hiệu quả còn tốt hơn.

Nhưng nghĩ lại thì nếu có thể cảm nhận rõ ràng hơn về băng linh lực từ bên ngoài cơ thể, hẳn là có thể sẽ ngưng tụ được như băng linh lực bên trong cơ thể.

Nghĩ đến đây, Võ Huyền mặc kệ tinh thần mệt mỏi, hắn lại tiếp tục đả tọa, cảm nhận băng linh lực lơ lửng xung quanh mình, những lần trước hắn chỉ sơ sài cảm nhận được những băng linh lực nhỏ yếu được vây quanh bởi các loại linh lực khác.

Giờ phút này hắn liền chú tâm hơn, cảm nhận các hạt băng linh lực bên ngoài không trung dường như đang tinh nghịch nô đùa, hắn liền có ý muốn dùng sức mạnh tinh thần của mình dẫn dắt chúng lại gần nhưng chợt nhận ra sức mạnh tinh thần của mình đã tiêu hao gần như cạn kiệt, hắn đành dừng lại.

Có lẽ hắn cần nghỉ ngơi, đã nắm được cách tu luyện Băng Tâm Như Ý, việc còn lại chỉ là thời gian luyện tập.

Cả người cũng đã mệt mỏi, hắn liền ngả lưng ra sàn nhà nghỉ ngơi, thì một bàn tay mềm mại đỡ lấy lưng hắn, giọng nói mềm mại xuất hiện bên tai. “Đừng ngủ dưới sàn, trên giường vẫn còn chỗ.”

*Cầu ý kiến của mọi người để mình có thể phát triển chuyện hơn.

Cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình!

Bạn đang đọc Khống Thú Đại Luc (Khống Thú) sáng tác bởi haidongi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidongi
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.