Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ăn một gậy sét của lão Tôn

Tiểu thuyết gốc · 1823 chữ

Lâm Tịnh Tuyền ghé vào tai sư huynh mình nói:

"Sư huynh có khi nào cô gái này sẽ bị một đám người đuổi theo rồi sẽ nhờ vã chúng ta đúng không?".

Trương Quân nhìn vị sự muội này, nhìn cái biểu cảm này cùng lời nói này, rõ ràng không phải là con nai tơ mới vào đời. Cậu đã đánh giá thấp con người qua vẻ bề ngoài.

"Vị cô nương này, xin hỏi có chuyện gì?"

Nhìn thấy trên miệng tươi cười cùng ánh mắt dâm đảng của tên thiếu niên này, cô gái cười lạnh trong lòng không ngừng, nhưng bên ngoài vẫn là khóc lóc ỉ ôi.

"Huhu, tiểu nữ bị một đám người đuổi theo, mong hai vị cứu giúp."

"Á ha ha, thì ra là chạy vào đây."

Cô gái vừa dứt lời, liền có một đám thanh niên trai tráng khoảng bốn người bước vào.

Nhìn thấy Trương Quân cùng Tịnh Tuyền ngồi cạnh đó, một tên vẻ mặt hung ác, nhìn như có thể ăn ba đứa trẻ, nói ra:

"Các ngươi tránh ra, đây không phải là chuyện hai người".

Cậu cùng Lâm Tịnh Tuyền nhìn nhau, sau đó tránh qua một bên, núp phía sau tượng phật.

Cô gái kia sắc mặt cũng đờ, ngạc nhiên nhìn hai người, không phải vừa rồi ngươi hỏi ta có chuyện gì sao, không phải ngươi nhìn ta với ánh mắt thèm thuồng sao, sao bây giờ vì một câu lại trốn đi rồi.

Cái này?

Bốn tên thanh niên trai tráng kia cũng là không biết phải làm sao, những lần trước cho dù là tên ốm yếu nhất cũng điều sẽ đứng ra bảo vệ, sau đó bọn chúng liền giả vờ thua chạy mất, nhưng hai người này sao lại không theo kịch bản nha.

"Hừ, đừng tưởng né tránh là xong chuyện." một tên trong đó hâm dọa nói ra.

Đồng bọn của hắn cho hắn một cái yêu thích, quả nhiên cơ trí như ma, trong thời điểm này vậy mà không loạn.

"Hai vị đại hiệp mau chạy đi, đừng quan tâm đến tôi."

Cô gái kia cố ý kéo áo mình xuống thêm một chút, làm lộ ra nửa phần trên căng tròn, trên mặt thì nước mắt vẫn rơi đều đều như mưa.

Trương Quân khinh thường cùng loại nữ quỷ này nói chuyện, vốn muốn lên núi bắt Hổ yêu, không ngờ giữa đường còn có thu hoạch ngoài ý muốn này.

"Sư muội nói xem loại nữ quỷ này được bao nhiêu cống hiến."

Lâm Tịnh Tuyền suy nghĩ rồi nói: "chắc là khoảng được năm mươi."

Cô gái cùng mấy tên kia nghe xong thì sắc mặt đại biến, thầm nói không ổn, đang muốn trốn đi. Nhưng Tịnh Tuyền làm sao có thể tha cho bọn họ, cô liền lấy từ túi trữ vật ra một thanh kiếm.

Thanh kiếm tinh xảo vô cùng, lại vô cùng sắc bén.

"Nữ quỷ chạy đi đâu."

Lâm Tịnh Tuyền dùng tuyệt học "Đào hoa kiếm pháp của mình" chém đi bốn tên quỷ nô kia chỉ còn chừa lại tên nữ quỷ.

"Tiên tử tha mạng, tiên tử tha mạng, ta đã biết sai rồi.".

Tịnh Tuyền hừ lạnh một cái, nói:

"Vậy thì mau khai hết ra mọi chuyện".

"Hu, hu tiểu nữ xin khai. Tiểu nữ tên tiểu Thúy, vốn là người nơi khác đến, khi đi qua núi này, liền bị ngã núi mà chết, sau hóa làm hồn ma, vốn tiểu nữ cũng không hại người, chỉ là tháng trước có một con Hổ yêu đến, muốn tiểu nữ làm việc cho nó.

Hồ yêu pháp lực vô biên, tiểu nữ chỉ có thể khuất phục, mấy con ma lúc nãy chính là những người bị hổ yêu biến thành ma cọp vồ."

Trương Quân lúc này mới hỏi:

"Ngươi biết nói hang ổ của con hổ yêu đó không?"

"Biết biết thưa tiên trưởng, chính là đi sâu vào trong núi sẽ tới." hồn ma tiểu Thúy khóc nức nở quỳ xuống nói ra.

Trương Quân nhìn Lâm Tịnh Tuyền hỏi:

"Ma nữ này nên tính thế nào?".

Lâm Tịnh Tuyền suy nghĩ một chút rồi nói:

"Dù sao nó cũng không hại người, trong môn phái chúng ta có công pháp dưỡng quỷ thuật, có thể khiến hồn ma này cũng có thể tu luyện, chiến đấu cũng có giúp ích, nếu sư huynh không cần, hay hồn ma này để cho muội, muội sẽ đổi ra công hiến cho huynh."

Trương Quân cảm khái, quả nhiên ngay cả công pháp âm tà này môn phái cũng có, nhưng cái này cũng không phải là tà ác, mà còn có thể tích cóp công đức.

Do thế giới này nói rằng không có luân hồi, người chết như đèn diệt, hồn ma này nếu tan biến cũng chính là chấm dứt tất cả, cho nên giữ ở lại để nó tu luyện, cũng coi như là cứu nó một mạng.

"Cái này do sự muội có được, không cần phải chia cho ta."

Hồn ma tiểu Thúy nghe xong vội bái tạ rồi bay vào trong cái bình của Tịnh Tuyền. Cậu nhìn cái bình này có lẽ là pháp bảo, quả nhiên sư muội này chính là nhà giàu, nào như cậu, ra đời chỉ có hai bàn tay trắng.

Hai người đi một hồi thì thấy phía trước có hang động, liền đoán đây có lẽ là nơi ở của Hổ yêu, Trương Quân nói ra:

"Muội ở đây yểm trợ cho ta, ta có công pháp ẩn nấp, có thể vào trong dò xét, nếu ổn sẽ ra tính hiệu cho muội bên ngoài."

Lâm Tịnh Tuyển gật đầu, lấy ra thanh kiếm sẵn trên tay:

"Sư huynh cẩn thận."

Trương Quân đi gần tới cửa động, liền rón rén bước vào trong như ăn trộm đi thăm nhà, chứ nào cậu có con mẹ gì thuật ẩn nấp đâu.

Bên trong rất rộng, lửa đốt hay bên sáng như ban ngày, cuối cùng cậu nhìn thấy con Hổ yêu, nó vô cùng to lớn, như con voi trưởng thành, xung quanh còn có mấy con trành quỷ đang đấm lưng xoa bóp.

"Sau này cũng phải tìm vài con trành quỷ về đấm bóp cho mình."

Trương Quân thầm tự nhủ trong lòng. Sau đó cậu liền đi ra ngoài hội hợp với Tịnh Tuyền.

Thấy sư huynh mình ra, cô cũng nhẹ nhàng thở ra, nói:

"Sao rồi sư huynh".

"Quả nhiên là Hổ yêu đang ngủ trong đó, tu vi là Luyện khí đỉnh phong."

Tịnh Tuyền không cần đợi sư huynh mình liền hiểu ý.

"Ầm ầm ầm".

Hổ Yêu bên trong nghe bên ngoài có tiếng nổ lớn, liền muốn chạy ra thì đã thấy đá sập đã che đi cửa núi ra ngoài.

"Hừ, là ai dám to gan như thế?"

Hồ Yêu nóng giận gầm to lên, tiếng gầm như trời giáng, làm mấy con trành quỷ sợ hãi gần chết.

Bên ngoài bỗng nhiên có giọng nói truyền vào:

"Là ông nội Tôn của ngươi đây."

Sau đó chỉ thấy có một bó lửa từ bên ngoài ném vào trong qua khe hở, khi ném vào khe hở đó cũng đã được lấp lại.

Lâm Tịnh Tuyền bên ngoài nhìn sư huynh của mình, sư huynh trên đường đi nói sẽ dùng kế điệu hổ lý sơn, nàng còn nghĩ rằng sẽ thả ra hồn ma Tiểu Thúy để vào trong dụ dỗ Hổ yêu ra ngoài.

Không ngờ chính là bảo nàng phá cửa núi, sau đó đốt lửa, con hổ kia sẽ tự động ra ngoài, có khi lửa có thể còn làm nó bị thương một tí, trời thương thì khói làm ngộp thở nó.

Còn xưng cái gì ông nội Tôn, rõ ràng sư huynh họ Trương nha, lại còn hóa trang thành con khỉ.

"Hừ, cuồng đồ to gan."

Hổ Yêu giận dữ, bị khói làm cho hơi cay con mắt, chưa bao giờ nó bị chịu qua khuất nhục như này.

"Phá cho ta". Tiếng gầm của Hổ yêu làm nổ ra lớp đá ngoài cửa động. Sau đó nó chạy ra ngoài, liền thấy hai người.

Một người thiếu niên rõ ràng là con người nhưng lại ăn mặc như con khỉ, còn cô gái kia thì xinh đẹp như hoa. Hổ Yêu không để ý đến cô gái, mà nhìn về thiếu niên đang chơi trò cosplay kia:

"Ngươi là ai?"

Trương Quân mang theo hình dáng hóa trang con khỉ nói ra:

"Lão Tôn chính là tới khiêu chiến, ngươi bắt cóc sư phụ ta, mau thả người?".

Hổ Yêu thắc mắc, rõ ràng trong động chỉ có mấy con tràng quỷ, ở đâu ra sư phụ của hắn. Hổ Yêu đang muốn nói gì, chỉ thấy Trương Quân cười lạnh nói:

"Hừ, không thả, ăn một gậy như ý của lão Tôn".

Hình thái của Trương Quân lúc này chính là quan tưởng ra gậy phong lôi, cậu dùng gậy phong lôi đánh về hướng Hổ Yêu.

Hổ Yêu cười lạnh, không biết sống chết, đang lúc Hổ Yêu lấy móng vuốt mình ra đỡ thì nó phát hiện không đúng.

"Trên cây gậy kia rõ ràng là linh khí biến hóa ra."

Nhưng mà Hổ Yêu né tránh không kịp, ăn phải một gậy đầy sét của Trương Quân.

"Lớp da con hổ này dày thật, ăn một gậy như thế mà không sao".

Trương Quân nhảy lại giữ khoảng cách cùng Hổ Yêu.

"Con người, ngươi chọc giận ta."

Chỉ thấy Hổ Yêu gầm một cái bắn thẳng về phía Trương Quân. Tịnh Tuyền bên này dùng Đào Hoa kiếm pháp, xung quanh thanh kiếm như có hoa đào, bắn về phía Hồ Yêu, khiến tốc độ nó chậm lại.

Trương Quân nhân cơ hội dùng Tả Luân nhãn, lấy mắt Lôi Thần che lại, tập trung lôi điện về phía tay phải.

"Ăn một đấm của lão Tôn, Thiên thiểu."

Hổ Yêu bị trúng một kích này văng ra xa, nó đang muốn chạy, thì bị Lâm Tịnh Tuyền ngăn cản lại.

"Muốn chạy, Đào Hoa kiếm trận."

Thì ra trong lúc Trương Quân vào bên trong, bên ngoài Tịnh Tuyền đã bố trí trận pháp, đây chính là sở trưởng của nàng.

Hổ Yêu bị vây kín bởi Đào Hoa kiếm trận, mỗi thanh kiếm đâm trúng nó đều sẽ khiến nó bị chậm lại.

Trương Quân thấy cơ hội tốt, liền biến gậy phong lôi ra thành búa sét cùng cọc sét. Trong trạng thái Tả Luân nhãn cùng đôi mắt Lôi Thần, sức chiến đấu của cậu chính là Luyện Khí đỉnh phòng.

Một tia sét của Trương Quân đánh ra trúng vào đầu Hổ Yêu, khiến nó chết tại chỗ.

Bạn đang đọc Lôi Thần Ở Thế Giới Tu Tiên sáng tác bởi pknnahh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi pknnahh
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.