Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoàn thành kén rể, chuẩn bị đột phá cuối cảnh

Tiểu thuyết gốc · 3113 chữ

Người hướng dẫn đưa Lâm Phàm đan dược hồi phục như vòng 1, uống xong thì hắn đã đến một đại sảnh, hắn mở cửa bước vào, bên trong đã có ba cái bàn và ghế, mỗi ghế, bàn điều được trang trí cùng màu với thăm, Lâm Phàm ngồi xuống một cái ghế và bàn, được trang trí màu vàng cùng màu thăm với Lâm Phàm, có vẻ phải đợi ba kẻ còn lại.

Nhưng làm Lâm Phàm khó hiểu tại sao chỉ có ba ghế, ba bàn trong khi có đến bốn người chứ, bỏ qua suy nghĩ khó hiểu kia Lâm Phàm tiếp chờ đợi.

Lần lược hai người của thăm khác bước vào, chỉ còn lại màu thăm của Thố Y Minh chưa có ai bước vào, lẫn chả thấy bàn ghế gì, Lâm Phàm bắt đầu suy diễn.

Có khi Thố Y Minh và kẻ kia đồng quy vô tận cả ba đều chết, không có thí sinh thăm đó nữa, nên mới không có bàn và ghế.

"La là lá la, la là lá la" những âm điệu vui tai cất lên, Thố Y Minh mở cửa bước vào, y phục cậu ta bị nhuộm đỏ một màu máu, tay trái cậu ta đang chơi đùa đầu của một yêu thú đã đấu với cậu ta, bằng cách xoay nhưng trái bóng.

Cậu ta bây giờ như một vị sát thần, gương mặt xinh đẹp nữ tính của cậu ta xuất hiện nét hoang dại điên cuồng, càng tô đậm nét xinh đẹp của cậu ta.

"A...a...a, Lâm Phàm~~~~" vừa thấy Lâm Phàm, Thố Y Minh đã ném cái đầu sang một bên ngay lập tức phóng đến người của Lâm Phàm, Lâm Phàm né sang một bên tránh cậu ta, Lâm Phàm chạy ra xa Thố Y Minh nhất, rồi khó hiểu nhìn Thố Y Minh hỏi.

"Ngươi rốt cuộc là ai" vòng 1 thì muốb hợp tác hắn bằng năng lực buff để chiến thắng, bốc thăm vòng 2 thì tỏ ra nhút nhát yếu đuối để hắn nhường cho, kết thúc vòng 2, thì lại là một con thỏ sát nhân.

"Giới thiệu lại với ngươi, cũng hai kẻ này, ta là Thố Y Tiên, là kẻ các ngươi muốn lấy, vòng cuối này rất đơn giải, ai sống sót sau 5 phút thì lấy ta, tức nhiên ba kẻ cùng sống thì ta không ngại lấy cả ba đâu".

Lâm Phàm nghe xong bất ngờ không thôi, hai kẻ còn lại cũng bất ngờ tột cùng, vậy mà công chúa yêu tộc, lại giả làm trư để ăn thịt hổ từ vòng 1 đến giờ.

"Hi hi Lâm Phàm yên tâm, ta sẽ giữ huynh giết sau cùng" Thố Y Tiên nhìn Lâm Phàm nở ra một nụ cười vô cùng biến thái cùng sát khí ngập trời, làm Lâm Phàm nổi da gà, ớn lạnh tột cùng.

Cả ba người lập tức phóng ra xa khỏi Thố Y Tiên mỗi kẻ một gốc phòng, ai cũng biết Thố Y Tiên rất mạnh vì kế thừa huyết mạch từ yêu chủ, mạnh hơn cả ba cộng lại rồi nhân hàng chục lần lên cũng chả biết chừng.

"À quên vòng kén rển cuối cùng bắt đầu sau...3 ...2 ...1 khum" ngay khi số 0 được đếm ra, lập tức một luồng sát ý khổng lồ bộc phát, cả ba sợ hãi đến tận cùng linh hồn.

1 phút đầu tiên.

Đùngggggg.

Một trong hai thí sinh bị Thố Y Tiên tóm lấy ném mạnh quăng vào tường, may mà kẻ đó là rùa nên sức phòng thủ rất lớn, Thố Y Tiên chưa dùng lại, nàng phóng như bay, đánh ra mười mấy quyền phá hủy lớp mai rùa cứng cáp kia.

"Aaaaaaaaaa" ngay khi mai rùa bị phá hủy, thì những quyền của Thố Y Minh đã xuyên thủng qua cơ thể của con rùa kia, quyền của nàng tạo thành từng lỗ xuyên thủng và giết chết nó, con rùa chết ngay khi 1 phút trôi qua.

Phút thứ 2.

"Thân báo bộ, di chuyển sấm sét" kẻ thứ hai phóng lên di chuyển tốc độ nhanh như sấm chớp, chỉ để lại một chút tàn ảnh, hắn tự tin với tốc độ này thì Thố Y Tiên còn khuya mới bắt được mình, át chủ bài của Thố Y Tiên được nàng sử dụng.

"Sát đạo, sát thần lĩnh vực" Thố Y Tiên đập một chân xuống đất, không giam bên trong lập tức hóa màu đỏ như máu, không khí trở nên lạnh buốt khó mà diễn tả được, một bầu không khí ngập tràn chết chóc.

Thần lĩnh vực, đây là sức mạnh đặc trưng của một người khi lên thần cảnh, thần lĩnh vực không phải ai cũng có, chỉ có tuyệt thế thiên tài mới sinh ra được thần lĩnh vực.

Thần lĩnh vực sẽ ảnh hưởng bởi đạo của một người, ví dụ như Thố Y Tiên, nàng lấy đạo là sát, mở ra sát thần lĩnh vực, sát khí nồng nặc đến bức người, làm con báo và Lâm Phàm nhanh chóng trở nên khó thở, tốc độ của con báo chậm lại vì không thở được.

"Chạy nữa ta xem" Thố Y Tiên xuất hiện trước mặt của con báo kia rồi đấm ra một quyền đầy sức mạnh, xuyên thủng người của hắn, tạo thành một cái lỗ to ngay ngực của hắn, hai trên ba thí sinh đã chết.

Phút thứ 3.

"Lâm Phàm huynh, huynh muốn chết thế nào" nàng thu lại sát thần lĩnh vực, Lâm Phàm khó chịu nghe nàng nói, trong long thầm nghĩ, con thỏ thối tha chết tiệt, ngay từ đầu mình chỉ là trò chơi của nàng ta.

"Thay vì chết, ta sẽ sống tiếp, nhân đế biến, nhân chi tôn, kỷ băng hà, băng tuyết thiên địa, thiên vũ kiếm quyết" Lâm Phàm không chút hoảng sợ hay kiên dè gì nàng ta cả, hắn cần chặt kiếm lao lên.

Không gian xung quanh bị tuyết rơi trắng toát, nhiệt độ của không gian bị giảm theo cấp số nhân, Lâm Phàm không áp chế tu vi nữa, từ luyện hư phóng lên hợp đạo.

Kiếm tâm cũng được bật lên, đế nhân bộ được giải phóng đến mức tối đa, Thố Y Tiên nở ra một nụ cười, lòng thầm nghĩ, Lâm Huynh quả nhiên vẫn rất thú vị, giết thì tiếc quá, nhưng mình buộc phải làm vậy.

Phút thứ 4

Nàng không chút kìm lực nữa mà đánh ra toàn bộ lực lượng của bản thân, đây là toàn bộ sức mạnh thân xác của bán thần nhất tầng, cộng thêm sức mạnh khi được năng lực cường hóa thì sức mạnh của cú đấm này của nàng đạt đến.

Nửa bước bán thần nhị tầng, còn Lâm Phàm đánh ra toàn lực của tu vi hợp đạo sơ kỳ, 7 lần vung kiếm của thiên vũ kiếm quyết, nhân chi tôn, nhân đế biến, kỷ băng hà, Băng tuyết thiên địa, kiếm tâm trời sinh kiếm ý, cộng lại tất cả.

Sức mạnh này đạt đến nửa bước ý cảnh, như so sánh với sức mạnh nửa bước nhị tầng bán thần mà Thố Y Tiên đánh ra, thì những cú chém của Lâm, khác gì kiến cắn đá.

Đùng đùng đùng.

Xẹttttttttttttttttttt.

Hai đòn tấn công va chạm vào tạo thành làn sóng sung kích, đòn tấn công của Thố Y Tiên dần dần chiếm thế thượng phong, rồi đè ép Lâm Phàm, lúm xuống mặt đất.

"Ta sẽ không thua ngươiiiiiiiiiiiiiiii!!!!!!!!!!!!" Lâm Phàm hét lên, một luồng sức mạnh bột phá ra từ thể nội của Lâm Phàm sức mạnh bao lấy hắn, sức mạnh của Lâm Phàm tăng lên không ngừng, đòn tấn công này của hắn lực lượng bằng nàng.

Nàng bất ngờ vì sức mạnh của Lâm Phàm bỗng nhiên tăng lên, nhưng đáng tiếc cách biệt của cơ thể cả hai vẫn là quá lớn.

Dù sức mạnh ngang nhau, nhưng cường độ cơ thể khác nhau, Lâm Phàm chỉ là hợp đạo dù có sức mạnh bán thần nhưng cơ thể không chịu nổi nó sẽ nhanh chóng mất đi, lẫn cơ thể sẽ bị tàn phá nghiêm trọng.

Ngay khi sức mạnh kia tiêu tan hết, thì quyền kia của Thố Y Tiên lập tức giáng xuống, đòn tấn công làm khó bụi bay lên hình thành một lớp khói bụi dày đặc

Phút thứ 5, vòng cuối chính thức kết thúc.

Khói bụi tan đi, Thố Y Minh nhìn xung quanh tìm xác Lâm Phàm, nhưng để nàng thất vọng rồi, Lâm Phàm vẫn đang đứng sừng sững thiên nhang, bằng cách chống kiếm đỡ thân thể tàn tạ này.

Khi Lâm Phàm ngã xuống thì, yêu chủ, thay ông nàng Thố Y Minh xuất hiện, nàng đã sử dụng tên ông nàng để tham gia kén rể, ông ấy đỡ người Lâm Phàm sau đó biến mất.

"Hừ mình sắp lấy chồng rồi sao, buồn quá năm tháng sau sắp bị cầm tù rồi" Thố Y Tiên ôm đầu khó chịu nói, khi nghĩ đến ngày tháng ăn chơi sắp không còn nữa rồi, dùng khá thích Lâm Phàm, nhưng nàng thích tự do vui chơi hơn.

Bỗng nhiên trong đầu của nàng xuất hiện một ý nghĩ đen tối, đó là ăn hiếp chồng tương lai của mình, để Lâm Phàm hắn bỏ chạy đi mất là khỏi cưới hỏi gì.

Nơi tiêu hủy xác chết, một bàn tay dơ lên khỏi đống xác chết yêu thú, hắn là 002, ẩn núp trong nhóm thí sinh rất lâu, còn giả làm xác chết, chỉ đợi thời cơ liền xuất hiện.

Thời cơ sắp đến, 002 bò dậy, khỏi đống thi thể yêu tộc, sau đó dùng thật ẩn thân, 002 vô tình gặp một nữ hầu, sẵn tiện hắn giết luôn cô ta, 002 sử dụng dịch dung thuật, để giả trang thành cô ta, ẩn luôn khí tức của mình, chờ đợi thời cơ đến.

Nơi khác, sắc hoa tông, chính điện.

Hai mẹ con Nguyệt Nghi và Nguyệt Ánh đang liếm láp mút lấy thanh côn thịt của Văn Khang, hắn hài lòng bắn ra nồng nặc tinh dịch vào miệng hai người.

"Mở miệng ra cho ta kiểm tra nào" Văn Khang nâng cằm hai nàng lên nói, cả hai mở rộng miệng ra cho hắn kiểm tra mình đã nuốt xuống hết.

"Ngoan lắm" Văn Khang xoa đầu hai mẹ con, rồi đứng dậy đi, để lại hai mẹ con nàng đang cực kì hứng nhìn hắn đi mà khó chịu, sắc hoa tông giờ như cái dâm địa của Văn Khang, bình thường xung quanh sắc hoa tông được bài trận rất khủng bố, bán thần nhất tầng cũng chưa chắc vào được.

"Chủ nhân ngài đây rồi" vừa thấy Văn Khang mấy chục nữ nhân mặc quần áo hở hang, thân thể nóng bỏng, bốc lửa, eo thon, mông to, cặp bồng đào nở nang vô cùng, các nàng sau khi Văn Khang thị tẩm thì ngoài việc tu luyện thì lúc nào các nàng cũng nghĩ đến Văn Khang.

"Để ta thưởng các nàng sau" Văn Khang hôn lấy bờ môi của từng nàng rồi nói, các nàng nuối tiếc không muốn hắn rời đi, cứ nhìn hình bóng Văn Khang mãi, Văn Khang đi xuống mở ra cánh cửa tầng mật thất rồi đi vào.

Căn mật thất này được Văn Khang thường xuyên cho nữ sắc hoa tông dọn dẹp lẫn cho mấy nữ yêu tắm rửa, nên không hôi gì, nữ yêu cũng là hoa của hắn, mà là hoa thì không được hôi, phải luôn luôn thơm tho.

Bên trong là mấy nàng yêu thú đang tu luyện, nhờ hấp thu đại đạo của Văn Khang mà đang đột phá, trận pháp này chỉ không cho người ta sử dụng tu vi chứ tu luyện vẫn được, còn Văn Khang vẫn sử dụng được tu vi là do hắn có lệnh bài riêng.

Hắn tiến lại nhìn Phượng Ngân vẫn đang say giấc nồng, y phục nàng được mấy nữ sắc hoa tông xuống đây dọn dẹp mặc lại cho, Văn Khang cởi xuống y phục của Phượng Ngân lần nữa, kiểm tra thử cơ thể nàng có bị sao không mà ngủ mãi chả tỉnh.

Kiểm tra thì quả nhiên huyệt vị, và kinh mạch của nàng bị đóng, Văn Khang dễ dàng đoán ra nàng làm vậy để giả chết, ai ngờ bị 002 ném vào đại trận này, không điều động được tu vi nên không giải được.

Văn Khang sẵn tiện, giúp nàng rồi hấp thu linh lực nàng giúp hắn nâng cao tu vi luôn vậy, hắn bắt đầu giải cho nàng ngay khi huyệt vị và kinh mạch cuối cùng được giải.

"Phượng thiên quyền" Ngay lập tức Phượng Ngân mở mắt ra, phóng lên trên không trung, tay tụ ra lực lượng, đấm thẳng vào cái mặt của Văn Khang.

Bẹp.

"Aaaaaaa" Phượng Ngân hét lên khi đấm vào mặt của Văn Khang, tay nào sưng đỏ lên, nàng cảm giác mình như đấm vào đá vậy.

"Nàng làm trò hề gì thế" Văn Khang hỏi, khi ăn một quyền của Phượng Ngân xong, nàng ngã xuống trong lòng hắn, nàng không điều động được tu vi thì khác gì một phàm nhân.

"Đau chứ gì" Văn Khang cầm lấy tay vừa đấm mình của nàng, da thịt hắn cứng như kim loại, nàng thân thể chỉ là phàm nhân, dùng lực thế mà đấm, không đau cũng lạ, hắn xoa xoa vuốt ve nó làm Phượng Ngân đỏ mặt, nhưng nàng nhận ra đây là kẻ thù của mình thì tức giận đứng lên chỉ thẳng mặt Văn Khang hét lên:

"Ta sẽ giết ngươi nhân loại nhỏ bé, dám làm nhục ta" Phượng Ngân lần nữa đánh ra một quyền, nhưng dễ dàng bị Văn Khang bắt lấy.

"Phượng tộc các nàng luôn kiêu ngạo thế sao, dung mạo của nàng là ta nhớ đến kẻ thù cũ trong quá khứ" Văn Khang vuốt ve thân thể của nàng rồi ôm lên.

"Kẻ thù cũ, chẳng lẽ còn 1 phượng tộc khác ngoài ta" nàng hỏi, nhìn tuổi tác Văn Khang rất trẻ, trong quá khứ hắn nói thì chắc tầm vài năm trước, nàng hy vọng phượng tộc vẫn còn sống trên hành tinh này.

"Không nha tộc nàng ngoài nàng chả còn ai, đó là rất lâu về trước rồi, lúc đó kẻ thuộc tộc của nàng gọi ta là cổ ma, còn kẻ thù của ta, tên là phượng mẫu nha, chắc nàng chỉ muốn sinh ra nên không biết đâu".

Nghe Văn Khang nói xong, người của Phượng Ngân rung bần bật lên vì sợ hãi, lúc này nàng mới để ý mái tóc và dung mạo này rất giống hình dạng nhân loại của cổ ma, chỉ khác mỗi giới tính.

Hành tinh quê nhà của nàng đang gặp nguy hiểm, không là cả đa vũ trụ, tất cả triều không thời gian sẽ gặp nguy hiểm.

Vậy mà nàng đang bên trong hang cọp, cổ ma đã tái sinh rồi, nàng phải làm sao bây giờ, thấy nàng nghe xong đứng hình luôn, thì Văn Khang bắt đầu hành động.

"Ta ăn đây" Văn Khang nói khi lười lè ra liếm láp cơ thể nàng, Phượng Ngân vừa hoàn hồn lại liền phản kháng Văn Khang hành sự, nhưng với sức lực một phàm nhân nhưng nàng làm được gì.

"Ahhh...ahh...đừng...ah".

"Xin ngươi...ahhhhhh".

"Hmmh...hmmmmmm".

Suốt mấy ngày bên trong chỉ nghe tiếng rên của Phượng Ngân vang lên liên tục, 2 ngày 2 đêm hấp thu linh lực của Phượng Ngân, tất cả tu vi của Văn Khang đạt đến nửa bước cuối cảnh.

Mỗi khi nàng kiệt sức thì Văn Khang lại truyền sinh khí giúp nàng hồi phục lại như cũ, Văn Khang cũng triệt để thuần phục bé tiểu phượng hoàng này.

Văn Khang rút ra thanh côn thịt từ âm đạo nàng, âm đạo nàng chảy ra tinh dịch của hắn như núi lửa phun trào, bởi vì thân thể bé nhỏ không thể chứa hết lượng tinh dịch khổng lồ của Văn Khang, sau một lúc mới chảy ra hết.

Mặt nàng lúc này hiện rõ chữ phê, và sướng, thân thể nàng dính đầy vết tích của Văn Khang để lại, vết cắn, vết nhéo đủ thứ, đầu óc của Phượng Ngân trở nên trống rỗng, nàng rốt cuộc phải làm gì bây giờ.

"Nàng không tệ nha, ta đi đột phá xong liền tìm nàng tiếp tục vui vẻ, tiểu phượng hoàng" hắn nói xong liền hôn Phượng Ngân, chuẩn bị đi tìm chỗ đột phá cuối cảnh.

Nàng bên trong phòng ngồi dậy ôm cái cơ thể đầy sự ô uế này, Phượng Ngân hai mắt chảy ra hai hàng nước mắt, nàng nguyền rủa kẻ kia, còn nguyền rủa cái cơ thể này, nàng không còn mặt mũi nào, để gặp lại, anh, chị, em nữa.

"Chết, đúng rồi chỉ có chết mới thoát khỏi ác mộng này" Phượng Ngân suy nghĩ trở nên cực đoan hơn, nàng biết mình lúc này chả khác nào phàm nhân nên rất dễ chết, Phượng Ngân lao lên, phóng về phía cầu thang, vì nó là thứ duy nhất cứng cáp trong phòng này.

Đùnggggg.

Đầu nàng va chạm mạnh vào cầu thang, Phượng Ngân ngã xuống đầu dính đầy máu, nàng vừa khóc vừa cười, ác mộng này sắp kết thúc rồi, đây là ý nghĩ cuối cùng của nàng trước khi chết.

"Sinh tử do ta" bỗng nhiên cơ thể nàng hồi phục trở lại, tất cả đều hồi phục trở lại, Phượng Ngân lần nữa sống lại, mắt nàng hiện rõ nét không tin, Văn Khang đang đi lên thì dừng lại, hắn quay đầu nhìn nàng đã cố gắng tự tử thì cười khẩy hướng nàng nói:

"Muốn chết sao tiểu phượng hoàng, xin lỗi nàng rồi, mạng nàng giờ thuộc về ta, muốn chết cũng không được đâu, nếu cố gắng chết một lần nữa thì đừng trách ta" Văn Khang đe dọa xong liền bỏ đi, để lại Phượng Ngân triệt để rơi vào tuyệt vọng.

"Đây là chết không được sống không xong sao" Phượng Ngân gục ngã nói, hắn còn có thể hồi sinh cả người chết thì nàng lấy gì để thoát khỏi cơn ác mộng này...

Bạn đang đọc Linh Khí Khôi Phục: Năng Lực Của Ta Là Song Tu sáng tác bởi khang1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi khang1234
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 111

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.