Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2085 chữ

Tiện tay click vào dấu X góc phải màn hình, tắt đi màn hình trước mặt. Chu Lỗi thở dài một hơi. Đây là lần thứ ba hắn đọc “Từng bước thăng tiên”.

“Phải chi có một nam nhân tốt như thế thích mình thì tốt rồi”, Chu Lỗi ước ao. Nhưng sau khi nói xong, hắn nhịn không được mà cười nhạo bản thân. Nếu có người như thế, ai lại coi trọng người như hắn đâu.

Chu Lỗi, nam, 25 tuổi, đang làm việc tại một câu lạc bộ thể hình. Là một huấn luyện viên thể hình, hắn đương nhiên sở hữu một thân hình hoàn hảo mà mọi nam nhân đều ước ao. Cơ bắp rõ ràng nhưng không khoa trương, bất kỳ loại trang phục nào mặc trên người hắn đều làm tăng thêm ưu điểm về dáng người.

Là kẻ địch của nam nhân, thế nhưng Chu Lỗi không giống với các huấn luyện viên khác. Không những không bị lão công hay bạn trai của các nữ học viên căm thù, ngược lại hắn rất được hoan nghênh, bởi Chu Lỗi đã come out. Đối với nam nhân mà nói, ở cùng với gay gì gì đó, bạn gái của mình đương nhiên sẽ an toàn vô cùng….

Ngoại trừ những chuyện đó ra, Chu Lỗi còn có một bí mật… Chính là sau lần sinh nhật thứ hai mươi lăm này, hai chính thức được phong làm — ma pháp sư. =.=

Được rồi, có lẽ với nam nhân mà nói làm một cái xử nam cũng không phải là chuyện vinh quang gì, bất quá với Chu Lỗi, hắn quả thật chán ghét cái thứ sinh hoạt thối nát trong cái thế giới gay này.

Vậy mà mỗi lần cùng bạn vào quán bar gay, các tiểu linh gợi cảm không ngừng vây quanh hắn a, dù mặt vẫn cười nhưng trong lòng hắn đã lật bàn từ đời nào rồi (╯‵□′)╯︵┴─┴

Giời ạ, có ai quy định nam nhân 1m8 nhất định phải thuần nhất (công đó ạ) đâu!!!

Giời ạ, ai nói ta dương cương chính trực, vóc người thon dài gợi cảm nhất định phải thuần nhất a!!!

Giời ơi, ai bảo một thân đầy nam tính, khí chất thành thục như ta nhất định phải là thuần nhất a!!!

Đối mặt với đám tiểu linh vây xung quanh, Chu Lỗi muốn rơi lệ.

Một tiểu linh thân hình uy mãnh thì sao chứ. Chẳng lẽ trong quán gay bar này không có một tiểu nhất thân hình không vạm vỡ sao? Tuy rằng vóc người hắn tốt nhưng hắn lại mê luyến cái loại hình bạch trảm kê nhất hào(*) là sao chứ??? _(:3″∠)_

Khụ, được rồi, sống 25 năm mà cọng lông của trai còn chưa sờ qua, tạo thành kết quả như thế này, một phần cũng vì cái tính thà thiếu chứ không ẩu của hắn, phần vì ý nghĩ muốn cùng ái nhân chung thủy một đời một kiếp.

Mệt, không có trai thì sao, Chu Lỗi hắn vẫn có rất nhiều đồ chơi thân mật rất high a, bất quá sau khi high xong thì cảm thấy có chút trống vắng khó chịu thôi.╮(╯_╰)╭

Không hút thuốc, không uống rượu, Chu Lỗi hầu như không có sở thích bất lương nào. Ngoại trừ ngày thường rảnh rỗi đi thăm lão viện trưởng của cô nhi viện lúc nhỏ ở, sẵn mua mấy thứ linh tinh tặng tụi nhỏ, sinh hoạt không áp lực, không có bạn trai để vướng bận, Chu Lỗi thích nhất là lên mạng xem tiểu thuyết.

Bất quá hắn rất ghét cái thể loại ngón tay vàng ngựa giống nam đang trở thành trào lưu, đặc biệt là cái thứ mà em nào tới cũng không từ, vừa nhìn thôi đã thấy mắc ói. Cũng may là trên đời này không phải chỉ có mỗi loại tiểu thuyết đó, mà trong số những tiểu thuyết kia, hắn thích nhất là cuốn tiểu thuyết tu chân “Từng bước thăng tiên”.

Mặc dù đây là tiểu thuyết BG nhưng cũng không thể ngăn sự thưởng thức của hắn với Quân Duệ Ngôn. Tính cách vừa ôn như lại đối với ái nhân không rời không bỏ, dù có mê hoặc lớn cỡ nào cũng chưa bao giờ có ý nghĩ bỏ mặc ái nhân.

Mặc dù trong tiểu thuyết từng có vài vị nữ phối tỏ ý yêu mến với nam chính nhưng Quân Duệ Ngôn chưa có bất kỳ ám muội gì với họ cả, cũng chính điểm này đã khiến tâm hồn Chu Lỗi cảm thấy được an ủi…

Chu Lỗi ghét nhất là thứ nam nhân cặn bả được voi đòi tiên, nhất là thứ một chân đạp hai ba thuyền lại còn vọng tưởng tề nhân chi phúc gì đó.

Nam nhân khác ra sao hắn không biết, hắn chỉ biết tim hắn rất nhỏ, chỉ có thể chứa một người mà thôi, nhiều hơn nữa chắc sẽ ói ra hết. ╮(╯_╰)╭

“Thiệt là tiếc mà, nếu có một nam nhân tốt như vậy ngoài đời, mà còn là gay nữa chắc ta phải giành đến tay” cảm khái một tiếng, Chu Lỗi tắt máy tính, 12 giờ rồi, mai hắn còn phải đi làm nữa…..

…..

…….

………

Đợi Chu Lỗi mở mắt lần nữa—sai rồi, còn chưa kịp mở mắt nữa là hắn cảm thấy toàn thân đau nhức muốn ngất đi.

Hắn đó giờ chỉ bị thương một lần duy nhất, là khi bị chiếc xe con tông một lần làm gãy tay, mà so sánh với lần đó thì lần này chẳng khác nào gãy xương toàn thân.

“Ô…” Rên rỉ một tiếng, lúc này Chu Lỗi vẫn chưa phát hiện rằng giọng hắn đã thay đổi.

“Thần phục hoặc chết !!!”

Trên đỉnh đầu truyền tới một giọng nam từ tính dễ nghe, Chu Lỗi đang đau đớn nhịn không được mà nghĩ, ngọa tào, giọng nói này thật dễ nghe.

Hả? Chờ chút, hình như có cái gì đó sai sai !!

Hắn cố mở mắt ra. Đập vào mắt hắn là một nam nhân mặc trường bào màu lam, đang ngồi xổm, bàn tay dán trên trán hắn, trong mắt nhu tình nồng đậm….Đừng đùa, này rõ ràng là đang trắng trợn uy hiếp a !!!

Chu Lỗi: (⊙_⊙) !!! Lát sau Σ( ° △ °|||) !!! Mẹ nó ! Mẹ nó ! Mẹ nó ! Vậy là ta xuyên rồi sao ?! Vì cái lông gì mà nam nhân này lại mặc trường bào a !

“Thuần phục hoặc là chết! ” Nam nhân trước mặt nhíu mày, trong lòng bàn tay ngưng tụ một đạo hào quang màu vàng óng.

Chu Lỗi: (¯¯□¯¯||) tiết tấu không đúng lắm a, nam nhân này hình như… là đang nói chuyện với hắn đi? Bắt hắn thuần phục cái gì chứ? Chẳng lẽ ép mình bán thân cho hắn sao?

Chờ chút, chờ chút !!

Chu Lỗi bỗng như cảm thấy gì đó, cố mà trợn mắt to hơn một chút để nhìn cho rõ nam nhân trước mặt.

Tóc đen như mực, mặt trắng như ngọc, môi hồng, da như mỡ đông, trên gương mặt tuấn tú kia lúc nào cũng treo một nụ cười ôn hòa, nam nhân tuấn mĩ vô song này là đệ tử của Lăng không kiếm phái — Quân Duệ Ngôn.

Chu Lỗi:…(╯‵□′)╯︵┴─┴ !!!Đây rõ ràng là hình dung của nam chủ trong “Từng bước thăng tiên” đó, nhưng làm sao mà hắn vừa nhìn thấy người nam nhân này liền nghĩ đến mấy câu văn đó chứ?

Tuy rằng giờ phút này nam nhân kia không có cười, như nhìn trang phục y đang mặc kìa (trên cổ tay áo thêu phù văn của Lăng không kiếm phái), này rõ ràng là Quân Duệ Ngôn a !!!

Nguy rồi !!!

Sớm đã thuộc nội dung của vở kịch, giờ khắc này, Chu Lỗi cảm thấy toàn thân đều không tốt, bởi khi muốn lấy tay che mặt lại, hắn liền phát hiện, thứ vốn gọi là tay giờ lại thành một cái móng trắng đầy lông.

Lần nữa chửi thầm trong bụng.

Chu Lỗi cảm thấy, chỉ nội trong hôm nay, số lần hắn chửi thầm đã sắp gần bằng tổng cả đời cộng lại rồi, thấy kim quang trong tay đối phương càng ngày càng sáng, tính mạng bản thân ngày càng nguy hiểm, hắn vội vàng rống to :” Gâu gâu gâu (ta thuần phục) ”

Quân Duệ Ngôn:…

Chu Lỗi:…

Chu Lội hắc tuyến đầy mặt, giời ạ, phát triển này có chút quỷ dị a, nhớ không lầm, hình như lúc nam chủ xuất hiện là đang ở dãy Kỳ Dân săn giết yêu thú đi, đúng lúc gặp phải một con Khiếu Nguyệt Thiên Lang đang bị thương đi. Nam chủ cố sức thuần phục nó, nhưng Khiếu Nguyệt Thiên Lang lại thà chết mà không chịu khuất phục, cuối cùng, Quân Duệ Ngôn đành phải giết nó, sau đó thu thập một viên nội đan cấp sáu, làm nền tảng vững chắc cho hắn kiếm được món tiền đầu tiên.

Nhưng tại sao Khiếu Nguyệt lại sủa gâu gâu gâu??? Này quá không khoa học đi.

Quân Duệ Ngôn cũng không biết Khiếu Nguyệt Thiên Lang này xảy ra chuyện gì, bất quá, chuyện này cũng không ảnh hưởng đến việc hăn muốn hoàn thành khế ước linh thú.

Trong dãy Kỳ Dân này không ít yêu thú, đối với một tu sĩ Luyện khí kỳ tầng bảy như hắn mà nói, vô tình gặp phải một yêu thú cấp sáu như Khiếu Nguyệt Thiên Lang (tương đượng Trúc cơ kỳ) chính là chuyện không tưởng, nếu không phải yêu thú này đang bị thương, có lẽ, người chết sẽ là hắn.

Nhưng mà yêu thú này lại bị thương, tự nhiên hắn sẽ đánh chủ ý lên nó. Nếu hắn có thể sở hữu một con linh thú Trúc cơ kỳ, vậy thì tính an toàn tại dãy Kỳ Dân này lại nâng cao thêm một bậc.

Mắt phượng hơi nheo lại, trên thân Quân duệ Ngôn toát ra một tia nguy hiểm, nếu như không thể thu phục được, vậy chi bằng……..

Chu Lỗi cảm thấy khí tức của đối phương bỗng dưng biến hóa, cả người đều không tốt.

Ôn nhu của ngươi đâu !!! Hòa ái của ngươi đâu !!! Ngươi không biết bảo vệ động vật nhỏ sao ??? (Hình như có gì đó kì quái lẫn vào)

Được rồi, Chu Lỗi biết, mấy cái đó chỉ xuất hiện khi Quân Duệ Ngôn đối mặt với con người mà thôi, còn với một con Khiếu Nguyệt Thiên Lang đang bị thương như hắn, y không đâm cho một kiếm là may rồi.

Nhưng vấn đề là hắn không biết làm sao để ký khế ước a !!! Ngôn ngữ không thông, dù có muốn thần phục cũng không nói rõ được a!!!

Mắt thấy chút kiên nhẫn của Quân Duệ Ngôn từ từ biến mất, kim quang cũng mãnh liệt hơn, này là chuẩn bị ra tay sao??? Chu Lỗi cực kỳ ủy khuất mà lật thân thể lại, lộ ra cái bụng trắng trắng.

Quân Duệ Ngôn:….

Tuy rằng không biết con yêu thú này vì cái gì lại lộ cái bụng ra, bất quá hắn biết, đây là tư thái thần phục của nó.

Thu hồi kim quang trên tay, hắn cắn nát đầu ngón tay, vẽ ra một cái huyết phù.

“Không cần chống cự”. Quân Duệ Ngôn biết đối phương hiểu ý mình, chậm rãi di chuyển huyết phù lên trên trán Khiếu Nguyệt Thiên Lang.

“Gâu! Uông uông!” (Tê, nóng quá) huyết phù quỷ dị mang theo luồng nhiệt cực nóng xông vào da thịt, khiến Chu Lỗi đau đến nhe răng nhếch miệng. Bất quá so với cơn đau ở bụng, cái này chỉ là chuyện nhỏ thôi.

Ê? Thật kỳ quái.

Không biết có phải đó xuyên qua thành yêu thú không, nhưng hắn lại cảm giác được, sau khi huyết phù kia đi vào cơ thể, dọc theo mấy cái kinh mạch, liền nhanh chóng tiến về một phía.

Tầm mắt của hắn không tự giác đi theo huyết phù kia, chạy qua mấy cái kinh mạch, ầm một tiếng, tiến vào không gian thức hải bản thân.

Bạn đang đọc Linh Thú Công Lược - Mặc Vũ Yên Dạ của Mặc Vũ Yên Dạ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BiNganBiNgan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.