Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bất diệt đồng tử công

Tiểu thuyết gốc · 1381 chữ

Trận chiến giao lưu buổi chiều liền kết thúc sau khi Lâm Tịnh Tuyền dùng ngự kiếm thuật kết hợp cùng Đào Hoa kiếm pháp. Lam Hoa cũng là lợi ích sau trận đấu này.

Còn về Lam Minh, khi biết được Tịnh Tuyền học được ngự kiếm thuật, liền mặt dày mày dạn theo cô, còn không biết xấu hổ mà xin cô nhận làm đệ tử.

"Cái này, không tốt lắm đâu."

Trương Quân không ngờ là cậu mình bình thường làm mặt lạnh như băng, nhưng không ngờ lại không biết xấu hổ như thế.

"Cái gì mà không tốt, võ học không phân tuổi tác, con nếu là cháu cậu, thì mau mói giúp cậu đi."

Lâm Tịnh Tuyền cũng là khó xử, lúc này mới nói:

"Thật ra cái này cũng đâu phải tuyệt học gì, con có thể chỉ cho cậu, nhưng mà trong cơ thể người học võ chỉ có chân khí, dùng chân khí điều khiển kiếm là rất tiêu hao, sợ là chưa đánh được kẻ thù đã tiêu hao chân khí hết rồi."

Lam Minh lúc này mới thất vọng rời đi, không phải tư chất hắn không được, mà là võ đạo quá giới hạn, chân khí khó mà điều khiển được một vật quá lâu. Làm một tên luyện kiếm, ai lại không thích mình đứng từ xa điều khiển chém chết kẻ thù chứ.

Buổi tối phi thường náo nhiệt, Lam Bố Y làm một buổi tiệc lớn, nói là con gái cùng cháu ngoài vừa trở về. Người tới hôm nay đều là quan to quyền quý, mấy đại thế gia.

Mọi người chú ý nhất chính là sự xuất hiện của kiếm tiên Lam Minh, hắn rất ít khi xuất hiện ở các buổi tiệc thế này, bên cạnh hắn còn có một cô gái rất trẻ, mang khăn che mặt, mọi người thầm đoán cô gái này chính là đệ tử mới mà hắn thu nhận.

Đám người trẻ tuổi thèm nhỏ dãi, được Lam Minh kiếm tiên thu nhận đó chính là một bước lên trời, tương lai tiền đồ không thể đo điếm.

"Sư phụ, mời dùng gà hấp, đây là món gà nổi tiếng ở Bình Châu chúng ta, hương vị thơm vô cùng, còn có tôm luộc, cua rang me.."

Lam Minh vì Lâm Tịnh Tuyền giới thiệu đủ loại món ăn.

Đám người lúc này như sét đánh, tưởng là mình uống say quá nên nghe lầm rồi, bọn hắn nghe cái gì, Lam Minh kiếm tiên gọi cô gái trẻ này là sư phụ. Làm sao có thể?

Thứ sử họ Bùi, tên Bùi Thành, là thông gia với nhà họ Lam. Lúc này mới mở miệng hỏi:

"Lão Lam, cô gái nhỏ kia là ai? Sao Lam Minh lại kêu là sư phụ?."

"Là bạn của cháu ta". Lam Bố Y cười ha hả, hôm nay là ngày trong suốt mấy năm qua ông vui nhất. Vui vì con gái mình dẫn cháu mình trở về.

Bùi Thành viện cớ đi nhà xí, tìm được con gái Bùi Như Ý để hỏi rõ. Bùi Thành nghe xong cứng đờ tại chỗ, còn tưởng là mình đã già, tai cũng không dùng được nữa.

~~~

Từ ngày có Trương Quân cùng Tịnh Tuyền, Lam phủ phi thường náo nhiệt, chủ yếu là có Tịnh Tuyền, còn Trương Quân có hay không có đều được.

Nhưng mà tiệc vui nào cũng phải có lúc tàn, một tháng sau.

"Sư huynh, muội phải trở về tông môn đột phá, nếu là Trúc Cơ, muội có thể đè ép cảnh giới, nhưng Luyện khí muội vẫn chưa thể làm được như thế."

Nghe sư muội mình nói như thế, tâm Trường Sinh lúc này như sụp đổ, người so với người, sao lại có khoảng cách lớn như thế. Sư muội mới đây cũng đã vượt qua cậu hai cái cấp bậc rồi.

"Được rồi, muội cứ về trước báo cáo, đợi một thời gian ta sẽ về sau."

Lâm Tịnh Tuyền biết Trương Quân cần phải cắt đứt nhân quả với trần thế, mà chuyện này cũng không phải dễ, cho nên cũng không có ý kiến gì.

Còn Trương Quân thì đơn giản chỉ là nghe nói triều đình vừa khai thác được một di tích, con em thế gia như cậu sẽ có hai vé để tiến vào, cho nên muốn ở lại thử vận may.

Lam Nguyệt khóc lóc không ngừng, mấy ngày nay sống chung bà rất thích đứa nhỏ này, nhưng bà biết con trai mình không xứng với con người ta. Hôm nay tự nhiên bà lại cảm thấy con mình chướng mắt, muốn một tay vỗ chết nó đi.

Lam Minh cũng là cảm động muốn khóc, trước khi đi Tịnh Tuyền để lại cho hắn một bộ kiếm quyết, cùng mấy viên linh thạch, từ đó hắn liền bắt đầu bế quan.

Trương Quân lúc này mới nhớ ra, mình còn một chuyện chưa hỏi cha mẹ, chính là ngày xưa đã cứu sư phụ Trương Quảng Chi của cậu như thế nào?

"À, chuyện này sau, là năm đó cha còn trẻ, trong một lần đi lên núi thì thấy một người bị thương, liền cứu hắn, tên đó khi tỉnh lại liền truyền cho ta ít võ học, nói miếng ngọc bội này cùng lá thư là tín vật, chỉ cần đi theo sự chỉ dẫn là tìm được."

Trương Quân lúc này dò hỏi thử:

"Có phải lúc đó người đó bị cháy đen hoặc là trên người có biểu hiện giống như bị sét đánh."

"Làm sao con biết?" Trương Sơn nhớ lại tình cảnh đó, không ngờ bị cháy đen như thế, tóc cũng là dựng thẳng lên, mà có thể còn sống được.

Trương Quân thầm nói quả nhiên là bị thiên kiếp đánh. Cậu có một ý nghĩ nếu như bật Thần Lôi Tả Luân nhãn lên, bị thiên kiếp đánh thì có làm sao không.

~~~~

Hôm nay là ngày họp gia đình, để quyết định xem ai sẽ đi tới di tích kia. Bùi Hoa lần này về chính là vì chuyện này, mỗi một đại gia tộc sẽ có một người tham gia, riêng Lam gia có hai người, chính là Bùi Hoa lấy nắm đấm dành được, mà nàng cũng sẽ là người sẽ dẫn bọn họ tới di tích.

"Vốn là sẽ dẫn đại ca cùng Lam Thực đi là quá ổn. Nhưng đại ca đã bế quan, chỉ còn có Lam Mộng.."

"Con phải đối."

Trương Quân cắt ngang lời Bùi Hoa nói ra, cậu cũng không giở trò giả heo ăn thịt hổ làm gì. Mấy hôm nay có sư muội ở đây lấy hết hào quang, làm cậu không thể hiển linh được.

Đây chính là thời cơ thích hợp để cậu thể hiện, dù gì cùng là người trong nhà, nếu là người ngoài, thì giả heo ăn thịt hổ cũng không sao.

"Ồ, đứa nhỏ này có ý kiến gì sao?"

Lam Bố Y cười nói.

Mọi người cũng là nhìn về phái Trương Quân. Ở đây ngoài cha mẹ cậu, với Lam Minh đang bế quan kia, không ai biết cậu có võ học.

"Chính là Lam Mộng quá nhỏ, rất dễ gặp nguy hiểm, di tích này dù sao cũng là chưa biết bên trong có nguy hiểm gì không."

"Nhưng mà con không..." .Bùi Như Ý cũng cho rằng con gái mình quá nhỏ, nhưng mà Trương Quân cũng không có học võ, như vậy đi chẳng khác nào chịu chết.

"Mợ hai đừng lo, khổ luyện ba năm con đã luyện được một môn võ học bất diệt đồng tử công."

Đám người ngơ ngác, ba năm cái quỷ gì, mỗi năm chúng ta đều sẽ phải người quan sát, chỉ là lần đó quá bất ngờ không kịp ứng cứu, ngươi lại dám đùa giỡn chúng ta.

Lam Bố Y cũng là vẻ mặt không tin lắm. Chỉ có vợ chồng Trương Sơn là tin tưởng con mình.

"Hả, vậy thì mời Lam Thực đại ca ra đánh đệ một quyền, nếu làm đệ lùi nửa bước, xem như đệ thua."

Bạn đang đọc Lôi Thần Ở Thế Giới Tu Tiên sáng tác bởi pknnahh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi pknnahh
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.