Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đánh giết

Tiểu thuyết gốc · 2821 chữ

"Ha ha, Bùi lão đệ thật là còn nhớ đến vi huynh."

Từ bên ngoài bước vào một bóng người, hắn thân hình cao lớn, trên mặt dữ tợn, hai tai của hắn như tai hổ, lại còn mọc đuôi. Đây chính là hình dáng yêu thú hóa hình không hoàn chỉnh, chỉ tới Trúc Cơ mới có thể hoàn toàn hóa hình người.

Huyết Sát ma tôn cũng là ngạc nhiên, hắn đã từng hẹn Hổ yêu đến đây, thấy Thanh Lam kiếm tiên xuất hiên. Trong lòng Bùi Sài không nắm chắc, chỉ là muốn tùy ý đánh lạc hướng, sau đó rời đi ổn định cảnh giới, không ngờ Hổ yêu lại thấy xuất hiện.

"Chúc mừng Hổ huynh cảnh giới lại tiến thêm một bậc."

Yêu tộc chỉ có đạt tới cảnh giới Luyện khí đại viên mãn mới có thể hóa hình, cho nên hắn liền nhận ra, Hổ Yêu cảnh giới đột phá lên viên mãn.

Lam Minh lúc này cũng là hơi nhíu mày, là một thế gia, cũng như cảnh giới đang đứng ở trên đỉnh phàm nhân, hắn biết một số chuyện mà người thường không biết.

"Ngươi là yêu tộc?".

Hổ Yêu không nhìn tới Lam Minh, mà nhìn qua đôi vợ chồng Trương Sơn, Lam Nguyệt.

Hổ Yêu chính là do Trương Quân đóng giả thành, đạo cụ mà Lâm Tịnh Tuyền đưa cậu, cho dù là Trúc Cơ cũng khó lòng nhận ra.

Đã lâu không gặp lại cha mẹ mình, Trương Quân cảm xúc hơi có chút phức tạp. Mặc dù không phải thật sự là con họ, nhưng người phụ nữ này rất tốt với cậu, tuy suýt nữa chết trong tay họ, nhưng cũng không thể trách, là do cậu chiếm thể xác con của người ta.

Thấy ánh mắt của tên gọi là Hổ huynh này nhìn mình, vợ chồng Trương Sơn Lam Nguyệt có chút nhíu mày, bọn họ cũng nghe đến yêu tộc, chính là loại hay lấy thịt người để tăng lên cảnh giới.

Nhưng mà họ lại thấy trong mắt tên Hổ Yêu kia có chút quen thuộc, có chút thân quen.

" ha ha, Hổ huynh chúng ta nên xử lý tên Lam Minh này, để đêm dài lắm mộng."

Huyết Sát ma tôn cười nói. Hổ Yêu gật đầu, sau đó bộc phát ra khí tức Luyện khí đỉnh phong, dùng một chưởng đánh về hướng Bùi Sài.

Bùi Sài sớm đã có phòng bị, nhưng tốc độ Hổ Yêu quá nhanh, hắn bị đánh bay ra ngoài.

"Hổ huynh, huynh làm sao đó?".

Trương Quân lột ra lớp mặt nạ nói:

"Đương nhiên là dùng cách của ngươi trả lại cho ngươi, đang tiếc không lấy mạng ngươi được."

Trương Sơn cùng Lam Nguyệt nghe đến giọng nói này, khi thấy khuôn mặt thật của Hổ yêu liền ngây người, lắp bắp dò hỏi:

"Quân nhi?"

Trương Quân quay lại nhìn bọn họ, cười nói:

"Cha, mẹ, lâu rồi không gặp."

"Quân nhi, là Quân nhi". Lam Nguyêt nước mắt rơi ra như mưa. Không ngờ lần này bà lại có thể gặp lại được con của mình.

"Cha, mẹ gì nói sau, Lam Minh tiền bối, chúng ta liên thủ đánh chết tên này càng sớm càng tốt."

Biến hóa quá bất ngờ, khiến người ta không đỡ nổi, mặc dù có nhiều chuyện để nói, nhưng Lam Minh vẫn là gật đầu nói.

"Được."

Lam Minh rút kiếm ra khỏi võ, bay thẳng về Huyết Sát ma tôn.

Huyết Sát ma tôn thấy Lam Minh bay đến mình liền nhảy lên không trung ý đồ chốn thoát.

Nhưng cũng là một tên trận pháp sư, hắn thấy có gì đó không đúng.

"Hả, là trận pháp."

Huyết Sát ma tôn thấy trên mái nhà lúc này có bóng người, vợ chồng Trương Sơn cũng là nhận ra người đó.

Mục Dao.

Lâm Tịnh Tuyền cười nói:

"Muốn chạy?".

Thấy Lam Minh đang đánh về phía mình, Huyết Sát ma tôn liền cắn răn quay trở lại đỡ kiếm của Lam Minh.

Hai người chiến đấu ba động làm rung chuyển cả trời đất, nhưng lúc này có pháp trận bảo vệ, nên dù chiến đấu có nổ tung nơi đây, bên ngoài cũng không nhận ra.

Hai đỉnh tiêm cao thủ của thế giới phàm tục đánh nhau, là cỡ nào đặc sắc. Lam Minh khí thế như rồng, dùng tuyệt kỹ Thanh Lam kiếm quyết đánh ra, mỗi một đường kiếm đều là sát chiêu.

Mà Huyết Sát ma tôn từ khi hút đi nội công của Lâm Phàm, võ học cũng là tăng vọt, sát khí cuồn cuộn trên người, có thể làm giáp bảo hộ cho hắn.

Mà Trương Quân thấy thế, cũng không rảnh tay, nhảy về phái Huyết Sát ma tôn, nhầm tạo thời cơ cho Lam Minh.

Cậu dùng chính là man lực (sức mạnh thuần túy của con người), nếu dùng thần thông, không cẩn thận đột phá đến Luyện Khí đại viên mãn, thần thông của Trương Quân liền giúp cậu đạt tới chiến lực Trúc Cơ sơ kỳ, lúc đó có thể dẫn tới thiên địa bài trừ.

Các đại năng vì sợ tu sĩ cảnh giới cao quấy rối phàm tục, liền đặt ra quy định, chỉ cần ở trong phàm tục bộc lộ ra sức mạnh Trúc Cơ kỳ, liền bị thiên kiếp bổ xuống.

Thiên kiếp này cho dù là Kim đan cũng muốn dùng toàn lực ứng đối. Cậu khi biết tin này, đoán có lẽ năm đó sư phụ Trương Quảng Chi bị thiên kiếp bổ xuống, nên mới được nhà cậu cứu giúp.

Còn về phần Nguyên Anh thì không cần lo, vì chỉ cần bọn họ đến, phàm giới liền sụp đổ.

Huyết Sát ma tôn dùng một địch hai, hắn bây giờ tuy mới bước vào Hợp đạo, yếu hơn Lam Minh, nhưng kinh nghiệm chiến đấu lại có thể bù đắp được.

Huyết Sát ma tôn khi đến phàm giới, liền đã là hư cơ, hắn biết đời này vô vọng, nhưng trong lúc vô tình tiến nhập một bí cảnh thần bí.

Hắn thấy được một cuốn công pháp, chính là trận pháp hiến tế phàm nhân luyện thành huyết đan.

Nhưng huyết đan cũng không dễ dùng, phải là võ giả mới có thể sử dụng. Cho nên Huyết sát ma tôn liền tán đi linh lực trong cơ thể, trùng tu võ đạo. Hắn cảnh giới tiến triển cực nhanh, chỉ với mấy năm đã trở thành võ giả Sơn đỉnh, tương đương Luyện khí đỉnh phong.

Chỉ cần uống vào huyết đan, hắn liền sẽ trở thành Nhất phẩm võ phu, thực lực tương đương Trúc Cơ, nhưng lại không bị thiên địa bài xích.

Vốn dĩ Huyết Sát ma tôn muốn cấu kết cùng Hổ Yêu tiêu diệt mấy tên Hợp thể ở phàm giới này, sau đó lại giết Hổ Yêu thủ tiêu. Ở phàm tục này hắn liền có thể thay triều đổi vị, làm vua mấy trăm năm cũng là chuyện có thể.

Nhưng mà không ngờ kế hoạch lần này lại có nhiều biến cố.

"Hừ, đừng tưởng người đi thì có thể đánh được bổn tôn, xem Huyết Sát Chưởng của bản tôn."

Huyết Sát ma tôn dùng song chưởng đánh về phái Lam Minh, xung quanh bọn họ khó bụi mịt mù.

Trương Quân bị Huyết Sát ma tôn đạp một cái rơi xuống đất, trên miệng phun ra ít máu.

"Phụt, tên này mạnh như thế?."

"Quân nhi, con không sao chứ?".

Vợ chồng Trương Sơn chạy lại đỡ con mình, không biết vì sao Trương Quân lại trở về đây, nhưng bọn họ thấy con mình lợi hại như thế, liền biết cậu đã đạt được cơ duyên từ miếng ngọc bội đó.

"Con không sao, nhưng sao cha mẹ lại mời được vị Hợp đạo kia?."

Lam Nguyệt lúc này vì con mình giải thích:

"Đó là cậu của con đó."

Hả?

Trương Quân tưởng mình nghe lầm, cậu thấy cha mẹ của mình bất quá là bây giờ miễn cưỡng là tiên thiên. Nhưng làm sao lại có cậu là cao thủ Hợp đạo rồi.

"Ài, việc này dài dòng, đợi xong chuyện mẹ sẽ giải thích."

Trương Quân lúc này không tiếp tục tham gia chiến đấu mà là quan sát, cậu muốn xem thử chiến lực của võ đạo phàm giới sẽ như thế nào, dù gì cậu còn con át chủ hài trong bóng tối.

"Quân nhi, cha mẹ đã bắt lại con nhỏ khốn kiếp Mục Dao kia, con có muốn gặp lại nó."

Nghe mẹ mình nói như thế, Trương Quân sắc mặt hơi cổ quái, không biết cha mẹ cậu làm sao bắt được Mục Dao rồi.

Lam Nguyệt lúc này chỉ chỉ trên mái nhà, nhưng lúc này người đã không còn thấy đâu.

"Hả? Lúc nãy mẹ đã đánh nó ngất xỉu rồi mà".

Lam Nguyệt hơi kinh nghi.

Trương Quân cười nói:

"Có phải người sau lưng mẹ không?."

Trương Sơn cùng Lam Nguyệt giật mình, quay đầu lại thì thấy "Mục Dao" đang nhìn hai người cười.

"Ngươi, ngươi làm sao thoát ra được." Lam Nguyệt muốn đánh về phía "Mục Dao", liền bị Trương Quân cản lại.

"Mẹ, đây là sư muội của con, tên Tịnh Tuyền, cô ấy chỉ là đóng giả Mục Dao mà thôi, không biết làm sao bị hai người bắt lại."

Lâm Tịnh Tuyền lúc này mới gỡ lớp mặt nạ ra, nhưng mà trên khuôn mặt lại có một tấm khen che đi, không nhìn rõ mặt mũi thế nào.

"Gặp qua bá phụ, bá mẫu."

Lam Nguyệt nghe giọng nói Tịnh Tuyền thì hơi ngây người nhưng rất nhanh liền phản ứng lại.

"Ai nha, còn chơi trò này. Con có làm sao không, cho hai vợ chồng ta xin lỗi."

Trương Sơn trên mặt cũng có chút áy náy.

"Con không sao, chỉ là hiểu lầm mà thôi."

Tịnh Tuyền cười nói.

Đám người lúc này nghe trên mái nhà có tiếng nói của Huyết Sát ma tôn, mới bắt đầu chú ý đến.

"Quả nhiên Lam Minh kiếm tiên lợi hại, nếu như hôm nay không phải có chút chuẩn bị, sợ là chết dưới tay của ngươi."

Lam Minh nghe nói như thế thì hơi nhíu mày, đến cảnh giới võ học này, muốn giết hắn không phải là chuyện dễ, trên người Lam Minh cũng có bảo vật bảo mệnh.

"Xem ta Huyết Sát ma trận."

Hai phút sau...

Hả?

Huyết Sát ma tôn mơ màng, vì cái gì pháp trận không hiện lên, hắn rõ ràng đã bố trí toàn bộ phạm vi trong thành trận pháp.

Lam Minh cũng là dấu chẩm hỏi trong đầu, còn nghĩ là tên này có sát chiêu gì, nhưng không ngờ lại chỉ là cố ý phô trương.

Huyết Sát ma tôn liền nhìn về cô gái trẻ mang khăn che mặt phía dưới, nhất định là nàng ta.

Lâm Tịnh Tuyền cũng cảm nhận được ánh mắt của Huyết Sát ma tôn nhìn mình, nàng cười nói:

"Bất ngờ hay không? Trận pháp của ta bố trí ngăn cách với bên ngoài, thì làm sao ngươi có thể vận dụng sát trận mà bình đã bày sẵn."

Vợ chồng Trương Sơn kế bên nghe nói như thế thì thầm kinh ngạc, không ngờ cô gái này lại biết trận pháp. Ở phàm tục, trận pháp sư chính là địa vị vô cùng lớn, quốc sư Đại Lý chính là một vị trận pháp sư đó nha.

"Hừ ranh con, để ta giết ngươi, trận pháp liền tự động biến mất."

"Muốn giết ta?".

Lâm Tịnh Tuyền ý chí sốc nổi, tế ra thanh kiếm bộc lộ khí tức đánh về hướng Huyết Sát ma tôn, nàng đã nhịn lâu lắm rồi, đừng thấy nàng là con gái liền nghĩ yếu đuối. Lâm Tịnh Tuyền chính là ăn ngủ thời gian dài ở lôi đài tông môn.

Lam Nguyệt thấy Tịnh Tuyền nhảy lên liền muốn cản lại, nhưng bị cánh tay Trương Quân cản lại.

"Nếu tính ra thì muội ấy chính là Hợp đạo cảnh."

Hai vợ chồng Trương Sơn hít một hơi thật sâu, còn trẻ như thế mà đã là Hợp đạo cảnh, bọn họ vừa làm cái gì, chính là mới lúc nãy đánh ngất cao thủ Hợp đạo. Cũng may là người mình.

"Luyện khí viên mãn? Ngươi là ai?"

Huyết Sát ma tôn cũng là kinh hãi, còn trẻ thế này mà đã là Luyên khí viễn mãn ,chỉ có thể là đệ tử của đại tông môn nào đó.

Lam Minh cũng là ngạc nhiên, còn trẻ như thế mà lại có chiến lực kinh người, nhưng hình như giống như là người mình.

Tịnh Tuyền dùng chính là Đào Hoa kiếm pháp. Hai tháng từ lần lôi đài lần trước, nàng đã từ đỉnh phong tiến tới viễn mãn, tu luyện như ăn cơm uống nước.

Huyết Sát ma tôn chỉ có thể cắn răng liều mạng, nếu như lúc trước hắn nhẹ nhõm lấy một địch hai, bây giờ có Lâm Tịnh Tuyền thay thế vào, vẫn là một địch hai, nhưng hắn không cảm thấy nhẹ nhõm nữa mà là áp lực ngàn cân.

"Sư huynh không được xen vào, còn có ông nữa Lam Minh."

Lam Minh hơi nhíu mày, người trẻ tuổi này tuy có thực lực, nhưng Huyết Sát ma tôn cũng không dễ ăn, làm sao lại không lấy đông đánh ít, tránh đêm dài lắm mộng.

Huyết Sát ma tôn cũng là cười thầm, chút nữa chỉ cần bắt con nhỏ này làm con tin, là có thể thoát được.

"Muội muốn thông qua trận chiến này, cải thiện thần thông."

Trương Quân nghe sư muội mình nói như thế liền yên tâm, sau đó la lên:

"Lam Minh tiền bối, để muội ấy một mình đi."

Lam Minh nghe thế lông mày cũng dãn ra, liền đứng kế bên quan sát, cũng muốn thử xem cô gái này là ai.

Huyết Sát ma tôn giận dữ, hắn một đời ma đạo, làm chuyện ác bất tận, con nít nghe tên hắn liền khóc ba ngày chưa dứt. Vậy mà hôm nay lại bị người xem như đá mài dao.

Lâm Tịnh Tuyền xung quanh bắt đầu xuất hiện đóa hoa đào, lần này nàng liền có thể liên tục hiển hóa ra hai đóa.

Huyết Sát ma tôn không hiểu, dùng Huyết Sát Chưởng đánh về hướng nàng, ma khí cuồn cuộn đánh tới, nếu là dưới Hợp Đạo, một chiêu này liền đủ lấy mạng người.

Lâm Tịnh Tuyền không hoảng, mà điều khiển hai đóa hoa đào đánh về hướng Huyết Sát ma tôn.

"Hừ, điêu trùng tiểu kỹ ( kỹ xảo nhỏ như con trùng)."

Để đảm bảo, hắn dùng chân khí đánh về hướng hai đóa hoa bay tới kia.

Trương Quân dưới này, biết chiêu thức này của sư muội, hắn hôm đó tuy chưa nếm thử toàn vẹn, nhưng cũng biết là chỉ cần muội ấy có thể hiển hóa ra hai đóa hoa, cậu liền thua, chứ nói gì bây giờ sau lưng muộn ấy đã hình thành thêm hai đóa phòng vệ.

"Sư muội này của con đây là võ học gì, sao lại có hoa đào như thế, nhưng rõ ràng nhìn không giống là hư ảnh." Trương Sơn nhìn lên thấy làm lạ, Lam Minh ở trên mái nhà cũng là thắc mắc.

"Đây không phải là võ học, mà là thần thông của muội ấy, nếu là bị trúng chiêu này, mười Huyết Sát ma tôn đều đỡ không nổi."

Huyết Sát ma tôn dùng chân khí đánh vào, hoa đào liền phân ra làm bốn, hắn muốn tránh né thử, nhưng tám đóa hoa kia đều đuổi theo hắn.

Hả?

Hắn không tin tà, liền đánh ra nhiều hơn, cho đến khi hoa đào đã tan rã ra hết.

"Hừ còn tưởng là tà pháp gì lợi hại.", Huyết Sát ma tôn cười lạnh nói.

Nhưng mà lúc này đột nhiên có chuyện phát sinh, thì ra hoa đào không mất đi, mà do Huyết Sát ma tôn đánh ra để hoa đào phân rã ra tới mắt thường khó thấy.

Lâm Tịnh Tuyền sau lưng có hai đóa hoa đào bay lơ lửng xung quanh, nói ra một câu:

"Kết thúc".

Từng đợt kiếm khí trong hoa đào bay ra, nếu tính về số lượng có lẽ là trăm ngàn kiếm khí, mỗi kiếm khí đều có sức mạnh của luyện khí đỉnh phong.

"A, không thể nào."

Huyết sát ma tôn cả đời anh dũng làm chuyện ác, hôm nay liền chết đi.

Bạn đang đọc Lôi Thần Ở Thế Giới Tu Tiên sáng tác bởi pknnahh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi pknnahh
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.