Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Những đứa trẻ được định mệnh chọn lựa

Tiểu thuyết gốc · 1561 chữ

Trầm ngâm một lúc, lão tổ phất tay biến ra một cuốn sách bằng sắt. Cuốn sách này nặng vạn quân, nhưng Tề gia lão tổ cũng chỉ vẫy tay, cuốn sách cũng chỉ tựa lông hồng mà thôi.

Bề ngoài cuốn sách có những cổ ngữ không ai hiểu nổi, các kí tự được ghi bên trong đều là pháp tắc thiên địa ghi lại, không bút mực nào đủ mạnh để ghi lại dấu ấn lên cuốn sách.

Lão tổ nọ lật một hồi, hắn lật rất chậm tựa như rất tôn kính cuốn sách. Cuối cùng hắn dừng lại tại một trang sách, nheo mắt lại, hắn thì thào:

- Truyền thuyết là có thật.

Hai tỷ đệ cũng nhìn nhau không hiểu gì, tò mò nhìn lão tổ.

Một lúc sau, lão tổ phá vỡ sự im lặng, hắn hít một hơi sâu rồi nói:

- Truyền thuyết nói rằng, khi mặt trăng của nhân gian trùng với hình ảnh của nó ở Thế giới linh hồn, cũng là lúc ranh giới giữa hai thế giới mỏng nhất. Lúc này, chỉ cần nắm giữ chìa khóa, người chết sẽ quay về từ Thế giới linh hồn, người sống sẽ tiến vào trong.

Nói xong hắn thâm ý liếc nhìn Tề An Lan. Nàng cũng hiểu, hai chị em nàng sinh vào ngày hai giới song song nguyệt thực.

Nhờ vào Dây chuyền luân hồi, Tề gia đã kéo nàng về từ cõi chết, sống dưới dạng linh hồn trong chiếc dây chuyền trên cổ em trai mình.

Đây có thể nói là một sự trùng hợp, một sự ăn ý do dây truyền nhân quả tạo nên.

Có lẽ, từ khi sinh ra, hai chị em đã ứng mệnh, là những đứa trẻ được định mệnh lựa chọn.

Sự tồn tại của hai người chính là nghịch thiên, rất đặc thù, dù là những đứa trẻ khác cùng được sinh ra, chúng cũng không có Dây chuyền luân hồi, không thể ứng mệnh.

Hai tỷ đệ may mắn hơn khi sinh ra trong nhà họ Tề, nhờ thế họ mới có được cơ duyên lớn lao.

Song, lão tổ lại nói tiếp:

- Hai đứa trẻ được định mệnh lựa chọn gọi là Nguyệt tử và Nguyệt hồn. Thiên phú pháp thuật của Nguyệt hồn tượng trưng cho mặt trăng nơi thế giới linh hồn kết hợp với thể chất siêu phàm của Nguyệt tử chính là ánh trăng nơi nhân gian sẽ tạo nên một thực thể mạnh mẽ nhất cõi đời này. Tiềm năng của nó không thể đong đếm, nhìn thấu đến đáy của nó là điều không thể. Cho đến bây giờ, đã qua bao đời cường giả Thập tam thiên, không có ai tin vào truyền thuyết, hôm nay truyền thuyết đã xuất hiện trước mặt ta. Ha ha ha!

Nói đến đây lão tổ hưng phấn cười khanh khách. Hai tỷ đệ quỳ phía dưới cũng hít lạnh.

Bây giờ họ mới biết, mình sinh ra là sự sắp đặt, là sự ăn ý nhất trên thế gian. Bọn họ cho đến nay chính là vạn cổ duy nhất.

Lão tổ hưng phấn một hồi rồi nói:

- Trước hết, phải kích phát tiềm năng của Minh Dạ Nguyệt thể của tiểu tử ngươi trước, còn nha đầu sau này sẽ biết.

- Đệ tử cẩn tuân ý chỉ!

Hai người không ý kiến, điều họ cần hướng tới chính là sức mạnh, một sức mạnh bao trùm hết thảy.

- Đi theo ta!

Lão tổ nói rồi phất tay, một thông đạo trở lại đỉnh núi Thiên Đãng xuất hiện.

Ba người xuất hiện trên đỉnh núi, lúc này đã là đêm khuya, mặt trăng tròn trịa treo trên bầu trời.

Đứng tại nơi này, sẽ cảm thấy nó rất gần, chỉ cần với tay là có thể hái xuống. Nhìn phiến thiên địa quen thuộc, lão tổ cảm khái:

- Haiz! Hồng trần như mộng! Rốt cục phải quay về nơi này. Nào, tiểu tử, tới đây chiêm ngưỡng tín ngưỡng của ngươi.

Hắn nhìn lên mặt trăng vĩ đại đẹp đẽ. Tay hắn đánh ra một pháp quyết kỳ quái, một luồng ánh sáng từ phía dưới đáy vực sâu bay lên, chính là từ Nguyệt điện.

Luồng ánh sáng mất dần, một thanh đao có hình trăng lưỡi liềm hiện ra. Một thanh đao rất xinh đẹp. Cầm nó trên tay, lão tổ chỉ vào Tề Vũ quát:

- Phải xem nó có chọn ngươi không đã!

Nói xong thanh đao đã bay hướng Tề Vũ. Trong cơn hoảng hốt, Tề Vũ giơ tay đón lấy thanh đao.

Đao đã trong tay, Tề Vũ chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh lạnh lẽo truyền ra từ thân đao, nó làm cho toàn thân hắn phải chịu sự dày vò vô cùng thống khổ.

Không qua được ải này, bằng với việc chết chắc. Thấy em mình thống khổ, Tề An Lan không khỏi lo lắng cho hắn.

A!

Sự rên rỉ đau đớn không khỏi vang vọng khắp đỉnh núi. Nghe qua đáng sợ vô cùng. Trong lúc gần như gục ngã, Tề Vũ nghĩ đến người thân đã mất đi, nghĩ đến trọng trách trên vai, hắn bỗng trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết, tay nắm chặt thanh đao, quần áo bắt đầu rách nát, một hình trăng lưỡi liềm hiện ra từ sau lưng hắn.

Lúc này, Tề An Lan dường như cảm ứng được đệ đệ mình, nàng bay tới cạnh Tề Vũ áp trán mình vào trán hắn, cả hai như phát sáng, một mối liên kết vô hình tạo thành.

Nó chính là sự thân thiết trên cả huyết thống. Dường như thứ sắc bén nhất thế gian cũng không thể chặt đứt mối liên kết này.

Một pháp tướng hình trăng lưỡi liềm cũng khảm lên mi tâm của Tề An Lan.

Ầm!

Luồng sức mạnh tỏa ra khiến cả thiên địa rung chuyển. Thành, rốt cục cả hai chị em đã thành công kích phát tiềm năng cùng tạo thành liên kết linh hồn không thể tách rời.

Mặt trăng cũng trở nên rực rỡ hơn, như muốn chúc mừng hai người.

Tề Vũ thực hiện xong nghi thức thì đã lâm vào hôn mê, tay hắn vẫn nắm chặt thanh đao, Tề An Lan thì quay lại dây chuyền.

Lão tổ Tề gia cũng tràn đây hưng phấn, hắn đã thấy kỳ tích trên đời. Phất tay một cái, tất cả quay về thế giới lúc đầu. Lão tổ thì thầm:

- Đáng tiếc không có thời gian a! Thật muốn quan sát xem mấy đứa nhỏ có thể tiến tới bước nào.

Nói đến đây thì thở dài, đưa Tề Vũ đi nghỉ ngơi.

Năm ngày sau, Tề Vũ rốt cục cũng tỉnh lại. Hắn cảm thấy toàn thân tràn trề năng lượng, lại sinh long hoạt hổ như ban đầu. Quay sang thanh đao đặt bên cạnh. Hắn cầm nó rồi ra ngoài nhà tranh.

Lão tổ cùng tỷ tỷ hắn đang chơi cờ bên bờ hồ. Thấy hắn tỉnh lại hai người cũng không ngạc nhiên. Tề An Lan vẫy tay, ý chỉ muốn hắn đi qua đó. Song, nàng trịnh trọng nói:

- A Vũ mau qua nghe lão tổ phân phó.

Tề Vũ nhanh chóng chạy qua. Nói:

- Thỉnh an lão tổ, tỷ tỷ khỏe.

Lão tổ híp mắt vuốt râu. Nhìn ra hắn rất hài lòng. Một lúc hắn lại nói:

- Thời gian của lão phu không còn nhiều, ta sẽ dành chút sức mạnh cuối để làm một số việc cuối cùng cho các ngươi.

- Lão tổ người...

Tề Vũ nghe đến đây cũng không khỏi bùi ngùi. Hắn biết lão tổ trước mắt cũng chỉ là một luồng ý niệm còn sót lại, sớm muộn cũng biến mất.

Chỉ là quá đột ngột làm hắn chưa chuẩn bị kịp. Lão tổ cũng khoát tay, rồi chỉ vào thanh đao trên tay hắn nói:

- Đây là Đại Nguyệt Đao. Nó truyền qua vô số đời, không ai biết nó từ đâu tới, chỉ biết đao này mạnh mẽ vô cùng, phải nói, nó là thứ sắc bén nhất trên đời, trảm thần đồ ma không phải không có khả năng. Cùng với Minh Dạ Nguyệt thể của ngươi chính là tuyệt phối, hai thứ sẽ bù đắp lẫn nhau. Đừng làm hỏng uy danh của nó.

Tề Vũ nâng đao lên rồi cúi người thật sâu. Chẳng lời nói nào đủ thành ý hơn lúc này. Lão tổ cũng chỉ ừ một cái. Lại phất tay, cuốn sách sắt lại hiện ra trên tay hắn. Hắn nhìn Tề An Lan nói:

- Nguyệt hồn có thiên phú sử dụng ma pháp kinh diễm vô cùng. Cuốn Tinh Huyết này lại giao cho ngươi. Như tên của nó vậy, các vị thần dùng tinh huyết của bản thân tạo thành cuốn sách này. Chỉ cần biết cách sử dụng, nó sẽ là một vũ khí cực kỳ khủng bố. Cách giới đánh tan kẻ địch là điều có thể.

Hai chị em nghe thế cũng hít lạnh. Sức mạnh này đã vượt qua tầm nhận thức của hai người.

Biết rõ tầm quan trọng của Tinh Huyết, Tề An Lan cũng cúi người thật sâu, thể hiện sự tôn kính của mình.

Bạn đang đọc Đại Nguyệt Chi Lan Vũ Thiên Hạ sáng tác bởi tramcam9990
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tramcam9990
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.