Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chí Hướng Của Đường Vũ Lân

Phiên bản Dịch · 1964 chữ

Diệp Tinh Lan sửng sốt một chút: “Nguyện vọng của ta chính là ở lại học viện, một mực sẽ không rời đi. Cho dừ có là nội viện hay ngoại viện, nhưng ta biết rõ với khả năng của minh có thể ở lại nội viện đấy. Trong tương lai, ta sẽ cố gắng tu luyện để trở thành một đấu khải sư cường đại thủ hộ học viện”

Đường Vũ Lân ngạc nhiên nói: “Thật vậy sao? Ngươi không muốn ngắm nhìn thế giới bên ngoài sao?”

Diệp Tinh Lan nói: “Cái này không có gì đàn ngạc nhiên cả. Học viện là nơi tốt nhất đối với ta. Khi còn bé, lúc võ hồn của ta mới thức tỉnh, các lão nhân trong nhà đã nói cho ta biết ta là cái gì mà hy vọng của gia tộc, nói ta phải cố gắng tu luyện rồi trần hưng gia tộc gì gì đó. Nhưng đối với ta những thứ đó không có chút hứng thú. Thẳng tới khi ta gia nhaaoj học viện cùng với mọi người, ta mới chính thức biết thứ mình muốn là gì. Ta thích nơi đây, yên tĩnh, tường hòa, lại tràn đầy những khí tức quen thuộc.Ta nguyện ý vĩnh viễn ở lại nơi đây, ta thích thanh tĩnh, được ở lại học viện ta cũng không cần gì hơn nữa.

Tạ Giải đang lái xe không nhịn được liền nói: “Nói thẳng ra chẳng phải là ngươi muốn làm một cái thiếu nữ xinh đẹp anh nhàn hay sao?”

Diệp Tinh Lan hừ một tiếng: “Coi như là ngươi nói đúng.”

Đường Vũ Lân nói: “Tiều Ngôn, vậy còn ngươi, nguyện vọng vủa ngươi là gì?”

Hứa Tiểu Ngôn nói: “Ta ư? Ta không có chí hướng gì cả. Sau này trưởng thành, t muốn gả cho người mà ta yêu. Kỳ thật ta và Tinh Lan tỷ không khác nhau lắm. ta một chút cũng không muốn gánh vác trách nhiệm gia tộc, ta chỉ muốn ung dung thảnh thơi là một tiểu công chúa. Giá mà võ hồn của ta không ơhair quang minh mình tốt biết mấy.”

“Không ôm chí lớn a!” Tạ Giải hừ một tiếng. “Muốn nói đến chí hướng, vậy chí hướng của ta vĩ đại hơn các ngươi nhiều. Ta muốn trở thành Sử Lai Khắc Thất quái của tế hệ này. Sử lai khác thất quái mỗi năm mươi năm mới tuyển trọn một lần. Sau khi một đời sử kai khác thất quái mới xuất hiện, sẽ thay thế đời trước. ta nghe ói chỉ còn 4 năm nữa là sẽ đến thời điểm tuyển chọn một đời sử lai khác thất quái mơi. Tất cả nội viện đệ tử dưới hai mươi lăm tuổi đều được tham gia tuyển chọn. Đến lúc đó nhất định ta sẽ có một vị trí trong đó.

“Sử lai khắc thất quái?” Đường Vũ Lân nhắc lại mấy chữ này khiên cho không khí trên xe trở nên cổ quái.

“Cái này, ta nhất định sẽ tham gia”. Ánh mắt Diệp Tinh Lan sáng ngời.

Sử Lai Khắc Thất Quái, chỉ là năm chữ đơn giản nhưng lại đại biểu ý nghiac rất to lớn. Mỗi một thờ sử lai khắc thất quái ccos thể coi như trụ cột vững vàng của học viện, thậm trí còn được coi là những tượng đài của giới hồn sư.

Đời thứ nhất Sử lai khắc thất quái chính là tổ tirn của Đường Môn, chính những người đó đã cải biến bố cục của toàn bộ đại lục.

Mà đời sử lai khắc tiếp theo nổi danh chính là thế hệ của Linh Băng đấu la Hoắc Vũ Hạo, họ chính là nỗi khiếp sợ của đại lục. Linh Băng đấu la chính là người sáng tạo ra Truyền Linh tháp bây giờ.

Có thể nói, năm chữ Sử Lai Khắc Thất Quái chính là vinh quuang cực lớn tại giới hộn sư. Chỉ có người nổi bật nhất trong thế hệ trẻ của học viện mới mó thẻ đảm đương. Nhng cũng còn phải xem vận khí, vài thập niên mới tuyển chonj một lần a! Nếu như tuổi vừa qua giới hạn thì cũng chỉ có thể ngậm ngùi bỏ qua

Từ giờ đến lúc bắt đầu tuyển chọn Sử Lai khắc thất quái, điểm thua thiệt lớn nhất của bọn hắn đó là mới chỉ vừa tròn 18 tuổi. Đem độ tuổi của bọn hắn đi tranh sử lai khắc thất quái tất nhiên sẻ phải đối đầu với những học trưởng mạnh mẽ. bọn hắn chắc chắn sẽ gặp không ít khó khăn.

“Chí hướng của ta vẫn là cao xa a!” Tạ Giải đắc ý nói.

“Không làm được thì có gì đáng nói?” Hứa Tiểu Ngôn Khoan thai nói.

Tạ Giải tức giận nói: “ Sao ngươi biết ta không làm được, ta là liều cái mạng này mà cố gắng đấy. đây chính là mục tiêu mà ta đã tự đặt ra cho bản thân.”

Đưởng Vũ Lân nói: “Ngươi nghe ai nói chuyện này?”

“Nguyên Ân a! chính nàng nói với ta.”

Tạ Giải theo bản năng đáp.

“A…” tonaf bộ năm người khác trên xe cơ hò đồng thời phát ra âm thanh quái dị

Thân xe thoáng chút đánh vào vành bảo hộ, Tạ Giả có chút chật vật ổn định lại xe

“Các ngươi làm cái gì vậy?”

Trong một thoáng này, cổ Nguyệt liên trực tiếp ngã vào trong ngực Đường Vũ Lân, đầu nang vừa vặn đâm vào mũi hắn. Mũi Đường Vũ Lân bị đâm đến nỗi ê ẩm, nước mắt chảy xuống.

“Ngươi lái xe cẩn thận một chút, sau mạng người trên xe đấy.” Đường Vũ Lân tức giận nói.

Cổ Nguyệt vội vàng giơ tay lên, áy náy vuốt vuốt cái mũi cho hắn.

Tạ Giải tỏ vẻ oan uổng nói: “Ai bảo các ngươi phát ra âm thanh quái dị như vậy.”

Hứa Tiểu Ngôn nhỏ nhẹ nói: “Ngươi là bởi vì theo đuổi Nguyên Ân Dạ Huy nên mới quyết định tranh đoạt vị trí Sử Lai Khắc Thất Quái a?”

“Vậy thì đã sao? Nguyên Ân mạnh mẽ như vậy, chẳng kẽ khồng thể là mục tiêu của ta ư?” Tạ giải cãi chày cãi cối

Đường Vũ Lân đợi một chút rồi hỏi: “ Từ Lạp Trí, Ngươi thì sao?”

Từ đầu đến cuối Từ Lạp Trí căn bản là không ngủ: : “ta cũng muốn ở laijii học viện, Ta lười như vậy, học viện đích thị là nơi rất thích hợp với ta. Về phần thi đậu Sử lai khắc thất quái, ta không có mơ đến,chỉ cần có thể lưu lại học viện là ta thỏa mãn rồi.”

Đường Vũ Lân nói: “Tại sao lại là mơ? Đời thứ nhất của sử lại khác thất quái chẳng phải có một vị là thực thần a?”

Từ Lạp Trí ngồi thẳng, quay đầu hướng phía sau, trong mắt mang vẻ hưng phấn: “Vũ Lân, ngươi cẳm thấy t có thê chứ? Ngươi đang nói là Đại hương tràng thúc thúc Áo Tư Tạp a, là vị thực thần ở đời thứ nhất a?”

Đường Vũ Lân nhẹ gật đầu: “Nghe nói, năm đó ngài đó dốc lòng trau dồi, dùng thức ăn hệ hôn sư có được sức chiến đấu kinh người, hơn nữa đem chính vỡ hồn lạp xưởng của mình tu luyện tới cực hạn, thâm chí ngay cả thần kỹ phục sinh cũng làm được. Lạp Trí, chúng ta cùng nhau nỗ lực, chúng ta là một đội, ta tin tưởng ngươi sẽ làm được như vậy.”

“Được! Ăn bánh bao không?” Từ Lạp Trí tỏ vẻ cảm tạ bằng phương thức trực tiếp nhất.

Đối với bánh bao, cho tới bây giờ Đường Vũ Lân chưa bao giờ cự tuyệt ai, tiếp nhận một cái khôi phục đại bánh bao thịt gặm, đồng thời ánh mắt hướng về phía Cổ Nguyệt: “Tới phiên ngươi, ngươi thì sao? Chí hướng của ngươi là gì?”

“Gả cho ngươi”

Ba chữ kia vừa ra, toàn bộ xe đều trở nên yên tinhx. Nhưng ba chữ kia cơ hồ không phải Cổ Nguyệt nói, là có người bắt chước giọng Cổ Nguyệt nói ra

“Tạ Giải, ngươi chán sống rồi phải không?” thanh âm của Cổ Nguyệt rét lạnh.

Tạ Giải vội vàng cười nói: “ Đại tẩu, ta sai rồi. Ta không nên nói ra tiếng lòng của tẩu. Bất quá, ngươi xem, ta là đang lái xe đấy, Vũ Lân cũng nói, trên xe này là 6 mạng người, tẩu đừng nên xúc động.”

Đường Vũ Lân cũng có chút lúng túng: “Câm miệng của ngươi lại.”

Tạ Giải cảm giác được rõ rang từng đợt hàn ý rét lạnh sau lưng, không dám đùa bỡn nữa

Đường Vũ Lân nhìn về phía Cổ Nguyệt: “Nói đi. Chí hướng của ngươi là gì?” Hắn hỏi câu này chỉ là để hóa giải không khí lúng túng trước đó.

Cổ Nguyệt thoáng trầm mặc một chút: “Ta không muốn lừa dối mọi người, cho nên, chí hướng của ta sẽ không nói cho mọi người biết.”

Đường Vũ Lân sửng sốt một chút, những người khác cũng có chút sửng sốt, bởi họ cảm giác được lúc nói ra những lời này, nét mặt Cổ Nguyệt có chút khác lạ.

“Tốt, mỗi người đều có bí mật riêng, ngươi cũng không cần phải nói ra.” Đường Vũ Lân nói.

Cổ Nguyệt nhìn về phía hắn nói: ‘Vậy chí hướng của ngươi là gì?”

Đường Vũ Lân không chút do dự nói: “Tòng quân, ta muốn tòng quân.”

Tòng quân? Nghe được Đường Vũ Lân nói, mọi người đều không hẹnh mà cùng kinh ngạc. Bọn hắn vốn cho rằng, Đường Vũ Lân mục tiêu ít nhất cũng là trở thành sử lai khắc thất quái mới đúng, không ngờ lựa chọn của hứn lại là tòng quân, đây quả thật là bất ngờ đối với mọi người.

“Tại sao phải tòng quân?” Cổ Nguyệt hỏi.

Đường Vũ Lân cười nhạt một tiếng: “Đây cũng là bí mật của ta. Sẽ không nói cho mọi người.” Hắn muốn tòng quân là vì muốn cho mình trở nên mạnh mẽ hơn, sau đó sẽ đi tìm cha mẹ, cứu cha mẹ trỏe về. Hắn không muốn phần trách nhiệm này của hắn để bạn bè phải lo lắng. cho nên hắn không có nói ra.”

Hứa Tiểu Ngôn cười thoái mái lên tiếng: “Vậy chúc cho mọi người đều đạt được nguyện vọng của mình.”

Đường Vũ Lân nhìn ra phía bên ngoài cửa sổ, trên gương mặt có nét cười. Đúng a! hy vọng tất cả nguyện vọng đều trở thành hiện thực. Dù là sau này, chì cần đơn giản được ở cạnh baba, mama cùng với Na Nhi trở về, vậy là hắn mãn nguyện lắm rồi.

Cổ Nguyệt ngồi một bên, ánh mắt có chút mông lung, trầm tư.

Xe đi nhanh, trên đường đi cơ bản là thuận lợi. So với ngồi hồn đạo tàu, bọn họ là lâu hơn 1 tiếng rưỡi. nhưng so với tình huống hiện tại thì như vậy là hết sức thuận lợi rồi.

“Đây là Thiên Linh thành. Chúng ta đã vào trong thành thị. Tiếp theo chúng ta có nên tìm một nơi để nghỉ ngơi không?” Tạ Giải hướng phía Đường Vũ Lân hỏi.

Đường Vũ Lân nói: “Trước tìm chỗ nghỉ ngơi a, làm việc vả một ngày, mọi người cũng đều đã mệt mỏi, tìm một nơi ở lại, nghỉ ngơi chút.” Lúc này mặt trời đã khuất dần phía chân trời

Bạn đang đọc Long Vương Truyền Thuyết ( Bản Dịch Từ Chap 433) của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Phongdinh96
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.