Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cái Hố Lớn Mang Tên Dị Năng

Phiên bản Dịch · 1090 chữ

Cố gắng làm việc thì sao chứ? Nhiều nhất cũng chỉ có thể tích lũy kinh nghiệm và chiến công, năm mươi tuổi leo được lên cái chức phó cục cấp 11, làm thêm vài năm nữa thì về hưu.

Còn thứ trước mắt như thể cô đột nhiên giành được giải thưởng năm hàng triệu đồng, cho dù có từ chối nhận giải và quay lại làm việc, thì mức lương năm nghìn đồng hàng tháng sẽ không còn mùi vị ngày xưa nữa.

"Lương của cấp 12 là bao nhiêu?" Suy nghĩ hồi lâu, cô không nhịn được hỏi một câu.

Lão Lê ân cần nói ra một con số.

Ngả Đình ký rồi.

Cô làm điều này thực sự không phải vì tiền.

Ông già hài lòng thu hết giấy tờ và cho lại vào chiếc cặp da nâu cổ điển.

"Chúc mừng cô đã gia nhập Hiệp hội Nghiên cứu Văn hóa Tín ngưỡng Nữ thần."

Ngả Đình cảm thấy trên trán xuất hiện ba đường đen, cái danh này tầm phào đến mức cô không dám nhắc đến nó trước mặt người khác.

"Nếu cô không thích cái tên này…" Ông già cười hiền lành: “Thật ra nó chỉ là mật danh. Trong nội bộ, chúng tôi gọi nó là Cục Điều tra dị năng."

"Cục điều tra dị năng?" Ngả Đình đang trong trạng thái chán nản ngẩng đầu lên.

"Theo Nghị quyết số 392 của Ủy ban Tư pháp Quốc hội năm 8018, tất cả các trường hợp liên quan đến dị năng sẽ thuộc thẩm quyền của Cục Điều tra dị năng."

"Đùa chắc, sao trước giờ tôi chưa từng nghe nói về dị năng chứ?"

Phản ứng đầu tiên của cô là sự bất mãn nghiêm trọng.

Quốc gia đã xác định rõ ràng sự tồn tại của dị năng từ lâu sao?

Cô không phải là người đầu tiên phát hiện ra bằng chứng của một tội phạm dị năng sao?

Nó như thể bạn sắp tự hào tuyên bố rằng mình là người đầu tiên khám phá ra tân thế giới, kết quả thì lại phát hiện người khác đã định cư ở "tân thế giới" từ lâu rồi.

Nhưng nếu dị năng vẫn luôn tồn tại, thì làm thế nào mà nó chưa từng được chứng minh một cách chắc chắn trong lịch sử lâu dài của đất nước Cộng hòa này chứ?

Ngay cả khi chuyện này được giữ bí mật nghiêm ngặt thì theo thời gian, chắc chắn sẽ có bằng chứng bị lộ ra ngoài và cuối cùng là được biết đến rộng rãi, chẳng phải sao?

"Là bởi vì nữ thần..."

"Đừng…" Ngả Đình liên tục huơ tay ra hiệu dừng lại: "Xin lỗi, tôi không phải tín đồ."

"Được rồi." Ông lão không thể không thay đổi giọng điệu.

“Bởi vì trong lịch sử của Cộng hòa Thanh Mang thì cho đến năm 8015, thực sự không có dị năng, hoặc phải nói là không có hiện tượng dị năng nào được phát hiện.

Hiện tượng được ghi nhận đầu tiên trong lịch sử nước ta được phát hiện vào tháng 3 năm 8015 và được chứng thực trong một cuộc họp của các chuyên gia.

Ngay cả trên phạm vi toàn cầu, hiện tượng dị năng có thể kiểm chứng đầu tiên cũng chỉ xuất hiện vào tháng 1 năm 8015, sớm hơn nước ta chưa đầy hai tháng.

Thanh Mang không thành lập Cục Điều tra dị năng cho đến năm 8017. Chỉ đến năm 8018, Quốc hội mới thông qua Đạo luật Điều tra dị năng bí mật, cho đến hiện tại thì cùng lắm chỉ mới được hai, ba năm mà thôi."

"Được rồi." Ngả Đình vẫn cảm thấy có điều gì đó không ổn.

"Nếu đã có bằng chứng về sự tồn tại của dị năng và Cục điều tra dị năng đã được thành lập, tại sao phải giữ bí mật về nó?"

Cô không tin vào những lý do bí mật khó giải thích trong dạng “bom tấn” mang tên bí mật quốc gia, thủ đoạn cầu nối rằng nhân vật chính cố gắng nói với tất cả mọi người rằng đó là một âm mưu độc ác nhưng không ai tin càng khiến cô buồn nôn.

"Từ năm 8015 đến nay, Nghị viện đã thảo luận về việc xây dựng "Luật dị năng" nhưng vì có quá nhiều tranh luận nên mãi chưa thể hoàn thành, do đó chỉ có thể tạm thời giữ bí mật."

Lão Lê giải thích với một giọng điệu đầy tính trật tự.

"Nữ thần nói..."

Mỗi khi ông ta nhắc đến từ "nữ thần", Ngả Đình đều nhìn ông với ánh mắt kỳ lạ, như thể nhìn một thầy bùa lừa đảo đang dao động các ông bà già trên bục giảng vậy.

Ông ta chỉ có thể nuốt lời muốn nói vào trong.

"Nhưng kết hợp với những phát hiện sơ bộ, Nghị viện tin rằng bản thân các dị năng không phải là một hiện tượng hợp lý trên thế giới này."

Ngả Đình thể hiện sự khinh bỉ trong mắt mình.

Khoa học kỹ thuật của các người không giải thích được nên các người cho là không hợp lý?

Tại sao không nghĩ rằng nền tảng của lý thuyết khoa học và công nghệ của các người là không hợp lý?

Để tránh bị người này dùng ánh mắt xem thường như nhìn một kẻ lừa đảo, Lão Lê liền thay đổi phương thức biểu đạt.

“Thế giới này vốn không có dị năng.

Sự xuất hiện của dị năng giả là kết quả của sự bất ổn trong nền tảng tầng dưới cùng của thế giới này.

Hiện tại vẫn chưa rõ nguồn gốc của sự bất ổn này.

Đó có thể là sự xâm nhập từ bên ngoài, cũng có thể là sự bộc lộ của một vấn đề bên trong hoặc cả hai.

Nhưng dù có là gì thì cũng nhất định phải giải quyết.

Sự tồn tại của dị năng có thể gây ra một số hậu quả.

Ví dụ, ngày càng có nhiều người từ bỏ lối sống hiện tại để theo đuổi dị năng.

Nếu ngày càng có nhiều người điều khiển và sử dụng dị năng sẽ không khác gì đào cho cái hố ban đầu ngày càng lớn hơn.

Điều này sẽ khiến toàn bộ thế giới ngày càng bất ổn và cuối cùng là sụp đổ."

Bạn đang đọc Khuyết Hãm Dị Thế Giới (bản dịch) của Thư Khách Tiếu Tàng Đao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nonhooman
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 149

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.