Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Làm thịt

Tiểu thuyết gốc · 1476 chữ

Chương 24 : Làm thịt

Tác: Sói Cuồng Mì Gói

...

Khi hắn định nói gì thêm thì rượu Túy Hồng Trần bộc phát cơn say khiến hắn chao đảo dần ngã từ trên cao xuống đất như trở thành kẻ phàm trân nhu nhược.

Bùi Hiền biến sắc vội la to.

“Bùi gia nguyện đưa công pháp Huyền cấp Nguyên Anh chia sẻ cho nữ sĩ ngoài ra còn tặng nữ sĩ năm triệu Cao Linh thạch”.

Bùi Hiền tuyệt vọng cắn răng dốc hết gia sản, Cao Linh thạch là tiền tệ sang nhất tu chân giới. Linh thạch là loại đã hấp thu Linh khí chứa vào trong nó, nên tu chân giới khi dùng nó có thể trực tiếp lấy ra hấp thu Linh khí bên trong, bổ sung Linh khí hoặc dùng tu luyện hay đột phá cảnh giới đều cần thiết.

Nên Linh thạch trở thành tiền tệ thông dụng nhất tu chân giới, mà Cao Linh thạch lại là Linh thạch phẩm chất tốt rất, cô đọng Linh khí thuần khiết nhất nên chúng được săn đón nhiều bởi các cường giả. Một Cao Linh thạch bằng một trăm Linh thạch quy đổi nhưng cũng rất it người đổi chúng.

Nhưng khiến Bùi Hiền biến sắc là bên cạnh hắn có ba tiếng thất thanh, theo đó ba vị lúc trước còn đang vây công hăn giờ này cũng không ngự không được cũng như chim gãy cánh rớt xuống.

Chỉ còn Mộng La Sát bễ ngễ nhìn bọn họ rơi rụng, nàng đưa ra một câu oanh động toàn trường.

“Ta nói ta muốn làm ăn..à không.. mà là làm thịt... cả hai”

Linh lực dũng động thiên địa.

“ Hàn Băng Đông Ngự Châm Quyết”.

Mộng La Sát động sát niệm, toàn bộ vùng không gian bắt đầu lạnh lẽo, chỉ sau ba mươi giây đêm trăng thanh tịnh bỗng xuất hiện tuyết phủ đầy trời.

Bốn vị Nguyên Anh chân khí hỗn loạn, đang cố trèo chống hạ xống an toàn bỗng cảm thấy bầu trời lạnh lẽo.

“Sát”.

Một tiếng nhỏ nhẹ vang vọng trong đầu bốn người, bọn hắn cùng những người hai gia tộc nhìn lên bầu trời phủ tuyết. Từng mũi băng thô to như cột đình đang lao xuống khiến bọn hắn biến sắc.

“Tránh hết ra, các ngươi mau chóng chốn đi, dẫn Thâm nhi rời khỏi đây”.

Dạ Niên điên cuồng lao thẳng xuống mặt đất, hắn la hét tộc nhân Dạ gia trốn.

Bùi Hiền thì không vậy, hắn cố găng bay lệch ra muốn thoát khỏi tầm tấn công của Mộng La Sát, tộc nhân Bùi gia thậm chí trong đó có cả cốt nhục của hắn, hắn cũng mặc kệ.

Lôi Chấn cùng Nguyễn Nghĩa Hưng cũng đồng dạng bay theo hai hướng khác nhau, như vậy ba người bọn họ sẽ có cơ hội trốn thoát nhiều hơn.

...

Cách đó không xa, Nguyễn Hưng cùng Đỗ Lam thưởng thức cảnh đẹp hiếm thấy, không nhịn ngâm thơ. Nàng ngồi trong lòng hắn, đây là thói quen khi không có người nàng lại ỷ lại dựa vào nữ tử cho nàng cảm giác ấm áp.

Nguyễn Hưng vuốt ve bờ vai đã nhẵn nhụi không còn sẹo, nhìn hướng đại sảnh hôn lễ Bùi gia.

“Nhân sinh như kịch, kịch tàn người tan”.

Đỗ Lam nhìn thấy cách ứng xử của Dạ Niên cùng Bùi Hiền cũng cảm khái.

“ Thứ khó đoán nhất là lòng người, Vân tỷ muốn tiêu diệt hai gia sao, vậy thanh danh trên tu chân Hồ quốc Hồng Nhan Minh mà tỷ hai năm cực khổ gầy dựng sẽ tan tành.

Trừ khi không còn ai sống trở ra.

Đỗ Lam không phải thiện nam tín nữ, trước kia nàng từng nhận nhiệm vụ đồ một tiểu tộc trên trăm người. Nàng thấy Vân tỷ làm vậy rất có thể sẽ khiến Hồng Nhan Minh bị liệt vào tà đạo.

Nguyễn Hưng điềm nhiên đưa cây quạt giấy ra hỏi Đỗ Lam.

“Muội nói quạt này màu trắng hay đen”.

“Màu trắng”.

Nguyễn Hưng cười cười bóp mũi nàng.

“Sai” Hắn lật mặt sau cây quạt lại, mặt này màu đen, nhưng mặt trước của quạt là màu trắng, Đỗ Lam nhìn lúc đầu chính là mặt trắng.

“Vậy là đen sao?”. Đỗ Lam hiếu kì hỏi

“Cũng sai, nó màu gì đều tùy thuộc vào ta, ta muốn nó trước mặt muội là trắng thì là trắng, đen sẽ là đen.

Nguyễn Hưng vô sỉ nói.

“Cũng như ta đem việc này nói là thiên kinh địa nghĩa thì nó là việc chính nghĩa, dù ta đồ sát cả hai gia Dạ Bùi thì ta nói đây là đúng thì người đời cũng chỉ có thể nói đó là đúng”.

Đỗ Lam chỗ hiểu chỗ không, nhưng theo Nguyễn Hưng hai năm nay, nàng cũng trưởng thành không ít, nàng biết người trước mặt nàng thần bí mạnh mẽ không tả nổi, liệu việc như thần. Nếu Vân tỷ đã nói vậy nàng cũng buông lỏng nhìn hí kịch.

Băng trùy vô số rơi xuống theo quỹ tích quỷ dị, không ngừng cắm xuống xung quanh đình viện Bùi gia, phong tỏa lễ đường nhằm vây chặt tất cả mọi người ở trong.

Dạ Niên nhìn ra được điểm này, mặt hắn xám tro, cắn răng điều động Linh khí muốn phá ra một đường máu. Dạ Niên trong tay xuất hiện một thanh trường đao Huyền cấp binh khí, Thanh Long Đao cùng Dạ Niên nhiều năm đánh ra danh tiếng lớn lao ở Hắc Bạch thành, theo tuổi tác cùng gia thế khiến hắn rất ít phải lấy nó ra.

Dạ Niên cầm trường đao, tâm tĩnh lại tập trung cô đọng Linh khí, phong quyển theo thân hắn xoay chuyển.

Cùng lúc này một đường tẩu thoát Nguyễn Nghĩa Hưng bị ba đạo băng trùy tấn công, hắn nhẹ nhành lách qua. Đang muốn thi triển thân pháp nhanh chóng gia tốc khỏi nơi này thì tại một trong ba cột băng hắn né nhìn thấy hình bóng Mộng La Sát.

Nguyễn Nghĩa Hưng chết lặng, hắn vẫn không rõ sao mình lại là kẻ bị truy sát, đáng ra nên là Dạ Niên đang tử thủ hoặc Bùi Hiền người trong cuộc mới đúng.

Một bàn tay mang theo hàn khí lạnh lẽo đánh đến, Nguyễn Nghĩa Hưng chỉ đành đưa ta vận khí đỡ chưởng mà không còn kịp rút kiếm.

Tiếp xúc một chưởng này hắn cảm giác có gì đó không đúng.

“ Là Phiêu Miểu băng thân”. Nguyễn Nghĩa Hưng hét lên sợ hãi, công pháp chí bảo của Phiêu Miêu tông, Phiêu Miêu thân pháp luyện tầng thứ năm tại Nguyên Anh kỳ rất mạnh mẽ, trực tiếp tạo thành một phân thân.

Khi hắn biết đây là băng phân thân thì đã muộn, một bàn tay từ sau lưng hắn đánh xuyên qua lồng ngực Nguyễn Nghĩa Hưng, hắn thấy bàn tay lạnh lẽo đang nắm trái tim mình, trái tim cũng đã bi đông cứng như đá, hăn không cam lòng bỏ mình.

Mộng La Sát chỉ mất một phút thời gian giải quyết, nàng bóp nát trái tim Nguyễn Nghĩa Hưng rồi ném xác hắn bay thẳng vào lễ đường Bùi gia.

“Bình sinh ta ghét nhất là loại giả nhân giả nghĩa”.

Bỏ lại một câu rồi Mộng La Sát đứng trên không trung quan sát người nhà hai gia Dạ Bùi.

Thấy cảnh này Lôi Chấn lạnh lòng, hắn cắn răng cấp tốc suy nghĩ, bỗng Lôi Chấn liều mạng đảo hướng bay, thẳng về Hồng Nhan Lâu.

Cùng lúc Dạ Niên đã xuất chiêu, Thanh Long Đao cầm trong tay hắn xoay chuyển chém hai đường đao vào tường băng.

“Tĩnh Phong Trảm”.

Dạ Niên hét lớn dùng khí lực chém thêm ba đao nữa.

Xong chiêu thế hắn loạng choạng xiêu đổ như kẻ say, Dạ Niên dùng đao chống đỡ.

Bức tường băng bỗng vỡ vụn đổ xuống tạo thành một cửa rộng ba mét, người hai gia tộc vui mừng đang muốn theo đó thoát ra.

Từ bức tường băng đổ một bóng người lao vút vào đong đinh trên cột gần bên Dạ Niên, hắn định thần nhìn lại, Dạ Niên cười khổ buông bỏ trường đao. Hắn cười khổ buông xuôi quỳ gục xuống, Dạ Thâm chạy tới nâng đỡ hắn dậy, tộc nhân Dạ gia tụm lại một chỗ không ai nói lời nào.

Bọn họ cùng Bùi gia tuyệt vọng, nhìn thấy nhân dạng bị một thanh kiếm đóng đinh trên cột là Bùi Hiền thì bọn họ hoàn toàn buông xuôi, không một ai dám lao ra từ lỗ hổng Dạ Niên liều mạng tụ sức phá.

Bạn đang đọc Kiêu Hùng Vấn Đạo sáng tác bởi SóiCuồngMìGói
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SóiCuồngMìGói
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.