Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhập Môn

Tiểu thuyết gốc · 1704 chữ

Gia đình ba người đi theo con đường bí mật đi ra khỏi thành. Trương Sơn không dám báo quan phủ là lo lắng có lẽ bọn chúng đã cấu kết với nhau, nếu không Mục gia sẽ không trắng trợn như thế mà hành động.

Đi suốt một đêm đến khi trời gần sáng, thấy tình hình lúc này có lẽ đã ổn, Trương Sơn nhìn qua con mình nói:

"Quân nhi, chuyện này vốn muốn từ từ kể con nghe, nhưng bây giờ không còn nhiều thời gian nữa.

Đây là ngọc bội cùng phong thư giới thiệu của Thái Thượng tông, vốn dĩ là đợi con cùng Mục Nguyệt cưới nhau, sẽ để hai con cùng đi tới đó, nhưng không ngờ nhà họ Mục tham lam như thế."

Trương Sơn khi nói đến đó vẻ mặt phẫn nộ, sau đó lấy ngọc bộ cùng một lá thư đưa cho Trương Quân.

Trương Quân tiếp nhận đồ vật, trước tạm cất vào trong túi, lúc này mới nói:

"Cha, mẹ hai người không đi cùng con sao ?."

Trương Sơn nhìn qua vợ mình đang ngủ trên lưng mình nói:

"Haizz, con chung quy là phải trưởng thành, chúng ta phải đi về nhà ngoại con xin giúp đỡ. Nên phải tạm thời tách ra ở đây. Cha không muốn gọi mẹ con thức, nếu bà ấy biết sẽ đau lòng lắm."

Trương Quân cảm động, quỳ xuống dập đầu với người đàn ông này, có lẽ hắn biết cậu không phải là con hắn nữa rồi, nhưng vẫn quá tốt với cậu, lúc trước chỉ là vì một tia hy vọng nên mới làm như thế.

Trương Quân đứng dậy nhìn bóng lưng của hai người đi về phía mặt trời rồi dần dần biến mất, sau đó lấy ra tấm ngọc bội.

Ngọc bội trông rất bình thường, không có gì lạ, có lẽ là tín vật gia truyền đi. Cậu muốn mở phong thử ra xem thử, thì phát hiện không cách nào mở được.

Trước khi đi Trương Sơn để lại cho cậu một tấm bản đồ chỉ dẫn cùng một ít tiền đi đường. Cậu có lẽ đoán được là do mấy gia tộc kia muốn lá thư này nên mới tổ chức lần này vay giết.

Thái Thượng tông nghe tên có vẻ giống như là môn phái tu tiên, nếu là phàm tục, sẽ lấy chữ "phái" thay vì chữ tông kia.

Trương Quân đi theo hướng trên bản đồ đánh dấu, chính là đi về hướng nam. Đây là lần đầu cậu ra ngoài, nên có chút lo lắng.

Mẹ nó, khởi đầu liền là công tử thiếu gia nhà giàu, còn tưởng rằng được hưởng phúc ăn chơi rồi, không ngờ mới qua một ngày đã bị diệt môn.

Trương Quân vừa đi vừa chữi rủa, lúc này thấy phía trước có một quán ăn, cả một đêm cậu đã không ăn gì, bây giờ trong bụng lại kêu o o, hết cách Trương Quân đành phải ghé vào quán.

"Cho ba cái bánh bao cùng một bình trà".

Trương Quân như một tên giang hồ thực thụ, vừa mở miệng là bánh bao, không cần phải suy nghĩ.

"Dạ thưa khách quan, ở chỗ này chỉ bán mì thôi".

Cậu nghe lời nói của phục vụ mà muốn ói máu tại chỗ, không phải đều nói quán mở ở giang hồ đều có bánh bao hay sao. Nhưng làm người ba đời, Trương Quân mặt không đỏ nói:

"Quán gì nghèo nàn thế, vậy một bát mì đi".

"Vâng "

Phụ vụ lật đật đi vào trong, chờ nhà bếp mang mì ra.

Trương Quân quan sát xung quanh, phải nói là nơi đây chim không thèm ị, người đi đường cũng không có, làm sao lại có một quán mì ở đây, rõ ràng có dối trá.

Nhìn phụ vụ mang theo bát mì ra đặt xuống bàn, cậu liền nói:

"Phục vụ, ở nơi này rõ ràng không có người, mà các ngươi vẫn mở quán ăn, lẽ nào các ngươi là..."

Phục vụ khi nghe nói xong câu đó thì ánh mắt sắc bén nói:

"Quả nhiên là bị khách quan phát hiện, không sai chúng ta chính là cướp đây."

Trương Quân ngạc nhiên, người ở thế giới cổ đại đều thẳng thắn như vậy sao, đều không biết nói dối.

Tên phục vụ cùng mấy tên đang núp trong nhà bếp muốn rút đao ra chém giết Trương Quân. Chỉ thấy cậu bật Sharingan lên, sau đó dùng lôi điện phóng ra giết chết đám người.

"Quá bá đạo, nhưng mà có chút mệt".

Nhẫn giả ở thế giới Naruto muốn dùng được nhẫn thuật phải có Luân xa (chakra), nhưng Trương Quân lại chưa từng học nhẫn thuận, khi cậu kích hoạt được Tả luân nhãn (Sharingan), thì trong tiềm thức của cậu liện có cách sử dụng kỹ năng này, nhưng lượng tiêu hao vẫn là quá lớn.

Trương Quân lục lọt trên người đám cướp ngày này, phát hiện có không ít bạc, sau đó cậu vào nhà bếp xem có thứ gì ăn được, thì thấy mấy khay bánh bao.

"Mẹ nó, quả nhiên là có bánh bao mà dám giấu diếm, chết chưa hết tội."

Trên đường đi, Trương Quân vừa ngóng tình hình gần đây thì biết được Trương gia của cậu bị cho là thông đồng ma giáo nên bị truy nã khắp nơi, ai bắt được sẽ thưởng một ngàn lượng vàng.

"Nhiều tiền như thế, nếu mình tự mình giao nộp ra, chẳng phải phú quý không lo nữa".

Đi mấy ngày đường về phía nam, cậu phát hiện nơi đây đã không thuộc về quản lý của vương triều Đại Lý, người cũng là ít đi, phía trước đều là đồi núi chập trùng.

Trên mặt Trương Quân bây giờ dính đầy bùn đất, nhìn vào tấm bản đồ trên tay của mình, nghĩ thầm:

"Băng qua thêm ngọn núi này là tới, nhưng có lẽ sẽ có nguy hiểm, nếu không triều đình cũng sẽ không buông tha nơi này."

Trương Quân tiến vào bên trong, càng về sâu trong núi thì cậu phát hiện có rất nhiều sương mù. Ngọc bội trên cổ cậu bỗng nhiên sáng lên, rồi chiếu thẳng ánh sáng về phía trước.

"Hả? Lẽ nào mình đoán sai, đây không phải đồ gia truyền của mình, mà là tín vật."

Trương Quân đi theo ánh sáng của ngọc bội, không biết đi qua bao lâu, càng đi sâu vào trong, khi nhìn lại phía sau, cậu đều cảm thấy đã cách rất xa thế giới bên ngoài.

Đi thêm một hồi, Trương Quân nhìn phía trước có ánh sáng, cậu biết mình đã tới nơi muốn tìm, nhưng không hấp tấp chạy lại, mà là từ từ đi tới.

Khi tới trước cửa ra, Trương Quân ngây ngẩn cả người. Trước mắt cậu như là tiên cảnh, thỉnh thoảng sẽ thấy có người cưỡi kiếm bay trên trời, bao la hùng vĩ vô cùng, không khí ở đây lại rất tinh khiết.

Trương Quân đang cảm khái nơi này thì từ đâu xuất hiện một cô gái, đang cưỡi tiên hạc bay về phía cậu.

"Người là ai?"

Giọng nói thiếu nữ vô cùng dễ nghe, lại xinh đẹp vô cùng, đây là lần đầu tiên ngoài mẹ của mình, Trương Quân thấy người xinh đẹp như thế.

Trương Quân không nghĩ nhiều liền đưa ra phong thư mà cha mình trước đó đưa cho.

Thiếu nữ kia nhìn thấy phong thư, liền trầm ngâm một lát rồi nói:

"Lên".

Thật lạnh lùng như bá đạo nữ tổng tài nha, Trương Quân bước lên tiên hạc, kì lạ là thân hình cậu ở trên tiên hạc rất vững vàng, dù cho nó có lượn ba trắm sáu mươi vòng, cậu cũng không sợ rơi xuống.

Trương Quân để ý dưới mặt đất, có rất nhiều công trình lớn, người đông như biển, hình như đang tụ họp lại làm gì đó.

Tiên hạc chở hai người một hồi thì tới một đỉnh núi. Thiếu nữ kia dẫn Trương Quân đi tới một đại điện lớn. Trương Quân nhìn muốn hoa cả mắt, đại điện này ít ra là bằng một ngôi nhà hai mươi tầng.

Bên trong không gian cũng lớn vô cùng, thiếu nữ kia dẫn cậu tới trước một vị thanh niên mặt áo theo phong cách đạo sĩ, trên bàn đây viết viết gì đó, thấy hai người tới liên hỏi.

"Nguyệt Cơ sư tỷ, đây là ?"

Nguyệt Cơ lấy ra phong thư mà Trương Quân lúc nãy đưa ra về phía thanh niên trẻ tuổi này.

"À, vậy để ta đăng ký cho hắn."

Trương Quân không hiểu gì hết, đi ra bên ngoài, người gọi là Nguyệt Cơ kia mới bắt đầu nói:

"Sư phụ Trương Quảng Chi mấy trăm năm trước khi đi ra ngoài từng được người cứu giúp, ông ấy hứa sẽ nhận tên hậu nhân của người đó làm đệ tử, chỉ cần có phong thư cùng ngọc bội trên cổ ngươi đeo là được.

Mà ông ấy hiện đang ra ngoài du lịch, ta cũng là đệ tử ông ấy, nên ngươi từ nay về sau sẽ là sư đệ của ta."

Trương Quân trong đầu đầy dấu hỏi lớn, có chuyện trùng hợp như thế, vừa mới tới liền đụng phải đại sư tỷ của mình.

"Sư đệ Trương Quân, bái kiến sư tỷ."

Nguyệt Cơ khẽ gật đầu sau đó đưa cậu về nơi ở sau này.

"Đây là động phủ của ngươi, sau này có gì cứ hỏi ta, ta ở bên cạnh, ta còn có chút việc, gặp lại sau."

Nguyệt Cơ bay đi, để lại Trương Quân đứng ở đây một mình, cái mẹ gì còn nói có gì cứ hỏi, chưa hỏi thì ngươi đã đi mẹ nó rồi.

Trương Quân đi tới cửa động phủ, thì có một tia ánh sáng chiếu vào mặt cậu, như là máy quét nhận diện khuôn mặt, cánh cửa động phủ lúc này mới mở ra.

Bạn đang đọc Lôi Thần Ở Thế Giới Tu Tiên sáng tác bởi pknnahh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi pknnahh
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.