Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đánh Cược!

Tiểu thuyết gốc · 1082 chữ

Thật không ngờ…

Bạch Vũ thật không ngờ hoàn cảnh hiện tại của hắn lại khốn nạn như vậy!

Mạng sống phụ thuộc vào tàn hồn của chính mình!

Bản thân biết tới tu tiên thật sự tồn tại. Vậy mà lại là linh hồn thiếu khuyết, không có khả năng sinh ra Linh Hồn Thạch, không thể tu luyện!

Đến khi biết được một con đường, vậy mà lại là con đường đầy bẫy rập. Bị người tính toán!

“ Khốn kiếp! Tại sao ta không chết quách cho rồi!?”

Trong lòng Bạch Vũ gào thét, tình huống như vậy khiến hắn phải suy nghĩ rất nhiều. Nếu không chấp nhận tu luyện cùng tàn hồn, bản thân không thể ngưng tụ lại linh hồn, vĩnh viễn không có cơ hội tu luyện. Còn nếu như hắn chấp nhận, Bạch Vũ không khác gì khôi lỗi cho tàn hồn của chính mình. Đến khi tàn hồn cường đại, chắc gì nó đã thật sự giữ lời hứa, chưa kể Bạch Vũ sau này có thể sinh ra Linh Hồn Thạch hay không cũng chưa biết!

Tiến thoái lưỡng nan! Đâu mới là lối thoát?

Suy nghĩ thật lâu, Bạch Vũ tự hỏi chính bản thân hắn:

“ Tại sao tàn hồn của mình lại là Vô Tướng hồn? Nghe thôi đã biết nó thật cường đại. Chỉ một cái phách đã mạnh như vậy, thế ba hồn sáu phách còn lại thì sao?”

Tự hỏi bản thân không khỏi làm hắn nhớ tới ngày trước đọc truyện “ Đấu La Đại Lục”. Không phải ban đầu Lam Ngân Thảo của Đường Tam được coi là phế võ hồn sao? Nhưng thầy của Đường Tam suy luận rằng hắn có hai võ hồn phải mạnh như nhau và thầy hắn đã đúng.

Hmm…

“ Không phải không có khả năng, Nếu như một phách của ta mạnh mẽ như vậy thì ta ắt hẳn cũng mạnh không kém. Không phải liền nói lúc trước âm thanh diễn hóa đã từng nói rằng có vô vàn Đạo, vô vàn loại Linh Hồn Thạch sao? Có lẽ lão già kia không thể nhận ra nên mới cho rằng ta là một linh hồn tầm thường.”

Suy nghĩ.

Tính toán.

Bạch Vũ rốt cuộc đã đưa ra quyết định. Hắn tiến lại phía tàn hồn rồi nói:

“ Ta đồng ý cùng ngươi tu luyện!”

“ Ngươi suy nghĩ thấu đáo rồi sao?”

“ Phải, ta là đang đánh cược!”

“Hmm… Ngươi an tâm, ta đứng về một phía với ngươi! Ta hứa được làm được! Và ta cũng không muốn làm quân cờ!”

Bạch Vũ đa mưu túc trí, tàn hồn của hắn cũng như vậy!

Bàn cờ mà tên đại năng kia bày ra, không biết thâm sâu cỡ nào, nhưng chỉ từ việc ép cả Bạch Vũ và tàn hồn bước vào con đường tu luyện một cách nhẹ nhàng mà tự nguyện đã đủ cho thấy lão già đó thật thâm độc!

Không tu luyện là không thể sống.

Bạch Vũ chết thì hắn vĩnh viễn không biết được sự thật ở Thần Vực. Chẳng lẽ lại để cha mẹ, người thân chết trong bí ẩn. Để kẻ chủ mưu hủy cả Trái Đất ung dung tự tại?

Còn đối với tàn hồn, hắn chỉ vừa mới được sinh ra, không biết thế giới bên ngoài như thế nào, không biết được những “ đồng bào Vô Tướng Hồn” khác ra làm sao? Không tu luyện chỉ có thể vĩnh viễn ở tại nơi này!

Chỉ có một con đường duy nhất mà bọn hắn có thể đi. Cùng nhau tu luyện!

Riêng Bạch Vũ, hắn là đang đánh cược. Cược mạng sống của mình vào con đường tìm kiếm khả năng tự thân tu luyện, tự thân mạnh mẽ.

Cứ như thế, Bạch Vũ và tàn hồn tiến hành câu thông linh hồn.

Câu thông linh hồn có thể khiến cả hai cùng nhau chia sẽ sức mạnh, cùng nhau lĩnh hội công pháp, cùng nhau tu luyện. Bất quá nếu muốn câu thông bắt buộc phải có sự đồng ý từ Bạch Vũ và cả tàn hồn.

Thời gian thấm thoát trôi qua…

Xuân đi thu tới, trãi qua một năm cùng nhau tu luyện, thiên phú của Bạch Vũ mãnh liệt thể hiện. Hắn cảm ngộ Vô Tướng Toái Linh Công rất nhanh, chỉ cần nghe qua khẩu quyết từ lời nói của tàn hồn, mọi điều cao thâm ảo nghĩa đều rất nhanh được phá giải. Theo đó, linh khí từ ngoài đại điện điên cuồng tràn vào Thôn Phệ Thạch. Hai người từng bước khổ tu, tất nhiên kẻ hưởng thành quả chính là tàn hồn…

Trải qua trăm năm, thông qua tu luyện, linh hồn thiếu khuyết của Bạch Vũ bắt đầu phục hồi nhờ vào tiếp xúc với linh khí. Phục hồi là tốt, bất quá không biết cần bao lâu… Tàn hồn cũng vậy, nó bắt đầu sinh ra phách thứ hai. Cũng thông qua những năm này, nhìn sự phát triển của tàn hồn, Bạch Vũ đã thấu hiểu phần nào sức mạnh khủng bố của Vô Tướng Hồn, của Thôn Phệ Thạch!

Vô Tướng Hồn vô hình vô dạng, trừ khi nó muốn, còn không không thể nắm bắt hay cảm nhận, hơn nữa hồn này lại trống rỗng, có thể cắn nuốt rất nhiều loại lực lượng, từ đó chiếm hữu mà sử dụng. Vì lẽ đó, Linh Hồn Thạch sinh ra từ hồn này có tên Thôn Phệ Thạch thuộc loại Pháp Tắc.

Thôn Phệ Thạch có thể thôn phệ lực lượng. Điển hình như mười ba loại lực lượng của mười ba đoàn hắc vụ khi trước.

Nói đúng ra, chúng là 13 đại đạo lực lượng. Mười ba đoàn hắc vụ kia, chắc hẳn cũng là cỗ lão đại năng… Bất quá bây giờ, cả Bạch Vũ lẫn tàn hồn đều chưa thể nào kiểm soát được chúng, chỉ có thông qua tu luyện Vô Tướng Toái Linh Công, nâng cao cảnh giới mới có thể nắm bắt.

Tuế nguyệt trôi qua, trải qua 900 năm, Bạch Vũ linh hồn nay đã ngàn tuổi.

Một ngày này, đang ngồi tu luyện, linh hồn Bạch Vũ rung động mãnh liệt. Cả linh hồn tỏa ra khói trắng, tựa như muốn tan biến. Bạch Vũ hoảng hốt:

“ Chuyện gì đang xảy ra!? Dường như ta đang tan biến!”

Bạn đang đọc Linh Hồn Thạch sáng tác bởi ThiênVũMaLong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênVũMaLong
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.