Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 11: Khai Mạch

Tiểu thuyết gốc · 4391 chữ

- Oáp

Trên một tảng đá kế bên dòng suối, một thiếu niên chớp chớp hai mắt dụi dụi mở ra, ngáp một cái liền lật đật ngồi dậy

Hắn, chính là Trần Thanh

Trần Thanh nhìn xung quanh không thấy sư phụ đâu, chắc người đi lanh quanh đâu đó

Trần Thanh không lo lắng sư phụ sẽ bỏ rơi mình mà đi, liền đi tới dòng suối rữa mặt cho tỉnh táo. Hắn nhìn về năm cây cọc

Nơi đã hành hắn hôm qua, những vết bầm tím trên cơ thể bất ngờ đã hồi phục gần hết

Trần Thanh cảm thấy ấm áp trong lòng, chắc là sư phụ đã chữa trị cho hắn

Nhảy một cái lên một cái cọc

Trần Thanh bắt đầu di chuyển, nhảy qua nhảy lại các cây cọc với nhau

Lúc đầu thì chậm, về sau hắn càng cố gắng đẩy nhanh tốc độ của mình lên

Cố gắng nhảy mà không cần phải định hướng trước, giống như năm cây cọc đó như con đường quen thuộc vậy

Nhưng điều đó cũng không phải dễ, Trần Thanh đã té khỏi cọc ba lần đầu tiên

Lần thứ tư khi hắn đang chuẩn bị nhảy qua một cái cọc khác thì bất ngờ, hắn thấy từ trong một bụi cây, một viên đá giống bị ai ném lao về phía hắn

Trần Thanh nhanh chóng tránh né, hai chân trùng xuống đẩy cơ thể nhảy lui về phía sau thay vì nhảy về phía trước như ý định

Khi thực hiện điều đó, Trần Thanh không suy nghĩ trước gì cả, mà đó chính là bản năng phản xạ, tránh né tự nhiên của cơ thể

Khi đáp xuống cây cọc sau lưng, Trần Thanh đứng ngơ tại chỗ, nhìn xuống hai chân của mình, hắn không thể tin là hắn vừa rồi có thể làm như vậy

Trần Thanh quay đầu nhìn về phía bụi rậm, chỗ vừa ném ra cục đá về hướng mình

Chỉ thấy La Bá từ trong đó đi ra, tay cầm mấy củ khoai lang cười ha hả

- Coi như có chút tiến bộ, tiểu tử ngươi lại đây làm mấy củ khoai này đi, chút nữa rồi tập tiếp

La Bá ném mấy củ khoai xuống đất, phủi phủi quần áo, từ trong tay biến ra một cần câu, đi tới bên bờ hồ bắt đầu câu cá

Cuộc sống của hai thầy trò cứ trôi qua yên bình như vậy, Trần Thanh luyện tập di chuyển tránh né trên các cây cọc gần hai tuần liền

Cơ thể không có chỗ nào là không bị thương, nhưng Trần Thanh cảm thấy mình đã linh hoạt hơn ít nhiều, những vết thương sau mấy ngày là tự khôi phục lại gần hết

Vào một ngày nọ, Khi tia nắng ấm áp đầu tiên gọi xuống nơi này,xuyên qua những tán cây, chiếu lên những chiếc lá còn đọng sương làm chúng trở nên lấp lánh, những động vật nhỏ cũng bắt đầu ra khỏi hang đón nhận ngày mới

Trên một con đường mòn nhỏ, có hai người đang đi, một nhỏ đi phía trước, vừa đi vừa cảnh giác nhìn xung quanh. Còn người lớn thì thong dong đi phía sau

Hai người đó là La Bá và Trần Thanh

Hai người họ đã bắt đầu di chuyển từ ba ngày trước

Trong ba ngày này họ chưa gặp phải mãnh thú nguy hiểm nào, chỉ đơn thuần là vài con động vật không có tính sát thương

Tuy nhiên, hôm nay khi đi hết con đường nhỏ này sẽ tiến vào phạm vi mà con người cho là trung cấp

Tại phạm vi trung cấp này những động vật sẽ được thay thế bằng yêu thú

Yêu thú khác với động vật ở chỗ chúng có thể tu luyện, có linh trí nhất định, còn có thể hóa người nếu tu vi đạt tới mức nhất định

Và tại đây, La Bá sẽ bắt đầu bài huấn luyện thứ hai

Mà trước đó, lão phải làm một việc

Hai người cứ như vậy mà đi theo con đường mòn

Đi được hơn hai canh giờ nữa, trước mặt Trần Thanh và La Bá không còn con đường nào nữa mà là những bụi rậm, những cái cây cao to hơn rất nhiều, che phủ cả bầu trời làm cho khu vực phía dưới trở nên tối hơn, toát ra vẻ âm u

- Tới rồi, chúng ta vào thôi, nhớ theo sát ta

Vừa nói, La Bá liền đi lên trước

Trần Thanh vội vàng chạy theo sau, tại đây hắn thấy được những thứ hắn chưa bao giờ thấy, những con yêu thú kì lạ, những bông hoa phát sáng, những con chim đủ màu bay lượn trên bầu trời

Làm Trần Thanh cực kì kinh ngạc

La Bá đi trước lúc thì đi thẳng, lúc thì đổi hướng, mãi không biết qua bao lâu, có thể hơn một tiếng nữa, tới khi trước mặt hai người có một cái hang nhỏ

Những con yêu thú thấy họ cũng không dám trêu trọc, vì chúng mơ hồ cảm nhận được lão già phía trước rất mạnh, phạm vi ngoài rìa của khu vực trung cấp chủ yếu những tiểu yêu thú mà thôi

Trong cái hang này khi bước vào một đoạn liền có một cái hố, từ trên nhìn xuống khiến Trần Thanh phải há hốc mồm

Phía dưới vậy mà lại có một cái hang động cực lớn hơn năm trăm mét vuông, lại có một dòng suối nhỏ chảy róc rách

Cái động này tuy ánh sáng không thể lọt vào nhưng nó cũng không tối, vẫn có thể nhìn được

- Từ nay về sau, khi nào con muốn cần một chỗ tu luyện an toàn thì cứ tới nơi này. Ngoài ta ra chỉ có con mới có thể vào được

La Bá vừa nhảy xuống vừa nói, Trần Thanh cũng vội vàng nhảy theo sau

Đáp xuống mặt đất, La Bá bước lại chỗ xa xa của hang động, tại nơi đó có một chỗ nhô ra cao cao, phía trên bằng phẳng, rộng rãi

La Bá nhảy lên đó, tay trái quơ một cái, phía trước mặt đất liền hiện ra một cái Đại đỉnh khổng lồ ầm ầm hạ xuống,cái Đỉnh này đủ ba bốn người trưởng thành nhảy vào đó ngồi

Trên miệng của Đại đỉnh điêu khắc chín cái đầu rồng chia đều ra chín hướng, trong miệng mỗi con đều ngậm một viên ngọc màu vàng, thân đỉnh điêu khắc những đồ án hoa văn kì lạ mà sắc sảo, cả Đại đỉnh chỉ có một màu xanh đậm, toát ra khí tức cổ xưa

Trần Thanh đi theo phía sau, khi vừa nhảy lên đây liền thấy cái đỉnh này, vẻ mặt không hiểu nhìn sư phụ

- Hôm nay ta sẽ tiến hành khai mở linh căn cho con,linh căn ta không cần phải giải thích nữa, quá trình này cực kì lâu dài và đau khổ, nhất định phải giữ vững ý thức cho ta, nếu như ý chí con sụp đổ thì đừng mơ tới chuyện sau này nữa. Cởi quần áo ra nhảy vào trong đó đi

La Bá nét mặt nghiêm túc, nhìn Trần Thanh nói,  tay chỉ vào cái Đỉnh trước mặt

Nét mặt Trần Thanh khi nghe La Bá nói thì cứng đờ, một hồi sau hai tay mới nắm chặt lại, quyết đoán nhảy một phát vào trong đỉnh

- Sư phụ, con chuẩn bị xong rồi, người cứ làm đi ạ, con chịu được

Trong đại đỉnh giọng nói Trần Thanh vang lên, tới câu cuối thì có vẻ hơi run đi một chút

Hắn giờ phút này cũng không nghĩ nhiều được gì, đã quyết tâm từ ban đầu, không thể quay đầu lại nữa

Hắn cũng biết muốn mạnh mẽ lên thì không phải việc dễ dàng gì

Trần Thanh khoanh chân ngồi bên trong đỉnh nhắm mắt lại, cố gắng bình ổn lại nhịp thở và trái tim đang đập lên bịch bịch của bản thân

La Bá ở bên ngoài lúc này cũng khoanh chân ngồi xuống mặt đất không xa, nét mặt cực kỳ nghiêm túc

Dơ hai tay lên trước ngực, thi triển pháp quyết gì đó, sau vài nhịp thở thì La Bá lại đánh ra một chưởng hướng về đại đỉnh

Sau khi lặp lại hơn mười lần mới dừng lại, trước người La Bá lóe một cái xuất hiện một viên đan màu vàng

Viên đan này là Tủy Hoàn Đan, tác dụng của nó là cải tạo kinh mạch, xương cốt. giúp kinh mạch trở nên dẽo dai, còn có tác dụng bảo hộ kinh mạch và xương cốt trong quá trình khai mạch

Việc này có ý nghĩa gì, chính là bảo hộ người khai mạch gần như không vì khai mạch thất bại mà chết, nó không khác gì một tấm bùa sinh mạng vậy

Giá trị của nó nếu để ở bên ngoài đủ để các thế lực Nhị lưu phải đổ máu tranh giành

Nhìn viên Tủy Hoàn Đan đang lơ lửng trước mặt, La Bá vung tay một cái

Tủy Hoàn Đan lập tức vỡ nát, hóa thành những mạnh vụn li ti, nhưng không tiêu tán mà tụ lại một chỗ

Trước mặt La Bá lại xuất hiện thêm hai món đồ

Món đồ thứ nhất là một viên Yêu tinh* màu đỏ, từ viên yêu tinh này tỏa ra khí tức nóng bức người, nhiệt độ nơi này trong phút chốc bị đẩy lên cực cao

Nhưng đối với lão mà nói thì không đáng gì

Viên yêu tinh này dĩ nhiên là Hỏa tinh, cấp bậc không biết rõ nhưng dĩ nhiên không phải là thấp

  • Yêu tinh chính là tinh hoa một đời tu luyện của yêu thú, muốn lấy được yêu tinh thì phải giết chết yêu thú rồi lấy nó tự vị trí trung tâm xương sọ của yêu thú. Cấp bậc yêu thú càng cao thì yêu tinh giá trị càng cao

Món đồ thứ hai, là một cành hoa, cả cành hoa đều tỏa ra ánh sáng màu xanh nhạt dịu nhẹ, hoa này có sáu cánh màu lục chia đều xòe ra trông rất đẹp

Hoa này tên Tinh Điệp Duyên U Thảo

Tinh Điệp Duyên U Thảo chủ yếu mọc ở cực Bắc, một nơi mà con người nếu đặt chân vào có thể đóng băng ngay lập tức, nơi đó cực kỳ lạnh giá, tuyết rơi bốn mùa không ngừng nghỉ, lại hay xảy ra bão tuyết thường xuyên, rất ít người có thể đi được tới nơi đó. Mà Tinh Điệp Duyên U Thảo lại mọc ở trung tâm cực Bắc, loại hoa này có mọc ở nào khác nữa hay không thì chưa ai biết được, nhưng chắc chắn rằng nếu đi tới trung tâm Cực Bắc thì có thể gặp được loại hoa này

Tinh Diệp Duyên U Thảo Là một loại hoa nuôi dưỡng linh hồn, có thể khiến linh hồn trở nên mạnh mẽ hơn

Nếu một người muốn tu luyện linh hồn thì vật đầu tiên là phải có một cành Tinh Điệp Duyên U Thảo này, và cũng vì vị trí mà Tinh Điệp Duyên U Thảo này sống mà hiện này trên thế giới tu tiên rất ít người tu tinh thần lực

Nhìn hai thứ trước mắt, La Bá không tiếc bóp nát, giống như Tủy Hoàn Đan đều tan vỡ thành bụi phấn rồi tụ lại một chỗ

La Bá lại phất tay một cái, một cái bình nhỏ xuất hiện. Dùng tay bóp nát cái bình nhỏ, thứ bên trong liền xuất hiện

Một mùi máu tanh nồng đậm liền truyền ra, thứ bên trong chiếc bình không gì khác, chính là máu

Máu này La Bá trước kia là phải khó khăn lắm mới có được một ít, không tiếc mà vun tay một cái

Cả ba Tủy Hoàn Đan, Hỏa yêu tinh và Tinh Điệp Duyên U Thảo đã thành phấn vụn cùng với dung dịch máu tươi kia bay lại gần nhau

Cả bốn thứ dung nhập lại cùng một chỗ tạo thành một hỗn dịch phức tạp, hỗn dịch này phát ra những tiếng nổ lùng bùng nhỏ, hiển nhiên là đặc tính của chúng không hòa hợp được với nhau

La Bá hai tay bấm quyết, vận chuyển nguyên lực bao bọc lại xung quanh chỗ hỗn dịch kia

Há miệng một cái, La Bá xuất ra một đốm lữa nhỏ màu trắng, đốm lữa màu trắng này tên gọi là Bạch U Hỏa

Bạch U Hỏa vừa xuất hiện liền bay tới bên cạnh hỗn dịch kia, bao bọc nó vào bên trong, bắt đầu quá trình thiêu đốt luyện hóa

La Bá không hề ngừng nghỉ,tay phải thì liên tục bấm quyết luyện hóa hỗn dịch kia còn tay trái chỉ vào hướng đỉnh bấm một cái

đại đỉnh bỗng nhiên tỏa ra ánh sáng âm u, cửu long trên Đại đỉnh hai mắt cũng tỏa ra ánh sáng màu vàng cực kỳ trái ngược, khiến nó trở nên bắt mắt. Đại đỉnh bắt đầu xoay tròn càng lúc càng nhanh, tới một mức nhất định thì sẽ bão hòa tốc độ xoay

Tuy bên ngoài Đại đỉnh xoay tròn cực nhanh, nhưng bên trong

Trần Thanh ở bên trong Đại đỉnh không hề cảm giác được rằng nó đang xoay tròn mà vẫn như ban đầu là bất động.Trần Thanh bắt đầu cảm thấy hơi nóng lên, nhưng sau một lúc thì nhiệt độ bắt đầu tăng dần lên làm mồ hôi tuôn ra ướt hết quần áo

Hắn vẫn cố gắng chịu đựng cái nóng này, mặc dù cơ thể mình đã bắt đầu cảm thấy đau rát, da thịt cảm thấy nóng rát như bị thiêu đốt

Trần Thanh liền cởi bỏ áo của mình, nhìn cơ thể của mình giờ đây đã đỏ ửng lên, hắn liên nhắm mắt lại cố gắng hít thở thật đều

- Đây là muốn nướng chết đồ đệ hay gì

Tuy nghĩ như vậy nhưng Trần Thanh vẫn nghiêm túc chịu đựng cái nóng rát da rát thịt này

Cơ thể vì quá nóng dẫn đến mồ hôi tuông ra như mưa, đôi môi Trần Thanh của trở nên khô khốc, bông trốc cả da

Khóe miệng có ít máu chảy ra vì Trần Thanh đang cắn chặt răng của mình

Thay vì hắn có thể la lên nhưng không, Trần Thanh chọn cách cắn chặt răng mà chịu đựng

Da của hắn sau một lúc đã đỏ rần lên, những đường gân nổi lên khắp cơ thể

Hai tay Trần Thanh lúc này cố gắng bám chặt đầu gối, miệng thì vẫn ngậm thật chặt, khuôn mặt cực kỳ nhăn nhó khó chịu

Lúc này bên ngoài không biết trôi qua bao lâu. La Bá đang tiến hành luyện hóa hỗn dịch kia, lúc này đã mơ hồ tạo thành hình dạng một viên đan dược nhưng cứ mỗi lần hình thành thì chúng lại xung đột với nhau mà tan vỡ trở lại hình thái ban đầu. Quá trình tan vỡ đã diễn ra hai lần, đây chính là lần thứ ba

- Ngưng đan

La Bá hét lớn một tiếng, hai tay đập lại với nhau làm hỗn dịch kia cấp tấp co rút lại, khi đan dược lần thứ ba vừa hình thành thì trong chớp mắt La Bá cắn đầu lưỡi mình, bắn ra một ngụm máu tươi hòa vào viên đan dược kia

Hai tay liên tục thi triển pháp quyết, trán lão lúc này đã đổ mồ hôi rồi

- Lấy hỏa làm cội nguồn vạn vật, Lấy hỏa sinh kim, hỏa sinh thủy, hỏa sinh mộc, hỏa sinh thổ. Bạch U Hỏa ngưng đan

La Bá nói xong thì hai tay cũng ngừng bắt quyết

Ngay khi La Bá dừng lại thì cả hang động ầm vang một tiếng run chuyển cả mặt đất

Ngay vị trí mà La Bá luyện đan lúc này khói bụi mù mịt, không thể nhìn rõ, nhưng xen lẫn với khói bụi này còn có những vệt sáng li ti màu trắng đang phát sáng ra

Đợi khi khói bụi tan đi mới nhìn rõ được hình dáng, viên đan dược này không to, chỉ cỡ đầu ngón tay, được bao phủ bởi một màu trắng lấp lánh, trên bề mặt đan dược có những kí tự kì lạ như được khắc lên vậy

La Bá nhìn viên đan dược, không vui không buồn chợp lấy, ném vào trong Đại đỉnh

Viên Bạch đan vừa vào bên trong Đại đỉnh, rơi xuống cách đỉnh đầu Trần Thanh một gang tay thì dừng lại, lơ lững tại đó

La Bá lập tức khoanh chân ngồi xuống hét lớn, giọng nói được Lão dẫn dắt nguyên khí ầm ầm truyền ra

- Mau tỉnh táo lại cho ta

Giọng nói của lão rơi vào trong tai của Trần Thanh như tiếng sấm nổ khiến hắn đang mơ hồ không thể chịu đựng nổi sắp sửa ngất đi thì liền tỉnh táo lại

Ngay lúc đó thì Trần Thanh liền gào thét, hai mắt hắn lúc này đỏ ngầu mà khô khốc đến nổi không thể di chuyển được, cơ thể li ti những đớm máu từ lỗ chân lông chảy ra. Tóc cũng bị rụng hết rồi. hắn không thể chịu nổi sức nóng này nữa rồi

Đau đớn mà Trần Thanh đang chịu đựng không khác gì một con người bình thường đang bị thiêu cháy

- Cố gắng lên cho ta, chẳng lẽ con chỉ có bấy nhiêu đó thôi sao

Giọng nói La Bá lại ầm ầm truyền vào hai tai Trần Thanh. Trần Thanh cố gắng nắm chặt hai tay lại, nhưng vừa mới cử động thì miệng đã phun ra một ngụm máu tươi, ngửa mặt lên gào thét

Graaaaaaaaaaaaaaaaaaa

Ngay lúc này viên Bạch đan đang lơ lững liền hóa thành một làn khói trắng bay tới trước ngực hắn, liền dung nhập vào bên trong cơ thể

Một cảm giác mát lạnh tràn ngập toàn thân khiến tâm thần Trần Thanh tỉnh táo hoàn toàn

- Mau ngồi ngay ngắn lại cho ta. Đây chính là bước quan trọng nhất. Giọng nói của La Bá lại vang lên bên tai hắn

Trần Thanh liền ngồi ngay ngắn lại, cái nóng vẫn đang khiến hắn mặt mày nhăn nhó nhưng bây giờ đã miễn cưỡng chịu đựng được

Nhìn cơ thể tràn đầy máu tươi của mình, Trần Thanh hít sâu một hơi kinh hãi " nếu lúc nãy sư phụ không giúp ta tỉnh lại, ta có lẽ đã không chịu đựng được" . Trần Thanh nghĩ vậy mà khiếp sợ

Cảm giác mát lạnh lan khắp toàn thân hắn, làm hắn cực kỳ dễ chịu

Nhưng không được bao lâu, ngay vị trí bụng của hắn dần dần nóng lên, cảm giác đó lan lên tới ngực mới dừng lại

Ngay khi Trần Thanh cảm nhận được thì giọng của La Bá lại vang lên

- Ta sẽ bắt đầu khai mạch, trong quá trình này không cho phép con mất đi ý thức, rõ chưa

Trần Thanh nghe thấy vậy thì hít một hơi thật sâu, đầu lưỡi liền đặt dưới răng mình, Trần Thanh định nếu hắn không thể duy trì được như vừa rồi thì hắn sẽ cắn đầu lưỡi mình. Trần Thanh nhắm mắt lại chuẩn bị một đợt thống khổ mới

- Trong cơ thể mỗi tu sĩ ban đầu đều Tam Tâm Mạch, muốn tu luyện thì phải khai mở được Tam Tâm Mạch, mà muốn khai thông Linh Căn thì phải khai mở được Tam Tâm Mạch, lúc này phải dựa vào con rồi

La Bá diễn giải quá trình khai mạch cho Trần Thanh hiểu. Nói xong lão liền nhắm mắt lại, dùng nguyên lực cùng với tinh thần lực tràn vào trong đại đỉnh

Bên trong đại đỉnh, đối diện Trần Thanh một hình bóng lão già hư ảo huyễn hóa ra, liền ngồi đối diện hắn

- Điều hòa hơi thở, tập trung tinh thần, dùng trái tim của con để cảm nhận Tam Tâm Mạch của mình

La Bá ngồi đối diện dùng tay trái điểm lên thiên linh cái Trần Thanh, sau đó lại điểm lên ngực hai cái

Trần Thanh lúc này đang nhắm mắt nên không biết đối diện mình có người, hắn theo lời sư phụ tập trung tinh thần, cố gắng bỏ qua trạng thái đau nhói, nóng lạnh của cơ thể, nhưng muốn làm được điều này rất khó

Trần Thanh cố gắng cảm nhận Tam Tâm Mạch của mình,chớp mắt thời gian hai ngày trôi qua

Hai thầy trò vẫn ngồi bất động như cũ, Lúc này Trần Thanh đang tập trung cảm nhận tam tâm mạch của mình, hắn cuối cùng cũng mơ hồ cảm nhận được tại phía ngực dưới của mình tùy thời có ba điểm nóng lạnh khác nhau, nhưng hắn vừa cảm nhận được một tí thì lại biến mất, làm hắn phải tập trung lại từ đầu

Qua thêm một ngày nữa. Đến tối ngày thứ tư Trần Thanh mới có thể tìm lại cảm giác quen thuộc kia.

Cái chỗ lúc nóng lúc lạnh kia chính là tam tâm mạch của mình sao. Trần Thanh suy nghĩ, cố gắng tập trung sâu vào vị trí kia, tốn thêm một lúc thời gian để đi sâu vào nơi phát ra luồng khí tức nóng lạnh đó

Trần Thanh lờ mờ thấy được ba đoạn mạch máu đang bị đóng băng lại, mà ba đoạn mạch máu này lại nối liền với trái tim đang đập thình thịch kia lúc ẩn lúc hiện, nhưng ba đoạn mạch đóng băng này đã mơ hồ xuất hiện vết nứt

- Chính là nó rồi, trên ba đoạn mạch đã xuất hiện vết nứt kia, chẳng lẽ ta phải dùng hỏa để dung luyện, cảm giác lúc nóng lúc lạnh, mà bây giờ thì tam mạch này lại đóng băng

Trần Thanh suy nghĩ một hồi hai mắt liền sáng ngời

Hắn cắn răng quyết đoán, không tập trung tới tam tâm mạch này nữa mà mở mắt ra

Trước mắt hắn là một lão già đang nhìn chằm chằm hắn

Hắn nhìn lão già này rồi nói

- sư phụ, xin hãy tiếp tục quá trình hỏa luyện

Mấy ngày qua La Bá đã tạm dừng quá trình thiêu đốt của Đại đỉnh, và Bạch đan vẫn luôn điều hòa ở trạng thái đóng băng để Trần Thanh tìm ra tam tâm mạch của bản thân

Lúc này hắn đã tìm thấy, La Bá bấm quyết, Đại đỉnh bên ngoài cấp tốc xoay tròn, nhiệt độ bắt đầu tăng lên

Bạch đan bên trong cơ thể Trần Thanh cũng bắt đầu phát huy tác dụng

Lúc trước viên đan này chỉ truyền ra một phần thuộc tính dược điều hòa cơ thể của Trần Thanh, nhưng viên đan này thành phần của nó còn có một viên yêu tinh thuộc tính hỏa

Cảm giác nóng bức Trần Thanh lại cảm nhận được rồi, hắn hít sâu một hơi khí nóng vào rồi nhắm mắt lại

Trần Thanh có thể cảm giác được máu huyết, kinh mạch, gân cốt của bản thân đang nóng dần lên nhờ Bạch đan

Nếu nhìn từ bên ngoài, gân tay gân cỗ của hắn đã phình to cả lên nhưng lại không phát nổ

Cảm giác đau đơn nhức nhối như hàng vạn con kiến đang cắn phá từ bên trong khiến hắn phải nghiến răng chảy cả máu, nhưng máu tràn ra một tí đã bị hốc hơi hết

Nhiệt độ cơ thể dần tăng lên, tăng lên, da thịt đã biến thành màu đỏ bầm, máu tươi từ lỗ chân lông khắp các vị trí mà rỉ ra rồi bốc hơi mất

Trần Thanh vẫn cố gắng chịu đựng

- Vẫn chưa đủ

Trần Thanh cố gắng chịu đựng, mặc kệ hỏa thuộc tính đang đốt cháy bên trong hắn

Trần Thanh cố gắng bỏ qua cảm giác mệt mỏi, tập trung tâm thần vào Tam Tâm mạch, làm cho vị trí này càng ngày càng nóng hơn những chỗ khác

Lớp băng dần dần xuất hiện càng nhiều vết nứt li ti, nhưng vẫn chưa đủ để khai mở được

- Thêm nữa cho ta, vẫn chưa đủ

Trần Thanh vì chịu quá nhiều đau đớn mà điên cuồng rống lên

Dường như nghe như được lời nói của hắn, Bạch đan đẩy nhanh quá trình Tiêu dược lên, cấp tốc xoay tròn vận chuyển

Máu huyết trong cơ thể sôi sục cả lên, Trần Thanh mặc kệ chỉ chăm chú vào ba cái đoạn mạch kia mà thôi

La Bá đối diện nhìn cảnh này nhíu mày, nhưng cũng chưa ra tay

- Đứa nhỏ này, rất khá

Quá trình thiêu đốt này diễn ra liên tục ba ngày, tới ngày thứ tư Trần Thanh đã mất đi ý thức mà hôn mê

Nhưng trước khi mất đi ý thức, hắn đã nhìn thấy được ba đoạn mạch bị đóng băng của mình đã được phá bỏ

Lúc đó Trần Thanh mới thả lỏng cơ thể, cảm giác mệt mỏi toàn thân và đau đớn như muốn chết sống lại đã làm hắn ngất đi

Cơ thể tổn thương cực kỳ nghiêm trọng nhưng những vị trí yếu hại như kinh mạch, gân cốt, linh hồn nhờ có Bạch đan vẫn được bảo vệ nguyên vẹn

Không những thế mà gần như đã biến đổi, còn biến đổi như thế nào thì phải đợi hắn tỉnh dậy mới có thể biết được

- khụ khụ

Họ sặc sụa vài cái. Trần Thanh chậm rãi mở đôi mắt nặng nề ra, lúc đầu thì mơ hồ không thể nhìn rõ từ từ mới có thể rõ ràng lại được

Hắn mệt mỏi cố gắng ngồi dậy nhìn xung quanh mình

Sau khi thấy được mọi thứ, Trần Thanh khuôn mặt trắng bệch không còn chút máu

- Đây là đâu?

Bạn đang đọc Ma Luân sáng tác bởi MacPrody
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MacPrody
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.