Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hy vọng mở ra Rinnegan

Tiểu thuyết gốc · 1515 chữ

Trương Quân không ngờ thế giới tu tiên lại tiên tiến tới mức này. Bên trong động phủ rất rộng rãi, có một cái giường bằng đá, cùng bàn ghế, còn có tủ nữa.

Trương Quân thầm nghĩ:

"Cũng quá keo kiệt đi, còn không cho mền gối."

Cậu quyết định rửa lại khuôn mặt của mình trước, lấy từ trong người ra một cái gương. Trương Quân thấy mình đã phục hồi khuôn mặt trước đây, tuy không phải là đẹp trai mê người, nhưng vẫn còn có thể chấp nhận được.

Cậu quyết định ngủ một giấc. Mấy hôm nay liên tục đi đường, không ngày nào được ngủ trong bình yên, đều là tâm trạng lo lắng.

Không biết qua bao lâu, cậu mở mắt ra, cố gắng ngồi dậy vươn vai một cái.

"Thật là đói".

Trương Quân mở cửa động phủ ra xem bây giờ bên ngoài là buổi nào, ở thế giới này không có đồng hồ, nên rất khó xác định thời gian.

Bên ngoài vẫn là trời sáng, cậu nghĩ thầm chẳng lẽ đã ngủ qua một đêm. Thấy động phủ của sư tỷ mình bên cạnh, cầu đành đánh liều qua hỏi xem sao.

"Sư tỷ, sư tỷ có nhà không?"

Động phủ mở ra, Nguyệt Cơ hôm nay diện váy màu đỏ tuyệt đẹp, trong lòng Trương Quân cảm thấy kì quái, đệ tử trong môn phải không phải đều là mặc áo kiểu cách đạo sĩ hay sao, sao sư tỷ lại mặc đồ thoải mái như thế.

Thấy sư đệ mới này của mình, Nguyệt Cơ hỏi:

"Chuyện gì?"

"Không biết là tông môn chúng ta có nhà ăn hay không nha?"

Thấy cái bụng của Trương Quân phát ra tiếng kêu, nàng cũng là muốn cười một cái, nhưng cũng chỉ là cười mĩm, ném cho cậu một lọ thuốc rồi nói:

"Đây là tích cốc đan, có thể thay thế thức ăn, yên tâm, loại này dành cho người phàm nên không sao, mấy ngày nay tông môn đang chiêu thu đệ tử mới, ta cũng hơi có chút bận, nên đệ cứ đi tới điện lớn hôm trước, tìm hiểu về một số tri thức, qua ba ngày sau ta sẽ tự mình chỉ đệ tu hành."

Trương Quân cầm theo lọ đan dược hướng về đại điện hôm trước cậu từng đến. Mùi đan dược phát ra trong lọ rất thơm, có khoảng mười mấy viên trong đó.

Cậu ném thử một viên vào miệng mình, cảm thấy cái bụng đang đói của mình, trở nên yên lặng hơn.

"Thần kì như thế?"

Đi một hồi mất nửa ngày thì cuối cùng cậu cũng đến, phải nói là đường xá ở tông môn không dễ đi chút nào.

Bước vào đại điện, cậu để ý vị sư huynh hôm trước đã không thấy đâu, mà đã đổi thành người khác. Thấy cậu lạ mặt như thế, người kia liền hỏi:

"Ngươi hình như mới đến, quái lạ, đang trong thời kì tuyển đệ tử mà, ngươi là đệ tử của ai?"

Trương Quân thành thật trả lời:

"Bẩm sư huynh, là đệ tử của Trương Quảng Chi chân nhân."

Tên đệ tử kia hít vào một ngụm khí lạnh, sau đó kêu cậu mau vào trong xem đi, cứ tự nhiên xem. Trương Quân lấy làm kì quái, mặc dù cậu không hiểu chữ "chân nhân" có hàm lượng như thế nào, nhưng nhìn vị sư huynh kia hình như rất sợ nha.

Sau khi đi một vòng đủ các loại sách để lên kệ, nào là , , , ... Đủ các loại sách, cậu liền chú ý tới một cuốn sách, .

"Chính là ngươi".

Trương Quân nhìn cuốn sách dày có lẽ khoảng mấy ngàn tranh sách, nếu là dùng làm vũ khí đánh chết một người cũng là có thể làm được. Bìa sách nhìn rất tinh xảo, lại bóng mịn, nhìn chất lượng thế này có lẽ mấy chục năm vẫn còn như mới.

Sau một hồi nghiên cứu thì cậu đã hiểu sơ qua về nơi này. Thế giới này gọi là Tinh Thần đại lục, diện tích vô biên vô tận, ở đây có năm đại tiên môn, cùng tam đại ma giáo.

Ở trung tâm đại lục gồm có Thái Thượng tông, Ngũ Hành tông. Phía tây là Huyền Không tự, phía bắc là Vạn Hoa các, còn toàn bộ phía đông là của Kiếm Môn. Còn ma giáo thì như chuột sống ở cống rảnh, chỉ biết trốn chui trốn nhuỗi.

Còn nơi mà cậu lúc vừa xuyên qua gọi là thế giới phàm tục, linh khí mỏng manh vô cùng, có nơi còn đã cạn kiệt, ở tu tiên giới còn có tên khác là mạt thế chi địa. Loại thế giới mạt thế chi địa này, Thái Thương tông quản lý mấy ngàn cái.

Trương Quân đọc tới đây thì khiếp sợ trong lòng, mấy ngàn cái thế giới phàm tục linh khí gần cạn kiệt, nhưng ở tu tiên giới vẫn chỉ là một góc nhỏ như núi băng. Phải biết Dương Châu nơi cậu sống đã là rất lớn, theo cha cậu nói thì cậu nghĩ nó tương đương với một quốc gia nhỏ ở hiện đại.

Tu tiên giả cảnh giới bao gồm: Luyện khí, trúc cơ, kim đan, nguyên anh, hóa thần. Còn phía trên thì không nói đến. Kim đan xưng chân nhân, Nguyên Anh xưng là chân quân, còn Hóa Thần lại gọi là thần quân.

Trương Quân biết sư phụ chưa gặp mặt này là một vị ít nhất là Kim Đan kì. Ở tu tiến giới, Kim Đan kì là có thể dời non lấp bể, đến Nguyên Anh có thể hái hái sao trên trời.

Từng có một vị Nguyên Anh lão tổ, trong ngày sinh nhật của cháu mình, đã hỏi:

"Con ước muốn đi gì?"

Đứa cháu kia liền nhìn lên ánh sao lắp lánh trên trời,chỉ chỉ một ngôi sao liền nói:

"Con muốn hái sao trên trời."

Vị lão tổ kia chỉ cười một cái rồi bay lên hái cho đứa cháu mình một ngôi sao mà cháu hắn vừa chỉ. Đứa cháu kia ngạc nhiên nhìn về chỗ lúc nãy thì đã phát hiện mất đi một ngôi sao.

Rất nhanh liền có đại năng đến nhà hỏi tội lão tổ đó, vì sao lại dám làm hư hại tài sản chung như thế.

Sau đó ba ngày lặp đi lặp lại thành vòng tuần hoàn, buổi sáng Trương Quân đến đại điện đọc sách, buổi liền thì trở về động phủ. Cứ liên tục như thế cho đến ngày thứ ba.

"Trước tiên cần phải kiểm tra linh căn cho đệ, bước đầu để hấp thụ được linh khí chính là linh căn, nếu như đệ không có thì chỉ còn cách đi theo con đường luyện thể."

Nguyệt Cơ mang một tảng đó nhỏ đến sau đó đưa cho Trương Quân nói ra:

"Chỉ cần nhỏ một giọt máu vào là được."

Trương Quân thấy viên đá này bình thường, không có gì kì lạ, nhưng sư tỷ mình đã nói như thế, cậu liền lấy một ngón tay cắn chảy máu nhỏ vào viên đá.

Viên đá sau khi nhận được máu của cậu, từ từ sáng lên, lúc đầu chỉ là màu đá bình thường, chỉ trong phút chốc, liền biến thành màu xanh.

"Ồ, không ngờ đệ lại là Mộc linh căn." hai mắt Nguyệt Cơ có chút ngạc nhiên, không ngờ chỉ tùy tiện như thế mà lại nhặt được bảo.

Trương Quân cũng biết đơn linh căn ở tu tiên giới địa vị như thế nào, chính là vững bước bước vào Kim Đan, chính là tương lai thành tựu chân nhân tỷ lệ tuyệt đối, nếu không chết non.

Điều làm cậu vui mừng chính là, cậu lại có mộc linh căn, chẳng phải sau này sẽ có cơ hội mở ra Luân hồi nhãn (Rinnegan) hay sao. Trương Quân cảm thấy mình sắp vô địch rồi, nhưng mà nội tâm lại bảo cậu tiết chế lại.

Thế giới này có đại năng hái sao dời núi, phía trên còn có thể có người mạnh hơn như thế, cậu lại còn nhỏ yếu, phải từ từ phát dục, không được nôn nóng.

"Không ngờ sư đệ ngươi là Mộc linh căn, vậy thì sư tỷ yên tâm rồi".

Trương Quân nhìn qua nét mặt của sư tỷ mình, mặt dù cao hứng nhưng lại tỏ ra như không, cậu còn có cảm giác trong lời nói này, có đều gì đó không ổn đang đợi cậu ở phía trước.

"Cảnh giới đầu tiên của tu luyện chính là Luyện Khí, Luyện Khí chia làm 9 tầng, mỗi tầng đều sẽ khó như lên trời, đệ đã có linh căn, muốn dẫn khí nhập thể không khó, chỉ cần cơ thể đủ sức chống đỡ khi linh khí hấp thụ vào, là có thể trở thành Luyện Khí kỳ."

Bạn đang đọc Lôi Thần Ở Thế Giới Tu Tiên sáng tác bởi pknnahh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi pknnahh
Thời gian
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.