Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sắp chuyển thế đầu thai lần nữa

Tiểu thuyết gốc · 1194 chữ

Trương Quân ngồi xếp bằng trong liều trại, hai mắt nhắm lại, may mắn là linh thạch cậu vay của sư muội mình vẫn còn một ít, có thể đủ cậu hồi phục lại.

Trận chiến này cậu có bao nhiêu át chủ bài liền bộc lộ ra từ sớm, mới có thể nhanh chóng đánh giết được Kim Sí Bằng, nếu không kéo dài quá lâu, người thua thiệt là cậu.

Bên ngoài lúc này có người bước vào, chính là bà ngoại của cậu Vân Như Hà. Trương Quân nhìn bà ngoại mình, còn muốn trẻ hơn mẹ mình, cái này khiến cậu khó xử muốn chết.

"Vết thương cháu thế nào rồi ?"

"Đã đỡ hơn mấy phần".

Vân Như Hà nhìn đứa cháu này của mình, không ngờ nó có thể kế thừa được thiên phú của Lam Nguyệt, con gái nàng.

Trương Quân thông qua Lam Hoa biết được, Ngưu Lực Hùng đã bị đánh chết, tuy nhiên bên bọn họ cũng mất đi Chỉ Gia Y cùng hai mươi mấy tên Sơn Đỉnh, Kim Thân.

Lam Hoa nói bà ngoại muốn dành một ngày khôi phục lại rồi đánh vào Tam Đầu Xà vương, hắn bị thương lúc trận chiến kia cũng là không nhẹ.

"Xong lần này, bà sẽ quay về đại lục."

Vân Như Hà vẫn là khuôn mặt hơi có chút uy nghiêm, nhưng trong ánh mắt lại có một ít nhu hòa nhìn cậu.

Trương Quân âm thầm vui mừng, nếu có một vị Nhất phẩm trở về, cậu có thể an tâm rời đi thế giới mạt pháp này, một lòng tu luyện.

Hai bà cháu nói chuyện một lúc thì Vân Như Hà rời đi, để lại một mình cậu ở trong trại.

Bên ngoài lúc này tiếng bàn tán sôi nổi, đám người nếu không phải thấy Trương Quân cùng Lam Hoa đang bị thương, liền muốn xông thẳng vào hỏi, vừa rồi là võ học gì.

Tô Vũ cảm khái:

"Mấy mươi năm tập võ, ta chưa bao giờ thấy loại võ học nào trên người phát ra ánh sáng chói mắt như thế."

"Người kia là ai?".

"Nghe nói là cháu của Như Hà tướng quân."

Tô Dương cùng Tô Mạc đều là nhìn nhau, bọn họ thấy Lam Hoa xuất thủ không nghĩ tới lại là cao thủ Hợp Đạo, còn người trẻ tuổi kia, rõ ràng tuổi nhỏ nhất ở đây lại mạnh không hợp thói thường.

Nếu bọn họ biết chuyện Kim Sí Bằng bị Trương Quân đánh chết, có lẽ sẽ không giống như bây giờ, mà hận không lặp tức chạy lại bái làm sư phụ.

Trương Quân lấy ra mấy viên pha lê kiểm tra thử, đến bây giờ cậu mới nhớ ra là mình còn món hàng này.

Lúc này viên pha lê đột nhiên phát sáng, linh khí ô nhiễm xung quanh cũng theo đó mà dần dần biến mất.

Hả?

Trương Quân ngạc nhiên, sau đó hai mắt bắn ra lửa.

"Nhặt được bảo vật, viên pha lê này có thể tịnh hóa ô nhiễm của linh khí."

Viên pha lê như bình ắc quy, nó sẽ lấy sát khí làm nguồn điện để sạc, có thể biến linh khí ô nhiễm khôi phục lại bình thượng. Chính là cái máy dự trữ linh khí di động.

Trương Quân lấy ra mấy trăm viên pha lê trong người ra, cậu hận mình lúc đó không lấy thêm nhiều hơn, nếu không bây giờ cậu cũng tính là nhà giàu mới nổi.

Viên pha lê hơn linh thạch ở chỗ, sau khi hấp thụ sẽ không biến mất, mà tiếp tục chờ đợi "sạc năng lượng".

Lúc này vòng xoáy lôi điện ở dưới bụng cậu cấp tốc xoay nhanh, Thanh Nha Lộ vận chuyển tới cực hạn, Thanh Nha Lộ bắt đầu có dấu hiệu xuất hiện cánh hoa thứ ba.

"Mẹ nó, hấp thụ quá nhiều không cẩn thận sắp đột phá rồi."

Trương Quân trán đầy mồ hôi, nếu như đột phá là việc mà mọi tu sĩ mơ ước, nhưng với Trương Quân trong tình thế này chính là tìm chết, chỉ cần lên tới Trúc Cơ, lôi kiếp ở mạt pháp thế giới liền sẽ giáng xuống.

Sư phụ Trương Quảng Chi của cậu còn nửa sống nửa chết dưới lôi kiếp này, nói gì tới một Luyện khí nhỏ nhoi như cậu.

Linh khí bắt đầu cuồn cuộn xoay quanh cậu, từng tia lôi điện cũng bắt đầu xuất hiện. Trên trời bắt đầu mây đen kéo đến, đây chính là dấu hiệu thiên kiếp.

"Nhà ai lên Trúc Cơ lại độ thiên kiếp, Trương Quân ta có tài đức gì."

Cậu cố gắng đè ép lại, để không phải đột phá.

Đám người nghe bên ngoài tiếng sấm chớp ầm ầm, liền vội chạy ra ngoài.

"Địch tập."

Vân Như Hà nhìn lên bầu trời, mây đen kéo đến như vậy chưa bao giờ có dị tượng này trước đây.

Nhưng người khác cũng là xôn xao bàn tán, bọn họ luyện võ cả đời, khoảnh khắc sinh tử còn không sợ, nhưng đối diện với sấm chớp trên bầu trời, bọn họ đều tê cả da đầu.

Thanh Minh kiếm thần ở trên tường thành nhìn mây đen sớm chớp cũng là hơi nhíu mày.

"A, aa"

Lam Hoa nhìn về phía liều trại của Trương Quân, đây là tiếng gào thét của cháu mình, cô liền chạy vội đến nhưng có một lực lượng vô hình đẩy Lam Hoa ra.

"Phụt".

Thấy con mình phun ra máu, Vân Như Hà chạy lại đỡ dậy, nói:

"Đây là chuyện gì?".

Lam Hoa chỉ là lắc đầu, ánh mắt có chút ngưng trọng.

Từng tia lôi điện của Trương Quân bắt đầu thăng hoa, nếu như lúc trước lôi điện có màu trắng thì bây giờ nó đã ngã sang màu tím. MangeKyou Sharingan cũng là đang trạng thái mở ra.

"Hừ, tiểu bối vô tri, dám xông vào thế giới của bổn tọa."

Trên trời liền có một đạo giọng nói uy nghiêm, không phân biệt nam nữ, khiến cho người nghe tê cả da đầu.

Vân Như Hà cùng Thanh Minh kiếm thần lúc này tuy đang đỉnh cao của võ đạo, trước đạo uy nghiêm này đều phải phun ra ngụm máu.

"Phụt."

Đám người còn lại đều đã ngã xuống ngất đi. Vân Như Hà thấy không ổn, thằng nhỏ này đã phải chọc đến tồn tại nào.

Trương Quân lúc này cũng là hoảng hốt, giọng nói này rõ ràng có lực chấn nhiếp rất mạnh, khiến linh hồn của cậu sinh ra sợ hãi.

Từng tia lôi kiếp bắt đầu giáng xuống, mỗi tia lôi kiếp đều có lực lượng Kim Đan kỳ, nếu như rơi xuống, cả vùng đất này có thể bị phá hủy.

Trương Quân đang cảm thấy mình sắp chuyển thế đầu thay lần nữa rồi, thì một màn kì lạ phát sinh, trong ngọc bội cậu phát ra một hư ảnh.

"Phương nào to gan, dám ra tay với sư đệ của ta."

Bạn đang đọc Lôi Thần Ở Thế Giới Tu Tiên sáng tác bởi pknnahh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi pknnahh
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.