Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cá cược

Tiểu thuyết gốc · 1901 chữ

Mọi người đứng đợi ở hai chiếc thang máy. Số trên bảng hiển thị đã xuống đến tầng hai thì bên ngoài có một đôi nam nữ đi đến. Nam thân hình cao lớn nổi bật, gương mặt góc cạnh anh tuấn. Duy chỉ có điều đôi mắt thiếu tinh thần tựa như người say rượu. Cô gái bên cạnh xinh đẹp hoàn mỹ nhưng nhìn kỹ thì không giống như vẻ đẹp tự nhiên mà được tỉ mỉ chỉnh sửa. Tuy vậy nét đẹp này xuất hiện ở đâu cũng vô cùng nổi bật với nước da trắng ngần không tì vết, trang điểm kỹ càng, váy áo hàng hiệu và mùi nước hoa cao cấp chắc chắn luôn là tâm điểm trong mắt mọi người. Trên người cô nàng toát lên vẻ cao ngạo kiêu kỳ đúng chất của tiểu thư nhà giàu có.

Có lẽ hai người sống ở nước ngoài từ nhỏ, mấy năm nay mới về đây lần đầu tiên nên không khỏi có cảm giác bản thân ưu tú, xuất sắc hơn mọi người. Chỉ có điều hắn là đàn ông nên khôn khéo hơn, không mấy khi để lộ sự kiêu ngạo của mình ra bên ngoài, Cố Việt Mỹ thì khác, vui buồn yêu giận đều trút hết ra bên ngoài.

Mọi người liên tục chào hỏi phó tổng và Cố trưởng phòng, bốn người bọn họ cũng theo lễ chào hỏi. Cố Trần Huỳnh nở nụ cười thân thiện gật đầu với mọi người khác với vẻ kiêu kì của Việt Mỹ.

-Mọi người ăn cơm trưa về à? – Trấn Huỳnh thân mật lên tiếng hỏi thăm.

Vài người có chút chức vụ đại diện các phòng ban lên tiếng trả lời, tuy nhiên mỗi người không ai bảo ai chuyển sang thang máy số 2, nhương lại thang máy số 1 cho hai người họ. Thắng Ninh quan sát thấy mọi người như vậy cũng muốn bước sang nhưng một bàn tay giữ lại.

-Em là nhân viên mới đúng không? Em sang nữa thang bên kia sẽ quá tải không lên nổi mất.

Hắn ta cười cười có vẻ thân thiện nhưng trong lòng cô lại cảm nhận thấy có mùi vị khác. Mọi người nghe câu nói đùa kia không khỏi cười vang lên. Cô rốt cuộc cũng đứng tại chỗ, dùng ánh mắt khó hiểu liếc qua mọi người bên kia thang máy. Gương mặt cố gắng lộ vẻ lúng túng và xấu hổ thật tự nhiên, cúi xuống không nói gì.

Đúng lúc này, thang máy “ting” một tiếng, mở ra. Cô vội nói:

-Thang máy đến rồi mọi người vào thôi.

Thang máy rộng rãi chỉ có 6 người đứng khác hẳn với thang bên cạnh đông đúc đến nghẹt thở. Cô đứng cạnh bảng số, bấm lên tầng 3. Nhẹ giọng hỏi:

-Anh chị lên tầng mấy để em ấn.

-Em bấm lên tầng sáu cho anh.

-Tôi lên tầng bốn. – Việt Mỹ vẫn tỏ ra kiêu kì như khí chất vốn có. Chẳng qua là cô ta liếc qua Cố Thắng Ninh vài lần.

Nói gì thì nói, dù không biết, ít đọc tin tức thì người trẻ dạo gần đây cũng không thể không biết đến Cố Thắng Ninh. Thậm chí người ta còn lập fanpage và group những người hâm mộ cô cơ mà. Thế nên người ta nhận ra cô là chuyện đương nhiên. Không ngờ tầng ba vừa đến, hắn bất ngờ lên tiếng:

-Tan ca, tôi có thể mời em một bữa cơm được không? Cố Thắng Ninh.

Cô do dự vài giây sau đó nói:

-Cảm ơn lời mời của anh, thật là ngại quá hôm nay em có việc mất rồi, hẹn anh khi khác có dịp thích hợp sẽ mời anh và mọi người.

Nói xong thang máy vừa đến tầng 3. Bốn người chào rồi đi ra ngoài thang máy. Bên trong thang máy Cố Việt Mỹ vỗ vỗ vai anh cười cười trêu ghẹo:

-Thế nào? Lại nhìn trúng con mồi mới rồi hả? Nhìn cũng không tệ đó, em thấy tốt hơn mấy người trước nhiều.

Hắn ta lấy ngón tay cái miết qua miệng, cười nhếch lên một cái.

-Cũng tàm tạm.

-Em với anh cá, xem lần này mất bao lâu cô ta lên giường anh.

-Năm ngày.

Hắn ta lạnh nhạt tự tin nhả ra một câu.

-Anh cũng tự tin thái quá đấy. Em cá 15 ngày. Thua anh sẽ phải mua cái túi mới ra của hãng D&L mới nhất cho em.

-Em cũng hét hơi mạnh đó. Cá cược một tý mà mấy trăm triệu khác gì đánh bạc.

Hắn liếc em gái đang ôm vai bá cổ mình nhưng rồi cũng cười phá lên ngầm đồng ý. Bởi vì hắn tự tin với khả năng của mình. Thang máy vừa đến tầng bốn, Việt Mỹ bước ra nháy mắt với ông anh rồi vào phòng làm việc. Hắn cười cười lắc đầu cũng đến phòng làm việc của mình.

Cố Thắng Ninh trở về, giờ đã gần một giờ trưa, hơn 30 phút nữa là đến giờ làm việc, trong phòng có 14 người thì 8 người trải chiếu cùng với gối ngủ ra sàn ngủ, còn lại 2 người thì ngồi trên ghế ngả lưng, bốn người vừa tiến vào phòng bỗng nhiên như ngộ ra một điều “hóa ra ở văn phòng cũng có cảnh như thế này.”

Lăng kính màu hồng trong lòng khẽ “rắc” một tiếng nứt ra một chút. Mọi người cũng yên lặng vào trong chỗ ngồi của mình, lặng lẽ trao đổi nick facebook, số điện thoại liên hệ với nhau. Sau đó ba đứa con gái lập nhóm chat vào tiện nói chuyện. Vấn đề xoay quanh mấy chuyện công việc buổi sáng, sau đó, đột nhiên Yến Nhi nói về mấy chuyện lời đồn trong công ty mà cô nghe được từ người khác trước khi vào công ty.

“Phó tổng giám đốc này rất đẹp trai, cũng rất sát gái. Em nghe nói có không ít người nghỉ việc vì vướng chuyện tình cảm với anh ta, lại còn có người nói đến 80% phụ nữ xinh đẹp trong công ty đều là tình nhân của anh ta.”

“Khiếp, chắc không có chuyện đó đâu, nhìn sếp phó cũng tử tế, thân thiện đó chứ.”

“Mày không thấy ông ý nhìn chị Ninh à? Tao ngửi thấy mùi luôn rồi.”

Đúng lúc này tiếng tin nhắn điện thoại của cô vang lên, là Thanh Long.

“Mấy đứa nói chuyện chị ra ngoài lát quay lại nhé!”

Nói xong cô đút điện thoại vào trong túi rồi xách ra ngoài. Xuống dưới sảnh đã thấy Vũ Hạo đứng đợi dưới tàng cây ở ngoài cổng. Hắn thấy cô ra bỏ xuống kính râm, nhìn động tác này kết hợp với khí chất của hắn trông thật sự rất bắt mắt. Buổi trưa là lúc nhân viên ở ngoài đông đúc nhất. Bởi vì đây là thời gian giải lao ăn chơi nghỉ ngơi giữa ngày làm việc. Vài người đi ăn trưa bên ngoài về nhìn thấy một người đàn ông siêu soái tựa lưng bên cạnh chiếc ô tô sang trọng đứng đợi người khác thì tò mò nhìn theo. Khi thấy cô gái kia từ bên ngoài bước ra, một số người vừa giây trước còn hi vọng nhen nhóm thì giây sau trái tim đã rơi xuống bịch bịch.

Cố Thắng Ninh xuống dưới, chỉ còn 30 phút nữa đến giờ làm việc, không biết hắn gọi cô ra đây làm gì. Sắc trời não nề ban sáng như muốn trút mưa xuống đã không còn, nhường lại bầu trời hửng nắng. Hắn lấy ô ra đi tới che cho cô. Cô oán thầm một câu trong lòng. Hắn có ý đồ gì lại muốn chơi trội ở nơi cô vừa mới xin việc đây?

Người ta đã tổng kết kinh nghiệm rằng đối với những nơi vừa tới làm việc, nhân viên mới nhất là sinh viên, thực tập sinh nên tỏ ra khiêm tốn, không nên tỏ ra nổi bật quá. Những gì nổi bật thì thường hay bị dập. Nếu có nền móng vững chắc thì không sao, nhưng nếu gốc gác không có thì tất nhiên là đổ cây gãy cành. Cô không có kinh nghiệm đi làm công sở nhưng việc làm người, nhìn người vẫn là có chút ít vốn liếng.

Cô bước theo hắn, miệng hỏi:

-Anh gọi tôi xuống làm gì?

-Sợ em bị thương ăn không đủ hồi phục, đưa em đi ăn.

-Giờ không kịp nữa, còn có 30 phút ăn uống gì chứ.

-Ngay bên kia đường có quán gà rất ngon. Hơn nữa tôi cũng chưa ăn đây.

Hắn chưa ăn thì có liên quan gì đến cô. Trong lòng cô thầm khinh bỉ nhưng không thể hiện ra. Hắn chỉ tay, cô nhìn theo bên kia đường đúng là có một quán ăn chuyên phục vụ cơm công sở. Thú thật bữa cơm nho nhỏ trong công ty kia ngon miệng thì có nhưng đối với cô phải ăn gấp đôi phần người khác mới tạm thấy no. Cô cũng không muốn từ chối, dù sao giờ lên phòng cũng không biết làm gì. Thế là sang bên quán ăn, gọi một bàn ăn nho nhỏ dành cho hai người. Chỉ có điều mấy đĩa thịt đầy ắp này bình thường có đến 3-4 người ăn cũng còn đủ nữa.

Hắn ăn cùng cô đến nghiện luôn rồi. Vài lần nhìn cô ăn hắn cảm thấy bữa cơm nếu không được ăn cùng cô thì khí thế ăn uống của bản thân cũng không có, miệng ăn cũng không thấy ngon. Thế là dù đang ở cách xa 30km vẫn bắt Tiểu Hổ phải căn chuẩn giờ đưa hắn về đây. Đúng như hắn nghĩ, nhìn cô ăn uống nhanh chóng, đĩa thịt vơi dần hắn cũng bị cuốn theo khí thế như rồng cuốn này. Miếng thịt gà viên chiên như tan trong miệng cộng thêm với canh mọc từ thịt gà ngon ngon đỡ ngấy. Xong xuôi cô nấc khẽ lên một tiếng sau đó nhìn hắn cười hì hì hai tiếng.

Nước đường chanh mát lạnh xua tan cái oi bức và chút vị ngậy còn xót lại trong khoang miệng. Hắn chưa bao giờ cảm thấy thứ thức uống bình dân ở đâu cũng có này lại ngon đến vậy. Vị ngọt chua đã khát lành lạnh trôi từ khoang miệng theo thực quản xuống dạ dày làm cả người hắn tỉnh táo. Hắn tựa lưng ra ghế, nhìn đồng hồ cũng vừa đến giờ làm việc của cô.

Cô rút một chiếc khăn ướt đưa lên lau miệng, sau đó vào nhà vệ sinh súc miệng, thoa lại son môi. Ra cửa hắn che ô cho cô đến đại sảnh sau đó đưa cho cô một chai nước lọc mát lạnh rồi ra phía cổng. Cô cũng vào trong thang máy, không nhịn được nhìn ra cổng một cái, thấy xe vừa mới vọt đi.

ps: Cảm ơn mng đã ủng hộ. Mọi ng ơi đọc xong đừng bỏ bơ mình nha, cho t xin cái tim cái cmt cổ vũ nào hihi. https://www.facebook.com/groups/1066847937217483

Bạn đang đọc Kích Tình Dụ Dỗ Bang Chủ Hắc Bang sáng tác bởi danguyetthanhkhau
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi danguyetthanhkhau
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.