Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2607 chữ

Hơn nữa Lăng Không Kiếm Môn chủ yếu là kiếm tu, mà cố tình Quân Duệ Ngôn lại có kim linh căn kim bị hỏa linh căn khắc chế, làm hắn vẫn luôn tiến cảnh không nhanh được.

Người mang Quân Duệ Ngôn nhặt về là tu sĩ nhưng cảnh giới cũng không cao, cũng chỉ là Trúc Cơ kỳ, hơn nữa tuổi thọ cũng sắp hết, bất quá cũng xem Quân Duệ Ngôn con ruột mà nhiệt tình đối đãi.

Câu chuyện phải bắt đầu từ hai năm trước, vị tu sĩ kia vì thọ nguyên khô kiệt mà qua đời, Quân Duệ Ngôn ở Lăng Không Kiếm Môn ngày tháng trôi qua càng không dễ chịu.

Không có bối cảnh, không có gia tộc, con đường tu tiên của Quân Duệ cũng trở nên nhấp nhô, cũng may hắn ngày thường làm người hiền lành, tính tình ôn hòa, lúc này mới không bị người chèn ép quá đáng.

Chẳng qua, không chèn ép cũng không đại biểu sẽ trợ giúp hắn, làm kiếm tu, Quân Duệ Ngôn đối với luyện đan luyện khí bùa chú cơ hồ là dốt đặc cán mai, vì thế trong túi lúc nào cũng eo hẹp.

Sau này hắn nhờ bán được một viên nội đan của yêu thú lục cấp mới có được chậu vàng đầu tiên, sau đó lại nhờ cơ duyên xảo hợp học được luyện đan thuật, lúc này mới mở ra con đường đi đến bá chủ thế giới.

Nhưng vấn đề hiện tại là...

Chậu vàng đầu tiên để Quân Duệ Ngôn làm giàu đang còn nằm trong bụng Chu Lỗi hắn a, không có nội đan để bán, như vậy cũng có được tiền, nếu không có được tiền Quân Duệ Ngôn làm sao có thể mua được Hoa Mạc Đỉnh có giấu kinh nghiệm tâm đắc của tu sĩ Hóa Thần kỳ.

Chu Lỗi, ORZ.

Không được! Hắn không phải yêu thú làm hại nam chủ! Cơ duyên của nam chủ lúc sau hết thảy đều có quan hệ với năng lực luyện đan của hắn, vạn nhất bởi vì Chu Lỗi, xảy ra hiệu ứng bươm bướm, vậy Chu Lỗi chết cũng không hết tội a.

Đương nhiên, Chu Lỗi tuyệt đối không phải lo lắng chuyện này không, vạn nhất thời điểm Quân Duệ Ngôn muốn mua Hoa Mạc Đỉnh nhưng lại không có tiền sẽ đánh chủ ý lên nội đan của mình thì sao!.

Tiền tiền tiền!.

Một văn tiền làm khó anh hùng hảo hán, chuyện này tuyệt đối là chân lý a, nhìn xem Quân Duệ Ngôn hiện tại, đã là Luyện Khí Kỳ tầng bảy, trên người trừ bỏ Thanh Vân Kiếm môn phái đưa cho, còn lại một kiện pháp khí phòng ngự hạ phẩm đều không có. Bằng không cũng không đến mức như trong nguyên tác có nói là vết thương chồng chất ra khỏi Kỳ Vân sơn mạch.

Bất quá, vết thương chồng chất cũng đã được tiểu hồ điệp Chu Lỗi thay đổi. Có hắn một yêu thú từng đột phá lên lục cấp – yêu thú tam cấp tọa trấn bên người Quân Duệ Ngôn, yêu thú bên trong Kỳ Vân sơn mạch toàn bộ đều là tiểu quái..

Khụ khụ. Lạc đề.

Chu Lỗi ngượng ngùng đem suy nghĩ không biết chạy đi đâu của mình kéo về, tiếp tục tự hỏi vấn đề lúc nãy.

Linh thạch là thứ tốt, trừ bỏ dùng để mua bán giao dịch, khi tu luyện tốc độ cũng nhanh hơn, lúc chiến đều còn có thể khôi phục linh lực, mặc kệ như thế nào, thứ này đều là càng nhiều càng tốt, vấn đề kiếm linh thạch ở đâu?.

Quân Duệ Ngôn nhìn biểu tình thay đổi liên tục trên gương mặt của Chu Lỗi, không khỏi âm thầm bật cười trong lòng.

Hiện tại hắn càng ngày càng cảm thấy lúc đó thu phục con linh thú này mà không đào nội đan của nó là một quyết định chính xác. Một nội đan linh thú chỉ có thể đổi lấy một ít linh thạch, đâu có thể giống như nó, mang nhiều niềm vui đên cho mình như vậy.

.

Làm một con cẩu, loại thói quen này của nó cũng quá buồn cười, đặc biệt là thời điểm ăn cái gì đó, đừng tưởng rằng hắn không nhìn thấy ánh mắt ghét bỏ của kia của nó.

Khụ khụ, hắn thừa nhận, tay nghề nướng thịt của hắn xác thật không ra làm sao, bất quá làm một kiếm tu, thời gian hàng ngày hắn đều dùng để luyện kiếm, đâu thể nào lãng phí trong phòng bếp. Ngày thường ở Lăng Không Kiếm Môn, hắn cũng giống như những đệ tử khác đi nhà ăn ăn cơm, còn kỹ năng nướng thịt này là do hắn phải hành tẩu một mình trong Kỳ Vân sơn mạch, không thể không học.

Bàn tay Quân Duệ Ngôn như có như không vuốt ve lớp lông mềm mại của Chu Lỗi, hắn đặt tên cho Chu Lỗi là Minh Nguyệt cũng bởi vì cảm thấy một thân lông trắng tinh này giống như ánh trăng thanh lãnh, đáng tiếc đối phương tựa hồ không quá thích cái tên này, thời điểm mỗi lần hắn gọi nó bằng tên này, đôi mắt nhỏ của đối phương đều hiện lên vẻ rối rắm làm Quân Duệ Ngôn nhìn mà sung sướng không thôi.

Từ khi nghĩa phụ qua đời, Quân Duệ Ngôn đã thật lâu không có vui vẻ như vậy, ngày thường ở môn phái tuy rằng hắn cũng thường xuyên mặt mang vẻ mặt tươi cười, nhưng đó đều vì giao hảo giữa đồng môn đồng với nhau. Không có chỗ dựa, không có bối cảnh, linh căn của hắn cũng không tốt, nếu cả môn phái đều ghét bỏ hắn, vậy hắn ở môn phái hoàn toàn không có chỗ dừng chân.

Nhớ tới các sư huynh đệ trong môn phái, Quân Duệ Ngôn có chút bất đắc dĩ cười khổ, thật là thành cũng Tiêu Hà bại cũng Tiêu Hà*, hắn hòa ái dễ gần không sai, nhưng hắn đối những sư muội trong môn phái đều là ôn hòa hữu lễ, chưa bao giờ vượt quá giới hạn đi? Nhưng cố tình trong môn phái có tôn tử của một vị trưởng lão Kim Đan thích một vị sư muội, mà sư muội kia lại nói nàng chỉ thích hắn, mặc dù hắn đã uyển chuyển từ chối, nhưng tôn tử vị trưởng lão kia vẫn cùng hắn giằng co.

  • Tiêu Hà (chữ Hán: 蕭何; 257 TCN - 193 TCN) là một Thừa tướng nổi tiếng của nhà Hán, có công rất lớn giúp Hán Cao Tổ Lưu Bang xây dựng sự nghiệp trong thời kỳ Hán Sở tranh hùng. Công lao của Tiêu Hà cùng với Trương Lương và Hàn Tín khiến người đời xếp ông cùng Trương Lương và Hàn Tín thành bộ 3 giúp nhà Hán, gọi là Hán sơ Tam kiệt (漢初三傑). Hậu thế có câu "Phi Tam kiệt tất vô Hán thất" (nghĩa là không có tam kiệt trợ giúp thì không có triều Hán) để tỏ rõ tầm quan trọng của bộ 3 này.

Ông cũng là người có công giúp Hàn Tín đến với Lưu Bang nhưng đồng thời cũng có phần nào trách nhiệm trong cái chết của Hàn Tín, việc này đã trở thành một ngạn ngữ của Trung Quốc "Thành dã Tiêu Hà, bại dã Tiêu Hà" (成也蕭何,敗也蕭何).

Hắn rõ ràng đã tận lực điệu thấp, sợ chọc đến người không nên chọc, nhưng tai bay vạ gió vẫn rơi trên đầu của hắn.

Có tôn tử của vị trưởng lão kia đối nghịch, hắn vốn đã không dư dả gì nay càng túng thiếu hơn, vì để bảo đảm mình có thể tu luyện bình thường, rơi vào đường cùng, hắn đành phải đi Ngọc Hằng phong tiếp nhiệm vụ tạm thời né tránh tên kia.

Tới Kỳ Vân sơn mạch làm nhiệm vụ có thể đạt được điểm cống hiến môn phái, dùng những điểm cống hiến môn phái đó hắn mới có thể đổi được công pháp kiếm pháp cao cấp hơn, hơn nữa dọc theo đường đi này, hắn còn có thể săn giết yêu thú, lấy được nội đan, nếu vận khí tốt còn có thể gặp được một ít linh thảo linh tinh, đi một chuyến như vậy, cũng đủ cho hắn tiêu dùng một năm.

Bắt được Khiếu Nguyệt Thiên Khuyển làm linh thú chỉ là niềm vui ngoài ý muốn, hơn nữa sau khi bắt được nó, săn giết yêu thú cũng nhẹ nhàng hơn.

Quân Duệ Ngôn nhìn bộ dáng phát ngốc của Chu Lỗi, trong mắt tràn ngập ôn nhu, gia hỏa này có lẽ thật sự là có duyên với mình. n, hình như hắn còn chưa biết linh thú của hắn là công là mẫu đâu?. (đực hay cái)

Chu Lỗi đang nỗ lực tìm kiếm phương pháp kiếm tiền, những chuyện khác không nói, việc cấp bách bây giờ là kiếm đủ tiền mua Hoa Mạc Đỉnh, bằng không sẽ ảnh hưởng sự phát triển về sau của nam chủ, nếu vậy hắn thật là khóc cũng không kịp.

Trầm mê với suy nghĩ của mình Chu Lỗi không hề chú ý tới có người hướng tới hắn vươn ma trảo.

Thẳng đến khi một đôi tay trắng nõn dọc theo lưng hắn sờ đến vùng long dưới bụng, ở bộ vị mẫn cảm nào đó bóp một cái, Chu Lỗi mới giật mình tỉnh lại.

“Ngô, nguyên lai là công.” Quân Duệ Ngôn khóe mắt mang ý cười, hòa nhã nói.

Chu Lỗi., ╯‵□′, ╯︵┻━┻! Nima đây là quấy rối tình dục có hiểu hay không! Đinh đinh của lão tử là có thể sờ loạn sao!! Trừ bỏ chính lão tử, từ trước tới nay đều chưa có ai sờ qua! Sát, tin lão tử cắn ngươi hay không a!.

Chu Lỗi tạc mao vèo một tiếng nhảy ra xa, sắc mặt bạo hồng, hướng về phía Quân Duệ Ngôn chính là một trận gâu gâu gâu.

Quân Duệ Ngôn kinh ngạc nhìn Chu Lỗi thẹn quá hóa giận, ngô, bất quá chỉ là xác định công hay mẫu, Minh Nguyệt làm gì kích động như vậy.

Sau một trận như điên vì tức giận của Chu Lỗi, đó chính là vẻ mặt mờ mịt của Quân Duệ Ngôn.

Nima hỗn đản này căn bản không biết chính mình sai ở chỗ nào! Chu Lỗi nghiến răng nghiến lợi nghĩ, thuận tiện ý niệm cấm đối phương sờ mó lung tung nữa truyền đạt.

“Hảo hảo, ta chỉ là xác nhận một chút ngươi công hay mẫu, ngươi không thích thì thôi, về sau ta không sờ nữa là được.” Quân Duệ Ngôn nhún vai.

Chu Lỗi tức khắc có loại cảm giác như đánh vào bông, làm một con cẩu hắn đã uất ức lắm rồi, bây giờ lại còn bị chủ nhân quấy rầy mà không có biện pháp kháng nghị!.

Yên lặng đi trở về bên đống lửa, bất quá lúc này Chu Lỗi thực cảnh giác nằm cách xa Quân Duệ Ngôn một khúc.

Quân Duệ Ngôn tiếc nuối nhìn bàn tay sờ trúng mặt đất trống rỗng, không sờ được cảm giác của lông tơ mềm mại, thật đáng tiếc.

Sau đoạn nhạc đệm nhỏ, Quân Duệ Ngôn bắt đầu nhập định để khôi phục linh lực. Chu Lỗi nằm bên kia đang tìm kiếm phương pháp kiếm tiền. Ở khúc đầu tiểu thuyết, nam chủ không có kỳ ngộ gì, cơ duyên thứ nhất của hắn chỉ có gặp được Khiếu Nguyệt Thiên Lang, bất quá Khiếu Nguyệt Thiên Lang bị Chu Lỗi thay thế, mà cơ duyên thứ hai tự nhiên chính là Hoa Mạc Đỉnh.

Thẳng đến sau khi đạt được Hoa Mạc Đỉnh, Quân Duệ Ngôn mới bắt đầu có được tài nguyên cuồn cuộn, hiện tại chỉ dựa vào bán nội đan yêu thú nhị cấp, tam cấp tiền kiếm được còn mua không nổi một chân của Hoa Mạc Đỉnh đâu.

Bên ngoài Kỳ Vân sơn mạch này cũng không cái gì mà linh thảo ngàn năm linh tinh, bằng không nếu hắn biết được nơi nào có liền có thể trực tiếp đi đào, dù sao sớm hai năm hiệu quả cũng sẽ không kém quá nhiều. Kỳ Vân sơn mạch này ...

Từ từ!.

Kỳ Vân sơn mạch!.

Chu Lỗi bỗng nhiên nghĩ tới, ở thời điểm sau này khi nam chủ đã bắt đầu bá khí trắc lậu đã từng đi tới Kỳ Vân sơn mạch, trong một lần vì đi vào một ngón núi nhỏ mà lạc vào một cái bí cảnh.

Lúc ấy, ở bên ngoài ngọn núi, Quân Duệ Ngôn trong lúc vô ý đã phát hiện một cái động phủ của tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Nói là động phủ, trên thực tế chính là một cái sơn động nơi mà đối phương khi bị thương trốn vào chữa thương mà thôi.

Lúc ấy Quân Duệ Ngôn đã là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, đối với tài vật của tu sĩ Trúc Cơ kỳ tự nhiên chướng mắt, cho nên những pháp khí trung phẩm, đồ vật linh tinh, đều bị hắn nhét vào nạp hư giới, tùy ý đưa cho tiểu đệ gia tộc nào đó.

Chu Lỗi bỗng nhiên nhớ tới, quả thực vui đến điên rồi. Quân Duệ Ngôn Nguyên Anh kỳ không hiếm lạ gì tài vật của vị tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia, nhưng Quân Duệ Ngôn Luyện Khí Kỳ thì thực hiếm lạ a! Những pháp khí trung phẩm kia đối với Quân Duệ Ngôn hiện tại mà nói tuyệt đối là thích hợp nhất, hơn nữa còn có đồ vật dư thừa để bán cho cửa hàng, đổi lấy tiền liền dùng để mua Hoa Mạc Đỉnh!.

Quá tuyệt vời! Ta quả thực là quá thông minh! O, ≧ ≦, o!.

Chu Lỗi hưng phấn tru lên một tiếng, nan đề rốt cuộc cũng được giải quyết! Có đủ tiền, trừ bỏ mua được Hoa Mạc Đỉnh, hắn cũng có thể ăn một bữa no nê.

Lúc này Chu Lỗi đã hoàn toàn quên mất hắn vẫn là một con cẩu, Quân Duệ Ngôn có thể hay không tiêu phí số tiền lớn để mua sắm đồ ăn chứa linh khí cho hắn.

Quân Duệ Ngôn bị tiếng sói tru của Chu Lỗi bừng tỉnh từ trong nhập định, đầu đầy hắc tuyến nhìn đại bạch cẩu ngốc ngốc hưng phấn nhảy tới nhảy lui, cuối cùng còn nhào vào lồng ngực của mình, chỉ kém bối nước miếng lên mặt hắn.

Quân Duệ Ngôn, = =.

Hắn thật sự vô pháp lý giải tư duy của một con yêu thú, hoặc là chỉ yêu thú của hắn mới có tư duy kỳ ba như thế?.

Sáng sớm ngày hôm sau, Quân Duệ Ngôn từ trong nhập định tỉnh lại, bên cạnh người là Minh Nguyệt còn đang chảy nước miếng ngủ say, chất lỏng dính dính làm vạt áo hắn đều dính ướt.

Quân Duệ Ngôn,,  ̄  ̄|||.

Chán ghét đem Minh Nguyệt đẩy ra, Quân Duệ Ngôn sử dụng cho mình một cái tịnh trần thuật, xác nhận những thứ chất lỏng nhão nhão dính dính đã hoàn toàn biến mất, lúc này mới xoa xoa đầu Minh Nguyệt, “Rời giường, chuẩn bị trở về.”.

Bạn đang đọc Linh Thú Công Lược - Mặc Vũ Yên Dạ của Mặc Vũ Yên Dạ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BiNganBiNgan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.