Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2536 chữ

Đó là cái gì?

Chu Lỗi không hiểu ra sao bay lơ lửng ở giữa thức hải của mình, phía dưới là một mảnh hoang vu đất trống, bầu trời thì xám xịt, rõ ràng là không có mặt trời, nhưng lại có ánh sáng chiếu đến. Phía dưới đất trống không không có gì, nhưng giữa không trung lại có mảnh băng tinh lớn nỏi lơ lửng. Hắn nhịn không được để sát mặt vào nhìn xem, thình lình phát hiện, bên trong băng tinh rõ ràng là thân thể của hắn, nói cách khác chính là thân thể hắn bị phong ấn bên trong băng tinh.

Hắn dùng sức điên cuồng đập mạnh vào băng tinh, nhưng vô luận hắn nổ lực thế nào, dùng lực mạnh ra sao, băng tinh kia đều không mảy may sứt mẻ gì, nam nhân bên trong phảng phất như đang ngủ say, không có bất cứ phản ứng gì.

“Há mồm.”

Trong mông lung, tựa hồ hắn nghe được có người ở bên tai hắn nói như vậy, nhưng Chu Lỗi đang bận quan tâm đến thân thể của mình nên căn bản không chú ý, hắn bay xung quanh thân thể mình một vòng, một chút manh mối đều không có.

Đây là ý tứ gì? Hắn xuyên qua thành Khiếu Nguyệt Thiên Lang, còn thân thể của mình lại bị phong ấn bên trong thức hải của Khiếu Nguyệt Thiên Lang? Có phải điều này có nghĩa là tương lai hắn còn có cơ hội có thể trở lại thân thể mình?.

“Há mồm!”.

Thanh âm bên tai tựa hồ lại lớn hơn một chút, bất quá Chu Lỗi không có thời gian phản ứng lại, quan sát thân thể của mình nửa ngày, sau đó hắn mới đem tầm mắt chuyển tới bên cạnh băng tinh, ở đó thân thể của một con Lang thật lớn.

Đây là Khiếu Nguyệt Thiên Lang?.

Chu Lỗi có chút mê mang, nếu thân thể của hắn bị phong ấn trong thức hải của Khiếu Nguyệt Thiên Lang, vậy bản thể của Khiếu Nguyệt Thiên Lang như thế nào cũng ở đây? Hắn hiện tại là cái gì?.

Thực nhanh, hắn liền biết được đáp án.

Mắt thấy con Khiếu Nguyệt Thiên Lang này đều sắp đổ máu đến chết, lại vẫn nằm liệt trên mặt đất ngây ngốc như cũ, đối hắn nói nãy giờ đều ngoảnh mặt làm ngơ, Quân Duệ Ngôn bất đắc dĩ duỗi tay dùng sức bẻ miệng nó ra, nhét vào một viên Thiên Nguyên Đan.

Đan dược trong miệng có một mùi thanh hương dễ ngủi, sau khi ngậm vào thì hóa thành một cổ nhiệt lưu thuận theo yết hầu đi xuống, bụng nhỏ chỗ miệng vết thương tản mát ra một cổ nóng rực, Chu Lỗi ngạc nhiên phát hiện, một viên đan dược đi xuống, miệng vết thương cư nhiên bắt đầu khép lại.

“Gâu gâu gâu!”, đan dược tốt a! Tuy rằng tiểu thuyết tu chân hắn đã xem nhiều, nhưng chân chính tiếp xúc với loại đan dược ăn xong miệng vết thương liền khôi phục này, vẫn làm hắn hưng phấn cực kỳ.

Quân Duệ Ngôn giữa mày hơi chau, duỗi tay điểm trán Chu Lỗi, lực chú ý của Chu Lỗi toàn bộ đều tập trung ở trên bụng mình, mắt thấy miệng vết thương khép lại bằng còn một sợi tơ nhỏ, hắn căn bản không chú ý đến động tác của Quân Duệ Ngôn.

“Nguyên lai là bị Hàng cấp sao.” trên mặt Quân Duệ Ngôn lộ ra một tia cười khổ, quả nhiên trên đời này không có chuyện tốt như vậy, tùy tùy tiện tiện là có thể cùng một con yêu thú lục cấp ký kết khế ước linh thú, thì ra con Khiếu Nguyệt Thiên Lang là Khiếu Nguyệt Thiên Khuyển tiến cấp thất bại, hiện tại bị trọng thương, nội đan cũng bị thương, kết quả thật xui xẻo, yêu thú này cư nhiên bị giáng câps, biến trở lại thành Khiếu Nguyệt Thiên Khuyển.

Tam cấp Khiếu Nguyệt Thiên Khuyển thực lực chỉ tương đương với luyện khí tầng chín, đối với luyện khí tầng bảy như Quân Duệ Ngôn mà nói, cũng không cách biệt bao nhiểu. Cũng may nó đã từng thăng cấp qua, chỉ cần dưỡng thương tốt, chờ khôi phục lại, chưa chắc không thể lại lần nữa thăng cấp thành Khiếu Nguyệt Thiên Lang, chỉ là không biết trong bao lâu mới có thể hoàn toàn chữa khỏi hắn thương thế.

Dưỡng một con tam cấp Khiếu Nguyệt Thiên Khuyển chờ nó tiến cấp, hoặc là hiện tại giết chết nó, lấy nội đan lục cấp, hai lựa chọn này làm Quân Duệ Ngôn không khỏi có chút do dự.

Không biết có phải nguyên nhân do ký kết khế ước linh thú, Chu Lỗi có thể mơ hồ cảm giác được ý tưởng của Quân Duệ Ngôn, tuy rằng không lắm rõ ràng, nhưng một tia sát ý kia hắn lại không bỏ lỡ.

Chu Lỗi, Σ, ° △ °|||, ︴! Cái tình huống gì đây? Vì sao nam chủ lại muốn xử lý ta? Ta đều đã cùng hắn ký khế ước, chẳng lẽ hắn còn muốn nội đan của ta?.

Không cần a! Quân sư huynh, cầu bao dưỡng! Biết làm ấm giường! Hàng to xài tốt năng lực mạnh!, di, giống như có đồ vật kỳ quái trà trộn vào.

Thời điểm nguy cơ sinh tử? Chu Lỗi bằng bất cứ giá nào, cũng không cần mặt mũi, quyết đoán xoay người lăn lộn, liều mạng lắc lắc cái đuôi, ở trên người Quân Duệ Ngôn cọ tới cọ lui, nếu không phải là không xác định được đối phương có mắc bệnh sạch sẽ hay không, thì hắn hận không thể lập tức liếm mặt đối phương dính đầy nước miếng, để biểu đạt sự yêu thích của mình đối với hắn.

Cũng không biết do Chu Lỗi chơi xấu lăn lộn làm nũng tác động đến tâm tình Quân Duệ Ngôn hay không mà Quân Duệ Ngôn đã từ bỏ ý tưởng giết thú lấy nội đan, có lẽ là đối nó có tin tưởng, tin tưởng nó có thể nhanh chóng lại lần nữa tiến cấp thành Khiếu Nguyệt Thiên Lang, hoặc là tin tưởng dù sao nội đan tùy thời đều có thể lấy được, trước nuôi hai ngày quan sát kỹ rồi tính tiếp ╮, ╯▽╰, ╭.

Cứ như vậy, Chu Lỗi xuyên vào một quyển tiểu thuyết, biến thành một con cẩu, bắt đầu nhân sinh phập phồng lên xuống của hắn, à không là cẩu sinh!.

-----------------

Trong rừng cây xanh um tươi tốt truyền đến tiếng nước chảy róc rách, ở bên một dòng suối nhỏ trong suốt thấy đáy có một con đại cẩu màu trắng ngồi xổm bên bở suối, tập trung tinh thần nhìn vào bên trong dòng suối. Quân Duệ Ngôn đốt một đống lửa có chút nghi hoặc khó hiểu nhìn linh thú hắn mới thu.

Hắn tuy rằng chưa bao giờ nuôi linh thú, nhưng hắn có thể cảm giác được linh thú này của hắn không quá giống linh thú bình thường. Liền tỷ như hiện tại, nếu là người bình thường nhìn thấy thì chỉ cho rằng đại cẩu đang nhìn chằm chằm dòng suối nhỏ kia rất có thể là thèm nhỏ dãi cá bên trong, nhưng Quân Duệ Ngôn hắn lại cảm thấy, hành vi này của linh thú nhà hắn tựa hồ là như đang soi gương?.

Da lông thuần trắng trơn bóng, giữa trán có một ấn ký hình ngọn lửa màu đỏ, đôi mắt màu kim sắc lập loè quang mang trí tuệ, nhìn uy phong lẫm lẫm, soái khí kinh người - Khiếu Nguyệt Thiên Khuyển chính là thân thể hiện giờ của Chu Lỗi.

Quá soái, Chu Lỗi vẻ mặt say mê nghĩ!.

Đừng nhìn ca xuyên qua thành một con cẩu, nhưng con cẩu trẻ tuổi soái khí như vậy các ngươi gặp qua chưa? Đã gặp qua chưa?!.

Đưa móng vuốt dính một ít nước, lau lau ấn ký màu đỏ tươi trên trán của mình, Chu Lỗi nhìn ảnh ngược của mình trong dòng suối, không hề có bởi vì chuyện xuyên qua thành một con cẩu mà uể oải.

Quân Duệ Ngôn yên lặng xoay mặt qua, hắn luôn cảm thấy con Khiếu Nguyệt Thiên Khuyển này thật sự là quá kỳ quái, một con yêu thú tam cấp ‘ bình thường ’, sẽ nhìn vào dòng suối nhỏ mà sửa sang lại lông của mình? Chuyện này cũng thực quỷ dị đi?.

“Nguyệt Minh, ăn cơm.” Quân Duệ Ngôn nhẹ giọng triệu hoán Chu Lỗi.

Chu Lỗi lỗ tai giật giật, thật không muốn thừa nhận cái tên nghe rất ẻo lả này là tên mà nam chủ đặt cho mình, nếu không phải hắn hiện tại nói không được tên của mình, hắn mới không tiếp nhận cái tên này đâu!.

Mặc kệ thế nào, người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, làm một con yêu thú tùy thời đều có khả năng bị người khác giết chết, hắn vẫn là thức thời một chút, đi theo nam chủ tương đối an toàn. Lại nói, có thể gần gũi với nam chủ như vậy, nhìn nam nhân cùng nữ chủ yêu đương, với hắn mà nói, cũng coi như là dạng phúc lợi.

Duỗi móng vuốt rửa rửa ở dòng suối nhỏ, Chu Lỗi đối với thân thể mới này vận dụng càng ngày càng thuần thục. Từ lúc vừa mới bắt đầu nghiêng ngả lảo đảo đường đều đi không được, cho đến bây giờ tùy thời đều có thể phát giác con mồi cùng cấo, ngắn ngủn chỉ trong bảy ngày, hắn đã nhanh chóng nắm giữ các loại kỹ năng săn giết, trở thành đồng đội săn yêu thú tốt nhất của Quân Duệ Ngôn.

Chậm rì rì đi đến bên cạnh đống lửa, Chu Lỗi vừa lòng nhìn khối thịt chín trên mâm mà Quân Duệ Ngôn phân cho hắn. Đây cũng là hắn hướng đối phương mãnh liệt kháng nghị mới được loại đãi ngộ này, ăn thịt tươi gì đó, hắn tuyệt đối không thể tiếp thu!.

Quân Duệ Ngôn có chút buồn cười nhìn Nguyệt Minh nửa quỳ rạp trên mặt đất, một ngụm một ngụm nhai khối thịt, rõ ràng là một con cẩu, lại không thể ăn thịt tươi, chỉ ăn thịt chín, hơn nữa, còn cần thiết phải là thịt chín đã qua chế biến, hắn càng nhìn càng thấy con Khiếu Nguyệt Thiên Khuyển này thật không bình thường.

Ý vị thâm trường nhìn chằm chằm Chu Lỗi nửa ngày, hắn cảm thấy Nguyệt Minh giống con người nhiều hơn là giống yêu thú.

Nhưng có khả năng sao?!.

Quân Duệ Ngôn nhịn không được bật cười, mình thật đúng là hồ đồ, liền tính là đoạt xá, cũng không có khả năng chiếm cứ thân thể một con yêu thú, phải biết rằng, phương thức yêu thú tu luyện cùng tu sĩ nhân loại khác nhau rất nhiều, ai sẽ làm chuyện ngu xuẩn như vậy, tìm cho mình một thân thể không thể tu luyện công pháp?.

“Ăn nhiều một chút.” Quân Duệ Ngôn vỗ vỗ đầu Chu Lỗi, hắn cũng là mới phát hiện mình cư nhiên đối với loại bạch mao mềm mại này mềm yêu sâu sắc, không có việc gì liền thích sờ hai cái.

“Uông! Gâu gâu!”, đừng sờ loạn, kiểu tóc của ca đều rối loạn., Chu Lỗi bất mãn kêu hai tiếng, lại cúi đầu tiếp tục cùng khối thịt kia chiến đấu.

Quân Duệ Ngôn cảm nhận được ý kiến kháng nghị của Chu Lỗi truyền đạt đến, có chút vui vẻ ha ha nở nụ cười. Nguyệt Minh của hắn thật sự quá thú vị, có lẽ là bởi vì hắn đã từng tiến cấp thành Khiếu Nguyệt Thiên Lang, cho nên mới có linh trí thông minh như vậy đi.

“Nguyệt Minh, ta đã ở Kỳ Vân sơn mạch gần một tháng, nhiệm vụ môn phái giao đã hoàn thành, ngày mai chúng ta liền trở về đi.” Không biết có phải bởi vì Nguyệt Minh có hành vi rất giống nhân loại hay không, Quân Duệ Ngôn bất tri bất giác cùng hắn trò chuyện.

“Gâu gâu!”, tùy tiện., Chu Lỗi ăn luôn bữa tối, vươn đầu lưỡi liếm liếm miệng, lười biếng ghé vào đống lửa sưởi ấm. Hắn đối với rừng rậm vô biên vô hạn này vô biên vô hạn đã sớm chán, quan trọng nhất chính là tay nghề thịt nướng cửa Quân Duệ Ngôn thật sự quá giống nhau!! Cái này làm cho khẩu vị Chu Lỗi sớm bị chính hắn dưỡng điêu, ăn uống đều sắp kiên trì không được.

Ra khỏi Kỳ Vân sơn mạch, bên ngoài tốt xấu gì cũng có khách sạn khách điếm gì đó linh tinh, hắn còn muốn hảo hảo tận hưởng một chút mỹ thực nơi này. Hắn nhớ rất rõ ràng, nơi này là thế giới tu tiên, những yêu thú thần mã gì đó, trong thân thể đều ẩn chứa linh khí, hương vị tốt cực kỳ!.

Chỉ tiếc những thứ đó đều là các tu sĩ chuyên môn dùng yêu thú tới nấu nướng, giá cả xa xỉ, cũng không biết ...

chờ một chút!.

Chu Lỗi đột nhiên ngây người, bởi vì hắn lúc này mới nhớ tới, hắn hiện tại là một con cẩu, có ai sẽ dùng thức ăn chưa linh khí mà ngày cả tu sĩ cũng luyến tiếc để tới uy một con cẩu?

Chuyện này tuyệt đối không có khả năng a!.

Sát, làm cẩu không nhân quyền a!.

Chu Lỗi bi phẫn, nếu không có tiền, chẳng phải điều này có nghĩa là hắn về sau mỗi ngày đều ‘ hưởng thụ ’ tay nghề nát bét của Quân Duệ Ngôn?.

Không được, hắn nói cái gì mà muốn kiếm linh thạch, chẳng sợ không phải vì ăn cơm, cũng là muốn mang trên người phòng thân.

Trong sách, nam chủ Quân Duệ Ngôn cũng giống hắn là một cô nhi, bất quá so với hắn tốt hơn một chút, cha mẹ hắn không đem hắn ném ở cổng lớn cô nhi viện, mà là ở trên đường về quê đụng phải sơn tặc, vì bảo hộ hài tử, hai vợ chồng cùng thiệt mạng.

Sau lại, vừa vặn có một vị tu sĩ cửa Lăng Không Kiếm Môn đi ngang qua, phát hiện trên người Quân Duệ Ngôn có linh căn, liền đem mang về Lăng Không Kiếm Môn.

Đáng tiếc, trải qua thí nghiệm cẩn thận, Quân Duệ Ngôn tuy rằng là Song linh căn, theo lý thiên phú như vậy cũng xem như không tồi, lại cố tình là Kim Hỏa song linh căn, thuộc tính linh căn tương khắc làm tốc độ tu luyện của hắn so đệ tử Tam linh căn bình thường nhanh một chút.

Bạn đang đọc Linh Thú Công Lược - Mặc Vũ Yên Dạ của Mặc Vũ Yên Dạ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BiNganBiNgan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.