Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1452 chữ

Khu Ma Lục

Chương 6

"Grào grào... "

Một con hổ lao ra đưa vuốt sắc về phía Lý Hạo.

Do thiếu kinh nghiệm chiến đâu nên Lý Hạo né chậm nữa nhịp bị vuốt sắc chạm vào vai phải, máu đỏ phúng khắp nơi.

Lý Hạo gấp gáp lùi về phía sau, bước chân lùi loạn xạ nhưng vẫn đứng vững được.

Con hổ nhìn thẳng về Lý Hạo đôi mắt hổ dử tợn dường như muốn nuốt chửng Lý Hạo.

Hai bên nhìn thằng về phía đối phương tuy khác mục đích chiến đấu nhưng cả hai phải phân sinh tử, kẻ chiến đấu để có được thức ăn còn kẻ chiến đấu vì mạng sống.

Con hổ cao ngang đầu Lý Hạo còn chiều dài thì hơn ba mét, gần như là một cược chiến không cân sức.

Lý Hạo quyết định ra tai trước để dành thế chủ động:

" Hám Sơn Quyền"

Quyền này vừa ra, tạo sức ép với không khí làm cho gió ở khu vực lân cận hội tụ lại tay của Lý Hạo.

Quyền này mạnh hơn lúc đấu với Ngô Tử Văn gấp ba lần, con người khi đối mặt với từ vong thường sẽ bộc phát ra sức mạnh quá sức tưởng tượng, Lý Hạo cũng như vậy

Đánh vào người con hổ chỉ nghe nó grào hai tiếng rồi dùng đuôi quất về phía Lý Hạo, cả hai văng ra xa, con hổ nhanh trong lấy lại thăng bằng rồi lao về phía trước, còn Lý Hạo tiếp tục văng ra xa, khi chạm đất chưa kiệp than vãn gì thì trong thấy con hổ lao đến.

Lý Hạp nhanh trong lăng sang một bên

"Gầm"

Chổ khi nãy Lý Hạo vừa tiếp đất xuất hiện một cái lỗ to, Lý Hạo hít vào một ngụm khí lạnh, khi nãy mà hắn không tránh kiệp thì giờ này hắn chết chắc rồi.

Cũng nhờ cú vồ vừa rồi lý hạo nhìn ra một ít gì đó, hổ vồ trong"Hình Ý Quyền" chẳng những ra lực mạnh mà còn phải nhanh thêm cả sắc bén,Lý Hạo chưa kiệp vui mừng thì con hổ lại lao đến lần này không còn vồ nữa mà nó chuyển sang những cú táp cực mạnh.

Không còn linh hoạt như lúc ban đầu, tầm nhìn của Lý Hạo ngày càng mờ do mất nhiều quá nhiều máu từ viết thương ở vai phải, Lý Hạo bị con hổ cắn chúng vào tay phải, đả đau càng thêm đau.

Lý Hạo hoảng loạn cầm dao đâm không ngừng vào con hổ với hy vọng nó nhả ra, Lý Hạo càng đâm thì con hổ cắm càng mạnh, răng nanh của con hổ chạm đến xương của Lý Hạo

"Răng rắc"

Âm thanh xương nức truyền đến lần này không như lần trước, lúc đó Lý Hạo gần như hôn mê chỉ còn một chút ý thức chèo chống, lần này hắn tỉnh táo hoàn toàn cảm nhận được nỗi đau.

cơn đau thấu tim rang truyền đến, hầu như không còn cảm giác được tay phải tồn tại, Lý Hạo đau đớn gào thét trong tuyệt vọng

"A a a a..... "

Tiếng thét của hắn rất lớn lan tỏa ra hơn một dậm xung quanh, Lý Hạo càng điên cuồng đâm, những cú đâm của Lý Hạo không gây bao nhiêu tổn thất cho con hổ cùng lắm là trầy da.

Tuy không đau nhưng con hổ cũng cảm thấy phiền, nó không còn đùa giỡn nữa , định cắn đứt cánh tay của Lý Hạo, và chấm dứt hợp sinh mạng của hắn.

Thanh dao găm của Lý Hạo đâm trúng vào mắt hổ, làm con hổ đau đớn đến mức phải nhả miệng ra, Lý Hạo nhanh tróng tránh thoát khỏi miệng hổ.

Hắn đứng dựa vào cây đại thụ thở dốc, cánh tay phải gần như tàn phế của hắn không còn cảm giác, giờ nhìn nó không có hình thù của cánh tay mà chỉ là một đống bầy nhầy, máu chảy không ngừng.

Ánh mắt mờ dần nhưng vẫn cố dữ tỉnh táo, Lý Hạo dụ con hổ tấn công còn hắn thị chạy chốn, đến vách đá không con đường để chạy Lý Hạo dựa lưng vào nhìn lên trời thở dài

"Haizzzzz"

Con hổ vồ tới lần này nó sử dụng móng vuốt chứ không dùng hàm nữa vì sợ bi kịch tái diễn, Mù một mắt làm ảnh hưởng đến tốc độ của con hổ, Lý Hạo mới có thể sống đến giờ.

Với tình thế nguy hiểm đó Lý Hạo để phần cán cây dao găm sát tường để làm điểm tựa, móng vuốt con hổ đánh chúng điểm đó, độ bén của con dao cùng với vách đá là hậu thuẩn, với phần lực vồ của con hổ quá mạnh, nên cây dao thuận lợi đâm xuyên chân nó.

"gào, gào.... "

Tiếng hổ gầm tê tâm liệt phiến truyền đến, tiếng gầm mang theo giận dữ củng như đau đớn, một con người yếu ớt sau có thể làm nó bị thương như vậy được.

Nó tức giận lao về phía Lý Hạo, còn Lý Hạo bình tỉnh đứng yên đó không có dấu hiệu chạy chôn, hắn lấy từng con dao trong túi ra.

không hiểu vì sao truyến đi này hắn mang rất nhiều dao, tận chín con dao găm, có một số cây có cột dây cướt phần cán có ném đi thì biết đường mà tìm về.

Lý Hạo ném cây dao có cột dây lên một cây đại thụ cách đó không xa, ném một cây về phía con hổ, hắn nhảy lên cây lần này đặt biệt mắt sức, hai cú ném vừa rồi đánh động vết thương cũ nên Lý Hạo đi hơi có loạng choạng.

Hắn cuộc sợi dây của con dao vào nhánh cây, và thu dao lại, cây dao Lý Hạo ném về phía con hổ thành công ghim lên thịch của nó.

"Hám Sơn Quyền"

Tuy không mạnh được như lúc đầu nhưng hiệu quả của nó thì hơn hẳn, Lý Hạo đấm vào cây dao trên người con hổ lầm cho nó ghim sâu hơn, hậu quả là hắn bị lệch ngón trỏ.

"Gào.... "

Mắt của con hổ dần truyển sang màu đỏ, nó bắt đầu mắt kiểm soát Lý Hạo nhanh chóng cột dây vào gốc cây làm thành một sợi dây bắt ngang chân, hắn biết điều này không ăn thua gì nhưng ít nhiều làm cho con hổ bất lợi.

Lý Hạo tiếp tục ném dao găm về phía con hổ, lần này hắn ném ba cây nhưng chỉ ghim được một cây.

Hắn chơi lại bài cũ dùng "Hám Sơn Quyền" đánh cây dao ghim trên người con hổ kết quả bị lệch ngón út, đây gần như là một cuộc thi so sức chịu đừng, ai bền bỉ hơn là kẻ đó thắng.

Lý Hạo cảm thấy cứ tiếp tục như thế là không ổn mắt hắn mờ dần, tay phải bị phế, tay trái lệch hay ngón nếu cứ tiếp tục thì hắn sẽ thua, hắn hạ quyết tâm.

Hết cách chỉ còn cận chiến, chỉ có nó mới đem lại hy vọng sống cho bản thân.

Lý Hạo cầm lấy con dao bằng tay trái với hay ngón tay bị lệch thì điều này hết sức khó khăn, cơn đau một lần nữa truyền đến, đầu óc bắt đầu mê mang, hắn cắn chặt môi làm môi ra máu để giử chút tỉnh táo.

"a a a...... "

Lý Hạo hét lớn rồi lao về phía con hổ hắn không tập chung lực vào một chổ mà làm cho vết thương sướt qua con hổ. bây giờ tình trạng con hổ không hơn gì Lý Hạo nó mắt quá nhiều máu, chỉ còn một con mắt nên phản ứng chậm, mỗi lần dùng lực vồ thì nó lại vồ hụt, Lý Hạo rất khôn khéo chọn ngay điểm mù để đánh, hắn vẫn đánh con hổ như vậy, vết thuownv trên người con hổ ngày càng tròng trất máu đỏ thông qua da chảy lốm đóm, toàn thân con hổ đầy máu.

Lý Hạo đã thấm mệt mỗi bước đi chân đều rung lên hắn định tung cú dứt điểm thì bị trượt chân, con hổ thấy vậy dùng chút sức cuối cùng lấy đuôi quất Lý Hạo.

Lý Hạo cũng phong cây dao gâm vào giữa trán nó, con hổ ngả xuống tại chổ còn Lý Hạo thì văng ra xa, hắn đụng phải một cây cổ thụ mụt nên cũng đở đau.

Bạn đang đọc Khu Ma Lục sáng tác bởi cửuđươnggia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cửuđươnggia
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.