Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Liễu Thanh

Tiểu thuyết gốc · 958 chữ

Ánh hoàng hôn dần buông xuống…

Phảng phất từ xa, từng cột khói bốc lên nghi ngút, đuốc được thắp lên, làm lộ ra một bộ lạc đơn sơ nhưng cũng rất có khí phái. Bộ lạc này chính là bộ lạc của Lục Bì Nhân. Không thể không nói, họ rất biết cách xây dựng cứ điểm, bộ lạc này lưng thì tựa núi, mạn phải là sông, cánh trái kề rừng. Bao quanh làng là tường bao bằng đá chắc chắn, binh sĩ canh tuần nghiêm ngặt.

Sâu vào trung tâm bộ lạc là nơi ở của tộc trưởng. Đó là một tòa kiến trúc lớn, có phong phạm của vương giả… Trong đại điện, tộc trưởng của bộ lạc Lục Bì Nhân này đang ngồi ở trên bảo tọa, gương mặt hắn lộ ra vẽ niềm nở, tươi cười dùng tiệc. Phía dưới là các đại tướng và bô lão trong tộc. Nhưng trên mặt bọn họ có nét không được tự nhiên. Hẳn là vì có một tên nhân tộc đang ngồi dự tiệc cùng đi…

Kẻ ngoại lai này mặc một bộ trường bào màu lam, gương mặt thanh tú sáng lạn. Nhưng khí chất hắn tỏa ra thì vô cùng băng lãnh vô tình, lại phối thêm mái tóc màu lam xỏa dài. Phải nói là thập phần lạnh lẽo.

Người này tên là Liễu Thanh, tuổi đã 30 nhưng vẻ ngoài rất trẻ. Hắn là đệ tử nội môn của Thiên Ngọc Tông, một trong cửu đại môn phái tu tiên của Địa Cầu. Còn nếu xét về gia thế, hắn là con trai của tứ trưởng lão của Liễu gia, một trong ngũ đại gia tộc của Ngọc Việt Đế Quốc.

Không thể không nói, tên này đích thị là tên ngậm thìa vàng, phú nhị đại trong giới tu tiên. Thế tại sao hắn lại ở nơi khỉ ho cò gáy này?

Hồi sau sẽ rõ…

Lại nói tới lão tộc trưởng của tộc Lục Bì Nhân này, lão tên Lục Tìm, tuy lão đã hơn hai trăm tuổi nhưng thân hình vẫn rất cường tráng, chỉ có điều râu tóc nay đã bạc phơ. Lão nâng chén rượu lên, hướng Liễu Thanh kính chúc:

“ Tiên trưởng, kính mời ngài thưởng thức rượu ngon của tộc ta!”

“ Mời!”

Khà…

Sau một chầu chúc rượu, lúc này lão tộc trưởng mới vào vấn đề chính:

“ Bẩm tiên trưởng, lần này tiên trưởng đến bộ lạc ta, phải chăng là có điều gì cần chỉ giáo?”

Nghe câu nói này của lão Lục Tìm, hẳn là trước đây cũng có kẻ tu hành đến nơi này. Liễu Thanh chậm rãi hạ chén rượu xuống, ánh mắt ôn hòa nhìn về phía lão tộc trưởng mà nói:

“ Không giấu gì tộc trưởng, lần này ta tới đây là muốn làm ba việc. Việc thứ nhất là điều tra về Tử Vong Vực. Thứ hai là tìm lại những pháp bảo vừa bị mất cách đây không lâu. Còn thứ ba, ta đến để thu nhận đứa trẻ Lục Lọi năm xưa, hắn bây giờ hẳn đã 18 tuổi rồi đi, cũng đã đủ điều kiện tham gia khảo hạch vào Thiên Ngọc Tông.”

Ây!

Lão tộc trưởng sửng sốt. Hắn nghe ra ý tứ thật sự của Liễu Thanh, trọng tâm chính là pháp bảo đã bị mất…

“ Khoan hãy nói chuyện Tử Vong Vực và chuyện của cháu trai ta… Còn chuyện về pháp bảo bị mất, ta sẽ kể tiên trưởng nghe rõ ngọn nguồn…”

Chuyện là một năm về trước, Thiên Ngọc Tông có cử đi một đội nhỏ thám hiểm trong Tử Vong Vực. Bất quá chuyến đi này cũng không có thu được tình báo gì, duy chỉ có thu được lượng lớn pháp bảo do những người thám hiểm trước gặp nạn mà để lại. Đến khi trở về, tổ đội này vậy mà bị yêu ma tập kích, toàn bộ đều bỏ mạng, pháp bảo mất hết. Nhưng may sao lúc đó có tên đệ tử đã dùng pháp bảo truyền tin báo tin tức về tông môn.

Chính vì lí do đó, mà Liễu Thanh đã được cử tới để điều tra. Phạm vi của Thiên Ngọc Tông tuy không phủ tới bộ lạc Lục Bì Nhân này. Nhưng xung quanh có rất nhiều thế lực phụ thuộc vào Thiên Ngọc Tông và bộ lạc nhỏ này cũng như vậy.

Sau khi nghe lão tộc trưởng kể rõ ngọn nguồn. Liễu Thanh trầm mặc hồi lâu, bầu không khí của bữa tiệc cũng áp lực lạ thường.

Bông có tiếng hô vang từ bên ngoài phá tan bầu không khí ấy.

“ Báo! Thiếu tộc trưởng đã trở về!”

Sau tiếng kinh hô, từ bên ngoài, Lục Lọi hiên ngang bước vào trong đại điện, khí vũ hiên ngang. Trên tay hắn còn đang kéo theo một tên Nhân tộc bị trói. Tên nhân tộc ấy chính là Bạch Vũ!

Chuyện là đang trên đường trở về bộ lạc, Bạch Vũ ở đâu xông ra chắn đường của tiểu đội Lục Lọi. Hắn bảo hắn là tán tu đi ngang qua, muốn xin miếng cơm chay hóa duyên.

Và thế là giờ đây bị người ta trói mang về!

Ây… Sao lão tác ta cảm thấy tên này đang cosplay Sugar Tank nhỉ. =.=

Nhìn thấy Lục Lọi quỳ gối bẩm báo trên đại điện, lại còn có một tên nhân tộc ở kế bên. Cả đại điện đột nhiên xôn xao.

“ Đây là ai?”

“ Tên này lạ thuộc hạ của Hắc Cốt Hùng sao?”

“ Ta thấy không phải! Tên này rõ ràng là nhân tộc.”

Bạn đang đọc Linh Hồn Thạch sáng tác bởi ThiênVũMaLong

Truyện Linh Hồn Thạch tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênVũMaLong
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.