Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1170 chữ

Khu Ma Lục

Chương 5

"Hám Sơn Quyền"

Lý Hạo tung một cú đấm trực diện vào người Ngô Tử Văn.

Ngô Tử Văn hay tay để trước ngực lãnh một đòn trực diện của Lý Hạo mà chỉ lùi lại nữa bước, đủ thấy trên lệch về thực lực.

Lý Hạo dùng chân dậm mạnh xuống đất, đại địa nứt ra gạch đá văng khắp nơi, rồi hắn dùng "Hám Sơn Quyền" đánh về phía Ngô Tử Văn tạo nên một cơn gió kéo theo đất vụn về phía đối phương, kèm theo là bụi mù.

Ngô Tử Văn trẳng những không thủ mà còn vô thế công, Vận truyển linh lực trong cơ thể hội tụ về phía hai tay.

"Hổ trảo khai sơn"

Hai tay của Ngô Tử Văn có một lớp khí lưu bao bọc thành hình hổ trảo, đánh về phía Lý Hạo.

Tuy đã vào thế thủ nhưng Lý Hạo vẫn bị đánh văng vào vách tường, bụi mù văn khắp nơi.

Ngô Tử Văn cười lớn rồi nói:

"Công tử ngươi càng ngày càng lợi hại a"

Lý Hạo người đầy bùi đất từ trong đóng đổ nát đi ra, vừa phủi bụi vừa nói

"Ngô thúc quá khen rồi, chẳng qua là vận khí tốt thôi"

Lý Hạo thức tỉnh võ mạch đến nay được hơn một tuần, hắn thuận lợi tu luyện tới Hoàng cấp trung kì, tốc độ như vậy quá nhanh so với người bình thường điều này làm Ngô Tử Văn ngạc nhiên cũng không có gì là lạ.

"Ngô thúc ngươi có thể hướng dẫn ta công pháp khi nãy ngươi dùng không".

Ngô Tử Văn cảm thấy rất kỳ quái, tại sao mà một công pháp cơ bản như vậy mà công tử lại không biết, thế là hắn hỏi Lý Hạo:

"Công tử ngươi thế mà không biết"Hình Ý Quyền""

Lý Hạo ngượng ngùng nói

"Không biết, từ khi thức tỉnh võ mạch tới nay ta chỉ có được "Hám Sơn Quyền" từ chổ phụ thân"

Ngô Tử Văn cười nói:

"Tốt a, lạy đây ta chỉ cho công tử cách luyện "Hình Ý Quyền""

Ngô Tử Văn bắt đầu giảng giải về quy luật vận hành của công pháp.

Hình Ý Quyền phần cốt lõi là ở phần hình, mọi vật đều có hình dạng của nó việt của ta là làm theo. loài người sinh ra vốn yếu ớt , để mạnh hơn thì việc bắc trước theo điểm mạnh của các con vật là điều cần thiết, như hổ vậy sinh ra đả có vuốt sắc, còn sói thì có hàm răn bén nhọn và những cú táp mạnh.

Hình Ý Quyền khi tu luyện nói khó thì không khó nói dể thì không dể việt cần làm là Hình.

Nghe vậy Lý Hạo tưởng tượng hình ảnh trong đầu một con hổ dần dần hiện ra, khi tay cảm thấy có chút khác biệt thì hình ảnh con hổ ấy biến mất, thử đi thử lại nhiều lần nhưng vẫn thất bại, Lý Hạo chán nản ra về.

Đêm hôm đó hắn chằng chọc ngủ không được thì đành đứng lên ra giữa sân tập luyện.

Do nơi ở của hắn là biệt viện nên không cần sợ pàm phiền ai, dù mẩu thân của hắn nhiều lần khuyên nhủ hắn sống chung với gia tộc nhưng hắn không đồng ý, vì không muốn bị làm phiền, tập đến nữa đêm vì mệt quá hắn ngồi xuống tại chổ thở hổn hển, mà không giữ hình tượng.

Mệt mỏi dẫn Lý Hạo vào giấc ngủ lúc nào không hay, khi tỉnh dậy thì trời đã sáng, do hôm qua tập luyện hơi quá nên giờ đây cơ thể hắn hết sức mệt mỏi, Lý Hạo cố gắng đi vào nhà và nầm sấp trên giường thiếp đi khi tỉnh lại pần nữa thì đã xế chiều.

Hắn ăn như hổ đói, Lý Hạo luôn cảm thấy những ngày gần đây hắn ăn đặc biệt nhiều và còn dễ mất sức, nguyên nhân thì hắn chỉ có thể đổ thừa cho tập luyện mệt mỏi.

"Ò ó o...... "

Tiếng gà gấy truyền đến Lý Hạo giật mình thức dậy hôm nay hắn càng mất sức, do giữa đêm hôm hắn chỉ có thể ăn lương khô đở đói.

Sáng sớm Lý Hạo chuẩn bị một bao hành lí để vào sơn mạch thám hiểm cũng như học Hình Ý Quyền, hắn ra đi một cách âm thầm lặng lẽ, nếu xin phép phụ mẫu thì chắc chắn bọn họ sẽ không cho đi.

Lý Hạo tưởng mình ra đi không ai biết nhưng thực chất là có hai người:

"Đừng, con Hạo nhi cũng đã lớn rồi nên cho nó đi ra ngoài thám hiểm"

Lý Thế Văn định mặc Khuynh nói

Mặc Khuynh có chút không bỏ nói:

"Nhưng Hạo nhi hắn chỉ mới mười một tuổi "

Nơi mà Lý Hạo sắp đến hắn chỉ biết nơi đây gọi là Mộc Sâm Lâm.

Đến bìa rừng hắn cảm thấy đặc biệt yên tĩnh không có tiếng thú gào như trong tưởng tượng, chỉ nghe tiếng lá cây đung đưa trong gió.

Nhưng hắn đâu biết nguy hiểm ban đêm mới chính thức hàn lâm.

Lý Hạo vừa đi vừa cảm khái

"Khu rừng lớn như vậy biết trừng nào mới tìm thấy Hổ a"

Do là người mới đi vào rừng lần đầu nên những thứ hắn làm đặc biệt vụng về, thậm chí còn tạo ra tiếng động lớn đến mức có thể thu hút thú dữ mà hắn không hay biết"

Đêm đến Lý Hạo tìm một cành cây để ngủ, đêm hôm đó hắn nghe thấy tiếng sói chu, do trước khi đi hắn có nghe những kinh nghiệm cần có cảu người đi rừng từ các thợ săn trong trấn nên chỉ nằm ở đó và không đi đâu.

Sáng hôm sau khi tỉnh dậy thì Mặt Trời đã lên cao, Hành lý thì biến mất Lý Hạo bừng dậy và cảm thấy hoan mang, hắn bị mất trộm.

Đứng cách Lý Hạo không xa có một con hầu đang cầm túi đồ của hắn, nó nhảy nhót không ngừng, xem Lý Hạo như một tên ngốc không ra gì.

Lý Hạo tức giận đến mức gân nổi khắp mặt, cướp tuối đồ của hắn, hắn còn bỏ qua được chứ làm như con khỉ kia rõ ràng la muốn đòn.

Lý Hạo đuổi theo con khỉ kia quyết tâm không buôn tha nó, Lý Hạo vừa đuổi theo vừa chửi ầm lên.

Đuổi nữa ngày trời mà không bắt được con khỉ đáng nguyền rủa kia, Lý Hạo tức ngồi thở rấp.

Hắn quyết định nghỉ ngơi tại chổ ngồi được một lúc, định đi tìm bữa trưa thì hắn nghe được tiếng động ở buổi cây gần đó, một bóng đen lao ra dùng mong vuốt sắc bén vồ về phía Lý Hạo.

Bạn đang đọc Khu Ma Lục sáng tác bởi cửuđươnggia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cửuđươnggia
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.