Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thu hoạch ngoài ý muốn

Tiểu thuyết gốc · 1367 chữ

Lâm Tịnh Tuyền lo sợ Hổ yêu giả chết, liền phóng thanh kiếm về phía nó xem sao, kết quả không thấy Hổ Yêu động đậy lúc này liền yên tâm.

Trương Quân nhìn sư muội mình đủ cẩn thận nha, nào giống người lần đầu ra ngoài đâu chứ.

Thấy ánh mắt của sư huynh nhìn mình, Tịnh Tuyền nói:

"Này muội là các sư tỷ truyền dạy lại, một số tu sĩ hay yêu thú thường sẽ giả chết để đánh lại bất ngờ, cho nên dù đã xử lý cũng phải bổ thêm một đao."

Trương Quân cũng cho rằng nên cẩn thận như thế là đúng, sau đó hai người tiến hành xem xét con Hổ yêu này.

Các bộ phận của Hổ đều là quý giá, răng, da, xương Hổ đều có giá trị cao. Tiếc là con Hổ này chỉ mới Luyện khí nên chưa hình thành yêu đan.

Sau khi xử lý con Hổ này xong, mặc dù không phải người trong nghề, nhưng là tu tiên giả, cũng không làm khó được hai người họ.

Trương Quân cùng Lâm Tịnh Tuyền bước vào bên trong xem thử, thì thấy trong đó có bốn con ma cọp vồ đang run lẩy bẩy nhìn bọn họ.

Trương Quân nói ra:

"Sư muội có cần bọn này không? Ta định đem về để làm người đấm bóp xoa chân".

Nghe Trương Quân nói như thế, Tịnh Tiền liền lắc đầu, nàng cũng không thích mấy tên vì được sống mà giúp Hổ yêu đi hại người khác như thế.

Trương Quân thấy sư muội mình không cần, liền thẳng tay đánh chết hai người, chỉ để lại hai người.

"Sư muội, ta không có pháp bảo để nhốt linh hồn, muội cho ta gửi bọn này một chút được không?".

Lâm Tịnh Tuyền cũng là không có từ chối, mà còn nhiệt tình đem hai con ma cọp vồ nhốt chung với tiểu Thúy, nàng rất là yêu thích giúp người nha.

Bên trong gian của bình ngọc lúc này, khách đến một lúc càng đông, người bản địa tiểu Thúy, cùng hai vị khách ma cọp vô tới chơi.

"Hả? Hai ngươi cũng bị nhốt ở đây?".

Hai con ma cọp vô kia nhìn thấy tiểu Thúy mới đầu ngạc nhiên, nhưng sau đó lại hất cái cằm mình lên, kiêu ngạo nói:

"Hừ, bọn ta sắp làm tay chân quan trọng cho tiên trưởng đây."

Tiểu Thúy cười lạnh, nàng còn sắp đi theo tiên tử kia tu luyện, tiền đồ xán lạn, ở đâu ra lại có thể sống cùng loại bẩn thỉu này.

**

Trương Quân tìm kiếm xung quanh một lúc, ngoài những thứ rách rưởi như đầu lâu hay thịt phơi khô ra thì chẳng còn thứ gì, chợt cậu phát hiện ở gần đó có một bức thư.

Trương Quân muốn mở ra xem, Tịnh Tuyền thấy vậy liền ghé đầu vào, cũng muốn xem nội dung thứ nói gì.

"Hổ huynh lâu ngày không gặp, dạo này huynh thế nào.

Chắc chắn Hổ huynh đang rất phong lưu tiêu sái đúng không."

Trương Quân nhìn qua Hổ Yêu xương cốt không còn đúng thật là rất phong lưu.

Cậu tiếp tục nhìn vào lá thư, đọc:

"Tiểu đệ vừa tìm được một thế giới mạt pháp, nhưng thịt muỗi cũng là thịt, chỉ cần ăn nhiều là được, thịt võ giả ở đó có thể giúp Hổ huynh tiến thêm một bước.

Nếu được sự giúp đỡ của huynh, đệ tin chắc rằng có thể thống trị vương triều phàm tục đó, mỗi tháng liền sẽ cung cấp số lượng lớn thịt cho huynh.

Nếu huynh đồng ý thì ba tháng sau chúng ta sẽ gặp nhau ở mạt thế chi địa.

Ký tên: đệ của Hổ huynh, Bùi Sài".

Trương Quân nhìn thấy địa chỉ gặp nhau, hai mắt co rụt, diệu như thế, thế mà là Dương Châu, vương triều Đại Lý, cái này chẳng phải là cơ hội hay sao.

Cậu có lẽ đoán tên này là tà tu, nhưng tu vi chẳng tới đâu, thấy đời này vô vọng, nên muốn đi thế giới mạt pháp để làm hoàng đế, nhưng mà hắn sợ một mình không đủ sức, liền muốn cấu kết với Hổ yêu.

"Sư muội, cái chỗ này bọn chúng nói là quê hương của ta, lần này ta có lẽ phải về một chuyến để chấm dứt chuyện phàm tục."

Lâm Tịnh Tuyền ngạc nhiên, sư huynh tư chất cao như thế, lại sử dụng thành thạo pháp thuật hệ Lôi, ít nhất là lôi linh căn, không ngờ xuất sinh tại mạt pháp chi địa.

"Cho muội đi theo với, cho muội theo với."

Trương Quân ngạc nhiên nhìn vị sư muội này, chẳng lẻ là người ham thích mạo hiểm, ở phàm tục linh khí thưa thớt, nếu như chuyện này kéo dài một hai năm, có thể là chậm trễ tu hành đó nha.

"Nhưng mà có thể làm chậm trễ việc muội tu hành ."

"Khặc khặc, không sao không sao, tu hành lúc nào mà không được." Lâm Tịnh Tuyền bộ mặt vui vẻ nói ra, nhưng nụ cười thì lại rất là gian xảo.

Thấy Lâm Tịnh Tuyền muốn đi như thế, Trương Quân cũng là cảm thấy sư muội này chiến lực lại mạnh, nhiều pháp bảo như vậy, đi cùng thì sẽ an toàn hơn.

"Vậy được rồi, theo phong thư này thì còn thêm ít nhất hai tháng nữa tên Bùi Sài kia mới đến mạt pháp thế giới, chúng ta hai tháng này nâng cao thực lực rồi sau đó gặp nha cùng đi."

Bàn xong kế hoặc thì hai người thấy trời đã tối, liền quyết định ngủ lại trong hang một đêm. Buổi sáng đến thì trở về thôn báo tin Hổ yêu đã diệt trừ.

"Đa tạ hai vị tiên trưởng, nếu không có hai vị, chúng ta có lẽ không chết dưới miệng Hổ yêu, mà chết đói cả rồi."

Người dân trong thôn nhao nhao cúi lạy, khó khắn lắm Trương Quân mới kêu mọi người không nên làm như thế.

Hai người lúc về, ghé vào trong thành gần đó, mua vé phi thuyền đi về tông môn. Ngoài tông môn lớn có phi thuyền để di chuyển ra thì còn có một dịch vụ tư nhân chính là "Thương nhân công hội".

Thương nhân công hội ngoài cung cấp phi thuyền, còn có đứng ra tổ chức các buổi đấu giá lớn, bán bảo hiểm nhân thọ.

Tu tiên giới đấu pháp với nhau, người chết trong lúc giao lưu nhiều lắm, cho nên ngành bảo hiểm này rất phát triển. Các buổi đấu giá cũng là uy tín số một, không ai dám gây rối những nơi mà Thương nhân công hội tổ chức đấu giá.

Ngoài ra công hội còn thành lập ngân hàng, dùng để bảo quản giúp những đồ vật quý giá hoặc là linh thạch.

Có một tên được người khác đặt cho là Thần trộm vô địch thủ, tu vi chính là Hóa Thần, từ lúc xuất đạo đến nay đã ba ngàn năm chưa hề thất thủ, chính là dựa vào đôi chân để kiếm ăn.

Tên Thần trộm kia không tin lời đồn về Thương nhân công hội. Một ngày kia liền để ý món đồ của công hội, còn khiếu khích ra chiến thư, kết quả tên kia chưa kịp hành động, hai chân của hắn liền bị đem cho chó ăn, tên đó cũng là mất tích mấy trăm năm chưa xuất hiện.

Trương Quân đối với tin này thì cho rằng là công hội cố ý dựng cảnh như thế để không còn ai dám dòm ngó đến đồ vật của công hội. Cậu còn nghi tên thần trộm kia là hội trưởng, nếu không vì cái gì trong vòng trăm năm công hội lại phát triển kinh người như thế.

Hai người ở trên phi thuyền, bay khoảng một giờ cuối cùng cũng nhìn thấy rõ khung cảnh của Thái Thượng tông.

"Về nhà thật là thoải mái."

Bạn đang đọc Lôi Thần Ở Thế Giới Tu Tiên sáng tác bởi pknnahh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi pknnahh
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.