Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô Tướng Đại Đạo, Vô Tướng Toái Linh Công.

Tiểu thuyết gốc · 1511 chữ

“ Lão già kia còn sống?”

Bạch Vũ nhìn qua tàn hồn mà bất giác hỏi. Tàn hồn cũng vô cùng lúng túng, trước mắt nó chính là lão giả lúc trước.

Bầu không khí trở nên vô cùng nghiêm trọng. Thanh âm già nua vang lên:

“ Vô Tướng hồn, khi ngươi nhìn thấy thần thông truyền đạt này, chắc hẳn ta cũng đã tan biến…”

Thần thông! Hóa ra chỉ là pháp thuật của lão già đó.

Cả Bạch Vũ và tàn hồn thở dài một hơi…

“ Ngươi là Vô Tướng hồn, kẻ tương thích với Vô Tướng Đại Đạo… Trong vô tận tinh không, kẻ có Vô Tướng Hồn thật rất ít, ít đến không có, nếu có cũng dường như không thể sinh ra được Linh Hồn Thạch mà tu luyện.”

Thân ảnh già nua lại cất giọng, âm trầm mà giảng giải, không hề quan tâm có sự hiện diện của kẻ thứ ba.

“ Từ cỗ chí kim, ta là kẻ mang Vô Tướng Hồn đầu tiên có thể bước vào con đường tu luyện, cảm ngộ Vô Tướng Đại Đạo này mà thành cường giả… Ta lập ra Vô Tướng Tiên Tông, thu nhận những kẻ có Vô Tướng Hồn làm môn hạ, tranh giành thế đạo với chúng sinh. Bất quá thế sự không ai có thể làm chủ… Tới một ngày tông ta toàn diệt, ta thân tử đạo tiêu, có kẻ muốn hủy diệt Vô Tướng Đại Đạo, hủy diệt tất cả chúng sinh đi theo đạo này. Ta cho dù cường đại cũng lực bất tòng tâm. Nhưng ta đã kịp sắp sếp một bàn cờ lớn, ta chỉ hy vọng ngươi đánh cờ cẩn thận, cứu vớt đạo này, cứu vớt thương sinh…”

Thanh âm dần hóa tang thương rồi tan biến…

Thân hình lão già cũng tan biến. Trước mặt tàn hồn, không gian vặn vẹo hiện lên một quyển sách, quyển sách này nhàn nhã tinh tế lạ thường, ánh kim lan tỏa mập mờ.

Bìa sách ghi một loại ngôn ngữ kỳ lạ, đó là Thần ngữ. Thần ngữ không học cũng hiểu. Khi trước lão giả nói chuyện với tàn hồn, thanh âm diễn giải ký ức và thần thông truyền đạt cũng dùng thứ ngôn ngữ này.

“ Vô Tướng Toái Linh Công?”

Tàn hồn cầm quyển sách trên tay mà tự hỏi. Bạch Vũ cũng tiến lại gần hắn mà ngắm nghía quyển sách kia.

“ Ngươi mau mở quyển sách ra đi. Đây chắc hẳn là công pháp tu luyện!”

Bạch Vũ thúc dục, tàn hồn cũng nhanh chóng mà mở ra trang đầu tiên của cuốn công pháp này… Bất quá, trống trơn! Hắn lại tiếp tục mở trang thứ hai, thứ ba... mở tất cả các trang. Nhưng tất cả đều trống trơn, không có chút mực!

Thoáng chốc, bốn mắt nhìn nhau không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

“ Hay là phải hơ qua lửa? Nhúng qua nước?”

Bạch Vũ nói ngốc, hắn như nghĩ ngợi chuyện gì rồi lại nói:

“Nè, ngươi hay thử cảm ngộ cái Vô Tướng Đại Đạo, hay cảm ngộ cái quyển công pháp này đi xem sao.”

“ Làm sao cảm ngộ?”

“ Hmm… Coi như là tìm hiểu, suy luận, nghiên cứu đi…”

Bạch Vũ dứt lời, tàn hồn gật đầu rồi ngồi xuống mà cảm ngộ quyển công pháp trên tay. Vũ cũng nhao nhao ngôi xuống bên cạnh, cũng cảm ngộ. Nhưng hắn chẳng cảm nhận được gì cả.

Còn tàn hồn, nó cố gắng cảm nhận sự tồn tại của Vô Tướng Đại Đạo, cảm nhận lấy quyển công pháp. Một ngày sau, trong tâm thức nó, một luồng lực lượng ấm nóng dạt dào từ đâu truyền tới, bao phủ quanh thân, quyển công pháp kia như thế mà hóa thành bạch quang, tiến vào mi tâm của tàn hồn.

Tàn hồn đã cảm ngộ thành công, nó đã cảm nhận được một phần thật nhỏ của Vô Tướng Đại Đạo, cái nó cảm nhận thực chỉ là một hạt cát giữa sa mạc mênh mông. Lực lượng còn chưa sánh được với một phần Pháp Tắc chi lực.

Tuy vậy, nhưng nó đã bước trên con đường tu đạo. Còn Bạch Vũ thì vẫn vậy, hắn chưa cảm ngộ được gì cả. Hắn nhận ra hắn công phải Vô Tướng hồn, hắn không có Linh hồn Thạch, hắn không thể tu luyện, không thể thành tiên!

Thật chán nản!

Bạch Vũ nằm ườn ra, vác tay lên trán mà suy nghĩ… Sinh linh tiếp xúc với linh khí thì có thể có cơ hội sinh ra Linh Hồn Thạch.

Đúng! Chính là như vậy!

Hắn chưa hề tiếp xúc với linh khí nên không có sinh ra Linh Hồn Thạch, còn tàn hồn, nó là được lão giả kia trao lại cho viên Linh Hồn Thạch có tên Thôn Phệ Thạch, vậy nên nó mới có thể tu luyện!

Một tháng sau, tàn hồn mở miệng nói:

“ Ta dường như không thể tu luyện!”

Suốt một tháng quá, tàn hồn ngồi một chổ mà tĩnh tâm lĩnh hội công pháp, còn Bạch Vũ thì cứ cà lơ cà phất rảnh rỗi vô cùng. Nhưng tới bây giờ tàn hồn vẫn không thể hấp thu linh khí. Mặc dù bên ngoài đại điện, linh khí ngưng tụ thành tầng thành lớp.

Tại sao trong điện lại có linh khí? Đó là cách làm của tòa kiến trúc kị dị. Nó cứ cách mười ngày lại tỏa ra hắc vụ một lần, mỗi lần lại xa hơn một chút, theo đó linh khí thì cuốn vào đại điện, còn sinh cơ thì nuôi dưỡng sinh linh trên bệ đá.

Lại trở về bên trong Thôn Phệ Thạch.

Bạch Vũ nghe thấy vậy thì không khỏi không hóa ngốc. Tên tàn hồn này sao mà lại không thể tu luyện? Không phải hắn có Thôn Phệ Thạch sao?

“ Suốt một tháng qua, ta cố gắng tìm hiểu cách thức tu luyện thì biết được. Nếu như muốn tu luyện thì phải thỏa mãn hai yêu cầu cơ bản nhất, có Linh Hồn Thạch và linh hồn kẻ tu luyện phải trọn vẹn!”

Tàn hồn bình ổn mà nói. Tới đây, Bạch Vũ không khỏi dở khóc dỡ cười, cả hai người ở đây, một kẻ thì không có Linh Hồn Thạch, một kẻ thì có nhưng lại là tàn hồn. Mặc dù Bạch Vũ cũng là linh hồn không trọn vẹn nhưng hắn vốn dĩ từ đầu không thể tu luyện.

“ Nhưng ta đã tìm ra cách để tu luyện rồi, cách này có liên quan tới ngươi.”

“Cách gì?”

Nghe tàn hồn nói vậy, Bạch Vũ không khỏi khẩn trương.

“ Ta có thể câu thông linh hồn với ngươi, khi đó hai chúng ta sẽ như một linh hồn chỉnh thể. Ngươi làm gì, ta làm đó, ta làm gì ngươi làm đó. Cả hai chúng ta có thể cùng nhau tu luyện. Nhưng mà…”

Tới đây tàn hồn ngập ngừng.

“ Nhưng mà sao?”

Vũ khẩn trương, tâm hắn đã động khi nghe được bốn chữ “cùng nhau tu luyện”.

“ Nhưng chỉ có ta tăng tiến tu vi.”

Dát!

Như sét đánh ngang tai. Bạch Vũ tức tối mà la lên:

“ Ngươi coi ta là khôi lỗi của ngươi!?”

Bầu không khí có chút nghiêm trọng. Nhưng tàn hồn ôn tồn giảng giải:

“ Điều này thật ra tốt cả cho ta và tốt cả cho ngươi. Thông qua tu luyện, ngươi có thể ngưng tụ ra một phách nữa. Khi đó ngươi mới chính thức trở thành một linh hồn trọn vẹn, có thể điều khiển nhục thân, có thể tiếp xúc linh khí, có thể sinh ra Linh Hồn Thạch mà mở ra con đường tu luyện.”

“ Vậy còn ngươi?”

Lời Bạch Vũ nói ra đã có phần điềm tĩnh. Không khỏi không nói, hắn rất dễ dàng diều chỉnh tâm tính, đối nhân xử thế như vậy, hắn là kẻ bình ổn, hay tâm cơ đây?

“ Ta sẽ hưởng thành quả tu luyện, sẽ phát triển thành linh hồn toàn diện nhanh hơn. Ta cường đại sẽ giúp ngươi tìm cách bước vào con đường tu luyện, bảo vệ ngươi cho tới lúc ngươi tự lo được cho mình.”

Nghe những lời này, Bạch Vũ không thể tin. Cái tàn hồn này có tâm cơ! Nhưng tại sao tâm cơ này quá dễ nắm bắt? mục đích của nó quá rõ ràng.

Suốt một ngày một đêm suy nghĩ. Bạch Vũ nhận ra, bước đi của hắn và tàn hồn… dường như đã được sắp xếp từ trước.

“ Quân cờ… Cả ta và nó đều là quân cờ của lão giả kia…? Nhưng tại sao lão giả lại nói tàn hồn đánh cờ cho cẩn thận? Hắn vừa là quân cờ vừa là người chơi cờ?”

Hmmm…

Bạch Vũ lại rơi vào suy tư…

Bạn đang đọc Linh Hồn Thạch sáng tác bởi ThiênVũMaLong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênVũMaLong
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.