Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giải quyết

Phiên bản Dịch · 1991 chữ

Vương Đạo Viễn vốn không có ý định quản việc này, không phải là hắn không quan tâm lợi ích của gia tộc, chẳng qua đây không phải là chức trách của hắn, tùy tiện ra mặt chính là vả vào mặt Tứ ca. Nhưng hiện tại Cửu thúc công để cho hắn ra mặt, thì lại không thành vấn đề. Với thiên phú của Vương Đạo Viễn, không có gia tộc, chỉ sợ bây giờ cũng chỉ là người bình thường, cả đời cũng không biết cái gì gọi là Linh Châu Không gian.

Đời trước không có người thân, chỉ có sư phụ. Đời này có thể có cha mẹ, lại còn có thêm một đại gia đình, cảm tình của Vương Đạo Viễn đối với gia tộc so với người bình thường càng sâu. Vì để bảo vệ lợi tích của gia tộc, hà tất phải so đo được mất của bản thân.

Suy tư một phen, đối Cửu thúc công truyền âm nói:

"Vậy việc này con sẽ xử lý, cho con thêm ba tờ Nhị giai hạ phẩm công kích hình linh phù, một tờ Nhị giai hạ phẩm phòng Ngự Linh Phù, một tờ Nhị giai trung phẩm độn thuật linh phù, dùng gia tộc cống hiến hay là linh thạch hối đoái cũng có thể. "

Vương Chí Đức trầm ngâm một lát, liền đáp ứng.

Với tư cách Nhị giai hạ phẩm Linh Phù Sư, chính hắn có thể chế tác Nhị giai hạ phẩm linh phù, nhưng Nhị giai trung phẩm linh phù cần đến bảo tàng của gia tộc.

Hắn là trưởng lão, phê một tờ linh phù không khó khăn gì? Những vật này so với tiền đồ cháu trai, cũng không to tát gì. Những thứ này linh phù cũng không phải cho không, bản thân của hắn không có bất kỳ tổn thất nào, đối gia tộc cũng không có bất luận cái gì nguy hại.

Vương Đạo Viễn cũng có suy nghĩ của mình, bản thân mình xuất đầu lộ diện cũng không có gì tổn thất, nhiều lắm là bị cái tên phá gia chi tử của Lương gia ghi hận, nhưng chỉ cần hắn còn ở Vương gia, Lương gia có ghi hận hắn, cũng không có gì đáng ngại.

Không phải trả giá mà có thể lấy được Nhị giai linh phù, đối với Luyện Khí tu sĩ mà nói, đây chính là cơ hội tốt để tăng kỹ năng chế phù. Nhị giai linh phù không phải là đồ vật có thể cần là có. Hơn nữa, Vương Chí Đức luyện chế Nhị hạ phẩm linh phù xác xuất thành công cũng không quá cao, chỉ có ba phần thành công, miễn cưỡng đạt tới Nhị giai hạ phẩm Linh Phù Sư tiêu chuẩn cấp thấp. Hắn luyện chế ra Nhị giai hạ phẩm linh phù, chỉ có rất ít một bộ phận bán ra, đại bộ phận đều là đặt ở bảo khố của gia tộc, lưu cho đệ tử của gia tộc dùng. Nhưng không phải ai cũng có thể lấy, phải đi ra ngoài làm việc nguy hiểm, chuyện quan trọng hoặc là đối với gia tộc có cống hiến to lớn mới có thể lấy.

Hiện tại đã có cơ hội này, Vương Đạo Viễn làm sao có thể vuột mất?

Hắn đi đến trước mặt tên phá gia chi tử, hay tay ôm quyền khom người nói:

-Khách quan nháo cái gì? Tiểu điếm vừa khai trương, khách quan là khách đầu tiên đến, tiểu nhân làm chủ, giảm giá cho khách nhân tám mươi phần trăm!

Tên phá gia chi tử hét lên:

-Lỗ tai ngươi nhét gì hả? Không nghe bổn thiếu gia nói cần linh đan cho cẩu à?

Vương Đạo Viễn tiếp tục hỏi:

-Tiểu nhân ngu dốt, nghe không hiểu công tử nói, cho người ăn hay cho cẩu ăn linh đan?

Phá gia chi tử giễu cợt nói:

-Đan Phù Các tiếp khách trình độ này sao? Yêu cầu của khách hàng cũng nghe không rõ, đương nhiên là cho cẩu ăn rồi.

Y vừa dứt lời thì một trận cười vang. Phá gia chi tử không phải kẻ đần, biết mình bị mắng, lúc ấy muốn phát giận, vừa nghĩ tới mình đến để cho Vương gia không thoải mái, nên y miễn cưỡng ngăn chặn lửa giận. Vương Đạo Viễn thấy hắn còn muốn tiếp tục, lại nói:

-Vị công tử này mong ngài thứ lỗi, nếu là cho cẩu ăn, mời vị cẩu này tiến vào đại môn Đan Phù Các, như vậy nó đúng là khách khàng đầu tiên, ta trước hết sẽ cùng vị cẩu này bàn việc buôn bán, còn vị công tử ngài kính xin sau đó.

Phá gia chi tử cả giận nói:

-Ngươi dám đùa ta à? Cẩu thì biết gì đến chuyện buôn bán, yêu cầu của ta chính là yêu cầu của cẩu, nhanh mang linh đan đến.

Vương Đạo Viễn thấy hắn áp chế không nổi lửa giận, cười nói:

-Tiểu nhân ngu dốt, yêu cầu của công tử sao lại là yêu cầu của cẩu được, hẳn là công tử cùng với cầu có quan hệ ?

Lại một trận cười vang nữa.

Phá gia chi tử không khống chế được, xuất ra trường kiếm, muốn động thủ với Vương Đạo Viễn.

Vương Chí Đức sao có thể ngồi yên không nói đến, liền xuất ra Luyện khí đỉnh phong khí thế. Phá gia chi tử cũng chỉ đạt tới tầng hai Luyện khí, Vương Đạo Viễn trở mình cũng có thể đập y như đồ chơi, tính đến khí thế Vương Chí Đức?

Động tác công kích của phá gia chi tử bị cắt đứt, đứng không vững, thiếu chút nữa ngã sấp mặt xuống, may mắn được một tùy tùng đỡ lấy. Vương Chí Đức quát lớn:

-Khách quan đến mua đồ, tiểu điếm phải chiêu đãi cẩn thận. Có thể ở nơi này động võ, đội chấp pháp của U Minh Tông cũng không phải để trưng bày.

Lương gia lão tổ mặc dù là trưởng lão U Minh Tông, có thể tại U Minh Tông cũng chỉ là miễn cưỡng chen chân vào cao tầng, trong nội bộ U Minh Tông cũng không có nhiều người tâm phúc. Thanh Ly phường thị là nguồn tài chính quan trọng của U Minh Tông, nếu tên phá gia chi tử này dám phá vỡ quy tắc không động thủ ở phường thị, Lương gia lão tổ cũng rất khó bảo vệ y. Huống chi y chỉ là một tên bại gia tử, Lương gia không thể là vì y mà chuyện gì cũng bất chấp.

Bại gia tử kịp phản ứng, vừa rồi một khi động thủ, rất có thể khó giữ được cái mạng nhỏ này, dọa đến sắc mặt tái nhợt, mồ hôi lạnh ứa ra.

Vương Đạo Viễn tiếp tục hỏi:

-Tiểu điếm kinh doanh nhỏ, thích hợp chó khách quan chỉ có tự linh đan, không biết khách quan cần bao nhiêu?

Bại gia tử bị dọa đến nói không ra lời, bên người tùy tùng hồi đáp:

-Hai mươi khỏa là được.

Vương Đạo Viễn cầm hai mươi khỏa tự linh đan, nói:

-Tự linh đan một khối linh thạch hai viên, chung cần mười khối linh thạch, bớt hai mươi phần trăm còn cần tám khối linh thạch.

Đám tùy tùng thanh toán linh thạch, vịn bại gia tử, dắt chó vội vàng rời đi. Vương Đạo Viễn bồi thêm một câu:

-Khách quan lần sau lại đến a!

Một đoàn người rời đi bước chân nhanh hơn. Vương Đạo Viễn đối Vương Chí Đức cùng Vương Chí Hòa chắp tay nói:

-Cửu thúc công, Thập thúc công, tôn nhi xin được cáo lui trước!

Dứt lời, quay người đi hướng hậu viện trong động phủ. Vương Chí Hòa cảm thán nói:

-Đáng tiếc đứa nhỏ này tư chất không tốt, nếu không, tuyệt đối là ứng cử viên xuất sắc cho chức tộc trưởng.

Vương Chí Đức thở dài một tiếng, nói:

-Xác thực đáng tiếc, đứa nhỏ này chế phù thiên phú so với ta tốt hơn nhiều, đối với gia tộc tình cảm rất sâu. Sự khôn khéo của ngày hôm nay, hơn nữa phương diện nhân tình thạo đời cũng vượt xa Vương Đạo Thành, rèn luyện một chút năm tháng liền có thể đương chưởng quỹ. Nếu là có thể luyện đến Trúc Cơ tu sĩ, đúng là hạt giống tốt làm tộc trưởng.

-Ai, những điều không vừa ý ở đời, chín trên mười thì làm sao mọi việc suôn sẻ được!

Lúc này, Vương Đạo Viễn đã trở lại động phủ, đi hoàn thành nhiệm vụ mỗi tháng chế phù.

Nhiệm vụ của gia tộc yêu cầu xác suất thành công là bốn mươi phần trăm, mà hắn chế tác nhất giai trung phẩm Linh phù xác suất thành công đều đạt tới sáu mươi phần, đây là mức cao nhất trong số các lá bùa trung cấp bậc một. Đây là kết quả dùng phù bút thấp kém.

Bây giờ, có cửa hàng cung cấp nhất giai thượng phẩm phù bút, ước tính cẩn thận, chế tác nhất giai hạ phẩm Linh phù xác suất thành công có thể đạt tới bảy mươi phần trăm.

Sau khi chuẩn bị một chút, Vương Đạo Viễn bắt đầu vẽ bùa, bút vẽ bùa thượng hạng bậc nhất quả thực không gì để so sánh với bút vẽ bùa kém chất lượng.

Khi sử dụng các nét vẽ bùa kém chất lượng để vẽ hoa văn, một phần lớn linh lực bị lá bùa tiêu hao, thậm chí nguồn cung cấp linh lực có thể bị gián đoạn, điều này trực tiếp dẫn đến việc linh phù bị hỏng, rót vào linh lực vào bên trong Linh phù cần thần thức điều khiển, phù bút xảy ra vấn đề cũng sẽ dẫn đến thần thức quá nhiều tiêu hao. Bởi vì linh lực cùng thần thức hao tổn, Vương Đạo Viễn nhiều nhất liên tục vẽ bùa một canh giờ, liền muốn nghỉ ngơi, mỗi ngày nhiều nhất vẽ bùa ba canh giờ.

Mà sử dụng nhất giai thượng phẩm phù bút, linh lực rót vào phù bút không có chút nào cảm giác trì trệ, quá trình linh lực thông qua bên trong phù bút cơ hồ không có hao tổn, lại càng không có tình huống gián đoạn. Một ngày vẽ bùa năm canh giờ, tinh lực vẫn dồi dào.

Mười ngày về sau, Vương Đạo Viễn đem ba trăm tấm lá bùa toàn bộ sử dụng hết, làm thành hai trăm sáu mươi linh phù, xác suất thành công vượt qua tám mươi phần trăm.

Nếu là phù sư khác nhìn thấy xác suất thành công của Vương Đạo Viễn, đoán chừng có thể bị hù chết. Cho dù là nhất giai trung phẩm Linh Phù Sư, luyện chế nhất giai hạ phẩm Linh phù một ngày cũng không quá hai mươi trương, chế nhiều liền sẽ bởi vì thần thức tiêu hao quá độ mà ảnh hưởng xác suất thành công. Mà Vương Đạo Viễn, một ngày ba mươi tấm, còn có tám mươi phần trăm xác suất thành công trở lên. Linh Phù Sư, căn bản không dám tưởng tượng.

Cái này có lẽ do thần thức của Vương Đạo Viễn cường đại, cũng có lẽ là bởi vì hắn luân hồi chuyển thế, không biết đến những truyền thuyết của Minh giới, hoặc là nguyên nhân do Linh châu , nên thần thức của Vương Đạo Viễn thập cũng mạnh hơn, năng lực điều khiển cũng mạnh.

Hắn hiện tại ở tầng tu vi luyện khí cấp bốn, thần thức không còn yếu hơn người Luyện Khí cấp bảy nữa.

Bạn đang đọc Bắc Uyên Tiên Tộc (Dịch) của Nhàn Tụ Thủ

Truyện Bắc Uyên Tiên Tộc (Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thininhxuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.