Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đánh dấu Tẩy Tủy Đan

Phiên bản Dịch · 1325 chữ

Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Lận Cửu Phượng cũng không quan tâm, sửa sang y quan một chút sau đó đẩy đại môn phủ đầy bụi ra.

C-K-Í-T..T...T!

Đã rất lâu rồi không có ai mở cánh cửa này, hiện tại bị đẩy ra, vô số bụi mù tuôn rơi xuống.

Sau khi mở cửa, lọt vào tầm mắt là cỏ dại rậm rạp, còn có vô số con rắn, côn trùng, chuột, kiến bị kinh động. Tình cảnh trong viện có thể nói là một lời khó nói hết.

"Tuy lãnh cung này rất lớn, cũng có thể xếp hàng đầu trong kinh thành Vũ Hóa thần triều, nhưng nơi này ngay cả một nô tài tỳ nữ cũng không có. Khó trách người bị biếm lãnh cung lại điên dại, không thể nhịn quá lâu đã chết đi." Lận Cửu Phượng cảm khái nói.

Nếu như không nhận được năng lực 【 đánh dấu 】, hắn cũng không chắc mình có thể kiên trì bao lâu?

Nhưng bây giờ, thái độ của hắn trở nên bình thản, trái lại cảm thấy những chuyện này cũng không phải chuyện to tát gì.

Hắn bước một bước vào lãnh cung, sau đó dưới ánh nhìn soi mói của ngự lâm quân và phó thống lĩnh, hắn bình tĩnh đóng đại môn lãnh cung lại.

Thình thịch!

Tiếng đại môn của lãnh cung bị đóng lại rất nặng nề, rất ngột ngạt, quanh quẩn bốn phía. Về sau, cánh cửa này rất khó có thể mở ra lần nữa.

Thống lĩnh ngự lâm quân nói: "Chúng ta đi thôi, đời này phế thái tử khó có khả năng ra ngoài."

"Ta sắp xếp người đến đưa cơm đi. Dù sao hắn cũng là người đầu tiên chủ động đi vào, còn là phế thái tử, tính cách tốt như vậy, nên để hắn được cơm nước đầy đủ mỗi ngày." Phó thống lĩnh nói với thống lĩnh.

"Những chuyện này ngươi sắp xếp đi, cũng không ảnh hưởng toàn cục." Thống lĩnh lắc đầu, dẫn dắt thuộc hạ rời đi, trở về phục mệnh.

Phó thống lĩnh nhìn một người trẻ tuổi hùng tráng trong đội ngũ, vừa được chọn vào không bao lâu, hô lên: "Từ giờ trở đi, ngươi sẽ đưa đồ ăn cho phế thái tử, một ngày ba bữa, đồ ăn ngon một chút, biết chưa?"

Người mới rất hàm hậu gật đầu đáp ứng: "Ta sẽ chăm sóc phế thái tử cẩn thận."

Lãnh cung đã bị hoang phế thật lâu. Lần cuối cùng có người vào đây ở là tại ba năm trước đây.

Khắp nơi đều là mạng nhện, cỏ dại, trong không khí có mùi vị mục nát.

Tiến vào trong một gian phòng, trên bàn ghế dính đầy côn trùng, hoàn cảnh rất ác liệt.

Nhưng Lận Cửu Phượng không quan tâm tới những thứ này. Hắn tìm một bậc thang có thể tính là sạch sẽ ngồi xuống, nhắm mắt lại, bắt đầu kiểm tra Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật trong đầu.

Sau khi đánh dấu ra Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật, bản đầy đủ xuất hiện trong đầu Lận Cửu Phượng.

Đệ nhất bộ Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật chính là phế bỏ tu vi hiện hữu, một lần nữa đúc ra một bộ kiếm thể.

"Hiện tại tu vi của ta đã bị phế, vừa lúc thích hợp để tu hành Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật." Trước mắt Lận Cửu Phượng sáng ngời. Hắn khoanh chân ngồi tĩnh tọa, tu hành đệ nhất bộ Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật.

Kiếm thể!

Người bình thường muốn tu hành Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật sẽ rất khó khăn, nhưng đối với Lận Cửu Phượng, đây chỉ là chuyện trong chớp mắt, tiến hành tu hành vô cùng nhẹ nhõm, hoàn toàn không có khó khăn gì.

Ngày đầu tiên sau khi hắn tiến vào lãnh cung đều dành để tu hành Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật, trực tiếp đột phá Trúc Cơ, chế tạo ra một bộ kiếm thể trong đan điền.

"Tiền thân tu hành từ nhỏ, còn là một vị thái tử, tài nguyên vô số. Nhưng muốn tu hành đệ nhất bộ tới Trúc Cơ vốn dĩ cần dùng ba tháng, hiện tại ta chỉ cần một ngày. Rõ là công pháp có được dựa vào đánh dấu càng dễ dàng lĩnh ngộ hơn." Lận Cửu Phượng kinh hỉ nghĩ.

Bóng đêm phủ xuống, ánh trăng như nước chiếu xuống thế gian, Lận Cửu Phượng vốn muốn tiếp tục tu hành, rèn sắt khi còn nóng.

Thế nhưng bên ngoài cửa cung lạnh lẽo có người đang gõ cửa, la lên: "Cửu Phượng điện hạ, ta tới đưa cơm cho ngài."

Lận Cửu Phượng nghe vậy không thể làm gì khác hơn là dừng việc tu hành. Tu vi của hắn đã bị phế, ngự lâm quân có sắp xếp người đưa cơm cho hắn, không để hắn bị chết đói cũng là hợp tình hợp lý.

Bọn hắn không biết, chỉ trong một ngày Lận Cửu Phượng lại lần nữa Trúc Cơ, có thể tích cốc hơn mười ngày.

Đi tới trước cửa lãnh cung, Lận Cửu Phượng thấy được bên cạnh có một lỗ nhỏ bị hòn đá chặn, người ngoài cửa nói: "Cửu Phượng điện hạ, ngài dời tảng đá này đi, ta đưa thức ăn dần vào cho ngài."

Lận Cửu Phượng làm theo lời hắn ta nói.

Một phần đồ ăn nóng hầm hập có mặt có chay lần lượt được đưa vào.

Lận Cửu Phượng sửng sốt: "Đồ ăn ngon như vậy sao?"

Người ngoài cửa thật thà nở nụ cười: "Tuy rằng ngài đã bị phế ngôi vị thái tử, nhưng vẫn là hoàng tử. Thống lĩnh phân phó ta chuẩn bị mấy món kha khá một chút cho ngài."

Lận Cửu Phượng mỉm cười, nói: "Thay ta cảm ơn thống lĩnh các ngươi!"

Người ngoài cửa nói: "Ngài ăn cơm đi, ngày mai ta trở lại. Một ngày ba bữa, bảo đảm sẽ không trễ đến."

Lận Cửu Phượng vốn muốn nói ngươi không cần tới, nhưng người ngoài cửa đã rời khỏi.

Lận Cửu Phượng không thể làm gì khác hơn là ăn bữa cơm đầu tiên sau khi tới thế giới này.

Sau khi cơm nước xong, hắn lại tiếp tục tu hành, một khắc cũng không muốn trễ nãi.

Bước đầu tiên của tu hành chính là Luyện Khí Trúc Cơ. Sau khi Luyện Khí Trúc Cơ xong lại tới tu sĩ Hậu Thiên, tu sĩ Tiên Thiên, tu sĩ Kim Đan, Tông Sư, Đại Tông Sư, Võ Thánh, Nhân Gian Thần Linh.

Tu sĩ Tiên Thiên có thể một đấu một vạn, tu sĩ Kim Đan lại có thể trấn áp trăm vạn đại quân, Tông Sư có thể dựa sức một người trấn áp một thành, Đại Tông Sư càng có thể một người địch một quốc gia.

Về phần Võ Thánh, mỗi một vị Võ Thánh đều là đại nhân vật có thể phiên giang đảo hải.

Chớ đừng nhắc tới cảnh giới Nhân Gian Thần Linh phía sau.

Hiện tại Lận Cửu Phượng mới đạt tới cảnh giới Luyện Khí Trúc Cơ, thực sự rất yếu, hắn cần tiếp tục cố gắng.

"Yên lặng tu hành, yên lặng đánh dấu, không cợt nhả không phá lãng, ổn định trưởng thành. Ngược lại, hiện tại ta là người cô độc, ngay cả ngôi vị thái tử cũng đã bị phế, cứ an tâm đợi ở chỗ này đánh dấu là được." Lận Cửu Phượng yên lặng nghĩ.

Đêm đầu tiên sau khi tới lãnh cung, Lận Cửu Phượng khoanh chân ngồi tĩnh tọa một đêm, tăng cảnh giới của mình lên không ít.

Luyện khí có cửu trọng thiên, Trúc Cơ có thập ngũ trọng thiên, chỉ trong một đêm Lận Cửu Phượng đã đạt đến Trúc Cơ tam trọng thiên.

Bạn đang đọc Lãnh Cung Đánh Dấu Tám Mươi Năm, Ta Cử Thế Vô Địch (Dịch) của Nữ Hài Na Yêu Khả Ái
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 63

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.