Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương13: Nhân loại mới là kẻ chiến thắng.

Tiểu thuyết gốc · 4055 chữ

Lê lết thân thể đang thương tổn , cuối cùng nó cũng bay được lên trên cao khỏi tầm tấn công của tên kia. Vậy là nó đã thoát chết, lần này khi quyết đấu với tên kia nó đã thua cuộc. Nhưng trận chiến vẫn chưa kết thúc, hắn ta đã không kết liễu được nó và đây là sai lầm của hắn. Lần này nó sẽ chạy trốn và khi khôi phục, nó sẽ lại quay lại tấn công tòa thành của tên kia. Việc đó sẽ không dễ dàng, vì bản thân nó khi bị thương, sẽ làm mồi cho các Vương Thú khác. Nhưng nó cũng đã có nơi dưỡng thương an toàn, vấn để chỉ là thời gian để có cuộc báo thù. Nhưng khoan đã “tòa thành”, toàn bộ quân đội cũng như những kẻ mạnh nhất của nhân loại đang ở đây. Vậy ai sẽ là người bảo vệ “tòa thành” đó. Nhân loại sẽ không thể di chuyển đến đó ngay được, còn Hắc Ưng thì có thể bay. Sẽ ra sao nếu như đoàn quân của nó tấn công tòa thành ngay lúc này. Dù quân số đã ít đi, nhưng để quét sạch 1 tòa thành không có sức phòng ngự cũng rất dễ dàng. 2 tên đệ của nó vẫn còn đủ sức chiến đấu. Vậy trận chiến này ai mới là kẻ chiến thắng? Nếu như nó có thể khôi phục và tòa thành của nhân loại cũng bị xóa sổ bây giờ thì coi như là hòa. cả nó và tên nhân loại kia đều đã có tổn thất. Nghĩ đến đây nó cảm thấy vui mừng và chuẩn bị điều động quân đội tấn công tòa thành nhân loại đó.

Nó đang chuẩn bị kêu lớn để điều động quân đội, nhưng ngay lúc này nó nhận thấy nguy hiểm. Một đốm ánh sáng màu lục xuất hiện ở phía chân trời và chẳng mấy chốc đã bay đến trước mặt nó. Một mũi tên, một mũi tên đang được bao bọc bởi thứ ánh sáng màu xanh lục. Nó nhận ra được thứ ánh sáng đó chính là thứ đã cùng với kiếm khí của tên nhân loại kia chém gãy đôi thân Cây khổng lồ. Lần này nguy hiểm mà nó cảm nhận còn lớn hơn tất cả những lần trước. Kể cả là lúc nó bị tên nhân loại kia dùng kỹ năng đại chiêu cũng không bằng lần này. Nó muốn bay đi né tránh mũi tên nhưng lúc này thân thể của nó không thể nghe lệnh nó. Nó muốn bay nhanh hơn, nhưng đôi cánh của nó lúc này lại đang nặng trĩu. Tên nhân loại kia chỉ tấn công vào cánh của nó, chắc chắn đây là âm mưu của hắn. Nếu đôi cánh còn nguyên vẹn, nó đã có thể chạy thoát được. Cái tên bắn mũi tên này là ai? Dù nó đã cố gắng kiểm tra nhưng nó vẫn không hiểu sao tên đó thoát được cảm giác của nó. Tên này rất mạnh, mạnh hơn tên nhân loại kia nhiều. Nếu như tên đó xuất hiện sớm hơn nó chắc chắn sẽ bỏ chạy. Nhưng tên đó chỉ xuất hiện khi tung chiêu quyết định. Ngay từ đầu nó tưởng đối phương đã vào trong kế hoạch của nó, nhưng không ngờ chính nó mới là kẻ dính bẫy.

Mũi tên đã bay đến rất gần nó và lần này nó đứng yên chịu trận. Mũi tên bắn trúng vào nó và ánh sáng tỏa ra khiến nó chói mắt. Ở Vương Thạch, nơi trái tim của nó đang cảm thấy đau nhức. Lần này nó đã hết hi vọng báo thù, Vương Thạch của nó nứt vỡ và nó đang rơi xuống. Nhưng không nó không thể chết lúc này, nó phải báo thù. Nếu nó chết lúc này thân xác nó sẽ bị nhân loại phanh thây và nó không muốn điều đó xảy ra. Những sinh mệnh lực cuối cùng của cái Cây được nó hấp thu. Lần này nó đã sử dụng hết, nó định để lại khôi phục sau này. Nhưng không dùng sẽ không còn cơ hội nữa và nó còn đang dùng đến chiêu cuối cùng. Chiêu mà rất nhiều ma thú dù chết cũng sẽ không làm, nó đang thiêu đốt Vương Thạch.

Sức mạnh từ sinh mệnh lực và Vương Thạch khiến cho nó tạm thời mất đi tri giác. Cơ thể nó hiện giờ không còn đau nữa. Và bề ngoài cơ thể hiện lên những đường gân màu đỏ, có cả những vết nứt chứa những dòng máu đỏ như là dung nham. Đây chính là việc báo hiệu cho ma thú đang thiêu đốt tinh thạch. Không còn cảm giác đau đớn nên nó đập 4 chiếc cánh của mình. Cân bằng lại cơ thể và phóng vụt về phương xa. Nó bay ngược lại với hướng của mũi tên bay tới. Giờ đây trong ý niệm của nó chỉ có chạy trốn và chạy trốn.

….

Trên chiến trường ngay khi nhận thấy Hắc Ưng Vương phải thiêu đốt Vương Thạch để chạy trốn. Những con Hắc Ưng còn sống sót cũng nhanh chóng bay lên tháo chạy. Đặc biệt là 2 con Hắc Ưng cấp 8, chúng luôn chú ý đến trận chiến của Vương Thú và ngay khi Vương Thú thiêu đốt Vương thạch để bỏ chạy. Chúng bỏ qua tên nhân loại cầm khiên mà cả 2 đang vây công và đuổi theo Vương Thú. Chúng đuổi theo Vương Thú để bảo vệ hay là có ý định gì khác chỉ có chúng biết. Những kẻ cầm đầu đã bỏ chạy và đàn Hắc Ưng cũng nhanh chóng chạy trốn. Trận chiến kết thúc với chiến thắng thuộc về nhân loại.

Trên chiến trường lúc này vô số xác chết đang nằm ngổn ngang, Xác của Hắc Ưng, xác của ma thú tất cả nằm lẫn lộn, la liệt khắp chiến trường. Dù chiến thắng nhưng nhân loại cũng phải trả 1 cái giá đắt. 5000 quân vệ binh ra chiến trận, chỉ còn chưa đến 2000 người sống sót. Kỵ sỹ cũng không nhiều hơn là bao hơn 20 người trong 100 còn sống. 50 chiếc Nỏ Thần chỉ còn 2 cái là còn nguyên vẹn, những chiếc còn lại hỏng hóc hoặc đã vỡ nát tan tành. Đại đa số thiệt mạng trong đòn tấn công của con Hắc Ưng Vương. Và cũng sau đòn tấn công đó, thương vong của họ bắt đầu nhiều hơn. Những người còn sống cùng rất nhiều người đang bị thương và trong trạng thái nguy kịch. Trong đó có vị hầu cận của vị Kiếm Thánh.

Lúc này vị Kiếm Thánh đang đi đến ôm tên người hầu cận. Đây có lẽ là người thân quan trọng với ông, ông đang kiểm tra kỹ thân thân thể của người này. Ông đã cho quân lính đặc biệt bảo vệ cái người này khi ông chiến đấu với Hắc Ưng. Và không để ông phải thất vọng, người này còn sống. Dù mạch đập đang rất yếu và có thể chết bất kỳ lúc nào nhưng chỉ cần còn sống là người này được cứu. Vì trận chiến hôm nay có sự xuất hiện của người đó.

Trên bầu trời hàng trăm con Điểu Sư xuất hiện và cưỡi trên chúng chính là phần còn lại của đội kỵ sỹ. Đây là quân đội phòng thủ tòa thành nếu như Hắc Ưng Vương có ý định bỏ chiến trường để tấn công tòa thành. Tất cả đều bay ở rất cao và xa khỏi chiến trường để tránh Hắc Ưng Vương phát hiện. Vì mọi sự di chuyển của họ đều theo sự chỉ huy của 1 vị Tiên tộc tên Maria. Vị Tiên tộc kia đang cưỡi trên mình con Điểu Sư , toàn thân được bao phủ bộ lông có màu như đồng tiền vàng. Đây chính là Thú Cưỡi của Công Tước lúc này lại đang nghe điều khiển của vị Tiên tộc.

-Ngài Maria. Ngài có thể cứu những người đang nguy kịch được không? Tôi sẽ nợ ngài 1 món nhân tình.

Ngay khi Tiên tộc Maria bước xuống từ trên lưng Điểu Sư, Công Tước đã lên tiếng nhờ vả.

-Ngươi đang tính làm 1 cuộc giao dịch với ta ư?

-Vâng. Nếu sau này người cần đến sự giúp đỡ của tôi. Tôi sẽ xuất hiện. Mong ngài hãy cứu người này và những binh sĩ kia.

Công tước chỉ vào vị hầu cận lúc này đang hấp hối, rồi chỉ ra nơi những binh sĩ bị thương đang được tập trung lại.

-Món nợ của Kiếm Thánh ư? Cũng thú vị đấy. Lần này ta sẽ giúp, nhưng ngươi không nợ gì ta cả.

Dứt lời 1 cái Cây được vị Tiên Tộc triệu hồi từ dưới lòng đất, cái cây chỉ có 1 bông hoa màu đỏ ở chính giữa. 4 cánh hoa mở ra và có thứ như là phấn hoa tỏa ra khắp chiến trường. Khi phấn hoa rơi vào những người bị thương, vết thương nhanh chóng khôi phục. Vị Kiếm Thánh tận mắt nhìn thấy vết ở bụng người hầu cận đang dần khép lại. Chiếc lông vũ của Hắc Ưng Vương ghim vào người ông ta đang dần được đẩy ra. Vết thương khỏi hẳn, phấn hoa tiếp tục rơi xuống, sắc mặt ông ta ngày càng tốt lên và cuối cùng ông ta mở mắt. Ông ấy ngồi dậy, sờ sờ vào vết thương như đang cố tìm kiếm thứ gì đó. Rồi khi nhìn thấy chiếc lông vũ ở dưới chân mình , rồi nhìn ra xung quanh thấy vị Tiên Tộc Maria ông ta như hiểu ra điều gì đó. Vết thương lành lại và ông ấy cảm thấy đang rất khỏe mạnh, không còn bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy ông ta đã bị thương trước đó. Ông ấy quỳ xuống, nghi lễ chân trọng nhất để cảm ơn người đã cứu mạng mình. Rất nhiều binh sĩ cũng vậy, sau khi tỉnh lại họ đều đang đồng loạt quỳ xuống, vái lạy cảm ơn Tiên Tộc Maria. Lúc này trong mắt họ vị Tiên Tộc như đang cho họ mạng sống thứ 2 vậy.

Vị Kiếm Thánh vậy mà cũng đang quỳ xuống, không phải điệu quỳ trịnh trọng như những binh sĩ. Ông ấy đang quỳ 1 chân, 1 chân đang phục xuống, với ông ấy đây là nghi lễ trịnh trọng nhất mà bản thân ông ta từng sử dụng. Ngay cả khi gặp Quốc Vương ông ta cũng chỉ cúi chào, đây như thay lời nói cảm kích nhất mà từ sâu trong trái tim của ông ấy. Hơn ai hết ông ta hiểu vị Tiên Tộc kia đã giúp mình như thế nào.

Nếu không có vị Tiên Tộc hỗ trợ, trận chiến hôm nay thắng bại còn chưa rõ. Nếu không có sức mạnh của vị đó, ông ta không thể chém gãy đôi thân cây. Hắc Ưng Vương sẽ không chiến đấu với ông ta vào ban ngày. DÙ khi chiến đấu với Hắc Ưng Vương, ông ta chưa từng bị thương 1 lần nào. Nhưng ông ta cũng hiểu rõ, Hắc Ưng Vương mạnh như thế nào. Nếu đó là ban đêm, ông ta không có cửa thắng. Và quân đội của ông ta sẽ bị tiêu diệt toàn bộ. Sinh mệnh lực của 1 Vương Thú quả là kinh khủng, ông ta tưởng bản thân đã tiêu diệt được nó. Nhưng nó vẫn còn sức bay lên cao, khi nhìn thấy nó đang hướng ánh mắt về phía tòa thành. Ông ấy biết nó đang nghĩ gì, trong lúc ông ta đang lo lắng thì mũi tên màu xanh lục bay đến. Ông ấy biết mũi tên đó của ai và nó mạnh như thế nào. Dù vậy vẫn không thể kết liễu con Ma Thú, sinh mệnh lực quá kinh khủng của nó. Ông ta nhận ra rằng mình đã ngây thơ như thế nào khi nghĩ rằng mình có thể kết liễu nó. Nếu không có mũi tên đó và nó sẽ bỏ chạy thì sẽ là rắc rối vô tận cho ông ta cũng như tòa thành.Rất may là nó đã sử dụng đến Thiêu đốt tinh thạch để bỏ chạy, điều đó giúp nó không còn là mối nguy của ông ta nữa. Chưa hết vị đó giờ đang cứu người thân cận của ông ta, người anh em ông ấy coi như gia đình. Người đó cũng đã cứu quân đội của ông , giúp những người binh sĩ chiến đấu của ông được sống tiếp. Một người ngang tàng như ông vốn không cúi đầu trước ai, nhưng hiện nay ông vô cùng kính trọng người trước mặt. Cả về sức mạnh và sự giúp đỡ của người đó.

-Ta nghĩ các người không nên làm điều đó bây giờ. Ở phía xa kia trận chiến vẫn chưa kết thúc.

Nghe thấy vị Tiên tộc nhắc nhở, rất nhiều người chợt nhớ đến đội Mạo hiểm giả và Pháp sư vẫn đang còn trận chiến. Ngay lập tức Kiếm Thánh, người hầu cận và những kỵ sỹ lập tức cưới trên lưng Điểu Sư bay về phía trận chiến còn đang dang dở ở phía xa kia. Vị Kiếm Thánh không cưỡi trên con Điểu Sư của mình giờ đây nó đang là thú cưỡi của Tiên Tộc kia. Những binh sĩ còn lại đang dọn dẹp chiến trường, họ đang dọn xác của Hắc Ưng và những người đồng đội. Trong lúc đó, bông hoa được vị Tiên Tộc triệu hồi trước đó, lúc này đang hấp thụ 1 thứ gì đó. Thứ nhìn như là linh hồn của cả Hắc Ưng và cả nhân loại.

Một không gian đen kịt, chợt có tia sáng phía xa hé mở. Tulk mở mắt, ánh sáng ập vào đôi mắt anh ta. Anh ta ngơ ngác nhìn ra xung quanh và nhận ra những người xung quanh anh ta cũng đang có biểu cảm như vậy. Anh ta đang ở 1 góc khác của chiến trường, không còn ở nơi cạnh những xác chết đồng đội và Ma thú. Nơi anh ta đang ngồi cũng sạch sẽ và ngoài những người giống anh ta không có cái xác nào. Xung quanh tất cả mọi người đang chú ý về phía họ, bên cạnh họ có 1 bông hoa to lớn màu đỏ vẫn đang thả những phấn hoa vào trong không khí. Chính những phấn hoa này bay vào người anh ta giúp anh ta sống sót. Nó vẫn đang không ngừng giúp anh ta khôi phục. Anh ta nhìn thấy Điểu Sư to lớn, nhìn thấy Kiếm Thánh và nhìn thấy vị Tiên Tộc ở trong truyền thuyết. Anh ta hiểu ra mọi chuyện, trận chiến đã kết thúc. Anh ta nhìn xung quanh cố tìm những hình ảnh quen thuộc, những người mặc áo pháp sư đã cùng anh ta chiến đấu. Nhưng anh ta chỉ nhìn thấy những Pháp sư đang mặc cùng 1 kiểu áo. Giống hệt kiểu áo mà anh ta đang mặc, nhưng đó không phải là thứ mà anh ta tìm kiếm. Anh ta đứng dậy chuẩn bị tự mình đi tìm kết quả, nhưng đã có người chặn anh ta lại.

-Anh định đi đâu vậy Tulk?. Anh cần ở đây để khôi phục.

-Đừng cản tôi, tôi đi tìm những Pháp sư khác. Họ đâu rồi?

-Gia tộc của anh đều ở kia. Tất cả họ đều ở đó.

-Không! Tôi tìm những pháp sư dân thường cơ. Họ đâu cả rồi.

-Họ ư? Họ chết hết rồi.

Câu trả lời khiến Tulk đứng hình ngay tại chỗ, thực ra đây là điều mà anh ta đã nhìn thấy trước khi chết. Anh ta là người cuối cùng ngã xuống và đã nhìn thấy từng người đồng đội của mình bị Ma thú tiêu diệt. Nhưng anh ta vẫn đang hi vọng có người còn sống sót như anh ta. Anh ta nhìn về phía xa nơi bức tường bằng đất đá vẫn còn ở đó. Đẩy người đang ngăn cản, anh ta lao về phía đó. Với hi vọng tìm được ai đó sống sót..

Trong lúc anh ta lao đi, những người mặc trang phục giống anh ta cũng đang nhìn về phía anh ta và bàn luận.

-Tên phế vật đó đang làm cái gì vậy?

-Hình như hắn ta không còn bình thường khi tỉnh lại.

-Ngươi có cần ngạc nhiên như thế không. Hắn ta trước giờ vẫn vậy mà.

-Nhưng tên đó chiến đấu cũng ngoan cường đó chứ. Hắn thế mà là người cuối cùng ngã xuống.

-Thì sao chứ. Hắn ta với cái lũ dân thường đó đâu khác gì nhau chứ. Nhưng phải nói là hắn ta may mắn thật. Vậy mà không có con ma thú nào xé xác hắn.

Chiến trường nơi Tulk và những người đồng đội từng ngã xuống lúc này ngổn ngang xác chết. Rất nhiều xác của nhiều loại ma thú, thỉnh thoảng anh ta nhìn thấy xác của nhân loại. Hầu như không chọn vẹn, hóa thành Thạch Nhân anh ta lật từng cái xác ma thú khổng lồ để tìm kiếm. Nhưng không có 1 ai còn sống cả. Những cái xác còn nguyên vẹn thì, cũng đã không còn thở nữa.

Lê lết những bước chân nặng nhọc quay trở về. Trong đầu anh ta lúc này đang là vô số suy nghĩ. Về cuộc sống của anh ta, về gia tộc nơi anh ta sinh ra và lớn lên, về chân lý mà người Demacia theo đuổi và cả về tương lai của chính mình. Khi về tơi nơi anh ta chợt nghe âm thanh nhẹ nhàng và dịu dàng của 1 người.

-Ta đang có ý định sẽ thành lập 1 thị trấn tại Cây Phong khổng lồ. Ta sẽ sinh sống và cho phép những người khác được định cư ở đó. Tuy nhiên, sẽ có giới hạn số lượng và chỉ những ai được ta đồng ý mới được sinh sống. Các ngươi, những Mạo Hiểm Giả đã chiến đấu ngày hôm nay. Sẽ được quyền ưu tiên lựa chọn đó.

Lúc này trong đầu Tulk chợt hiện lên 1 suy nghĩ. Anh ta nhìn về phía gia tộc mình, những tên đó vậy mà tất cả còn sống sót. Thâm trí bọn chúng còn không hệ bị thương, áo chúng đang mặc còn không bị dính bẩn. Những tên đó vẫn đang dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn anh ta và nhìn những Mạo hiểm giả xung quanh. Điều đó càng giúp anh ta có động lực để làm điều mà anh ta suy nghĩ. Và điều đầu tiên anh ta làm đó là xin gia nhập thị trấn. Và điều đó cũng đồng nghĩa với việc anh ta đã từ bỏ thân phận quý tộc của mình.

Trận đại chiến kết thúc và thắng lợi tuyệt đối dành cho nhân loại. Lãnh thổ rộng lớn phía ngoài cùng rừng Jula hiện chưa có bất kỳ Vương Thú nào tồn tại. Nhân loại có thể tiến vào rừng Jula mà không sợ sẽ lại có 1 trận chiến như vậy nữa. Cây Phong khổng lồ từng che khuất cả 1 vùng trời nay đã bị đốn hạ. Thay vào đó 1 thị Trấn của nhân loại được xây dựng, với trung tâm chính là gốc cây Phong còn xót lại đó. Toàn bộ nguyên liệu để xây dựng thị trấn được lấy chính từ gỗ cây Phong. Phần gỗ còn lại đang được những Ma cụ sư sử dụng để chế tạo ma cụ.

Trên tường thành còn đang dang dở của thành Turin. Vị Công Tước đang đứng ở đó, 2 bên đang là 2 vị Hầu Cận. 1 người chính là Kiếm sư đã chiến đấu điên cuồng với Ma thú cấp 8 trước đó. Người còn lại cũng là 1 nhân tài, dù còn trẻ nhưng đã quản lý toàn bộ tài chính của tòa thành.

-Việc bồi thường những người đã tử lạn thế nào rồi?. : Vị công tước quay sang hỏi người hầu cận trẻ.

-Tất cả đều theo lệnh của ngài. Mọi người đều được bồi thường gấp đôi số tiến cam kết trước đó.

-Số tiền thu lại được thì sao?

-Chúng ta thu lại được từ 2 nguồn. Một là xác của Hắc Ưng, ở chiến trường của gia tộc và Mạo Hiểm Giả chúng ta không thu bất kỳ lợi nhuận nào. Ở chiến trường của chúng ta với Hắc Ưng toàn bộ nguồn thu được chúng ta sở hữu. Số tiến này khá lớn đủ để chúng ta chi trả cho những người thiệt mạng và cũng thừa ra thêm 1 khoảng. Hai là thân Cây Phong khổng lồ, chúng ta được chia một nửa lợi nhuận. Thân Cây được rất nhiều Ma cụ sư ưa thích. Tuy nhiên chúng ta cũng đã thuê 1 người chế tạo Ma cụ mạnh mẽ nên số tiền thu lại cũng không nhiều lắm.

-Người đó là những Ma cụ sư giỏi nhất của Vương Quốc nên việc anh ta lấy nhiều tiền là chuyện bình thường. Ta rất hi vọng vào những Ma cụ mà anh ta chế tạo. Vậy là tài chính của chúng ta tạm ổn.

-Vâng thưa ngài. Phần khó khăn nhất đã qua, tương lại tòa thành sẽ phát triển rất nhanh.

-Ta tin ngươi và ta cũng hi vọng vậy.

- Avis, Gia tộc Blair trả lời thế nào về trận chiến? : Lần này vị Công Tước quay sang hỏi người còn lại. Nhưng khi nói chuyện, ngữ khí của ông ta thay đổi. Nhẹ nhàng hơn , nó giống như hai người bạn lâu năm nói chuyện với nhau hơn là bề trên và kẻ tôi tớ.

-Bọn họ trả lời rằng, đó là chiến thuật tốt nhất của họ. Những kẻ thường dân không có kỹ năng tấn công. Vì thế bọn họ phải là người đứng trước trong trận chiến.

-Ta biết tên đó sẽ trả lời như vậy. Hắn ta tính toán nhiều hơn ta tưởng, việc này vừa khiến cho hắn giữ được sức mạnh của gia tộc. Gia tộc hắn vừa được hưởng chiến lợi phẩm từ cuộc chiến. Hơn nữa việc những Pháp sư dân thường bỏ mạng, khiến chúng ta phải phụ thuộc vào bọn hắn trong quá trình xây dựng tường thành. Bọn chúng chính là những kẻ được lợi nhất trong cuộc chiến này.

-Nhưng gia tộc chúng đang bị dân thường căm ghét.

-Hắn chẳng quan tâm đâu, với hắn ta thì dân thường chỉ là những con kiến thôi.

-Con kiến có thể cắn chết voi.

-Ahaha đúng vậy. Đó là lý do vì sao gia tộc hắn mãi chỉ là kẻ đi sau mà thôi.

Ánh chiều tà chiếu rọi nên tòa thành, Thành Turin lúc này cũng đang rất nhộn nhịp. Nhưng lần này sự nhộn nhịp đến từ việc những Mạo Hiểm Giả trở về từ chuyến đi săn Ma thú. Hàng dài những Mạo Hiểm Giả di chuyển từ rừng Đại ngàn Jula về phía tòa thành. Sự nhộn nhịp đến từ tiếng buôn bán của các thương nhân trong khu chợ lớn nhất tòa thành.

Công Tước đang ngắm nhìn và tận hưởng mọi thứ. Giờ đây không còn mối nguy nào gây hại cho tòa thành của ông nữa. Những Mạo Hiểm Giả sẽ yên tâm đi săn Ma thú và đang có không ngừng những Mạo Hiểm Giả từ khắp nơi đổ về đây. Việc đó cũng kéo theo cả những thương nhân và những Chức nghiệp khác nữa. Tòa Thành rồi cũng sẽ phát triển thành một trong nhưng tòa thành lớn nhất Vương Quốc. Ánh mắt xa xăm của ông ta đang nhìn về phương xa, ánh mắt như mang nhiều suy nghĩ gì đó.

Bạn đang đọc Lạc Vào Runeterra sáng tác bởi xduc9x1
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xduc9x1
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.