Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thức tỉnh huyết mạch Yên Vân Hoàng

Tiểu thuyết gốc · 1369 chữ

Chương 148: Thức tỉnh huyết mạch Yên Vân Hoàng

Mặt đất vương vãi tuyết trắng cùng máu tươi lẫn lộn, cả một vùng đất trống vốn đẹp đẽ, nay bị xới tung nhìn vô cùng thảm hại.

Võ Huyền nằm dài trên đất, cả người đều là máu, linh lực bên trong bản mệnh thú tâm đạn cạn kiệt, chỉ còn tinh thần của hắn vẫn còn thanh tỉnh nhưng lại chẳng thể cử động được một ngón tay.

Tuyết Điệp lấy tay sờ xuống mệnh căn của Võ Huyền, nàng mỉm cười nói. “Thiếu chủ, cả người ngươi, giờ chỉ còn nơi này nguyên vẹn, Long Quy tiên sinh ra tay cũng rất biết để ý.”

Võ Huyền rất muốn đánh vào miệng của Tuyết Điệp, chỉ có điều xương toàn thân đã gãy, ngay cả xương hàm cũng đã bị đấm lệch sang một bên, lưỡi cũng chẳng thể cử động, huống chi là nói.

Ánh mắt hắn vẫn nhìn chằm chằm vào Tuyết Điệp như muốn nói còn không đỡ ta dậy.

Gương mặt Tuyết Điệp vẫn giữ sự lạnh lùng vốn có, khóe miệng nụ cười vẫn kéo cong, hai tay vẫn không có bỏ ra khỏi quần Võ Huyền. “Thiếu chủ đừng gấp, Long Quy tiên sinh còn đang chuẩn bị máu hung thú ngâm cho người, ta giúp người sung sướng một chút trước cũng được mà.”

Võ Huyền trong đầu triệt để tức giận, dù biết Tuyết Điệp chỉ muốn trêu chọc mình, bình thường thì hắn đâu có làm gì nàng, hôm nay chẳng rõ tính cách của nàng thay đổi ra sao lại tìm lúc hắn bị thương mà đùa nghịch.

Tuyết Điệp sau một hồi nghịch mệnh căn của Võ Huyền không buông tay, nàng mới nhẹ hôn xuống môi của Võ Huyền, một dịch mật màu trắng từ trong miệng nàng trôi xuống cổ hắn.

Dịch mật vừa tới cổ, bản mệnh thú tâm như người chưa uống nước tham lam hút lấy thứ mật dịch kỳ lạ màu trắng ấy.

Linh lực đang khô cạn trong cơ thể Võ Huyền lập tức bừng lên sức sống, Tuyết Điệp lau đi dịch mật còn vương chút trên môi, nàng đặt tay lên ngực Võ Huyền, truyền một luồng linh lực vào trong cơ thể Võ Huyền giúp hắn hấp thu dịch mật.

Nàng nói: “Thiếu chủ phải hấp thu hết toàn bộ băng mật của ta đấy, chỗ mật đấy ta cũng phải hấp thu linh lực một canh giờ mới chuyển hóa ra được đấy.”

Võ Huyền dùng ánh mắt biểu đạt cảm ơn.

Tuyết Điệp thiện ý nhắc nhở. “Thiếu chủ, đừng vội hấp thu hết chỗ mật dịch đó, đợi lúc tắm máu hung thú hãy hấp thu hết.”

Võ Huyền chớp mắt vài cái biểu đạt đã biết, hắn dùng ý thức điều khiển bản mệnh thú tâm ngừng hấp thu linh lực từ băng mật trong bụng.

Trong đình viện, Long Quy tiên sinh chuẩn bị một cái thùng sắt màu đen, bên trong thùng mùi máu huyết nồng đậm thoang thoảng trong không khí, bên trên còn có vài cọng thảo dược trôi nổi.

Long Quy tiên sinh giọng nói văng vẳng khắp Bạch Vân động. “Tuyết Điệp, mang thiếu chủ lại đây.”

Tuyết Điệp liền dùng hai tay bế Võ Huyền dậy, toàn thân Võ Huyền lúc này mềm nhũn như không xương, đến lúc Tuyết Điệp đặt hắn vào thùng sắt vẫn phải lấy tay giữ chặt tránh để hắn chìm xuống nước.

Long Quy tiên sinh nhét một viên đan dược màu vàng vào bản mệnh thú tâm của Võ Huyền, hai tay lão kích phát tạo ra một trận đồ, phong ấn nó bên trong, lão nói. “Thiếu chủ, đây là Tái Sinh đan cửu cấp, ta sẽ phong ấn nó vào trong bản mệnh thú tâm của ngài, để về sau mỗi khi luyện tập sẽ cần sử dụng đến.

Còn chút nữa tắm trong Thú huyết này, da thịt của người sẽ rất ngứa, nhưng tuyệt đối ngươi không được cử động, mà chỉ tập trung vào hồi phục cùng hấp thu linh lực, tuyệt không cần chú ý đến thân thể phát sinh.”

Võ Huyền dùng mắt biểu đạt đã rõ.

“Tuyết Điệp, ngươi ở đây giúp thiếu chủ điều hòa dược lực, cũng như trông chừng ngài ấy, ta và Bạch ra ngoài đợi.” Long Quy tiên sinh xong việc, liền cùng Bạch đi ra ngoài.

“Tiên sinh, ngươi nói thiếu chủ có thể kích phát được huyết mạch Yên Vân Hoàng trong cơ thể không?” Vừa ra khỏi đình viện, Bạch liền hỏi Long Quy tiên sinh.

“Yên tâm, trong người thiếu chủ đã có sẵn huyết mạch Yên Vân Hoàng, lại có thêm ba viên thú đan Yên Vân Hoàng trong người, chắc chắn sẽ thành công kích phát huyết mạch.” Long Quy tiên sinh nói.

Bạch mỉm cười nói. “Ngài cũng đủ ác, hủy đi toàn bộ xương cốt của thiếu chủ, chỉ để thiếu chủ sinh ra xương cốt của linh tộc chúng ta.”

Long Quy tiên sinh trầm ngâm nói. “Không chỉ thế đâu, ta còn muốn thiếu chủ trong tương lai khi đạt đến tứ cấp còn có thể ngưng tụ ra thú đan, khi đó chiến lực của thiếu chủ sẽ tăng thêm một đoạn lớn.”

Bạch im lặng gật đầu, nàng hiểu rõ, mọi chuyện Long Quy tiên sinh đều đã tính toán từ trước, chắc chắn sẽ không xảy ra vấn đề gì.

Với lại thiếu chủ truy cầu sức mạnh, việc khiến ngài ấy tăng thêm sức mạnh, chắc chắn ngài ấy sẽ càng cố gắng.

Bên trong đình viện, chỉ chưa tới một phần dược lực của Tái Sinh đan tiết ra bắt đầu khôi phục xương cốt của Võ Huyền, mà huyết mạch của Yên Vân Hoàng trong cơ thể hắn cũng sôi sục lan tỏa ra khắp cơ thể.

Ba viên Yên Vân Hoàng đan thì tiết ra huyết dịch màu trắng vào cơ thể của Võ Huyền, huyết Thú bên ngoài thùng sắt cũng trở thành màu trắng từ lúc nào.

Tuyết Điệp cũng ngồi trong thùng sắt cùng Võ Huyền, hai tay nàng đặt lên lưng của hắn điều tiết toàn bộ quá trình đang diễn ra trong cơ thể.

Võ Huyền cảm giác như xương cốt trong người đang được tái sinh, mà da của hắn trở lên vô cùng ngứa, hai bả vai sau lưng lại càng thêm ngứa ngáy, đặc biệt là giữa trán của hắn, ngứa như muốn móc da móc thịt.

Chỉ là hiện lúc này, Võ Huyền dồn lực tinh thần vào hấp thu linh lực trong cơ thể mà không hề chú ý đến biến hóa bên ngoài của bản thân.

Chìm đắm trong việc hấp thu linh lực, Võ Huyền cảm nhận được một cỗ quang linh lực đang không ngừng xuất hiện trong người hắn, nó thậm chí còn thâm nhập vào bên trong bản mệnh thú tâm.

Vốn bản mệnh thú tâm chỉ chấp nhận phong linh lực và băng linh lực, không ngờ lúc này lại chủ động hấp thu quang linh lực vào bên trong.

Mà qua nhiều lần hấp thu linh lực hắn phát hiện ra, ba viên Yên Vân Hoàng đan màu có vẻ nhạt đi rất nhiều, còn sáu viên Thú đan khác lại không có việc gì.

Điều này khiến hắn không rõ việc gì đang xảy ra, nhưng hiện tại hắn chẳng thề hao tâm nghĩ nhiều, hắn cảm nhận được băng mật của Tuyết Điệp là một thứ vô cùng tốt.

Bên trong băng mật này đều là băng linh lực thuần khiết cực điểm, thậm chí còn thuần khiết hơn gấp trăm lần băng linh lực do hắn tự mình hấp thu.

Bảo sao Tuyết Điệp lại nói, một chút băng mật này lại là công sức nửa ngày của nàng.

Nếu không phải cơ thể linh lực toàn bộ cạn kiệt, nếu được hấp thu không chỗ băng linh lực này cũng giúp hắn tiết kiệm được một đống thời gian tinh lọc ra băng linh lực thuần khiết.

Bạn đang đọc Khống Thú Đại Luc (Khống Thú) sáng tác bởi haidongi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidongi
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.