Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giúp Tôi Tìm Hiểu Một Người

Phiên bản Dịch · 1120 chữ

Khi Lão Lê nói, hàm răng màu vàng khói hơi lộ ra, ánh mắt mang theo sợ hãi, giọng điệu cũng có chút nghiêm nghị đến lạnh lẽo.

Tất cả sự kiêu ngạo của Ngả Đình vô thức bị quét sạch, bây giờ cô chỉ đang trừng to mắt, vẻ mặt không có gì khác ngoài sự hoảng sợ.

"Vì vậy, các ủy viên nghị viện nghĩ rằng nếu không công khai xác nhận sự tồn tại của dị năng cho đến khi tìm ra giải pháp thì sẽ có lợi hơn."

"Cục điều tra dị năng có trách nhiệm gì?"

"Điều tra tất cả các tội ác liên quan đến dị năng, tìm ra nguyên nhân sâu xa của dị năng, khắc phục vấn đề và duy trì sự cân bằng của thế giới."

Sau khi ông lão nói ra một câu dài như học thuộc lòng thì đứng dậy, vừa vặn chặn ánh đèn huỳnh quang.

Ngả Đình chỉ cảm thấy thân hình ông già lọm khọm ngày càng cao lớn.

Ông ta chuyển sang một ngữ điệu trang trọng và tự hào: “Chúng ta chính là những người đang đứng trước miệng của một con đập sắp vỡ nát, dùng thân mình mà ngăn lấy lũ.”

"..."

...

"Ôi, quả nhiên phụ nữ đều thích ăn giấm."

Mạnh Phi đang sưởi ấm trên ghế sô pha thở dài một hơi.

Nhìn bề ngoài, Ngả Đình trông rất lạnh lùng nhưng thực tế thì hoàn toàn ngược lại. Từ trước đến giờ, chưa khi nào hắn phải mất đến mười giây để nhận được câu trả lời WeChat từ cô.

Thậm chí, hắn còn nghi ngờ rằng cô nàng này sẽ không ngần ngại lấy điện thoại ra trả lời WeChat của hắn khi đang đếm từng giây từng phút trong lúc phục kích để bắt tội phạm ấy chứ.

Nhưng hắn chỉ hỏi xin WeChat của Đường Văn Văn thôi mà, chẳng lẽ đã gây ra chiến tranh lạnh rồi sao?

Cô nàng không những không trả lời ngay mà còn không thèm xem những tin nhắn mà hắn gửi sau đó. Đây rõ ràng là ghen rồi.

Cho dù Ngả Đình không trả lời thì hắn vẫn có thông tin liên lạc của Đường Văn Văn.

Hắn gọi cho tòa soạn và nói dối rằng mình có một tin tức quan trọng về vụ đánh bom trên sân thượng Vân Thâm muốn tiết lộ.

Còn lường gạt thêm bằng cách tiết lộ một số chi tiết (giả) hấp dẫn, chẳng hạn như nội tình tình cảm của nữ cảnh sát đã nhảy từ sân thượng, v.v.

Nhưng khi bên kia hỏi thêm thông tin, hắn lại yêu cầu được trao đổi trực tiếp với Đường Văn Văn, tác giả của bản tin hot nhất.

Sau vài trận dằn co như vậy, cuối cùng hắn cũng thêm được tài khoản WeChat của Đường Văn Văn.

Hình đại diện WeChat của người đẹp nhà văn là một cô gái anime 2D xinh đẹp và thanh lịch, dễ thương hơn nhiều so với huy hiệu lạnh lùng của đội trưởng đội điều tra tội phạm.

Ngay khi chào hỏi, điện thoại của hắn rung lên liên tục.

"Anh Mạnh, là anh đúng không!"

"Mấy ngày nay anh ở đâu vậy?

Tôi không thấy nhà anh mở cửa.

Tôi còn định đến bệnh viện tìm gặp anh?

Kết quả là mọi người đều nói anh đã được chuyển đến bệnh viện khác chỉ sau một ngày.

Cũng không biết đã chuyển đi đâu?

Đình Đình dặn tôi bớt ra ngoài, đặc biệt là không nên tìm anh.

Thật may là mấy ngày nay máy tính của tôi không bị hỏng.

Vậy, hóa là anh vẫn còn sống!"

Mạnh Phi xạm mặt, thầm nghĩ “tôi đây chẳng dễ chết vậy đâu”.

“Ừ ừ, tôi vẫn còn sống.

Tôi muốn nhờ cô giúp một việc."

"Có chuyện gì cứ nói."

"Giúp tôi tìm một người..."

"Được, giao nó cho tôi, tôi sẽ hoàn thành xuất sắc"

Nữ phóng viên đáng yêu vui vẻ nhận ủy thác.

Đường Văn Văn là một phóng viên, các mối quan hệ và năng lực hoạt động của cô ấy không tệ.

Thẻ phóng viên chính là thứ có thể được lấy ra để dọa một số lượng lớn người dân.

Bảo cô đi thăm dò tin tức của một người quả là việc nhỏ như con thỏ.

Mặc dù có khả năng Cục điều tra hình sự cũng đã điều tra người này nhưng có lẽ họ sẽ không tra được gì.

Lý do rất đơn giản, họ không có hệ thống BUG mạnh nhất.

Và nếu Mạnh Phi có cách để nhìn thấy người này, hắn dùng hệ thống quét một cái là rõ ràng mọi thứ.

Cân nhắc đến việc mọi chi tiết trong cuộc trò chuyện với cô gái này có thể xuất hiện trên mặt báo hoặc trong một cuốn tiểu thuyết trực tuyến nào đó, Mạnh Phi không dám nói quá nhiều.

Sau một hồi tán gẫu về lý tưởng sống, hắn lịch sự kết thúc cuộc trò chuyện bằng cách gửi một bông hồng đỏ để bày tỏ lòng biết ơn.

Đường Văn Văn ngay lập tức gửi lại một nụ hôn gió nghịch ngợm.

Mạnh Phi cất điện thoại và nhìn ra ngoài cửa sổ.

Định Sơn không cao nhưng sườn núi này hướng về phía đông, nhìn thoáng qua là có thể nhìn thấy toàn bộ thành phố Ngô Đồng.

Thành phố giống như một cụm quặng lớn sinh trưởng tự nhiên, hiện lên với ánh sáng đỏ rực như ngọn lửa trong ánh hoàng hôn rực rỡ.

Nơi này có hơn 20 triệu người sinh sống.

Hắn muốn chủ động tìm hiểu nguồn gốc của tổ chức dị năng không quen không biết kia.

Khả năng sao chép cơ thể của X có một hạn chế: nó chỉ có thể được sao chép nếu mức độ tin cậy vượt quá 60%.

Hắn đã hỏi hệ thống chi tiết về vấn đề thiết lập độ tin cậy.

Cái gọi là mức độ tin tưởng 60% không phải là một giá trị dễ dàng đạt được.

Mức độ tin tưởng hơn 80% có thể gọi là bạn bè sống chết có nhau, có thể đỡ đạn cho bạn bất cứ lúc nào hoặc có thể hiến tặng trái tim cho bạn mình mà không thèm chớp mắt.

Hơn 60% thường là cha mẹ, vợ chồng, con cái hoặc bạn bè với mức độ tin cậy cao.

Hơn 50% là bạn học, đồng nghiệp và bạn bè bình thường.

Tại sao tiền thân Mạnh Phi lại có thể bị sao chép?

Bạn đang đọc Khuyết Hãm Dị Thế Giới (bản dịch) của Thư Khách Tiếu Tàng Đao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nonhooman
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 150

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.