Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

gặp mặt

Phiên bản Dịch · 1503 chữ

Lại là người đàn ông đó! vì sao hắn có thể xuất hiện ở tang lễ của Takegawa?

- Anh sao vậy?

Tô Ly nghi hoặc hỏi, lại đưa mắt theo ánh mắt của tôi, nhìn người đàn ông trong đám người:

- Anh nhìn thấy cái gì kỳ lạ à?

- Không, không có gì.

Chỉ trong nháy mắt, đã không tìm thấy người đàn ông kia nữa.

- Cô có quen Lộ Huy không?

Tôi nói sang chuyện khác.

- Trước đây từng gặp qua hai lần ở cuộc gặp giữa các thương nghiệp, nhưng trong tang lễ có nhiều người như vậy, còn đều đội mũ, tôi không biết ông ta có đến hay không.

Tô Ly trả lời.

- Nhất định sẽ đến, cô nhìn kìa.

Ánh mắt của tôi hướng về phía một chiếc xe ở phía xa.

Tuy nói người đến tang lễ của Takegawa đều là người có tiền, nhưng phần lớn nếu không phải MEC thì cũng là LAND ROVER. Chỉ khoảng một hai trăm vạn.

Bên kia đỗ một chiếc xe Rolls Royce, chiếc xe này có giá trị hơn nghìn vạn. không còn nghi ngờ gì nữa nhất định là của Lộ Huy. Bởi vì trong lúc điều tra, tôi phát hiện Lộ Huy là một người rất thích thể hiện.

Sau hơn một tiếng hoàn thành các hình thức trong tang lễ, cuối cùng cũng đến màn đậy nắp quan tài chôn xuống đất.

Một người đàn ông trung nhiên xoay người rời đi trước, sau lưng có hai gã đàn ông mặc đồ đen theo sau.

- Ê ê, cô xem , kia có phải Lộ Huy không?

Tôi dùng khuỷu tay huých huých Tô Ly, Tô Ly lấy lại tinh thần, nhìn theo hướng tôi chỉ:

- Xa quá, với lại ông ta còn xoay lưng về phía tôi, tôi sao biết được.

Cô ấy lẩm bẩm một câu:

- Này, anh làm gì đó?

- Đi lên hỏi, phải hay không hỏi một câu là biết, với lại tôi cứ thế này đi lên, nhất định sẽ để lại ấn tượng với ông ta.

Tôi nói.

- Não anh bị rớt rồi à? Anh có tin anh còn chưa tới gần ông ta, đã bị hai người đi sau ông ta đánh gần chết rồi không.

Tô Ly túm lấy cánh tay tôi.

- Thôi, hiện tại là thế kỷ hai mươi mốt, không phải xã hội cũ.

Tôi không tin.

- Vậy anh đi đi.

Tô Ly buông tay, tôi bước lên hai bước, sau đó dừng lại.

Nói thật, tôi cũng không phải hoàn toàn không tin.

Phía sau truyền đến tiếng cười của Tô Ly, tôi chỉ cảm thấy tai mình nóng rực.

Lộ Huy sau khi lên xe chưa rời đi, mà ngồi trong xe chờ tang lễ hoàn toàn chấm dứt.

Nửa giờ sau, tang lễ kết thúc, người tới tham gia liên tục rời đi, đợi cho đến khi tất cả mọi người đi hết, xe của Lộ Huy mới chậm rãi khởi động.

Lúc này tới lượt Tô Ly không hiểu, cô ấy đi đến bên cạnh tôi:

- Vì sao ông ta làm như vậy? theo như tôi được biết, ông ta không phải người coi trọng tình nghĩa.

Tôi giơ tay xoa xoa cằm, đúng là khiến người ta có chút khó hiểu….

Vì thế tôi lấy máy ảnh ra chụp hình ngôi mộ của Takegawa. Mấy giây sau, ảnh được rửa.

Tấm ảnh chụp được thời điểm trước lúc hạ táng Takegawa, hẳn là đêm qua.

Hôm qua huyệt mộ đã được đào xong, bên trong đặt một thứ gì đó tròn tròn màu trắng.

Đây là cái gì? tôi nhíu mày cẩn thận nhìn thứ màu trắng trong huyệt mộ, Tô Ly cũng khiễng người lên:

- Đáy quan tài vì sao đặt thứ này? có phong tục gì à?

Tôi lắc đầu tỏ vẻ không biết, nhưng tôi dám khẳng định đây không phải thứ tốt.

Takegawa đều chết rồi, còn làm trò gì được chứ….

Tinh~

Di động trong túi vang lên, tôi không cần lấy ra xem cũng biết là fans trong nhóm gửi.

Không quan tâm, tôi định mang ảnh về nhà trước.

Di động lại tinh tinh vài tiếng, Tô Ly nhịn không được mở miệng:

- Anh không định xem à?

- ……

Bất đắc dĩ, tôi chỉ có thể lấy di động ra mở vào nhóm chat, đúng như tôi nghĩ, là tin nhắn của các fan.

“Chủ thớt, anh điều tra đến đâu rồi?”

Cây Hồng gửi tin nhắn.

“Đúng vậy, chúng tôi rất mong chờ kết quả, nhớ đến lúc đó phải biên tập thành video, đăng lên đấy.”

“Tôi đã tích được một số tiền lớn, đang đợi chủ thớt livestream nè.”

Nhìn thấy hai chữ ‘số tiền lớn’, chân tôi dừng lại, buồn bực trong lòng bỗng chốc tiêu tan.

Đúng rồi, tuy rằng người sử dụng APP này không phải con người, nhưng bọn họ chưa từng hại tôi, hơn nữa nửa tháng nay, còn donate cho tôi ba vạn tệ.

dùng APP này nhiều năm rồi, tôi thật sự rất yêu quý những fan hâm mộ luôn ủng hộ mình.

Hơn nữa, hiện tại gặp phải những việc này, bọn họ cũng trợ giúp tôi rất nhiều.

“Được, chờ tôi!”

Tôi nhanh chóng gửi hai chữ này, trong lòng đã có suy nghĩ cho bước tiếp theo.

Lộ Huy không phải người tốt, mấy năm nay giết nhiều người như vậy, nhất định có rất nhiều lệ quỷ muốn giết ông ta báo thù. Nếu ông ta không dùng pháp bảo Phật gia phòng thân, thì không thể sống yên ổn.

Nhất định ông ta biết dưới đáy mộ Takegawa bỏ thứ gì đó, hoặc là nói, thứ này là do ông ta bỏ vào.

Nghĩ đến đây tôi trở về khu thành thị, viết số điện thoại của mình sau tấm ảnh, sau đó tìm một anh shipper, nhờ anh ta gửi đồ cho tôi.

Lúc mới nghe thấy địa chỉ, anh shipper nói chỗ này không nhận hàng ship, anh ta không dám đi ship, cuối cùng vẫn phải lấy một trăm tệ trong ví Tô Ly ra đưa cho anh ta, anh ta mới miễn cưỡng đồng ý ship giúp tôi.

Gửi trong nội thành, một trăm tệ…. mặc dù tiền không phải của tôi, nhưng ít nhiều vẫn có chút đau lòng.

Cũng may, tốc độ của anh shipper rất nhanh.

Ảnh sau khi được gửi đi hai tiếng, cũng đã là hai giờ chiều.

Hai giờ mười chín phút, điện thoại đặt trên bàn bỗng reo lên, là một dãy số lạ, số của khu vực Cáp Nhĩ Đinh.

Tôi nhanh nhẹn cầm di động lên, đối mắt với Tô Ly vài giây, sau đó ấn nghe.

- Mày muốn bao nhiêu tiền?

Vừa nghe, đầu dây bên kia đã truyền đến tiếng nói khàn khàn của đàn ông, Tô Ly gật đầu liên tục, ra hiệu bằng tay cho tôi,có lẽ ông ta chính là Lộ Huy.

- Tôi không cần tiền, tôi muốn gặp mặt ông.

Tôi nói ra mục đích của mình.

Bên kia trầm mặc một hồi:

- Phòng riêng 202, quán rượu Quận An, tao đợi mày ở đó.

Nói xong, đầu dây bên kia cúp điện thoại, tôi lại nhìn về phía Tô Ly.

- Ông ta chưa nói thời gian.

Tôi chậc lưỡi.

- Bình thường trong tình huống này, là bảo anh bây giờ qua đó, một mình anh đi được không?

Tô Ly nói.

- Được!

Thực ra trong lòng tôi rất hoảng loạn, chỉ nghe Lộ Huy nói hai câu trong điện thoại, đã đủ dọa tôi mất vía rồi.

Không hổ là ác ma giết người, thực sự có uy lực lấn át người khác.

Nhưng đây là cơ hội duy nhất để gặp ông ta, tôi phải bắt lấy!

Bắt xe đến quán rượu Quận An, khách khứa lui tới rất nhiều.

Tôi hít sâu một hơi điều chỉnh cảm xúc, sau khi bật chế độ ghi âm trong điện thoại, giấu máy ảnh vào trong quần áo, tôi đi theo nhân viên phục vụ, lên phòng 202.

Từ lúc cúp điện thoại đến khi tới quán rượu, tổng cộng hết 20 phút.

Mà Lộ Huy đã sớm tới rồi, một mình ông ta ngồi trong phòng, gọi một bàn cao lương mỹ vị.

Ông ta nhìn già hơn rất nhiều so với tưởng tượng của tôi, mái tóc gần như đã bạc hết, nếp nhăn trên mặt khiến ông ta trông giống một ông già hơn sáu mươi tuổi.

Dù trông già, nhưng lực áp đảo mang trên người lại không hề ít.

- Ngồi.

Ông ta nói, ngoài cười nhưng trong không cười.

Nhân viên phục vụ rời đi, giúp chúng tôi đóng cửa, dư quang của tôi đảo bốn phía, run run đi đến phía đối diện ông ta ngồi xuống.

- Yên tâm, trong này chỉ có mỗi tôi và cậu.

Ông ta ngồi xuống, nói:

- Ăn cơm trước.

Bạn đang đọc Livestream Kể Chuyện Ma Đô Thị của Mộc A PHIÊU
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.