Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuẩn bị quà cưới

Tiểu thuyết gốc · 1166 chữ

Trương Quân cùng Lâm Tịnh Tuyền tìm một nhà trọ ở một đêm. Theo trong bức thư mà Bùi Sài để lại, thì bọn chúng sẽ hẹn gặp nhau ở Dương Châu vào ba ngày sau.

Hai người chỉ cách Dương Châu một ngày đi đường. Trương Quân nghĩ Mục gia sẽ có một chân trong này, nên mới có chuyện trùng hợp như thế.

Sáng sớm hôm sau, hai người họ mua hai con ngựa. Trương Quân cùng Lâm Tịnh Tuyền đóng giả làm hiệp khách giang hồ.

Cậu cũng không sợ vào thành bị người nhận biết, dù gì cậu cũng muốn náo một trận lớn, để tìm thông tin cha mẹ mình.

~~~

"Đứng lại, muốn đi để lại tiền cùng hai con ngựa rồi đi."

Một tên đàn ông trung niên khuôn mặt dữ tợn, trên tay còn cầm thanh đao lớn, phía sau còn có mười mấy tên đàn em. Tên cầm đao kia chỉ mũi đao về hướng Trương Quân.

"Đại ca, cô gái kia tuy che mặt, nhưng có lẽ là mỹ nhân, làm áp trại phu nhân cho đại ca cũng không tệ."

Một tên dáng người gầy gò, trên mặt còn có mấy con ve chó, nhìn trong gian trá vô cùng.

Tên đại ca kia nghe như thế, hai mắt cũng liền sáng hơn.

Trương Quân vẻ mặt hoảng sợ:

"Các ngươi lẽ nào là..?"

"Đúng, ngươi nói không sai, chính là cướp." thấy vẻ mặt hoảng sợ của Trương Quân, tên đại ca kia cười hắc hắc khoái chí.

Lâm Tịnh Tuyền cũng là lần đầu bị ăn cướp, cũng cảm thấy khá thích thú. Nếu là ở tu tiên giới, ai dám ăn cướp nàng thì coi như kẻ đó gặp xui xẻo, chọn nhầm ngày ra đường.

Cậu nhớ lần trước lúc đi đường, cũng là gặp phải một đám cướp nhỏ, không ngờ lần này trở về, lại gặp thêm một đám cướp nữa. Không thể không nói, Trương Quân rất có duyên với bọn cướp ngày này.

"Các ngươi có lẽ là hôm nay bước ra khỏi nhà bằng chân trái."

Một đám đang không hiểu thiếu niên trước mắt lời nói là có ý gì, liền cảm thấy trên cổ có chút mát lạnh, sau đó liền không có sau đó nữa.

Lâm Tịnh Tuyền thu hồi kiếm vào vỏ kiếm, nàng ra tay tất quả đoán.

Trương Quân đi lại lục lọi trên người đám người này xem có gì không. Thì trên người tên cầm đầu kia thấy một lá thư.

Lâm Tịnh Tuyền thấy thế nhảy xuống ngựa, bước tới gần rồi ghé đầu vào xem thử nội dung lá thư viết gì.

"Ngày 25, tại ngõ Nê Bình, Dương Châu, giáo chủ Bùi Sài."

Trương Quân cùng sư muội nhìn nhau, 25 chính là hai ngày sau, không ngờ lại diệu như thế, đi ngoài đường liền gặp đàn em của người cần tìm.

Trương Quân nhìn trên đường đi đầy người bên trong thành của Dương Châu, thật kì lạ, mấy tháng trước bọn họ bị diệt môn, nếu như có sự góp mặt của quan phủ thì bây giờ hình truy nã đã treo khắp nơi, quan sai ngoài cửa thành cũng không nhận ra cậu, chỉ hỏi một vài thông tin liền cho vào thành.

Chẳng lẻ chuyện này không liên quan tới quan phủ, hoặc là cha mẹ cậu đã tìm tới người cứu giúp, nên mới có thể hủy bỏ truy nã.

"Sư huynh, chúng ta nên đi đâu."

"Chúng ta đi tìm một quá trà đi, giang hồ ở thế giới phàm nhân thường tụ tập ở quán trà, nơi đó có thể sánh ngang với tổ chức tình báo chính quy đó nha."

Lâm Tịnh Tuyền cũng là kinh ngạc, không ngờ sư huynh lại biết nhiều chuyện như thế.

Hai người bọn họ ghé vào một quán trà gần đó, bên trong cũng là đang tụ tập rất nhiều người, nói chuyện rôm rả.

Ở giữa quán trà còn có một ông lão nói chuyện không ngừng, nước miếng văng tung tóe, hai bên còn có hai đứa nhỏ cầm quạt quạt cho, người giang hồ hay gọi là người kể chuyện.

Lão già bắt đầu luyên thuyên nói chuyện, một đám người kế bên lắng nghe châm chú, Trương Quân cũng là đang vểnh lỗ tai mình lên.

"Phải nói về mấy tháng trước, Trương gia bỗng nhiên gặp nạn, ban đêm gặp phải trộm cướp lẻn vào, cả nhà không ai qua khỏi.

Quan phủ điều tra được, tất cả là do một tên gọi là Lâm Phàm gây ra, hắn yêu thích con gái Mục gia, nhưng Mục Dao đã sớm hứa hôn cùng nhà họ Trương, cho nên hắn liền cấu kết trộm cướp, nữa đêm lẻn vào giết người.

Mục gia khi biết được thông gia của mình xảy ra biến cố, liền đau lòng không thôi, cho nên liên phối hợp cùng quan phủ bắt kẻ thủ ác, nhưng đến nay vẫn chưa bắt được."

Mấy người ở dưới nghe đến đây bắt đầu bàn tán xôn xao, mặt dù đã qua mấy tháng, nhưng chủ đề này vẫn còn rất nóng bỏng, tên Lâm Phàm kia tới giờ vẫn chưa bắt được, làm người ăn ngủ không yên.

"Đại ca, vụ án Trương gia này là sao thế?"

Tên được hỏi kia quay qua nhìn Trương Quân, bên cạnh còn có một cô gái khăn che mặt nhìn mình, hắn nhiệt tình nói:

"Nhìn hai người có lẽ là người xứ khác đến, mấy tháng trước trong thành xảy ra vụ án lớn, Trương gia bị cướp lẻn vào, một đêm bị hủy diệt, mà mấy gia tộc kia cũng là như thế, chỉ còn lại có Mục gia bình yên vô sự, nghe nói đêm đó Mục gia cũng bị, nhưng cũng may có quan sai đi tuần đúng ngay cướp lẻ vào nên tránh được một kiếp."

Một tên khác nghe tên này nói thì xen vào nói:

"Hừ, ta nghĩ đây rõ ràng là Mục gia thiết kế ám hại mấy nhà kia, ngày kia chính là đại hôn con gái bọn họ với con trai thứ sử."

"Suỵt, bé bé cái mồm thôi, cẩn thận bị người nghe được."

"Có gì phải sợ, ta cay cái bọn nhà họ Mục này lâu lắm rồi."

Trương Quân nhìn vị đại ca hảo hán này, nhìn giống như nhà họ Mục giết cha giết mẹ ngươi vậy.

Cậu cũng không ngờ Mục gia lại ác như thế, vậy mà dám ra tay diệt gọn mấy gia tộc lớn kia, còn tên Lâm Phàm này, thế mà bị biến thành dê thế tội.

"Chậc chậc, chúng ta đi thôi sư muội."

"Chúng ta đi đâu nha sư huynh?"

"Đương nhiên là đi chuẩn bị quà cưới cho vị hôn thê của huynh rồi."

Trương Quân cười hắc hắc nói ra.

Bạn đang đọc Lôi Thần Ở Thế Giới Tu Tiên sáng tác bởi pknnahh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi pknnahh
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.