Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tâm nguyện của Thố Minh đại đế

Tiểu thuyết gốc · 1730 chữ

Lâm Phàm mệt mỏi nằm dưới đất thở chả ra hơi, hắn đang bên trong trận pháp thời gian, một ngày bên trong tương đương 1 tháng bên ngoài, 2 ngày huấn luyện của lão thỏ già kia là 2 tháng.

"Lâm Phàm Huynh uống nước đi" Thố Y Tiên đưa linh thủy đến cho Lâm Phàm, hắn không suy nghĩ mà đáp lại ý tốt cả nàng, uống hết vào, bỗng nhiên thân thể hắn nóng rực lên, một cảm giác xé lưỡi, nó là cảm giác cay.

"Ngươi bỏ cái gì vào vậy...cay quá...con thỏ lùn chết tiệt" Lâm Phàm lăn qua lăn lại trên mặt đất đầy đau đến, với tu sĩ, thì ớt bình thường thì làm gì có tác dụng với họ, chỉ có những loại linh dược thuộc tính hỏa mới làm tu sĩ cảm thấy cay.

Mà thứ nàng ta bỏ vào không phải chỉ là hỏa linh dược cấp thấp, bởi vì nó làm một tu sĩ hợp đạo như hắn cay như muốn chết đi sống lại như thế, thì ít nhất là thất phẩm trở lên, mới có thể làm Lâm Phàm cay như thế, Thố Y Tiên nhìn Lâm Phàm cười bể bụng:

"Haha, ta bỏ vào là cửu phẩm tề linh hoa, nó sẽ làm ngươi cay đến bán sống bán chết hahaha" Lâm Phàm tức giận với con tiểu thỏ con này, hắn ngồi xuống nhập thiền luyện hóa hỏa linh lực của tề linh hoa.

Hỏa linh lực bị Lâm Phàm dùng băng tuyết thiên địa áp chế rồi luyện hóa thành linh lực thuần khiết chảy vào linh căn của Lâm Phàm, năng lượng của một cửu phẩm linh dược đủ cho Lâm Phàm đột phá một tiểu cảnh giới.

"Cảm ơn ngươi giúp ta" Lâm Phàm mở mắt ra, cười khẩy nhìn Thố Y Tiên chọc tức, Thố Y Tiên mặt tức giận, nàng muốn phá cho hắn, để hắn bỏ đi, nào nhờ lại giúp hắn đột phá một tiểu cảnh giới.

"Hừ ngươi đợi đấy ta sẽ trở lại" Thố Y Tiên tức giận bỏ đi, mỗi khi Lâm Phàm luyện tập thì bên ngoài Thố Y Tiên đã làm ra đủ trò để trêu chọc Lâm Phàm, nhưng trò trẻ con của nàng sao chọc tức một kẻ hai kiếp như hắn.

Lâm Phàm chỉ luyện tập, luyện tập mà bơ nàng luôn, Thố Y Tiên chưa bao giờ bị đối xử như thế, nàng luôn được yêu thương, dù tạo ra mấy trò chọc phá người khác, họ cũng không dám bơ nàng như Lâm Phàm làm, đơn giản nàng công chúa mà công chúa sẽ được người khác yêu thương.

"Hừ tên ngốc Lâm Phàm nhà ngươi, bổn công chúa trêu chọc ngươi là phước ba đời nhà ngươi, dám bơ ta sao hả, tên khốnnnnnn" Thố Y Tiên tức giận hét lên, Lâm Phàm đóng vai kẻ điếc, thằng mù, người câm, xem như chả nhìn, nghe, nói gì cả.

"Tên khốn khiếp, ngươi bị điếc à, có nghe lời ta nói không" Thố Y Tiên hét lên, Lâm Phàm như cũ bơ nàng, chả nhìn nàng dù chỉ một cái, làm Thố Y Tiên trở nên tức giận hơn, chửi hắn liên tục.

Thố Minh đại đế một bên nhìn cặp đôi trẻ giận hờn với nhau liền nhớ đến tuổi thanh xuân của mình, nhớ đến người vợ đã chết cách đây triệu năm, càng nhớ đến đứa con gái và đứa con rể đoạn mệnh của mình, lòng lão nặng trĩu.

Ước muốn bây giờ của Thố Minh đại đế chỉ đơn giản là muốn thấy cháu gái mình gả cho Lâm Phàm, kẻ xứng đáng mà lão nhìn trúng, Thố Minh đại đế biết ngày đó đang dần đến gần, mạng sống nhỏ bé của lão phải nguy kịch thêm lần nữa, để đánh với cổ ma và lần nữa phong ấn nó.

Nhưng không chắc lần này sẽ như lần trước, lão liệu sẽ may mắn sống sót trở về không, không ai nói trước được chuyện gì cả, ước muốn của lão chỉ mà muốn nhìn cháu gái thân yêu mình, gả đi cho một người tốt.

Kết thúc ngày huấn luyện thứ nhất, cơ thể Lâm Phàm trở nên khỏe khoắn hơn, sức mạnh so với lúc trước cũng tăng lên gấp 2 lần, còn nhờ Thố Y Tiên mà đột phá một tiểu cảnh giới.

"Lâm Phàm ta có chuyện muốn nói với ngươi" Thố Minh đại đế xuất hiện trước mặt Lâm Phàm nói, hắn gật đầu tỏ vẻ, tiền bối cứ nói, Thố Minh đại đế bỗng nhiên quỳ xuống khấu đầu lạy Lâm Phàm.

"Sao ngài lại làm thế, ta tổn thọ chết" Lâm Phàm vội vàng đỡ lão dậy, Thố Minh đại đế vẫn quỳ nhưng cũ chả chút lung lây, hai hàng nước mắt của lão bắt đầu chảy ra, bên trong trận pháp 1 ngày bằng 1 tháng này.

Lão đã nhìn kỹ con người Lâm Phàm bằng ánh mắt trải đời của lão, và lão chắc chắn hắn là kẻ xứng đáng để lão gửi gắm cháu gái mình cho hắn, Thố Minh đại đế vừa khóc vừa nói:

"Ta biết cưỡng ép ngươi cưới cháu ta là không tốt, nhưng thân ta già, mai sau lại sắp đại chiến, sống chết, khó mà nói trước, ước muốn lớn nhất của ta là nhìn nó mặc lên áo tân nương cưới một người tốt như ngươi".

"Ta cầu xin, ta vang xin ngươi, dù có yêu nó thay không yêu thì ít nhất hãy chăm sóc tốt cho nó giúp ta, ta biết nó rất trẻ con, vì cha mẹ nó mất khi nó còn quá nhỏ, mong ngươi quan tâm nó, dù người không yêu nó ít nhất hãy thương nó".

"Có lẽ tất cả những yêu cầu của ta đối với ngươi là quá đáng, nhưng ta hết cách rồi, ta yêu cầu người với tư cách là một người ông thương cháu, chứ không phải một vị cường giả ép buộc ngươi nữa, ngươi có thể từ chối, rồi bỏ đi sau khi huấn luyện kết thúc, ta sẽ không trách ngươi".

Lâm Phàm nghe lão nói một tràn này, thân người bất động chả thể di chuyển, ý thức hắn ngập tràn sự suy tư, hắn phải làm gì cho đáng đây, lão thật sự rất đáng thương, Lâm Phàm không nỡ dập tắt ước mơ của lão, hắn đành gật đầu cho thỏa lòng lão.

"Ta cảm...ơn...ngươi" Thố Minh chỉ chờ đợi cái gật đầu từ Lâm Phàm thôi, nước mắt từ tận đáy lòng lão chảy ra, thân thể già nua rung rẫy vì vui mừng, Lâm Phàm thấy lão như vậy cảm xúc hắn trở nên rối loạn.

Nước mắt của Lâm Phàm vô thức rơi xuống theo lão, trong mắt hắn bây giờ, lão không còn là một vị cường giả mạnh mẽ nữa, mà chỉ còn hình ảnh một người ông thương cháu gái, đến nổi vứt cái tôi của mình để van xin quỳ lạy một hậu bối, để hắn đối xử tốt với cháu gái mình.

Một gốc khác, Thố Y Tiên nghe thấy thế những lời ông nàng nói, không kìm được nước mắt, từ nhỏ cha, mẹ nàng bị địch nhân vây giết, xác mẹ nàng còn bị chúng thay nhau làm nhục, xác cha nàng bị chúng chém ra treo lên như chiến lợi phẩm.

Tuy chỉ nghe kể lại thôi, mà trái tim nàng đã sôi sục lửa hận, còn ông nàng đã nhìn thấy tất cả, thì ông sẽ cảm thấy ra sao, mặc kệ vết thương cũ chưa lành, ông nàng một mình lao lên.

Đồ sát diệt tộc tất cả bọn chúng, già, trẻ, nam, nữ, có tội, thay không tội chỉ cần liên quan đến chúng ông đều giết hết, linh hồn bị pháp bảo ông giam cầm tra tấn đến vĩnh viễn.

Nàng biết, bao nhiêu yêu thương của ông đều dành cho nàng, tình thương của ông như biển lớn vô tận, vậy mà chỉ một ước muốn nhỏ bé của ông nàng cũng muốn phá, nàng đúng là loại thỏ bất hiếu, không đáng sống.

Thố Y Tiên lau nước mắt, bỏ đi về phòng, lòng thầm nghĩ rằng, mình không được phụ lòng ông, mình sẽ thực hiện ước muốn này của ông, để ông hạnh phúc.

Ngày hôm sau.

Lâm Phàm vẫn đang huấn luyện dưới sự chỉ dẫn của Thố Minh đại đế, bỗng nhiên một mùi thơm dịu nhẹ phát ra thu hút chú ý của hắn, hắn tò mò nhìn hướng phát ra mùi thơm, một vị nữ tử xinh đẹp đến tột cùng đang đi.

Nàng mặc một cái váy nhỏ, đầy hoa văn, nó hợp với dáng người nhỏ của nàng, mái tóc nàng để xả dài xuống, cặp mắt long lanh đáng yêu, mũi nàng nhỏ đầy khả ái, môi nàng được tô lên màu đỏ chót tạo điểm nhấn, làn da nàng hồng hào trắng tinh.

Đôi tai thỏ thường ngày cụp xuống cũng dựng đứng lên, để trông nàng tự tin hơn, khí chất nàng tỏ ra đại biến từ khí chất hoang dã khát máu, thì đổi thành một khí chất nho nhã,thanh cao của công chúa.

Nàng còn ai ngoài Thố Y Tiên, nàng lúc này với nàng lúc trước như thể hai người khác nhau, đến cả Thố Minh đại đế còn chả nhận ra cháu gái cưng của mình, nói chi Lâm Phàm.

"Xin lỗi chàng, mấy ngày qua ta đã thất lễ rồi, xin chàng thứ lỗi cho sự trẻ con của ta" Thố Y Tiên trở nên lễ phép hơn nói, Lâm Phàm đứng như trời trồng, não hắn đang load thông tin.

"Ngươi là Thố Y Tiên, sao khác quá vậy" Lâm Phàm sau khi load xong não thì kinh ngạc hỏi, nàng e hẹn đỏ mặt, nhẹ nhàng gật cái đầu nhỏ của mình.

"Vì ngày hôm sau là ngày hai ta thành hôn rồi, ta phải thay đổi để xứng với chàng chứ" cả hai bắt đầu ngại ngùng nói chuyện, Thố Minh đại đế nở ra một nụ cười mãn nguyện bỏ đi để hai người trẻ bồi đắp tình cảm...

Bạn đang đọc Linh Khí Khôi Phục: Năng Lực Của Ta Là Song Tu sáng tác bởi khang1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi khang1234
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 113

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.