Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vận mệnh của đại hoàng cẩu

Phiên bản Dịch · 1578 chữ

Dù đã cố gắng hết sức , đám người kia vẫn không thoát khỏi vận mệnh bị xé rách !

Đại hoàng cẩu giết hết những người bịt mặt , nằm trên mặt đất thở hồng hộc , há to miệng muốn rút kiếm trong người ra , nhưng lại không rút được .

Thở trong chốc lát , con ngươi đen trắng nhìn về phía sau ngọn đồi nhỏ , “ Còn không ra sao ?”

Trần Hồ Li cùng Huệ Nương đứng lên , “ Thật xin lỗi , ta quên mất ngươi là một con cẩu trước khi tu luyện thành hình . Tuy đã ẩn đi hơi thở , nhưng không che dấu được mùi a .”

Huệ Nương nhìn phía đại cẩu , “ Xin lỗi , chúng ta chỉ là du khách đi qua , nghe nói nơi này có chuột túi , hai ta mới tới xem . Vô tình mạo phạm , lúc đó lại không dễ đi thoát nên không đi ra , đã ở đây hồi lâu .”

Đại hoàng cẩu thở phì phò , “ Không cần ngươi nói , người tốt người xấu , ta còn có thể .. nhìn ra được .” Hắn cố gắng nói chuyện

Huệ Nương thấy vậy lại hỏi : “Nơi này linh khí rất nhiều , đêm nay phát sinh chuyện gì ta và biểu ca đều không thấy , ngươi yên tâm trị thương đi .”

Hoàng cẩu chậm rãi nói : “ Đã muộn , ta đốt linh lực trong cơ thể , cho nên …..”

Ánh mắt hắn có chút mất tập trung , “ Kỳ thật ta chỉ là một con cẩu bình thường , lúc ta hấp hối trên đường là chủ nhân đã nhặt ta . Chủ nhân có ba nhi tử , thường ngày bọn họ không thường xuyên đến , nhưng chủ nhân cứ nhắc tới vài lần trong ngày . Có lẽ hắn đối xử với ta rất tốt , ta thế mà lại dần dần nghe hiểu hắn đang nói gì .

Chủ nhân mệt nhọc buồn ngủ ta kéo chăn , buổi sáng tỉnh ta đưa quần áo tới . Chủ nhân trồng rau , ta gánh nước . Sau đó , mọi người đều biết ta có nhân tính , tin tức lan truyền dần dần .”

Hoàng cẩu chậm rãi nằm trên mặt đất , thỉnh thoảng sờ lên vết thương trên bụng rồi dừng lại một lúc .

“ Nhi tử út muốn xây nhà mới , đòi chủ nhân bán ta lấy ít tiền nhưng hắn không bằng lòng . Hai người tan rã không vui , ta thấy hắn buồn muốn giúp đỡ nhưng lại không được .

Đêm đến , chủ nhân sờ đầu ta , thở dài một hơi . Ta tưởng chủ nhân mang ta đi bán nên lo lắng đến ngất đi , khi tỉnh lại thì thấy mình nằm dưới đất hoá ra một thi thể người .

Chủ nhân có vẻ hoảng hốt , ta muốn nói chuyện nhưng vẫn như trước , vụng về nhớ lại cách nói chuyện của con người . Ta học nhi tử hắn gọi chủ nhân là cha , chủ nhân rất cao hứng .

Ta cho rằng khi hoá thành người , là có thể hỗ trợ mang lợi ích tốt đến cho chủ nhân . Nên ta đến bến tàu học cách làm việc chăm chỉ để kiếm tiền , buổi tối trở về phụng dưỡng chủ nhân , hầu hạ ăn cơm và ngủ . Hắn cũng gọi ta là nhi tử .

Hàng xóm xung quanh hỏi ta từ chỗ nào đến , chủ nhân nói là đại hoàng của hắn , bọn họ không tin .

Mấy ngày sau ba cái nhi tử kia tìm tới cửa , hỏi ta là ai , có phải là con hoang của chủ nhân ở bên ngoài không , ta không hiểu con hoang là gì , nhưng chủ nhân nói ta là đại hoàng .

Bọ họ không tin , ta đành hiện ra nguyên hình . Ba cái nhi tử kia sợ hãi lại tức giận , nói chủ nhân ở cùng yêu quái , sớm muốn sẽ không có kết cục tốt , liền cùng chủ nhân đoạn tuyệt quan hệ .”

Đại hoàng thở dài một hơi . “ Ta không rõ , từ khi đó ta vẫn luôn chăm sóc chủ nhân , mặc dù đôi khi hắn không vui nhưng hắn lại thường vui vẻ hơn .

Hắn nói ba đứa con kia không ai được việc tốt , chỉ có nhi tử nhặt được là hữu ích . Ta cũng thật vui vẻ .

Chúng ta sống ở trấn nhỏ , những người hàng xóm lân cận không dám tiếp cận chủ nhân , người ở bến tàu cũng từ ta . Mỗi ngày ta đều lên núi đốn củi gánh nước , trồng trọt hái rau , có thể tự nuôi sống mình .

Nhưng chuyện của ta đã lan truyền ra bên ngoài , sau đó …. Có tu sĩ tới , đầu tiên là cho ta rất nhiều vàng bạc châu báu , nói ta đem bao bối giao ra . Ta nói không có bảo bối , hắn nói ta không biết thức thời .

Sau lại , một nhóm tu sĩ đến đánh lén , nhưng không phải đối thủ của ta ta thả bọn hắn chạy . Chủ nhân có chút sợ , ông ấy sợ khoảng thời gian tốt đẹp từng có sẽ không còn nữa .

Đưa ra quyết định đi xa đến một địa phương không ai biết , thật sự làm cha con .

Ta mang theo chủ nhân lớn tuổi bôn ba lại bị nhiều người vây quanh . Ta nói ta thật sự không có bảo bối , thậm chí còn không hiểu bọn họ nói gì .

Bọn họ nói , nghe chủ nhân nhặt ta về chỉ mới có tám năm ,làm sao có khả năng đột phá đến Luyện Cốt kỳ ? Ta cũng không rõ Luyện Cốt kỳ là gì , cũng không có bảo bối , bọn họ người đông thế mạnh ……….”

Khoé mặt đại hoàng chảy nước mắt , “ Liền bắt chủ nhân ta giết… Ông ấy bảo ta chạy mau . Ta bắt đầu trốn , nhưng không biết tại sao , họ luôn tìm thấy và nói đưa bảo bối trên tay vật không hề tồn tại . Họ cũng giết ba người con của chủ nhân , cho rằng đang ở đó . Thực tế là không có bảo bối gì cả , nếu có ….”

Đại hoàng dùng móng vuốt cắt mở bụng của mình , lấy ra một chiếc túi nhỏ màu trắng .

“ Một lần ta đã nuốt nhầm thứ này , ta luôn cảm nhận được hơi thở của nó . Nhưng không biết đó là gì .”

Trần Hồ Li tiếp lời nói : “ Hơn nữa , nếu thật sự ngươi biết là cái gì , giao cho đám người kia , bọn họ cũng không nhất định sẽ bỏ qua cho ngươi , đúng không ?

Thứ này trần ngập khí tức của ngươi , nếu như hôm nay giao cho chúng ta , đám người kia lại săn giết hai ta , buông tha người ngươi bảo hộ , đúng không ? Cái lo lắng trong lòng lại có người thân , đây chỉ là một lời nói dối .

Mục đích là đưa đồ vật phỏng tay này cho chúng ta , thậm chí có thể là túi vải nhỏ màu trắng mua ngoài đường với giá vài xu . Đáng tiếc thân là trung khuyển , kỹ năng nói dối cũng không cao minh lắm .”

Hoàng cẩu cười khổ , “ Quả thật đây là lần đầu ta nói dối , nhưng túi này đúng là có linh khí rất mạnh , mặc dù ta mở không được nhưng ta cũng được lợi rất nhiều .

Nếu không , ta chỉ là con cẩu bình thường , sao có thể trong vòng tám năm . Khụ khụ …. Ngươi nói đúng , ta muốn bảo vệ tôn tử của chủ nhân , người duy nhất còn lại của chủ nhân trên thế giới này .

Bảo vật chưa chắc mang đến vận may , ta không nghĩ cho hắn một chút tài bảo nào . Hy vọng duy nhất của ta chính là hắn có thể sống sót , cũng là đều cuối cùng của sát hoạ tinh có thể làm cho chủ nhân của mình .

Nó thật sự tràn ngập khí tức của ta , nhưng ta sắp chết rồi ,khí tức sẽ giảm bớt sau ba tháng sau khi ta chết . Đến lúc đó bọn họ chỉ nghĩ là ta trốn đi .”

Trần Hồ Li lại gần một bước , vươn bàn tay , thử độ sâu của chiếc túi , sau đó cười nói : “ Tuy không biết chiếc túi này có hữu dụng hay không ,nhưng cũng là một giao dịch .”

Hắn nắm chặt chiếc túi trong tay , đại hoàng chậm rãi thu nhỏ lại thành một con chó nhỏ bình thường .

Dùng ánh mắt cầu xin Trần Hồ Li .

Trần Hồ Li treo chiếc túi quanh trên cổ Huệ Nương , một tay che mắt nàng , một tay nổi lên hồ hoả .

Khi Huệ Nương mở mắt , trên mặt đất ngoại trừ một vài thanh kiếm gãy , cái gì cũng không có .

Bạn đang đọc Lang Hoàn tu tiên của Nhữ Ninh Công Chủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi linhmoon0067
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.