Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 9 - Hồi 2: Kẻ hai mặt

Tiểu thuyết gốc · 1163 chữ

Người ác không xấu xa bằng kẻ thích mua chuộc lòng người để lấy sự cảm thông từ người khác nhằm mục đích vụ lợi bản thân) ...

Hôm nay, tôi đến học tại trường cấp 3 chuyên về mảng sân khấu kịch. Chẳng biết sao tôi lại có hứng thú với trường này, chắc có lẽ tôi đã chán cảm giác yên ả này chăng. Đồng phục, thời khóa biểu các thứ đã được chuyển đến nhà tôi và một là thư nhập học vào tuần sau. Vào được trường này cũng tốn vài cọc tiền, nhưng chẳng đáng là bao. Vì đó chỉ là tiền của những kẻ đã chết tức tưởi trong biển lửa thôi. Tôi lấy thư mời, mở nó ra, lá thư viết rất đẹp đẽ, phía dưới còn có con dấu và tên hiệu trưởng Vương Kỳ. Tên nghe hay nhưng người thì nhạt như cháo loãng, vừa tròn béo vừa ham tiền. Nên đặt Vương Hám Lợi mới đúng về. Được cho 2 bộ quần áo mùa hè, 1 bộ mùa đông. Tuy phân biệt rạch ròi như thế nhưng cũng là váy dài tận gót chân. Khác nhau ở tay áo thôi. Nghe phong thanh về trường này nổi tiếng về đào tạo diễn viên, tuy chỉ là trường cấp 3 nhưng đã được đi lưu diễn khắp nơi. Tốt nghiệp được trường này thì tương lai rộng mở, sáng sủa, còn được nhiều hợp đồng từ các nhà tài trợ có tiếng tăm trong lĩnh vực điện ảnh. Do đó, học sinh cũng cạnh tranh bon chân vào được trường này một là tiền nhiều, hai là tiền thật nhiều, ba là thiên tài bẩm sinh. Màu sắc trang phục cũng tùy vào khối: khối A năm nhất màu hồng, khối B năm 2 màu xanh lá, khối C năm 3 màu trắng và đặc biệt khối D năm cuối màu đen sọc đỏ. Nhiều lời đồn đại rằng đã có nhiều học sinh tự tử bất chợt khi đến năm 4, chưa biết rõ lý do tại sao. Kỳ lạ hơn là sân sau trường, tầng thượng mỗi khu này là những khu vực cấm, đều chốt bằng khóa điện tử. Điều đó chẳng làm nên scandal, mà còn khiến trường càng nổi tiếng hơn với lý do học sinh họ tự tử vì không chịu nổi áp lực, không có thực lực các kiểu. Hàng nắm tỷ lệ học sinh ra trường đều nổi tiếng trong giới showbiz chiếm áp đảo lượng học sinh tử vong nên chả vấn đề gì. Những con người đó còn chuẩn bị giấy cam kết cho học sinh mới nhập học nữa cơ. Dù tờ giấy này giống giấy bán mạng nhưng tôi vẫn ký thôi. Không ký thì chẳng thể nào nhập học được. Tôi nhìn vào đồng phục màu hồng kia chợt phát nôn. Tôi không thích màu hồng cho lắm. Đành phải mặc cho xong.

Sáng tuần sau, tôi lái chiếc Bugetti vào trường. Đã vào trường này thì không thể nào đi xe hạng xoàng trừ khi những người tài năng bẩm sinh đếm trên đầu ngón tay hoặc những người may mắn nhận học bổng của trường. Tôi lái xe vào khu đỗ xe là đã có tình trạng bắt nạt. Một đám nữ sinh năm nhất son phấn đầy mặt đang chửi bới bạn học, loáng thoáng thì đang nói về vấn đề học bổng kỳ thi vừa rồi.

-"Tại sao mày lại làm như vậy? Tao với mày đã thỏa thuận với nhau là giúp tao giành học bổng. Thế mà mày đi giúp đứa khác, phá hỏng buổi diễn của tao."

-"Tôi...tôi không thể có... tôi không hề biết... gì cả."

"Mày còn giả vờ ngây thơ?"_Cô ta đẩy ngã cô bạn kia xuống đất, giật ngược tóc của cô bạn kia, đôi mắt hằn hộc của cô ta nhìn chằm chằm vào cô bạn yếu thế_"Biết thế ngay từ đầu tao không nên tin mày, cho mày mượn tiền trả nợ cho hai ông bà già quê mùa của mày. Giờ thì tốt rồi, mất cả chì lẫn chài".

"Tôi... tôi xin lỗi... xin lỗi hic hic"_Cô bạn yếu thế khóc như mưa, liên tục xin lỗi nhưng đáp lại những câu van xin vô nghĩa ấy chỉ là những nụ cười đắc ý mỉa mai.

"Bây giờ mà tao bỏ qua cho mày thì cục tức này tao nuốt không trôi được. Hai đứa bây giữ nó lại."

Đám người đi theo cô ta giữ chặt tay cô bạn đó, mặc cho cô bạn giãy giụa muốn thoát. Cô ta cầm cây kéo sắt bén lấy từ túi áo khoác của mình, quơ quơ trước mặt với vẻ thích thú.

"Tao có trò chơi khiến mày vui một chút... mái tóc này đẹp nhưng đơ như củi tre vậy, tao sẽ thiết kế cho mày kiểu tóc mới. Ha ha ha"

"Không.... đừng làm thế... đừng mà... xin các cậu... "

Từ phía nào đó, một thỏi son ném vào lũ ồn ào náo nhiệt kia, làm màn kịch kết thúc khá sớm. Từ phía sau tôi, lướt qua tôi, tiến về phía đám người kia là cô gái rất xinh đẹp. Tôi không hình dung được vẻ đẹp này vì cô ta như thiên sứ vậy. Dáng đi thanh thoát, mái tóc đen bóng dài, mùi hương lavender thoang thoảng dễ chịu, vẻ mặt nghiêm lại vẫn không làm mất đi sự sắc sảo.

-"Ai go... công chúa điện hạ tính làm trò gì đây? Nữ hiệp cứu thế sao? Ha ha ha..."

"Cô ấy là người của tôi. Bắt nạt người của tôi không sợ bị mất vai diễn trong vở kịch sắp tới sao?"

Ba người kia bắt đầu hoảng sợ, hai cô bạn đi theo liền khuyên can rút lui.

" Chúng ta đi thôi, tớ không muốn mất vai diễn sắp tới đâu. "

"Đúng đấy, chúng ta đi thôi. Từ từ chúng ta xử lý tiếp."

...

"Im hết cho tôi."_Cô ta hết gầm lên với hai cô bạn, quay sang nhìn công chúa điện hạ nào đó, nhếch mép khinh miệt nhưng cũng nhượng bộ buông tha cho cô bạn ấy_"Nếu đã là người của công chúa thì tôi cũng không thể làm gì được ngoài việc thả người về cho công chúa."

Cô ta đứng lên, phủi phủi bàn tay như vừa đụng chạm thứ gì đó dơ bẩn. Cô ta mỉm cười, lúc định rời đi thì cô ta khựng lại.

"Công chúa giữ người cho kỹ, dạy cho ngoan vào. Không thì có ngày người hóa chó dại cắn lung tung đấy! ha ha ha....

Cô ta quay lưng rời đi cho đến khi dáng cô ta khuất. Tôi đứng vuốt vuốt tóc mình, suy nghĩ một hồi lâu, tôi mỉm cười vì sắp có trò vui để xem rồi Ha ga ga ha ga ha ha ga....

Bạn đang đọc Khuôn Mặt Cô Gái Ấy sáng tác bởi Ivy2309

Truyện Khuôn Mặt Cô Gái Ấy tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ivy2309
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.