Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 5: Trách nhiệm của người đàn ông.

Tiểu thuyết gốc · 6723 chữ

Chúng tôi vẫn phải di chuyển về thị trấn, cho dù biết rằng mình có nguy cơ bị tấn công bởi ma thú. Bởi vì sắp có lễ hội diễn ra tại thị trấn,nếu chúng tôi không trở về thì rất nhiều hàng hóa sẽ trở nên vô giá trị vì rất nhiều hàng hóa được chuẩn bị cho sự kiện này. Quân đội của thành Turin cũng đã được cử đi điều tra nhưng chúng tôi không thể đợi được đến lúc đó. Việc chấp nhận mạo hiểm cũng là điều dễ hiểu bởi thương nhân là chấp nhận rủi ro để kiếm được lợi nhuận. Nhiều thương nhân thậm chí còn đi đến tận cạnh rừng đại ngàn để có thể kiếm được nhiều mối mua bán với các mạo hiểm giả nhất.

Cũng như lúc đi, bầu không khí trở nên khác lạ hơn khi chúng tôi xa dần thành Turin. Mọi người không nói chuyện với nhau mà tập chung quan sát. Nhất là các mạo hiểm giả chỉ cần một chút thay đổi nhỏ xung quanh cũng đều làm cho họ chú ý.Và rồi điều gì đến cũng đến, lần đầu tiến tôi có cuộc chạm chán với ma thú của thế giới này.

Một tiếng kêu chói tai phát ra từ không chung và rồi những con chim khổng lồ lao xuống. Các mạo hiểm giả ngay lập tức phản ứng lại, họ bắt đầu rút vũ khí. Tuy nhiên vẫn có những mạo hiểm giả bị tấn công, tốc độ của những con chim này quá nhanh. Tôi thậm chí chưa thể nhìn ra được hình dáng của nó thì đã có người bị tấn công rồi. Sau đó tôi nghe được tiếng hét lên của Shatya:

-Mọi người cẩn thận là Hắc Ưng ma thú cấp 4 tương đương với Mạo hiểm giả cấp Bạch Kim.Chúng là một đàn 5 con.

Mọi chuyện đang rất tồi tệ chúng tôi có khoảng 20 Mạo hiểm giả, nhưng tất cả họ đều chỉ có cấp độ Bạc và Vàng. Người mạnh nhất trong nhóm cũng chỉ có cấp độ Vàng II. Nếu so với một con Hắc Ưng ma thú cấp 4 thì tiểu đội này có thể chiến thắng nhưng nếu như một đàn 5 con thì lại khác. Chúng tôi không có cơ hội nào cả. Giờ thì tôi hiểu tại sao nhóm đi trước chúng tôi lại bị tiêu diệt rồi, khoảng cách là quá lớn.Hắc Ưng mang hình dáng của đại bàng nhưng to hơn nhiều. Sải cách dài đến 6m bộ móng sắc nhọn có thể xuyên qua nhiều loại áo giáp. Chúng tên Hắc Ưng do có bộ lông vũ đen tuyền bao phủ toàn thân và những chiếc lông vũ này cũng có sức phòng thủ lớn.

Đàn Hắc Ưng tấn công đúng theo phong cách tự nhiên của chúng, lao từ trên cao xuống và tấn công bằng bộ móng vuốt sắc bén. Các Mạo hiểm giả mặc dù có chuẩn bị nhưng vẫn không chống lại được sức mạnh của chúng. Nhiều người cũng giống như tôi chưa kịp phản ứng thì đã bị đám ma thú này tấn công rồi.Có người bị bộ móng vuốt đâm xuyên qua cơ thể, cón người bị chúng gắp lên cao và thả xuống rơi tự do còn có người bị chúng dùng chiếc mỏ sắc nhọn tấn công ngay khi ở trên không trung. Cuộc tấn công chớp nhoáng của đám ma thú khiến chúng tôi thiệt mạng mất 4 mạo hiểm giả, một người đang bị thương nặng. Người may mắn sống sót sau cuộc tấn công đầu tiên là người được cô bé Shatya cứu. Tôi rất ngạc nhiên với sức mạnh của cô bé, cô bé kịp tấn công lại con ma thú. Thậm chí là gây cho nó một vết thương dài ở chân. Con ma thú kêu lên đau đớn và rồi thả người may mắn đó xuống.Đúng là người quán Cây Phong đều không đơn giản mà, 1 cô bé người thú 15-16 tuổi lại có thể gây ra vết thương đối với một con ma thú tương đương với mạo cấp độ Bạch Kim. Các mạo hiểm giả cấp độ này mà tôi thấy ở quán Cây Phong đều là trung niên hoặc thậm chí là đã có tuổi. Thế mà một cô bé ở thiếu niên lại có được sức mạnh này, tiềm năng của cô bé là rất lớn. Tuy nhiên mọi chuyện cũng chưa thể khả quan lên được, bọn ma thú chuẩn bị tấn công thêm lần nữa. Sau lần đầu cơ bản là chúng tôi không thể chống chả và một con Hắc Ưng tiến một Mạo hiểm giả lên bảng.

-Các Mạo hiểm giả cẩn thận, mọi người đang là mục tiêu của đám ma thú lên hãy cố gắng bảo vệ bản thân. Di chuyển lại gần nhau mọi sẽ tạo thành nhóm bảo vệ. Phía sau để cho em lo.

Cô bé Shatya lại lên tiếng, đúng là đám ma thú chỉ tấn công các Mạo hiểm giả điều này khá là khác thường. Các thương nhân thuê Mạo hiểm giả đơn giản vì họ không có sức mạnh và cần người khác bảo vệ. Thông thường ma thú sẽ tấn công thương nhân thay vì Mạo hiểm giả. Đó là lý do vì sao mà mỗi chiếc xe đều có Mạo hiểm giả đi cùng. Việc đó giúp họ có thể bảo vệ các thương nhân tốt hơn. Nhưng lần này Hắc Ưng lại trực tiếp nhắm vào họ, có thể do chênh lệch giữa mạo hiểm giả và chúng là lớn lên chúng đã thay đổi mục tiêu.

Các thương nhân và Mạo hiểm giả đang nhanh chóng di chuyển về phía chúng tôi. Vì xe của chúng tôi ở giữa đoàn người hoặc do họ cảm thấy an toàn khi ở gấn Shatya. Shatya lúc này như là lãnh đạo của cả đoàn “mệnh lệnh” của cô bé đã nhanh chóng được triển khai.

-Cung thủ và pháp sư hãy cố gắng tấn công vào mắt Hắc Ưng. Nếu tấn công vào chỗ khác sẽ không có tác dụng bộ lông của chúng có lực phòng thủ rất tốt. Các chiến binh,đấu sĩ hãy chuẩn bị bảo vệ mọi người. Không cần tấn công đâu phòng thủ thôi.

Sau khi bay lên cao Hắc Ưng lại chuẩn bị tấn công nhóm chúng tôi lần nữa. Lần này chúng tôi đã có sự chuẩn bị đã không còn bất ngờ như lần đầu tiên. Trong khi Hắc Ưng lao xuống, cung thủ và pháp sư bắt đầu tấn công. Do các đội các nhóm mạo hiểm giả đều dùng đội hình cơ bản nên chúng tôi còn 2 cung thủ và 3 pháp sư, 1/3 trên số mạo hiểm giả. Việc tấn công tầm xa với hỏa lực này là không đủ để gây sát thương với Hắc Ưng nhưng tấn công khiến tốc độ chúng giảm hẳn. Dù lông vũ có cứng cáp đến đâu thì mắt vẫn là yếu điểm và chúng không thể lao xuống một cách mạnh mẽ. Việc này tạo điều kiện cho các chiến binh có cơ hội để chống đỡ. Một con Hắc Ưng đầu tiên lao vào tấn công một vị Hỏa Pháp sư nhưng ngay lúc đó đã có một chiến sĩ hệ Hộ Vệ nhanh tay chống đỡ. Bộ móng vuốt sắc bén va phải chiếc khiên to, gây ra những tiếng chói tai. Việc này khiến con ma thú dừng lại một nhịp. Mạo hiểm giả Hộ vệ kia cũng không mấy dễ chịu, anh ta có vẻ đang cố hết sức dù cho là 1 Class có lực lượng mạnh mẽ như Hộ vệ. Tấm khiên của anh ta có 3 vết lõm sâu hoắm dù được rèn bằng kim loại chắc chắn.Các Đấu sĩ xung quanh ngay lập tức tấn công con ma thú họ nhắm vào các vị trí yếu điểm của Hắc Ưng nhưng cũng không gây ra nhiều sát thương. Trừ khi họ có thể tấn công vào mắt của nó còn không thì họ không có cửa. Và rồi những con còn lại cũng bắt đầu lao xuống. 2 con lao xuống vị trí của con Hắc Ưng đầu tiên 2 con lao thẳng về vị trí của tôi và Shatya. 2 con lao về phía con đầu tiên tấn công các Mạo hiểm giả xung quanh nó. Các Mạo hiểm giả còn lại cũng nhanh chóng phản ứng chiến thuật cũng giống như lần trước. Các Mạo hiểm giả tuyến đầu sẽ đứng ra chống đỡ những người còn lại sẽ cố gắng gây được nhiều sát thương nhất có thể. Cuộc chiến giữa 3 con Hắc Ưng và 15 Mạo hiểm giả tạm thời cân bằng nhưng không thể khiến Hắc Ưng bị thương thì cuộc chiến này sẽ không thể kết thúc được.Giờ thì còn lại tôi đám thương nhân và cô bé Shatya đang ở phía sau gần chỗ các cỗ xe ngựa.Trong số 2 con lao về phía chúng tôi thì có 1 con bị Shatya chém bị thương lúc nãy.

-Leo hãy lấp cẩn thận nha.

-OK em gái à. Cứ yên tâm chiến đấu đi.

Có vẻ hơi hèn nhát với 1 quân nhân như thôi nhưng ngay từ khi cuộc chiến diễn ra tôi đã tìm 1 nơi an toàn để quan sát rồi. Tôi ngày xưa với sức mạnh của Ann thì sẽ không sợ mấy con ma thú tép riu này. Còn tôi bây giờ thì đã khác, thôi thì tránh voi chẳng xấu mặt nào. Tôi cũng không muốn làm anh hung rơm làm gì.

Với tốc độ cực nhanh Shatya chủ động rời ra khỏi cỗ xe.2 con Hắc Ưng cũng đã khóa chặt cô bé là mục tiêu tấn công. Con đầu tiên lao xuống , Shatya đang di chuyển tốc độ cao ngay lập tức chuyển hướng quay lại. Tốc độ cô bé rất nhanh tôi thậm chí chỉ nhìn ra tàn ảnh di chuyển của cô bé. Con ma thú không kịp thay đổi hướng ,vậy là bộ móng vuốt của nó chộp thẳng xuống nền đất.Con đầu tiên đã tấn công trượt, con thứ 2 còn thảm hơn. Hay ngay từ đầu mục tiêu của cô bé là con bị thương này. Ngay khi chuyển hướng quay lại và né được con đầu tiên Shatya nhảy lên cùng lúc con thứ 2 đang lao xuống. Một động tác nhào lộn ngay trên không trung một con Dao sắc bén được rút ra kèm theo đó là hàng loạt lưỡi dao được tung ra trong 1 khoảnh khắc ngắn. Con Hắc Ưng này vốn đã bị thương lúc trước giờ thì nhận thêm 1 tấn sát thương khiến nó gục ngay tại chỗ. Vẫn còn đà lao xuống,xác con vật còn lướt thêm một khoảng dài trên mặt đất bụi đất bay mù mịt từ sức nặng của con vật.

Lúc nãy tôi chưa kịp quan sát kỹ Shatya giờ thì tôi biết cô bé là 1 Sát thủ. Với tốc độ kinh khủng kia cùng với vũ khí đặc trưng là 1 con dao ,1 lượng sát thương khủng khiếp ngay lập tức hạ được 1 con ma thú cấp Bạch kim. Tôi tự hỏi là Sát thủ nào cũng kinh khủng như vậy à.

-Keeeeeeeeeeeee’t.

Con vừa rồi tấn công trượt Satya đang ngửa lên trời kêu lớn. Việc này khiến tất cả ánh mắt dù là con người hay ma thú đang chiến đấu bên kia đều quay lại. Ánh mắt con người hiện lên vẻ vui sướng, còn ma thú thì là sự giận dữ. Sau tiến kêu lớn tất cả Hắc Ưng đều đồng loạt bay lên trời. Kể cả những con đang bị vây công bên kia. Chúng không gặp khó khăn khi thoát ra khỏi những Mạo hiểm giả. Các Mạo hiểm giả cũng đã bị thương, dù đã có chiến thuật với 3 con Hắc Ưng 1 lúc nhưng chênh lệnh vẫn có và họ cũng không thể làm gì hơn được.

Hắc Ưng bay lên cao và chuẩn bị cho 1 cuộc tấn công nữa, chúng buộc phải làm như vậy vì đây là cách tấn công mạnh mẽ nhất của chúng. Sức mạnh của bộ móng kèm tốc độ lao xuống cực nhanh khiến con mồi không dễ gì để chống đỡ. Nếu đây không phải là con người với trí thông minh và khả năng phối hợp đoàn đội tốt thì con mồi chỉ còn cách chạy trốn mà thôi. Và đợt tiến công tiếp theo lại bắt đầu ,chúng lao thẳng xuống 3 con lao xuống trước và 1 con lao xuống sau. Các Mạo hiểm giả cũng đã sẵn sàng sau 2 lần bị tấn công ,họ đã có kinh nghiệm.Các Mạo hiểm giả đánh xa ngay lập tức tấn công vào phần đầu của con Ma thú. Các chiến sĩ cũng đã chuẩn bị cho trận láp lá cà ,tuy nhiên mọi chuyện lại không diễn ra như vậy. 3 con đầu tiên lao xuống nhưng chúng không tấn công Mạo hiểm giả mà tập trung tấn công Shatya , chúng bỏ qua luôn đội Mạo hiểm giả và không quan tâm đến họ. Cô bé Shatya vẫn dùng tốc độ và sự khéo léo của mình để né tránh đòn tấn công của bầy ma thú. Nhưng có vẻ vẫn quá sức với cô bé, cô bé né được 2 con còn con thứ 3 đã khiến cho cô bé bị thương nhẹ. Vẫn chưa hết con cuối cùng lao xuống nhắm trực tiếp vào chỗ thương nhân và tôi đang đứng. Nó quá nhanh và chúng tôi không kịp làm gì cả.

Việc này thật sự tồi tệ, bon Hắc Ưng thay đổi mục tiêu tấn công khiến chiến thuật của chúng tôi phá sản. Việc Mạo hiểm giả và thương nhân tách ra vốn là để bảo vệ thương nhân tránh họ bị mất mạng trong cuộc chiến hỗn loạn. Trong lần tấn công thứ 2 của đám Hắc Ưng chiến thuật này tỏ ra hiệu quả khi giúp các Mạo hiểm giả có thể tập trung cho trận chiến. Nhưng lần này nó lại phản tác dụng, các Mạo hiểm giả không thể di chuyển đội hình kịp để bảo vệ thương nhân. Người duy nhất đủ tốc độ để can thiệp là Shatya, thì đang bị vây công bởi 3 con ma thú. Pháp sư hay cung thủ cũng không thể cứu được dù họ có tấn công, thì con ma thú cũng chẳng bị sao nhờ lông vũ cứng cáp. Nếu không cẩn thận thương nhân mới là những nhân vật hứng chịu đợt tấn công. Vì thế nên họ cũng không dám làm gì. Tất cả các Mạo hiểm giả đang cố gắng di chuyển sang bên đây nhưng tốc độ của họ có hạn. Con Hắc Ưng cuối cùng cũng đã lao đến nơi nhưng cái “định mệnh” hình như nó đang nhắm vào tôi. Cái cảm giác tử vong đến lại đang xuất hiện, đây là lần thứ 2 tôi được trải nghiệm cảm giác đó. Lần đầu tiên là chiến đấu với con giun màu tím khổng lồ và bị cuốn vào hố đen. Thứ 2 là lần này bị 1 con Hắc Ưng, ma thú cấp 5 tấn công. Sao ở đây có 1 đống người mà nó lại nhắm vào tôi nhỉ tôi cảm thấy mình đúng là đen đủi mà. Trước mặt tôi là 1 cỗ xe ngựa, nhưng tôi không nghĩ là nó sức chống lại được bộ móng vuốt của Hắc Ưng. Tấm khiên của Hộ Vệ còn sắp toang huống gì đống gỗ này. Còn nếu bạn nghĩ rằng tôi đủ nhanh để né tránh như Shatya thì thôi,... tôi đâu có thức tỉnh được “Cường hóa tốc độ” kỹ năng cường hóa lực lượng của Class Sát thủ đâu. Giờ đây tôi chỉ là 1 người bình thường. Chẳng lẽ cuộc đời của tôi lại kết thúc ở đây ư?. Nhưng không nhân vật chính như tôi thì không thể chết dễ dàng như thế được.

Một cảm giác quen thuộc lại xuất hiện trong người tôi, một dòng năng lượng đang di chuyển trong cơ thể. Cái cảm giác ấm áp này lại xuất hiện, năng lượng của Ann lại 1 lần nữa di chuyển trong tôi. Năng lượng nhanh chóng chuyển thành vũ khí và lần này là 2 khẩu súng Lục Lazer. [ Trang phục Lucia Siêu Phẩm].

(Lời của tác giả: Vì đây là câu chuyện dựa trên tựa game Liên Minh Huyền Thoại và 1 số tựa game khác nên sẽ có nhiều yếu tố mượn ý tưởng từ game. Từ tên nhân vật,kỹ năng và cả 1 số trang phục. Mình cũng sẽ mượn thêm bối cảnh và cốt truyện trong game, một số sẽ được thay đổi để phù hợp với câu chuyện của mình. Mình sẽ nói luôn ở đây để mọi người biết định hướng của truyện..Các vũ khí của Ann mình sẽ mượn ý tưởng từ những bộ trang phục Siêu phẩm,2 khẩu súng của nhân vật chính đâng sử dụng là của Lucia Siêu Phẩm. Sau này cũng sẽ có các nhân vật hoặc trang phục khác được mình mượn ý tưởng. Mình sẽ chú thích để cho mọi người dễ hình dung.)

Trong những lần trước vũ khí được suy nghĩ của tôi điều khiển, tôi muốn sử dụng vũ khí nào thì nó mới xuất hiện. Nhưng lần này nó lại xuất hiện mà ngay cả tôi cũng cảm thấy bất ngờ. Nhưng tôi không có nhiều thời gian suy nghĩ nữa, con Hắc Ưng đang lao đến với tốc độ cực nhanh. Ngay khi có khẩu súng trên tay tôi nhắm thẳng vào con ma thú, 1 tiếng “chíu” vang lên. Dòng năng lượng từ khẩu súng bắn thẳng vào đầu con Hắc Ưng này. Dòng năng lượng xuyên qua đầu nó, chỉ với 1 phát bắn tôi đã tiễn con ma thú cấp Bạch Kim lên bảng. Xác con ma thú vẫn trượt qua tôi gục xuống cách tôi vài met. Trong sự ngạc nhiên của đám thương nhân và các Mạo hiểm giả tôi bắn thêm 3 phát nữa. 3 con Hắc Ưng đang vây công Shatya cũng chung số phận với con vừa nãy. 1 phát bắn xuyên qua đầu của con ma thú. “ 1 phát-1 mạng”. Về việc bắn súng thì tôi là 1 thiên tài đó, việc bắn trúng con vật khổng lồ chẳng có gì khó với tôi. Kể cả chúng biết bay thì chúng cũng như là những tấm bia tập bắn mà thôi.Mọi chuyện kết thúc chưa đến 3 giây, mọi người đều sững sờ. Dường như tất cả đều đang giữ nguyên trạng thái và biểu cảm của họ ở 3 giây trước đó. Có người ngạc nhiên đến nỗi cái miệng cứ há hốc ra mà không khép lại được. Và người ngạc nhiên nhất chắc chắn là Shatya rồi. Cô bé đang chiến đấu với đám ma thú, tuy không bị thương nặng nhưng cũng khá chật vật. Và rồi 1 giây sau đó cả đám ma thú đổ gục trước mặt. Cô bé cũng là 1 trong những người đầu tiên quen biết tôi khi tôi mới đến thế giới này. Nên cô bé có phần nào hiểu được tôi , trước đó cô bé còn lo sợ tôi sẽ bị tấn công bởi ma thú nữa. Cô bé hỏi tôi.

-Leo anh vừa làm gì vậy? Vũ khí trong tay anh là gì vậy?

Và rồi trong cả sự ngạc nhiên của chính tôi 2 khẩu súng đột nhiên tan biến và trở về thành dòng năng lượng chạy ngược lại trong cơ thể.

-À ờm. Anh cũng không biết nữa. Anh không biết gì cả? A không có ấn

tượng gì với thứ đó cả.

Vì ngay từ đầu tôi không có ý định giải thích nên tốt nhất là giả ngu. Mà muốn giải thích thì cũng không được. Việc khẩu súng xuất hiện và biến mất hoàn toàn không theo chỉ đạo của tôi. Nó giống như là cơ chế tự vệ khi tôi cảm thấy nguy cơ. Tôi cũng không thể cảm nhận hay liên lạc được với Ann. Tôi còn chẳng biết là nếu như tôi sắp chết lần nữa khẩu súng có xuất hiện nữa không.

Cô bé nhanh chóng xuất hiện cạnh tôi như 1 cơn gió, tốc độ của cô bé vẫn là 1 thứ gì đó kinh khủng. Đôi mắt to tròn đang nhìn chằm chằm vào đôi bàn tay tôi. Cô bé lật đi lật lại, cố gắng tìm ra được điều gì nhưng không được.

-Sức mạnh đó phải tương đương với Mạo Hiểm giả Bạch Kim, Kim Cương. Leo, anh có bí mật gì đúng không?

-Em nói gì vậy, anh còn không biết làm sao nó xuất hiện nữa. Nhưng có nó trong tay anh tự dung biết cách sử dụng. Bản năng chăng?

Tôi phải kiếm cái cớ đó thôi, mà cảm giác của cô bé đúng là đáng sợ. Tôi còn bị tra hỏi thêm 1 lúc nữa, một số Mạo hiểm giả cũng đặt câu hỏi cho tôi nhưng đa số là cảm ơn tôi vì đã cứu mạng họ. Mọi người bắt đầu kiểm kê thiệt hại, 4 Mạo hiểm giả tử trận,10 người bị thương đang được chữa trị bởi thủy hệ pháp sư,.Còn có 1 điều khá quan trọng là trong trận chiến vừa rồi, đám ngựa đã quá hoảng sợ trước những con Ma thú. Một số con đã giằng đứt dây cương, một số kéo cả những chiếc xe ngựa chạy mất cùng với hàng hóa trên xe. Một số chiếc xe ngựa thì bị hỏng hóc trong trận chiến với đàn ma thú. Số xe ngựa còn sử dụng được chưa đến 1/5 việc đó dẫn đến việc trở về của chúng tôi sẽ khó khăn hơn. Những chiếc xe còn sử dụng được phải giảm bớt hàng hóa để chở người. Chúng tôi phải nhanh chóng trở về thị trấn, trước khi có đàn ma thú nữa xuất hiện. Thực ra thì các thương nhân định yêu cầu đi bộ về thị trấn để bảo đảm số hàng hóa. Lý do của họ rằng tôi có thể xử lý đám ma thú nếu chúng xuất hiện. Nhưng tôi không đồng ý vì tôi cũng chẳng biết khẩu súng đó có xuất hiện nữa hay không. Và họ phải chấp nhận dù biết sẽ có thiệt hại về tiền bạc. Họ phải lựa chọn những hàng hóa nào cần phải để lại và giấu chúng cẩn thận để có thể quay lại lấy trong tương lai. Tất nhiên là họ còn may mắn hơn những thương nhân khác mất trắng số hàng hóa cùng với những con ngựa.

Còn 1 điều nữa là xác của con ma thú, Hắc Ưng cấp 5 chắc chắn sẽ có rất nhiều nguyên liệu giá trị để chế tạo vũ khí, cũng như những bộ giáp. Ngoài ra thịt Hắc Ưng cũng cung cấp rất nhiều lực lượng cho các Mạo hiểm giả. Tôi vẫn chưa có hiểu biết nhiều về thế giới này lên cũng không hiểu rõ lắm về giá trị của các xác. Bộ phận nào cần lấy hay bỏ đi,đúng ra thì chúng tôi sẽ kéo các xác về để không bỏ phí nguyên liệu giống trường hợp của con bò Màu vàng ở thị trấn trước đó. Nhưng việc thiếu phương tiện di chuyển khiến chúng tôi phải giải phẫu cái xác ngay tại đây. Và việc này cũng cần phải nhanh chóng vì các xác sẽ khiến cho các Ma thú khác kéo đến. Ma thú không chỉ tấn công con người làm thức ăn. Chúng còn tấn công lẫn nhau nữa và Hắc Ưng chắc chắn sẽ là món ăn khoái khẩu với các ma thú khác. Đặc biệt là các ma thú cấp thấp hơn. Vì tất cả lý do trên nên tôi để công việc phân tách cái xác lại cho các Mạo hiểm giả khác. 1 lý do nữa là tôi đã lấy được thứ quan trọng nhất của các xác đó là Tinh thạch, trái tim của các Ma thú.

Khi tiêu diệt xong những con Hắc Ưng tôi đến gần chạm vào các xác gần tôi nhất. Lúc đầu tôi chỉ muốn xem bộ lông cứng cáp của con Ma thú và rồi 1 điều lạ xuất hiện. Dòng năng lượng từ trong cơ thể tôi tràn ra di chuyển vào xác con Ma thú. Chạy dọc theo cơ thể và chạy tới vị trí trái tim nơi có chứa tinh thạch. Khác với nhân loại Ma thú tập chung năng lượng của mình vào trái tim, thuận theo sức mạnh của chúng trái tim cũng sẽ chứa nhiều năng lượng theo. Khi Ma thú chết năng lượng của trái tim sẽ kết tinh lại và tạo thành Tinh thạch. Năng lượng trong tinh thạch vẫn được giữ nguyên như lúc con Ma thú còn sống.

Dòng năng lượng từ cơ thể tôi bao bọc lấy tinh thạch của con ma thú và hấp thụ nó. Tinh thạch của con ma thú nhỏ và nhạt dần theo và sau đó biến mất. Ngay khi hấp thụ được tinh thạch tôi nghe được tiếng nói của Ann, tiếng nói mà đã từ rất lâu rồi tôi vẫn đang chờ đợi.

-“Đức hấp thụ hết tất cả tinh thạch đi. Nó giúp em hồi phục được nhanh hơn”.

-“ Ann em bị thương nặng vậy à ? Anh đã cố liên lạc với em mà không được”

-“ Em bị thiếu năng lượng trầm trọng thậm trí không đủ để tự vận hành. Ngoài ra em hiện tại chỉ còn có 1 phần ở trong anh thôi. Em đã bị chia ra làm nhiều mảnh khi vụ nổ xảy ra. Giờ đây em cũng đang bị thiếu kiến thức, một số kiến thức đã bị chia ra theo các mảnh của em. Giờ đây chỉ còn 5% sức mạnh. Đức à giờ anh phải tìm kiếm các mảnh khác của em thôi”

-“ Anh xin lỗi Ann vì bảo vệ anh mà em mới bị như vậy”.

-“ Anh nói gì vậy, em sao có thể tồn tại được nếu không có anh chứ”

Tôi đã có thể liên lạc được với Ann, nhưng mọi chuyện đang khá tồi tệ. Tôi biết là Ann sẽ bị tổn thương khi bị hút vào hố đen nhưng tôi không lo lắng lắm do Ann là 1 dòng năng lượng và có thể hồi phục được. Vấn đề chỉ là thời gian cho đến khi Ann khôi phục lại 100%. Nhưng mọi chuyện không tốt đẹp đến thế, tác động từ vụ nổ trong hố đen và quá lớn. Để bảo vệ tôi Ann đã bị chia ra nhiều mảnh nhỏ. Và kiến thức của Ann cũng bị mất theo những mảnh đó. Điều đen đủi là 1 trong những kiến thức quan trọng của Ann là khả năng khôi phục năng lượng cũng bị mất. Đó là lý do vì sao Ann “Ngủ đông” lâu đến vậy. Ann sẽ thức tỉnh sớm hơn nếu cái kiến thức đó không bị mất. Giờ Ann không thể khôi phục được năng lượng theo cách tự nhiên nữa. Điều an ủi là ở thế giới này vẫn có cách cho Ann phục hồi. Đó là Tinh thạch của Ma thú.Tôi cần phải tìm kiếm thật nhiều tinh thạnh để để Ann khôi phục

Việc Ann “tỉnh lại” khiến mục tiêu bây giờ của tôi là trở về nhà. Về vũ trụ của tôi, về trái đất về với những người thân trong gia đình. Tôi đã tưởng tưởng gia đình tôi sẽ đau khổ nếu nghe tin tôi hi sinh. Tôi phải trở về với họ và còn để bảo vệ Trái Đất thân yêu của tôi nữa. Nếu còn có thêm 1 con “giun tím khổng lồ” kia nữa, tôi không nghĩ nhân loại có thể chống đỡ được.

Tuy nhiên mục tiêu đó vẫn rất xa vời, bây giờ việc nên làm đầu tiên là hút lấy số năng lượng của đám Ma thú còn lại. Tương tự với con đầu tiên, tôi đưa tay vào xác những con Ma thú. Dòng năng lượng của Ann nhanh chóng rút lấy năng lượng có ở trong tinh thạch. Tất nhiên là tôi phải diễn 1 cách tự nhiên nhất để không bị phát hiện.Tôi không biết hậu quả như thế nào nếu có người biết được năng lực của tôi. Một người có thể hấp thụ hết số tinh thạch nhanh như vậy.Thông thường con người cần thần gian rất dài để hấp thụ số tinh thạch đó. Hơn nữa việc đó cần quá trình chuẩn bị chứ không phải như tôi đưa tay vào là xong.

Sau khi hấp thụ xong tinh thạch của 4 con Hắc Ưng còn lại, năng lượng của Ann khôi phục được 0.05 %. Số lượng năng lượng quá ít để tôi có thể làm được điều gì đó. Chúng chỉ đủ để bắn ra dòng năng lượng từ khẩu súng. Và nó sẽ tiêu hao nên phải thật tiết kiệm nếu không Ann sẽ lại rơi vào tình trạng “ngủ đông”.

uá trình giải phẫu cái xác diễn ra khá nhanh chóng, do thịt Hắc Ưng không phải nguyên liệu tốt cho chế biến món ăn. Vậy nên chúng tôi sẽ loại bỏ nó, không phải thịt ma thú nào cũng tốt với con người đôi khi chúng lại mang đến những tác dụng phụ. Khi phân tách đến phần tinh thạch tất cả mọi người đều vô cùng ngạc nhiên khi tinh thạch của chúng biến mất. Không có dấu hiệu gì của chúng được tìm thấy, con đầu tiên rồi đến những con tiếp theo cũng như vậy. Họ chưa gặp phải trường hợp này bao giờ, tất cả mọi quá trình diễn ra bình thường. Trừ việc phát súng của tôi kết liễu con ma thú. Họ sẽ không hỏi trực tiếp tôi về vấn để này, họ sẽ hỏi mấy câu kiểu như là: “Leo, sức mạnh của anh là gì? Nó có ảnh hưởng đến ma thú không” hay “Vũ khí anh sử dụng là gì vậy?”. Họ không nói rằng: “Do phát bắn của anh làm tinh thạch con ma thú biến mất”. Có thể họ chưa có bằng chứng và cũng có thể là có nguyên nhân khác. Tôi hiểu lý do vì sao họ phản ứng như vậy, thông thường tinh thạch con ma thú có giá trị tương đương với tất cả các phần còn lại. Nhiều khi còn giá trị hơn, đối với các loài ma thú mà con người không thể tìm thấy nguyên liệu nào có ích thì tinh thạch còn có giá trị hơn nữa. Mà giờ đây 5 con ma thú cấp 5 ma thạch của chúng “biến mất”. Họ phải tìm ra nguyên nhân vì chưa từng có sự việc tương tự nào xảy ra. Tôi lại trả lời rằng: “Tôi không biết gì cả. Tôi còn chưa biết gì về sức mạnh của mình”. Tôi bị mất trí nhớ, thê nên là tôi không biết gì hết. Tất cả mọi người đều biết tôi đang mất trí nhớ và họ thống nhất rằng sẽ điều tra thêm.

Những phần nguyên liệu có ích được chúng tôi chất đầy lên xe. Vậy là tất cả hàng hóa của thương nhân và cả chúng tôi đều đã được để lại. Nguyên liệu ma thú cấp 5 có giá trị hơn nhiều so với những thứ hàng hóa đó. Tất cả nguyên liệu sẽ được bán và phân chia khi về đến thị trấn. Tôi được nhận 1 nửa số tiền do là người kết liễu cả 4 con và là người đã cứu mạng họ. Shatya được 2 phần, các Mạo hiểm giả và thương nhân được 3 phần còn lại. Tất cả công việc này sẽ được giao cho thương nhân vì họ là những người làm tốt nhất việc này.

Chiếc xe ngựa của chúng tôi vẫn còn vậy nên tôi và Shatya vẫn đi chung trên chuyến xe. Tất nhiên Shatya vẫn là người lái chiếc xe ngựa còn tôi thì cũng đang bận làm những việc quan trọng. Tôi cần kiểm tra sự tổn hại của Ann. Lúc trước không thể kết nối được với Ann tôi không biết được Ann đã bị tổn hại như nào. Nhưng giờ khi đã kết nối được tôi cảm thấy xót xa với cảnh tượng trước mặt. Tôi và Ann thường gặp nhau trong thế giới liên kết của riêng chúng tôi. Một thế giới trắng xóa ,chỉ có Ann và tôi ở trong thế giới này. Chỉ trong những trường hợp cần thiết hoặc trong những lúc mà giọng nói không thể chuyền đạt được hết thông tin chúng tôi mới sử dụng đến chúng. Trong lần đầu đến thế giới và kết nối được với Ann, tôi đã nhìn thấy Ann trong hình dạng của 1 thiếu nữ. Thiếu nữ này không rõ khuôn mặt, do toàn bộ làn da của Ann đều trải đầy các dòng năng lượng. Nhưng tôi có thể tượng tượng Ann sẽ là 1 cô giá rất xinh đẹp. Mái tóc dài với các dải năng lượng đủ màu sắc xuống đến tận mắt cá chân. Ngũ quan đầy đặn, thân hình là tiêu chuẩn của nhứng người phụ nữ đẹp nhất tại Trái Đất. Đã mấy năm sát cánh cùng nhau tôi vẫn luôn nhìn thấy Ann trong trạng thái như vậy. Mỗi lần Ann học được 1 kỹ năng mới có ích tôi lại ở đó chúc mừng Ann. Tuy chúng tôi cộng sinh với nhau, Ann cần tôi để có thể tồn tại, tôi cần Ann để tăng sức mạnh nhưng quan hệ của chúng tôi từ lâu đã vượt qua cả giới hạn đó. Ann như những người thân nhất của tôi, gia đình của tôi. Người bạn tri kỷ đầu tiên mỗi khi tôi chia sẻ niềm vui, nỗi buồn. Những nhiệm vụ tôi nhận đều là những nhiệm vụ độc lập vì thế Ann là “người bạn” bên cạnh giúp tôi vơi bớt sự cô đơn. Nhưng người bạn đó giờ đây tôi nhìn thấy lại đang trong hình hài của 1 đứa trẻ. Tôi đã nghe thấy giọng nói của Ann không được bình thường nhưng tôi chưa từng nghĩ đến Ann từ hình dạng của 1 cố thiếu nữ lại biến thành 1 đứa trẻ như vậy. 1 đứa trẻ tầm 3 tuổi đang ở trước mặt tôi đôi mắt to tròn, hàng lông mi cong dài. Đứa trẻ đó với đôi mắt đẫm nước đang nhìn về phía tôi.

-Chết tiệt! Ann anh xin lỗi. Tất cả tại anh do bảo vệ anh mà em mới bị như vậy.

Quỳ xuống ôm chặt Ann vào lòng, chưa bao giờ tôi cảm thấy bản thân lại là 1 kẻ tồi tệ đến vậy. Cái gì mà chiến binh mạnh nhất vũ trụ, cái gì mà con người ưu tú nhất, cái gì mà người mang sứ mệnh bảo vệ nhân loại. Đến ngay cả “người thân” còn không bảo vệ được thì tôi còn bảo vệ được cái gì?. Tôi chỉ là 1 kẻ tầm thường nếu không có sức mạnh của Ann.Tôi là kẻ cần được người khác bảo vệ chứ không phải là người bảo vệ người khác. Để bảo vệ tôi Ann đã bị thương đến nỗi hình dáng chỉ còn lại 1 đứa bé

-Đừng tự trách bản thân nữa. Anh đã cố gắng hết sức rồi mà. Con quái vật quá mạnh chúng ta chỉ là không gặp may thôi.

-Nếu anh không chủ quan và ham thắng thì chúng ta đã không bị cuốn vào hố đen rồi. Ngay từ thời điểm dịch chuyển đến không gian bất ổn anh đã phải biết rằng chuyện này có thể xảy ra rồi chứ.

-Anh đừng tự trách bản thân mình nữa. Em có thể khôi phục được mà chỉ cần anh tìm được các mảnh còn lại của em thôi.

Đúng vậy, Ann vẫn còn cơ hội để khôi phục, câu nói đã khiến tôi thức tỉnh. Đây không phải lúc tôi thể hiện ra sự yếu đuối của mình.

-Em có cảm nhận được vị trí của chúng không? Anh sẽ đi tìm chúng.

-Tạm thời thì không. Năng lượng quá ít em không đủ để kích hoạt 1 số kỹ năng được. Còn nữa có 1 số kỹ năng em đã mất đi kiến thức của chúng. [Lá chắn năng lượng] giờ đây em không thể điều khiển được nó. Nó sẽ tự vận hành với bất kỳ thứ gì nó cho là gây nguy hiểm nó sẽ tự kích hoạt.

-Ờm. Để anh xem lại các thông số của em nào.

Do quá xót xa với việc hình dạng của Ann bị biến đổi, tôi đã quên đi mục đích ban đầu của tôi là để kiểm tra tình trạng thương tổn của Ann. Các trạng thái của Ann đều được thể hiện dưới dạng các thông số. Các chỉ số đều ở mức rất thấp, chỉ số sức mạnh còn 20% so với lúc ổn định. Sức mạnh chung của Ann chỉ bằng 1/5 so với lúc mạnh nhất.Mức năng lượng 0.05/100 % việc không thể khôi phục khiến chỉ số năng lượng của Ann rất thấp, có thể “ngủ đông” bất cứ lúc nào. Các kỹ năng hoặc là báo đỏ,báo hiệu không thể sử dụng hoặc là báo xám trong tình trạng không đủ năng lượng để vận hành. Ann bị phân tách và các kiến thức để sử dụng các kỹ năng cũng bị phân tách theo đó. Các kỹ năng báo đỏ chắc chắn tôi sẽ không thể sử dụng cho đến khi tìm lại các mảnh có chứa các kiến thức đó. Khả năng [khôi phục năng lượng] cũng lằm trong số đó.Mức năng lượng quá thấp khiến 1 số kỹ năng không thể sử dụng khi đủ năng lượng chúng sẽ từ màu xám chuyển sang màu xanh. Có 1 số kỹ năng hiển thị màu vàng, chúng vẫn đang được vận hành. Chúng là các kỹ năng cần điều kiện để kích hoạt như [Lá chắn năng lượng] nó được chạy ngầm. Không cần suy nghĩ của tôi để kích hoạt nó mục đích là để bảo vệ tôi trong những trường hợp ngay cả tôi cũng không kịp phản ứng. Tôi có thể bật tắt nó thoải mái hoặc Ann có thể can thiệp để phân tích và cài lại các chức năng của nó. Nhưng giờ Ann cũng đã mất đi kiến thức điều khiển được nó.

-Tình hình không được tốt cho lắm. Em đang bị tổn thương quá nhiều, các kỹ năng quan trọng đều không thể sử dụng. Các kỹ năng sử dụng được lại không có đủ năng lượng.

-Em biết mà. Nhưng em tin ở anh.

Đúng vậy. Ann đã bảo vệ tôi, còn giờ là lúc tôi sẽ là người trả lại cái ơn đó. Bây giờ Ann đang trong giai đoạn yếu nhất và tôi sẽ phải tận dụng tất cả những gì Ann có để tìm lại những mảnh còn lại. Việc đó sẽ không dễ dàng nhưng tôi sẽ làm được.

-Ờm. Anh sẽ làm được.

Siết chặt nắm đấm một người nào đó đang hạ quyết tâm.Một người đàn ông sẽ trưởng thành và mạnh mẽ hơn nếu anh ta có trên vai trách nhiệm. Và trách nhiệm đó sẽ giúp anh ta làm được những thứ tưởng chừng như không thể làm được.

Bạn đang đọc Lạc Vào Runeterra sáng tác bởi xduc9x1
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xduc9x1
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.