Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vào Thiên Thú giới

Tiểu thuyết gốc · 1600 chữ

Chương 15: Vào Thiên Thú giới

Đầu tiên là nguyên liệu lập trận pháp, thứ chất dịch Võ Huyền ngưng trận được pha trộn từ tinh huyết của một con hung thú nhị cấp hậu kỳ và hai cây dược liệu băng hệ nhị cấp trung phẩm, cả ba có thể là nguyên liệu tốt nhất để bày trận hoàng cấp hạ phẩm.

Nếu không phải do Võ Huyền không có sủng thú phụ trợ linh lực, khiến văn tự của hắn chứa rất ít linh lực, nếu có đủ linh lực, Võ Huyền có thể tự tin bày ra được trận pháp hoàng cấp trung phẩm.

Nhưng chắc chắn hiện tại hắn không bầy ra được.

Võ Huyền xoa xoa mấy chỗ trên người rồi cười khổ một tiếng, đúng là bị thương không nhẹ, bị đám người Dạ Lang bang đánh gãy mất hai cái xương sườn, trên người thì loang nổ vết máu do bị mấy con thú cào rách da, song may mắn là vẫn còn đi được.

Võ Huyền tiến đến chỗ đám người Dạ Lang bang, hắn chẳng buồn để ý đến bọn lâu la, mà dừng trên người của Hạc ca, không một câu nói, Võ Huyền vung quyền lên thẳng mặt Hạc ca.

Cú đấm như trời dáng khiến đầu Hạc ca vốn choáng váng sau vụ nổ trận pháp, giờ khiến đầu hắn càng thêm quay cuồng, máu mũi cũng ồng ộc chảy ra.

Võ Huyền cũng không quản hắn có chảy bao nhiêu máu, hắn hỏi Hạc ca. "Ta bị gãy mất hai cái xương sườn còn một vài chỗ bị xước da, ta yêu cầu ngươi nghiêm túc bồi thường, dược dịch hồi phục xường cốt chỗ Hồng Dược quán là mười sủng tệ một bình, thuốc cầm máu ngoài da là ba sủng tệ một túi."

"Để xương hồi phục, cần năm bình dược dịch, thuốc cầm máu ngoài da cần dùng ba túi, mà còn cần cả thuốc trị xẹo nữa, đưa cho ta sáu mươi sủng tệ."

Hạc ca đầu óc vốn đang quay cuồng song vẫn nghe thấy Võ Huyền nói, Võ Huyền càng nói, hắn cảm thấy đầu óc mình càng không ổn, không kìm được phun ra một ngụm máu tươi bắn lên y phục của Võ Huyền.

Võ Huyền nhướng mày, liền vứt Hạc ca xuống. "Tiền mua y phục mới là một sủng tệ, còn tiền giặt sủng tệ thì miễn cho ngươi."

"Thấy ngươi cũng bị thương, ta sẽ chủ động tìm sủng tệ để tránh mất thời gian."

Hạc ca mơ màng cảm thấy hai cánh tay mạnh mẽ lục soát quanh người mình, hắn cảm nhận được túi sủng tệ của hắn dắt bên cặp quần bị Võ Huyền lấy đi.

Dù hắn rất muốn lấy lại, nhưng sức lực đều không có.

Võ Huyền cầm túi sủng tệ nặng trĩu trên tay, hắn ước tính bên trong cũng phải có tới hai trăm sủng tệ, vì nó còn nặng hơn gấp hai lần túi sủng tệ của hắn khi Tản Giang đưa cho.

Võ Huyền lấy bên trong ra sáu mươi sủng tệ đặt lên ngực Hạc ca. "Ta tính lại rồi, ta còn bị thương tinh thần nữa, lên ta lấy thêm sủng tệ nhé, còn tiền thuốc chữa thương của ngươi này, ngươi đếm xem, chắc chắn đủ đấy, ta xem vết thương của ngươi cũng nặng đấy, chữa thương cho tốt, hẹn lần sau gặp lại."

Võ Huyền lấy được sủng tệ liền hướng chỗ Tiểu Ngân mà đi.

"Đệ ấy đúng là chẳng chịu thua thiệt." Mộng Diễm nhìn Võ Huyền lấy tiền của Hạc ca cười nói.

"Diễm tỷ về thôi, muội muốn xử lý đệ ấy một trận, ngày mai vào Thiên Thú giới mà lại để bị thương như vậy, không thể tha thứ được." Thu Lan làm bộ dáng muốn đánh người.

"Đừng diễn nữa, trên mặt muội hiện rõ sự lo lắng kia kìa." Mộng Diễm gõ nhẹ vào trán Thu Lan một cái, giọng nói đầy vẻ trêu tức.

"Tiểu Ngân cũng về giúp tiểu Huyền trị thương, hôm nay tiểu Huyền mua rất nhiều lợn rừng cho Tiểu Ngân, Tiểu Ngân rất vui." Tiểu Ngân nhìn đàn lợn rừng phía dưới mà nhoẻn miệng cười.

Nàng ăn hết túi kẹo trong tay rồi thoáng một cái đã không thấy đâu, từ đằng phía trang viên của mấy người, tiếng cười đùa của nàng và Võ Huyền đã râm ran trong không trung.

Hai người Mộng Diễm và Thu Lan nhìn nhau mà cười, đây chẳng phải cuộc sống yên bình mà cả hai mong muốn hay sao.

...

Võ Huyền nhìn Thông Linh trận trước mắt vô cùng đơn giản, hắn có thể mường tượng được cách bầy trận pháp này ra sao, nhưng cũng vì thế hắn lại thấy khả năng hiểu biết về trận pháp của mình vẫn vô cùng yếu kém.

Vì làm gì có trận pháp thiên cấp bầy dễ như vậy, nhất là một trận pháp phức tạp để đi qua thế giới khác như Thông Linh trận.

Tuy là như vậy nhưng Thông Linh trận cũng là một trận pháp phổ biến nhất trên đại lục, vì nếu chỉ mở cho người di chuyển đến khu vực có hung thú và linh thú có huyết mạch cấp thấp thì nó cũng vô cùng đơn giản, thậm chí còn đơn giản hơn là Phá Linh trận của hắn bầy hôm trước.

Nhưng khi càng mở rộng đưa linh hồn của các thú sư đến chỗ những Thú mạnh và Thú có huyết mạch cao thì độ khó không phải trận pháp ngang cấp có thể so sánh.

Hắn không rõ cấp độ trận sư của Mộng Diễm tỷ đã đạt đến thiên cấp trung kỳ hay là hậu kỳ hay chưa, nhưng Mộng Diễm tỷ bày được Thông Linh trận thiên cấp trung phẩm thì có lẽ tỷ ấy đã đạt đến trận sư thiên cấp hậu kỳ.

Với nhãn lực của hắn tất nhiên cũng chẳng rõ được trận pháp là cấp độ gì, là do Thu Lan tỷ trong lúc trị thương cho hắn đã bâng quơ nhắc nhở hắn. "Mộng Diễm tỷ bầy Thông Linh trận là thiên cấp trung phẩm, nó gần như có thể giúp linh hồn đệ đến bất kỳ nơi nào của Thiên Thú giới, vậy nên đệ vào bên trong phải hết sức cẩn thận."

"Thấy linh thú hay hung thú mạnh mẽ phải chạy ngay đừng trêu trọc bọn chúng, những con Thú mạnh mẽ sẽ không đến một linh hồn như đệ, nếu đệ không chủ động trêu trọc chúng."

"Vào bên trong cũng không được thấy linh thú có huyết mạch cao mà cố gắng bắt chúng, đệ lớn rồi, ta cũng không nói nhiều."

Mộng Diễm từ trong Thông Linh trận đi ra, nàng vừa kiểm tra Thông Linh trận để xem nó có xẩy ra sai xót gì không, song mọi thứ đều đã an toàn, cổng không gian đã thành công kết nối với Thiên Thú giới, năng lượng cũng hoàn toàn ổn định.

Mộng Diễm bảo Võ Huyền. "Thông Linh trận đã được mở, đệ có ba mươi ngày bên trong, tận dụng cho tốt."

"Hai tỷ yên tâm." Võ Huyền nói.

Võ Huyền liền bước vào bên trong trận, hắn đứng vào giữa tâm trận, đưa tay lên ra hiệu cho Mộng Diễm biết rằng mình đã sẵn sàng.

Mộng Diễm gật đầu tỏ ý đã biết, một vầng sáng hình tròn xuất hiện sau lưng nàng, bên trong ẩn chứa mười hình tròn nhỏ hơn có đủ loại màu sắc khác nhau, chính giữa hình tròn còn có các biểu tượng đầu Thú khác nhau, đặc biệt bên trong có tới năm vòng tròn hoàng kim sắc.

Ba ngôi sao nhỏ phát sáng ở vòng tròn thứ mười nằm ở bên trái biểu thị rằng Mộng Diễm đã đạt đến cấp độ cao nhất của khống thú sư mà nhân loại đạt được, cứu cấp hậu kỳ.

Bổn mệnh thú tâm của Mộng Diễm dần xoay chuyển, nó liên kết với mười thú tâm khác. Từ mười vòng tròn khống thú tâm một lượng lớn linh lực đổ vào Thông Linh trận.

Chỉ tiếc Võ Huyền ở bên trong không thấy rõ được cảnh đặc sắc này, hắn vẫn đứng đó nhưng một sức mạnh thần bí nào đó đã đưa linh hồn hắn rời khỏi cơ thể vào một đường không gian tăm tối.

Thông Linh trận như chỉ chờ linh lực của Mộng Diễm, tâm trận bên trong chỗ Võ Huyền đứng, một dải thất thải quang mang từ đó xuất hiện rồi mở rộng ra hết cả xung quanh Thông Linh trận.

Dải thất thải quang mang ôm trọn Võ Huyền bên trong thành một cái kén.

Bên trong không gian tối tăm, từng ánh sáng thất thải quang mang bao quanh lấy Võ Huyền, giúp linh hồn hư ảo của hắn ngưng rõ thành thực thể.

Bên phía Mộng Diễm chỉ dừng truyền linh lực vào Thông Linh trận khi cái kén bao quanh Võ Huyền đã trở lên hoàn hảo, nàng thông qua Thông Linh trận thì cũng biết được nó đã đưa Võ Huyền đến Thiên Thú giới.

Tuy nàng đã bày Thông Linh trận vô số lần nhưng đều là bầy cho kẻ khác, nàng chỉ lấy tiền bầy trận, chứ không quá quan tâm đến an toàn của họ, nhưng đối với Võ Huyền thì lại khác.

Bạn đang đọc Khống Thú Đại Luc (Khống Thú) sáng tác bởi haidongi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidongi
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 63

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.